Tất Cả Đồ Đệ Đều Là Cầm Thú - Chương 2: Đồ đệ phản bội
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
322


Tất Cả Đồ Đệ Đều Là Cầm Thú


Chương 2: Đồ đệ phản bội


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Edit & Beta: Ami Cuteo 

FB_IMG_15304437293772227

Chờ huynh đệ bọn hắn chào hỏi chính thức xong, thiếu nữ bạch y tên Nịnh Hinh Nhi lấy hết tất cả các loại pháp bảo từ trong không gian pháp khí càn khôn có hình dạng vòng ngọc ra, “Mấy thứ này ở Liên chi giới của chúng ta được xem là báu vật như ở Thượng giới lại có ít tác dụng. Vậy nên ta sẽ ta sẽ để tất cả những thứ này lại cho các ngươi. Lỡ như ta không vượt qua khỏi cơn độ kiếp này thì những thứ này ở chỗ các ngươi sẽ không phải hóa thành tro tàn giống ta. Sau này, Linh đàm bí địa và tất cả mọi thứ trong này đếu sẽ do ba sư huynh đệ các ngươi cùng kế thừa chung.” Nàng chỉ để lại vòng ngọc càn khôn do phụ thân(cha) tự tay luyện chế cộng thêm vài món pháp bảo độ kiếp và linh đan hỗ trợ.

“Mấy ngày tiếp theo phải phiền các ngươi giúp ta bố trí trận pháp phòng ngự Chu Thiên rồi.” Nịnh Hinh Nhi dặn dò nói.

Ba người Hạ Trọng Lâu, Lê Tử Nam và Thiên Tuyết lập tức gật đầu.

Năm ngày sau, trên phần đất bằng trống trải phía Tây trong Linh đàm bí có bố trí một pháp trận phòng ngự 72 vòng tròn vô cùng rườm rà. Đây là pháp trận phòng ngự do các tu sĩ thượng cổ nghiên cứu ra để trơj giúp tu sĩ độ kiếp gánh một ít lôi kiếp và gia tăng tỉ lệ độ kiếp thành công. Nghe nói rằng pháp trận phòng ngự 72 vòng tròn tốt nhất có thể gánh được 3 đạo thiên lôi đầu tiên.

Nịnh Hinh Nhi kiểm tra pháp trận lần nữa, sau khi xác định không có sai sót gì thì nàng quyết đinh không tiếp tục áp chế tu vi Đại viên mãn Hóa Thần Kỳ của mình nữa!

Chỉ cần nàng không áp chế tu vi thật của mình thì Thiên Đạo sẽ cảm ứng được trong nháy mắt, cưu thiên kiếp lôi( 9 đạo sét đánh) sẽ theo sau mà giáng xuống.

“Sư phụ, khi người bày trận đã tiêu hao quá nhiếu tinh lực và linh lực. Hiện tại người hãy đi tắm và nghỉ ngơi, dưỡng tinh thần, sau đó hãy đối phó với thiên lôi độ kiếp.” Lê Tử Nam kiến nghị.

“Ân.” Nịnh Hinh Nhi lấy một viên thượng phăm Bổ Linh Đan ra rồi ăn vào xong mới mở miệng,” Các ngươi cứ nghỉ ngơi ở chỗ này, canh giữ pháp trận cho tốt.” Nói xong, nàng xoay người bay về Linh đàm bí địa nơi nàng đã cư trú 600 năm để ngâm mình trong nước linh đàm lần cuối cùng.

Hạ Trọng Lâu khẩn trương nhìn Lê Tử Nam, Thiên Tuyết cắn ngón tay trái nôn nóng nhìn Lê Tử Nam. Lê Tử Nam trấn định tự tin nói:” Tin tưởng ta, sư phụ tuyệt đối sẽ không bị thương.”

Hai canh giờ (4 tiếng đồng hồ) sau, Nịnh Hinh Nhi chậm rãi bay tới. Nàng mặc cung trang thêu thùa màu đỏ linh quang mờ mịt, đầu cài hai cây trâm linh ngọc, hai lỗ tai đeo khuyên tai linh châu màu đỏ, cái cổ mảnh khảnh đeo bộ đá quý bảy màu, cổ tay đeo bộ vòng ngọc càn khôn, pháp khí như ý nàng cầm trong tay cũng được làm từ linh ngọc.

Đáp xuống pháp trận phòng ngự 72 vòng tròn, Nịnh Hinh Nhi ra lệnh:” Cửu thiên lôi kiếp sắp giáng xuống, các ngươi mau chóng rời khỏi nơi này kẻo bị liên lụy.” Người đứng ở bên cạnh tu sĩ độ kiếp sẽ thực dễ dàng bị Thiên Đạo coi là độ kiếp cùng, sau đó sẽ gia tăng gấp đôi sự khó khăn của trận độ kiếp.

“Sư phụ, bộ pháp y này giống tân nương tử quá (cô dâu mới cưới). Sao ta chưa bao giờ thấy ngươi mặc?” Lê Tử Nam đột nhiên hỏi, trong đôi mắt đen nhánh hiện lên tia kinh diễm. Sư phụ lúc mặc bạch y thanh linh tuyệt mỹ, khi mặc hồng y thì thêm mấy phần kiều diễm vũ mị.

“Đây là pháp y Cửu Bảo Vân Tía do mẫu thân để lại cho ta, nó có thể chống được một kích do tu sĩ Hoa Thần Kỳ dùng toàn lực công kích.” Nịnh Hinh Nhi nói:”Trong linh đàm bí địa này chỉ có bốn sư đồ chúng ta nên ta không cần mặc.”

Sau đó, Nịnh Hinh Nhi phất tay,” Các ngươi đi mau, ta sắp vào pháp trận.” Nàng lo lắng năng lực kháng lôi (chống sấm sét) khi độ kiếp không đủ nên vẫn luôn áp chê stu vi của mình, phong ấn tại đan điền.

Đan điền bây giờ cũng khó có thể thừa nhận linh lực bàng bạc cuồn cuộn của nàng. Nếu nàng còn không lợi dụng cửu thiên lôi kiếp để rèn luyện thân thể thì e rằng sẽ nổ banh xác mà chết.

Hạ Trọng Lâu vội vàng nói:”Sư phụ, xin cho chúng ta nhìn người thêm chốc lát.”

Thiên Tuyết bổ nhào vào người nàng rồi ôm chặt đùi nàng, đáng thương hề hề kể lể:”Sư phụ ta không muốn ngươi phi thăng.”

“Tiểu Tuyết, ngươi đã là thất vĩ linh hồ 450 tuổi, sao lại còn tính trẻ con như vậy?” Nịnh Hinh Nhi bất đắc dĩ xoa xoa đầu hắn:” Các ngươi quá coi trọng chuyện tình cảm, chuyện này sẽ rất bất lợi đối với tu hành. Nàng đâu có gì để luyến tiếc? Mục đích tu luyện của nàng chính là phi thăng đến Linh giới để đoàn tụ với cha mẹ. Mà cho dù nàng không muốn độ kiếp phi thăng thì Liên chi giới này cũng không chấp nhận được nàng.

“Chờ đến khi kiếp vân xuất hiện, các ngươi phải lập tức rời đi.” Nịnh Hinh Nhi dặn dò rồi từ từ bay vào pháp trận phòng ngự. Nàng hít sâu một hơi, không hề tiếp tục đau khổ áp chế linh lực trong cơ thể mình.

Trong phút chốc, vạt áo cuad nàng tung bay, tóc dài như mây nửa cuốn lên bay tứ tung mặc dù không có gió. Linh lực màu xanh mênh mông mãnh liệt như thủy triều tràn ra bên ngoài rồi hình thành linh quang màu lam quanh cơ thể nàng.

Thiên Đạo Liên Chi giới cảm ứng được nguồn lực lượng siêu việt đã vượt trên mức mà nó có thể cất chứa nên xung quanh Nịnh Hinh Nhi trên không nhanh chóng xuất hiện kiếp lôi quay cuồng kim quang.

Nịnh Hinh Nhi đã không rảnh bận tâm các đồ đệ có ở gần đây hay không, nàng hết sức chăm chú phóng thích linh lực phòng ngự thuẫn xung quanh thân thể chờ đợi đạo thiên lôi đầu tiên. Đột nhiên, dưới chân Nịnh Hinh Nhi hiện ra chín đạo linh lực hình rồg màu đen xiềng xích. Ngay lúc Nịnh Hinh Nhi chú ý ở không trung thì nó đã khóa trói Nịnh Hinh Nhi lại. Linh lực tràn ra từ cơ thể Nịnh Hinh Nhi lập tức bị dẫn vào mặt đất.

Nịnh Hinh Nhi kinh hãi, đang muốn phất tay chém đứt xiềng xích linh lực dể thoat thân thì một đạo thân ảnh màu lam đột nhiên xuất hiện ở phía sau nàng. Hắn dùng vòng cổ màu vàng tròng lên cái cổ mảnh khảnh của nàng rồi khóa lại.

“A!” Nịnh Hinh Nhi la lên, vẻ mặt nàng không dám tin tưởng. Linh lực trong cơ thể nàng bị một loại lực lượng đáng sợ không rõ nguồn gốc năng chặn ở trong cơ thể, mà linh lực của nàng chấn động quay cuông trong kinh mạch. Không được, nếu tiếp tục như vậy không cần thiên lôi giáng xuống mà thân thể của nàng cũng đã bị linh lực của mình bạo phát nổ tan xác.

“Sư phụ, chúng ta luyến tiêcs ngươi phi thăng, cho nên ngươi vẫn nên ở lại đi. Thân ảnh màu lam chình là Lê Tử Nam mở miệng. Hắn ôm lấy nàng từ phía sau, bàn ray to hữu lực đè lại chỗ bụng nhỏ của nàng ngăn cản linh lực trong cơ thể nàng tiếp tục mạnh mẽ phát triển.

Lực lượng của tu sĩ Đại viên mãn Hóa Thần Kỳ mạnh biết bao nhiêu? Há có thể để cho kẻ hèn tu sĩ Hậu kỳ Kim Đan Kỳ có thể dẫn đường sao? Nhưng Nịnh Hinh Nhi lại quan tâm đồ đệ của mình,cũng không muốn hắn bị linh lực của nàng trướng đến nổ banh xác mà chết nên nàng chỉ có thể phối hợp hắn áp chế linh lực vào đan điền một lần nữa.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN