Tạo Hóa Thánh Thần - Tiêu Vân Khai Linh
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
139


Tạo Hóa Thánh Thần


Tiêu Vân Khai Linh



Chương 3 : Tiêu Vân Khai Linh

……………………………………

Nghe thấy tên mình được gọi, Tiêu Vân mở hai mắt ra, nhãn thần lóe sáng, hai tay chắp ở phía sau, gương mặt điềm tĩnh thong thả bước về quảng trường

Nơi Tiêu Vân đi qua người người đều tránh né như thể sợ tai tinh như hắn lây vận rủi sẽ thức tỉnh linh căn phẩm xấu, họ tuy tránh né nhưng mắt lại lộ ra tia trào phúng trong lòng đều nghĩ “Tam thiếu gia ơi tam thiếu gia, hôm nay là ngày cuối ngươi làm thiếu gia rồi, một tai tinh như ngươi thì sẽ thức tỉnh được cái gì chứ, nực cười” . Tất cả bọn họ đều nhìn lên phía trên đài, ánh mắt lộ ra vẻ chờ mong.

Tiêu Vân lên đài hai mắt đưa nhìn về phía cửu trưởng lão, rồi nhìn về phía phụ thân hắn, sau đó mới nói

“ cửu trưởng lão, ta sẵn sàng rồi “

Cửu trưởng lão gật đầu “ Tốt, Tiêu Vân ngươi để hai tay lên phía trên trụ này, sau đó nhắm mắt lại, tâm niệm hướng về phía đan điền của ngươi, vận lấy nội lực hoàn thành ba vòng chu thiên thế là được “

“ Đệ tử hiểu rõ “

Dứt đoạn, Tiêu Vân đặt hai tay lên Khai linh trụ, mắt nhắm nghiền, ở trong thì dùng tâm niệm điều khiển nội lực hướng về đan điền vận chuyển chu thiên, ngay tại đan điền Tiêu Vân, một điểm sáng nhỏ chậm rãi hiện ra cấp tốc xoay tròn. Cửu trưởng lão cũng không đứng yên, hắn để tay lên lưng Tiêu Vân, một luồng linh khí thiên địa được cửu trưởng lão dẫn vào người Tiêu Vân, đoàn linh khí đó nhanh chóng được cửu trưởng lão cấp tốc hướng về đan điền Tiêu Vân chậm rãi cọ rữa điểm sáng vừa hiện ra đó.

Thời gian trôi qua chừng khoảng một nén nhang, khai linh trụ phát sinh điểm sáng, toàn trường chăm chú nhìn vào, phụ thân Tiêu Vân thì đứng ngồi không yên, hai mắt đăm đăm về phía Khai linh trụ.

Từng màu từng màu hiện lên trên trụ. Trắng ngũ vạch, tứ vạch, tam vạch, nhị vạch, nhất vạch. Xanh ngũ, tứ, tam, nhị.

Màu trên Khai linh trụ hiện lên mà xanh nhất vạch thì dừng lại, điều này đại biểu linh căn của Tiêu Vân là Địa cấp nhất tinh, cửu trưởng lão chờ đợi một khắc vẫn không thấy thay đổi, chắc chắn là Địa cấp nhất tinh nên chuẩn bị mở miệng xác nhận tuyên bố, phụ thân của hắn thấy linh căn của hắn không tệ mới thở phào nhẹ nhõm. Nhưng lúc này dị biến bỗng nhiên phát sinh, trên bầu trời từng đợi mây đen ùn ùn kéo lại, bầu trời trở nên tối sầm.

Ầm, xẹt. Không hề báo trước đạo sấm sét lôi đình giáng xuống người Tiêu Vân, cửu trưởng lão cấp tốc bay ra xa, Tiêu Hàm thì sửng sốt, toàn trường thì im lặng ngây ngốc. Đến cũng nhanh mà đi cũng nhanh, sấm sét vừa đánh xuống thì bầu trời trở nên quang đãng, mọi người ở trên quảng trường thì thất thần, nhưng rất nhanh khôi phục thần thái, ánh mắt vội đưa về phía Tiêu Vân, Tiêu Hạm sửng sốt nhìn bầu trời, nhưng ngay sau đó rất nhanh thì bay đến chỗ con trai của mình.

Mà kể cũng lạ, theo lý mà nói thì một người bình thường chưa bao giờ tu luyện qua căn bản sẽ không chịu được đòn lôi đình đó, mà đằng này Tiêu Vân hắn không có một chút tổn thương nào cứ đứng yên tại khai linh trụ mắt vẫn cứ nhắm nghiền, căn bản như chưa có chuyện gì xảy ra.

Tiêu Hàm định gọi con trai của mình thì lúc này ngây ngốc như trời trồng, cửu trưởng lão, tam trưởng lão và hai vị hộ pháp Tiêu tộc cũng ngây ngốc, tất cả mọi người có mặt tại Luyện Pháp trường hôm nay thì há to miệng ???, mắt nhìn về phía Tiêu Vân với ý nghĩ không thể nào tin được, có người còn vếu má của mình xem thừ đây có phải là mơ hay không, nhưng đáng tiếc đây là hiện thực. Bởi vì, ngay lúc này đây l, Khai Linh trụ lóe lên ánh sáng vàng kim chói mắt, Vàng kim nhất vạch.

Điều này nói lên điều gì, Linh căn của hắn, không linh căn của Tiêu Vân tam đại thiếu gia Tiêu tộc có linh căn Nhất tinh Thiên Cấp. Nếu như nói Ngũ tinh Thiên cấp vạn người có một trăm năm mới có thì Nhất tinh Thiên cấp lại là vạn trong vạn người mới có một, vạn năm mới thấy.

“Hít” im lặng, kinh ngạc, ngây ngốc, đố kị, vui mừng.

Xa xa, trong một căn mật thất bế quan của Tiêu Tộc, một vị lão giả tóc bạc phơ ngồi trên bồ đoàn, đôi mắt lóe sáng hướng về luyện pháp trường, đây chính là lão tổ Hóa anh của Tiêu tộc đang bế quan nhưng bin đạo sớm chớp đánh Tiêu Vân thức tỉnh. Sau một lúc lâu, lão tổ Tiêu tộc thở dài, lòng cảm thán

“Tiêu tộc sắp đón lấy một hồi thịnh thế, nhất bước lên tiên. Hay là nhận lấy kiếp nạn tai ương diệt hay không đây, hazz ???”

*

*

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN