Tặng Ngươi Một Chiếc Váy - Chương 17
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
147


Tặng Ngươi Một Chiếc Váy


Chương 17


18.

Nhà A đang ở có hai phòng ngủ một phòng khách, tất cả thiết bị trong nhà đều đầy đủ nguyên bộ, trang trí cũng là hiện đại giản lược đúng với phong cách người trẻ tuổi yêu thích, đặc biệt có ban công không nhỏ, cái bàn ở đó được xếp một bộ cà phê, nghĩ đến khi nhàn hạ ngồi ở chỗ này phơi nắng tắm nắng, uống cà phê, đây sẽ là sự hưởng thụ thích ý.

Hàm Hàm đứng ở trên ban công, hơi ngửa đầu ngửi giàn hoa lài được để trên giá, hỏi: “Anh ở nơi này, mỗi tháng tiền thuê là bao nhiêu a?”

Trong tâm của hắn tưởng tượng nếu như mình chuyển tới, đương nhiên mình không thể ở chùa, muốn cùng A gánh vác tiền thuê nhà. Nhưng vấn đề là phòng này tốt như vậy, tiền thuê nhà nhất định không hề rẻ, nếu như vượt qua khả năng chi trả của hắn, vậy thì có lẽ hắn phải cân nhắc lại.

A không có lên tiếng.

Hàm Hàm nghi hoặc quay đầu nhìn hắn, hoa nhài trắng như tuyết đang nở bên cạnh hắn, người còn yêu kiều hơn cả hoa.

A đi tới, hỏi: ” Có phải là em bôi son môi?”

Hàm Hàm sửng sốt một chút, lập tức nói rằng: “Không có a.”

A cúi đầu thân cận hắn: “Thật không có sao?”

Khoảng cách quá gần khiến tim Hàm Hàm đập nhanh hơn, âm thanh cũng có chút nói lắp: “Thật không có a…”

A như là không tin, ngón tay đụng đụng khóe môi của Hàm Hàm, dùng bụng ngón tay cà cà.

Hàm Hàm ngây dại, hai má bị hun đến nóng lên, cái cổ trắng nõn đều nhiễm màu đỏ ửng.

A cười cười nhìn chăm chú Hàm Hàm, lúc này tựa hồ cũng tin: “Nguyên lai thật sự không bôi son.”

Sau đó, hắn còn nói: “Hàm Hàm, đôi môi em thật là mềm.”

Hàm Hàm choáng đầu vô cùng, cảm giác mình đã hoàn toàn đánh mất năng lực suy tính, chỉ nghe bên tai truyền đến âm thanh trầm thấp vô cùng dụ người, là A hỏi hắn: “Anh có thể hôn em không?”

Tối hôm đó, Hàm Hàm không thể rời khỏi nhà trọ của A.

Hắn bị vây bên trong chăn đệm mềm mại, cánh tay mềm mại vòng qua cổ A, thân thể trắng nõn nổi ửng hồng, phát ra tiếng rên rỉ nhỏ vụng.

A hôn hôn bắp đùi của Hàm Hàm, bàn tay ôm lấy cặp mông trắng noãn mà nhào nặn mạnh mẽ, sảng khoái đến nỗi quả thực muốn khóc.

Hắn không thể nhớ được lần trước chính mình ở phía trên là lúc nào.

Làm xong một ra, hắn lại chôn sau ở bên trong không chịu đi ra, hôn cái cổ ướt mồ hôi của Hàm Hàm nói: “Bảo bối, chuyển tới ở có được hay không, anh muốn mỗi ngày đều được ôm em.”

Hàm Hàm bị tóc hắn cọ đến ngứa ngáy, co rúm lại cười khẽ, liền đẩy đẩy bờ vai của hắn: “Đứng dậy.”

A đè trên người Hàm Hàm chơi xấu: “Em đáp ứng trước, không đáp ứng anh liền không đứng lên.” Nói xong, liền đùa giỡn với Hàm Hàm một chút.

Đôi mắt to của Hàm Hàm liền ướt nhẹp, oan ức nhìn hắn: “Em bị anh ép tới không thở được.”

A ôm hắn ở trên giường trở mình, để Hàm Hàm nằm sấp ở trên người hắn, xoa nắn mông Hàm Hàm đè ở dưới hông của chính mình, cười nói: “Vậy chúng ta thay đổi tư thế, tiếp tục?”

Hàm Hàm bị hắn đè lên hoa huy*t, cả người vô lực, eo như bị nhũn ra, côn th*t mềm mại đuổi theo khoái cảm đến ngứa ngáy, mút chặt lấy A.

Hàm Hàm trừng mắt nhìn A vài giây, sau đó từ từ ghì chặt hai chân lại kẹp eo A, đưa đôi môi mềm mại đến gần hôn hắn: “Anh cái người này…. Xấu lắm.”

Edit: chương này có chút nước thịt hihi 😌

Tác giả cứ dùng hắn hắn hắn cho cả 2 nhân vật làm mình cứ lộn khi là A khi là Hàm Hàm, mình đã đổi thẳng thành Hàm Hàm hoặc A chứ không dùng hắn để mọi người có thể dễ hiểu một chút 😄

Lần đầu mình edit nước thịt có hơi k quá mượt thì mọi người thông cảm cho mình nha 😘😘

Hãy like cho mình nha 😘😘

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN