Tặng Ngươi Một Chiếc Váy - Chương 4
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
146


Tặng Ngươi Một Chiếc Váy


Chương 4


5.

Mẫu Linh ngay từ lần đầu tiên nhìn A đã xác định được A là 1, dù sao cũng không có 0 nào như A có vóc người “Cường tráng”.

Sau đó về nhà, hắn hưng phấn kể với tiểu tỉ muội về cơ may ngày hôm nay của chính mình.

Nhóm tiểu tỉ muội nghe hắn miêu tả, cũng đều cho rằng Mẫu Linh gặp được một 1 có chất lượng tốt, cần phải nắm lấy cơ hội.

“Cái siêu thị kia ta biết a, là một quán bar gay, ngươi đi ngồi xổm ở nơi đó đợi hắn, nhất định có thể tái gặp lại hắn.” Có tỷ muội nghĩ kế cho hắn.

Vì vậy, Mẫu Linh buổi tối ngày thứ hai liền đi cái “Siêu thị” kia.

Kết quả là ngày hôm nay không thấy A tới nơi này nữa.

Mà Mẫu Linh cũng nghe được một ít tin tức.

Sau khi về nhà, hắn ở trong nhóm khóc lóc kể lể: “Xong!! Tiểu ca ca kia không phải là 1, là 0 a!!!”

Tỷ muội ngơ ngác.

“Làm sao có khả năng? Nào có 0 nào một mét tám có đại cơ ngực?”

“Chính là, ngươi không phải nhầm lẫn rồi? Ngươi hỏi ai? Cẩn thận là 0 tâm cơ lừa ngươi a!”

Mẫu Linh vẻ mặt đau khổ đánh chữ: “Ta hỏi thăm nhiều người, đều nói cái người kia là 0, trước đây không lâu bởi vì bạn trai quá trớn, rồi chia tay, người trong vòng đều biết.”

“Loại 0 này cư nhiên cũng có bạn trai…”

“Thật là đáng sợ, là cơ bắp 0 trong truyền thuyết sao?”

“Chẳng trách bạn trai hắn muốn xuất quỹ…”

Bọn tỷ muội líu ra líu ríu, đề tài lập tức được bàn xa mười vạn tám ngàn dặm.

Mẫu Linh thương tâm lui ra khỏi phần mềm tán gẫu, tự nhận may mắn không đủ, sau đó không cần ngồi xổm ở siêu thị đợi người, hai 0 cùng nhau là tuyệt đối sẽ không có kết quả.

Cứ như thế, ngày trôi qua thật buồn tẻ và chớp mắt qua hơn nửa năm.

Trong nửa năm này, Mẫu Linh tích góp được không ít tiền, chính mình quyết định mua một chiếc xe, như vậy sau khi tan tầm cũng không cần đi trong đêm tối, có thể an toàn chút.

Muốn mua xe, thì phải thi lấy bằng lái.

Mẫu Linh ở trên mạng đăng ký một trường học lái xe.

Buổi chiều ngày thứ hai, hắn đi đến trường học lái xe, kinh ngạc phát hiện, giáo viên của hắn cư nhiên là người cứu hắn nửa năm trước cơ bắp 0!

Mẫu Linh có nhiều cảm xúc đan xen, có lẽ đây chính là duyên phận thiên định.

Hôm nay Mẫu Linh mặc trang phục nam nhẹ nhàng khoan khoai, A không có nhận ra hắn.

Thế nhưng thời điểm Mẫu Linh học lái xe vẫn là không nhịn được, lén lúc ngắm trộm A đang ngồi ghế phó lái bên cạnh.

A cùng Mẫu Linh ở trong gương chiếu hậu nhìn nhau vài lần, hắn răn dạy nói: “Nhìn phía trước! Nhìn ta làm gì? Đường có đang chạy trên mặt ta sao?!”

Mẫu Linh bị hắn rống đến run run một cái, đạp phanh xe, kết quả lại bị A mắng một trận.

Sau đó lúc nghỉ ngơi, Mẫu Linh đi siêu thị mua một chai rượu, ngượng ngùng đi đến trước mặt A: “Huấn luyện viên…”

Thời điểm A không tập lái xe, tính khí vẫn là rất ổn định, lúc này liền nói với học viên của mình: “Không cần mua quà cho ta, ta không lấy.”

Mẫu Linh: “Huấn luyện viên, ngươi không nhớ ta sao?”

A: “Thấy sang bắt quàng làm họ cũng vô dụng, ta cũng không phải giam khảo, ngươi cho rằng mua rượu cho ta liền có thể lấy được bằng lái?”

Mẫu Linh ấp úng, nhìn chung quanh, thấy phụ cận không có ai nhìn về phía bên này, vì vậy liền bóp cổ họng lại: “Là ta nha! Nửa năm trước ngươi ở trong ngõ hẻm đã cứu ta, ngươi không nhớ rõ?”

A ngây ngẩn cả người, lập tức dần dần mở to hai mắt, âm thanh cũng trở nên cà lăm: “Vâng, là ngươi?!”

Mẫu Linh thấy hắn rốt cục cũng nhớ lại, liền quay người, ngồi sát bên cạnh hắn, khép hai chân lại, tay khoát lên trên đầu gối: “Ngày đó ta cũng không kịp hảo hảo cảm ơn ngươi, ngươi liền đi, sau đó ta còn đi tìm ngươi.”

A không có vết tích di chuyển ra bên ngoài: “Ngươi tìm ta?!”

“Là vậy, ngươi không phải cho ta mượn năm mươi tệ sao? Ta còn muốn trả lại cho ngươi đây.” Mẫu Linh từ trong quần lấy điện thoại di động ra: “Thêm wechat đi, ta chuyển cho ngươi.”

Nếu như là ở nửa năm trước, A nhất định sẽ trực tiếp từ chối, nhưng bây giờ Mẫu Linh là học viên của hắn, wechat cũng không chịu thêm, liền thực sự không hợp lý.

A lấy điện thoại di động ra, thêm bạn tốt Mẫu Linh.

Wechat của Mẫu Linh có tên là Hàm Hàm.

Hàm Hàm cúi đầu nở nụ cười, còn nói: “Thật là khéo a, cư nhiên qua nửa năm, còn có thể gặp lại ngươi.”

“…Ừ, thật trùng hợp.”

“Ta có chút ngu ngốc, học lái xe sau này làm phiền ngươi nhiều.”

A đối với chuyện làm ăn, vẫn rất phụ trách, lúc này liền nói: “Không có chuyện gì, nếu ngươi đã đăng ký ở trường ta, có bất kỳ nghi vấn nào cũng có thể tới hỏi ta.”

Hàm Hàm ngẩng mặt lên sùng bái nhìn hắn, mắt to tròn tròn dưới ánh mặt trời mà nhíu lại như một đường cong: “Tỷ tỷ, ngươi thật là man!”

A hít sâu một hơi, bỗng nhiên hỏi: “Ngươi kêu ta cái gì?”

Hàm Hàm còn chưa ý thức được vấn đề ở chỗ nào, mê man nháy mắt một cái: “Ta gọi ngươi là tỷ tỷ nha, ngươi lúc đó chẳng phải là 0 sao?”

A vén tay áo lên liền nghĩ muốn đánh hắn, tay đều giơ lên, nhưng mà nhìn khuôn mặt non nớt của đối phương, liền không thể xuống tay được.

“Ai con mẹ nó là tỷ tỷ của ngươi!” Hắn đối Hàm Hàm rít gào: “Con mẹ nó ngươi mắt mù a?! Lão tử là 1! Thật trăm phần trăm 1! Con mẹ nó cả nhà ngươi mới là 0! Tử nương pháo*! (* Từ này có nghĩa là từ chửi người đàn ông có tính cách của người phụ nữ á, thể hiện qua tính cách và ngoại hình, mình để nguyên câu này vì mình k biết để từ nào khác hết.)

Edit: nhớ like cho mình nha 😘😘

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN