Tất Cả Bạn Gái Của Tôi Đều Là Lệ Quỷ
Chương 504: Nó mạnh bằng Lý Tử không?
Dịch: Niệm Di
Nhóm dịch: Vô Sĩ
Ứng Tư Tuyết nhìn ảnh thờ, nói: “Cha chồng và ông chồng thì chết rồi.
Mặc dù mụ ta nói với hàng xóm là hai người đi nơi khác mưu sinh nhưng lại đặt ảnh thờ ở đây, đúng là đã qua đời thật.
Ảnh thờ của ông già và Ngô Lỗi có vết rách, y như bị người khác ném tới ném lui nhiều lần.
“Di ảnh của Ngô Tiểu Tùng trông rất phẳng phiu, không bị tổn hại. Có lẽ Quỷ Diện vẫn còn hận chồng và cha chồng của mình rất nhiều.
Xem ra, người thờ mấy bức ảnh này ở đây chính là Nha Bà rồi.
Dù gì đi nữa, một người là chồng, còn một người là con của bà ấy.
Nhưng dựa vào tình hình của Quỷ Diện để phòng đoán, thì Quỷ Diện hận hai kẻ đó vô cùng, thậm chí có khả năng là tận tay mụ ấy giết chết hai kẻ đó. Do đó, ắt hẳn mụ ấy rất ghét việc bày hai bức hình này ở đây.
Ấy thế mà, mụ ta chỉ ném tới ném lui hai bức ảnh này vài lần, nhưng vẫn cho phép nó nằm tại đây mà không phải hủy bỏ hai tấm hình này luôn. Từ đó, có thể chứng minh một chuyện.”
Ứng Tư Tuyết vừa ngậm kẹo que, vừa nói: “Đó là giữa Nha Bà và Quỷ Diện vẫn còn một chút lòng hòa thuận.
Mặc dù mụ có chửi bà ấy, rồi ném hình đi, nhưng cuối cùng vẫn chấp nhận cho bà cụ giữ lại hai bức ảnh.
Trong cái nhà này, trừ thằng con trai ruột Ngô Tiểu Tùng ra, thì Nha Bà vẫn có vị trí nhất định trong lòng Quỷ Diện.
Có lẽ trong mấy chục năm mà Quỷ Diện bị bán đến nhà họ Ngô, bà lão này là người duy nhất đối xử tử tế với mụ ấy.
Trong nhà này có hai người, một là tên chồng xấu xí với gương mặt bị heo cắn nát lại vô cùng hung dữ, vũ phu ấy đã cưỡng hiếp mụ, ép mụ sinh con và gã cha chồng bỏ tiền ra để mua mụ về. Đây là hai người mà Quỷ Diện hận nhất.
Còn tên Ngô Tiểu Tùng cười tươi rạng rỡ này…”
Ứng Tư Tuyết trầm ngâm, “Nó chết cách đây bảy năm tại khe núi gần khu Thượng Nê Pha.
Nơi đó chính là khu vực gần với vị trí của cỗ quan tài máu trấn áp cái xác nữ không đầu.
Đột nhiên, em bỗng nghĩ đến một chuyện. Mấy người còn nhớ lời Sơn Tiêu từng nói chứ? Liên quan đến việc Người nuôi quỷ muốn tìm ra Nữ quỷ trong quan tài máu đấy? Tại sao bọn chúng lại muốn tìm Nữ quỷ trong quan tài máu ấy vậy?”
Ứng Tư Tuyết nhìn Dương Húc Minh và Nhạc Chấn Đào, nói: “Liệu hai vụ này có dính dáng gì với nhau không?”
Dương Húc Minh gật đầu, suy nghĩ: “Chắc chắn có dính liếu lẫn nhau. Với lại, cách đây bảy năm cũng chính là thời điểm mà cha anh qua đời.
Dựa theo tình hình hiện tại, có lẽ nó đến khu Thượng Nê Pha, chắc chắn cái chết của nó có liên quan đến ả nữ quỷ kia.
Trong khi đó, Quỷ Diện lại lấy được bí kíp của nhà họ Dương, chắc chắn quyển bí kíp không tự thân bay vào tay của mụ ấy.
Cách đây bảy năm, Ngô Tiểu Tùng chết thảm tại Thượng Nê Pha.
Sáu năm sau, mẹ nó ở Cửu Giang xa tít mù lại lấy được bí kíp Cản Thi thuật mà chỉ nhà họ Dương ở Tương Tây mới có, rồi nhờ vào bí kíp Cản thi thuật mà trở thành Người nuôi quỷ, gây họa chết chóc khắp nơi.
Người chết đầu tiên là hai gã đàn ông trong nhà họ Ngô.”
Dương Húc Minh nhìn Ứng Tư Tuyết: “Đại tiểu thư, em nghĩ xem, liệu có phải chính lệ quỷ Ngô Tiểu Từng là kẻ đưa bí kíp Cản Thi cho Quỷ Diện hay không? Dù gì đi nữa, xác suất biến thành lệ quỷ khi chết thảm một cách kỳ bí ở Thượng Thê Pha là rất cao đấy!”
Ứng Tư Tuyết gật đầu: “Em cũng đoán thế. Cách đây bảy năm, Ngô Tiểu Tùng chết thảm ở Thượng Nê Pha, đồng thời từng gặp gỡ cha anh. Cũng vì thế, mà nó trộm được bí kíp của nhà họ Dương, rồi mấy năm sau tìm về tặng lại cho mẹ mình… Nhưng nếu nói thế, thì có một điểm vô lý.”
Ứng Tư Tuyết nói: “Nếu Ngô Tiểu Tùng đã lấy được bí kíp của nhà họ Dương cách đây bảy năm, thì tại sao nó phải chờ sáu năm sau mới mang về cho mẹ? Sao không quay về đưa liền? Trong sáu năm ấy, nó đã làm gì?”
Dương Húc Minh nhíu mày: “Chuyện này… Đại tiểu thư, em có nhớ căn phòng cũ nát dưới tầng hầm trong biệt thự nhà anh không?
Trong căn hầm đó, có phong ấn một bầy ác quỷ.
Nếu năm đó, sau khi Ngô Tiểu Tùng biết thì lệ quỷ thì bị cha anh bắt được rồi giam trong ấy, tiện tay phong ấn luôn thì sao?
Mãi đến năm trước, nó mới có cơ hội thoát ra, sau đó trộm luôn quyển bí kíp được cất giấu trong ngôi biệt thự cũ ấy rồi mới mang về cho mẹ… Cũng vì thế, mà chúng ta không tìm ra được quyển bí kíp trong căn biệt thự kia.”
Ứng Tư Tuyết lắc đầu: “Nhưng tụi mình từng ghé qua nơi đó rồi, trông mọi thứ rất bình thường mà, không hề có dấu hiệu lệ quỷ phá tan phong ấn.
Huống chi, năng lực của bóng dáng thằng bé trấn thủ ơ nơi đó mạnh biến thái luôn thì làm sao bọn quỷ bị giam sau cánh cửa ấy loại thoát ra được?”
Dương Húc Minh nhìn Ứng Tư Tuyết, cả hai cùng nói: “Hay mình quay lại đó xem sao?”
Ứng Tư Tuyết ngẫm nghĩ một hồi rồi nói: “Thầy Nhạc, thầy nghĩ sao?”
“Anh hả?” Nhạc Chấn Đào tựa lưng vào cửa, nói: “Anh chưa từng ghé nhà cũ họ Dương, nhưng nếu tên Ngô Tiểu Tùng này mà thành lệ quỷ, vậy chắc chắn năng lực của nó rất mạnh.
Lý Tử lợi hại như vậy còn bị Quỷ Diện đánh bại dễ dàng cơ mà. Từ đó suy ra, nếu đúng thật Ngô Tiểu Tùng biến thành ác quỷ quay lại gặp mẹ mình, thì đây là một trượng hợp rất hiếm gặp.
Anh ấy nhìn Dương Húc Minh, “Theo tụi em, bóng dáng đứa trẻ trấn thủ nơi đó rất mạnh… Vậy, nó mạnh bằng Lý Tử không?”
Dương Húc Minh và Ứng Tư Tuyết chần chờ.
“Chuyện này…” Hắn cười khổ, nói: “Khó so sánh lắm anh. Khi ấy, Lý Tử không hề ra tay, nên em chẳng biết ai mạnh hơn ai.”
Ứng Tư Tuyết hiểu ý Nhạc Chấn Đào, nói: “Ý thầy Nhạc là, có thể năng lực của Ngô Tiểu Tùng rất mạnh. Nói không chừng, năng lực của thằng nhóc ấy trùng hợp bị năng lực của Ngô Tiểu Tùng khắc chế nên nó mới thoát ra được.”
“Chuyện về lệ quỷ mà, khó để xét theo logic thường ngày mà phán đoán.” Nhạc Chấn Đào phát biểu quan điểm của mình.
Ứng Tư Tuyết thở dài: “Đúng vậy, khó mà phân tích lệ quỷ theo lẽ thường. Lần này, chúng ta rơi vào ngõ cụt rồi.
Thật ra, nghe thầy Nhạc gợi ý, em có một biện pháp để nghiệm chứng giả thuyết Ngô Tiểu Tùng có từng bị giam giữ tại biệt thự nhà họ Dương hay không.”
Ứng Tư Tuyết nhìn hai người, nói: “Thi thể của Ngô Tiểu Tùng được nhà họ Ngô đến Quý Châu nhận về, sau đó mang đến Cửu Giang, chôn cạnh thôn Liên Hương.
Bên cạnh đó, trong căn hầm của nhà họ Dương, ngoài việc phong ấn ác quỷ ra, còn có 23 cái xác lệ quỷ khác.
Theo hiện trường lúc ấy, thì 23 cái xác ấy đối ứng với 23 con lệ quỷ bị phong ấn dưới mặt đất. Đó chính là chất môi giới trong bí kíp Cản Thi thuật của nhà họ Dương.
Nói cách khác, nếu quả thật Ngô Tiểu Tùng từng bị trấn áp tại biệt thự họ Dương, phỏng chừng thi thể của nó không còn nằm trong ngôi mộ bên cạnh thôn Liên Hương nữa rồi.”
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!