Tây Du Chi Cao Tăng Hệ Thống - Chương 6: Ý nghĩ kỳ Lạ
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
1003


Tây Du Chi Cao Tăng Hệ Thống


Chương 6: Ý nghĩ kỳ Lạ


18 động tác đi qua một lượt, được lực của một viên vũ linh đan mới ăn vào cùng một nửa dược lực vẫn còn lúc trước liền tiêu hao toàn bộ. Đường Tăng duy trì quan tưởng khoảng 10 phút liền thu công, nuốt tiếp xuống một viên vũ linh đan, chỉ quan tưởng trong thức hải.

Lúc này đây Đường Tăng cảm thấy điểm công đức thật thiếu, 337 điểm công đức, 33 viên vũ linh đan nếu theo đà này không duy trì nổi 5 ngày, mặt khác đan dược thì không có hiệu quả quá nhiều, xem chừng chỉ có thể đổi lấy nội đan để tu luyện, nhưng nội đan của một con linh thú đê cấp cũng có giá 5000 trở lên chứ đừng nói mơ chi tới tiên thú, thần thú. Bất qua may mắn giết yêu quái cũng tăng lên công đức điểm hơn nữa có Ngộ Không tại hàng yêu chuyện này đơn giản thật nhiều.

Ánh mắt chuyển tới thạch hầu ngồi phía xa xa nhìn mình, Đường Tăng vẫy tay gọi lại.

– Sư phụ ngươi tu luyện loại công pháp gì vậy, thật kỳ lạ. Hơn nữa ngài không phải nhân tộc sao? Ánh mắt của ngài cũng thật khác so với nhân loại khác nha.

– Vi sư tu luyện là cổ công pháp nói ra ngươi cũng không rõ, còn đôi mắt này là vi sư bổn mạng thần thông đi.

Ánh mắt lại chuyển tới Ngũ chỉ sơn bị đánh tán loạn, Đường Tăng lại nổi lên ý tưởng mới.

” Hệ thống, Ngũ chỉ sơn này có phải là tiểu thế giới không?”

” Không thể thưa ký chủ, tuy nhiên nếu lấy Ngũ chỉ sơn làm cơ sở, gia tắng thêm số lượng lớn không gian loạn thạch, có thể luyện thành một cái nho nhỏ tiểu thế giới.”

” Như vậy cần bao nhiêu không gian loạn thạch mới có thể luyện thành.”

” Dựa theo tính toán, cần có ít nhất 10880 cân tương đương 5440 kg không gian loạn thạch, hơn nữa nếu gia nhập càng nhiều, tiểu thế giới càng lớn, ngoài ra ký chủ cũng có thể bổ sung một số nguyên tố chi lực khác để tạo thành đặc thù thế giới, vì ngũ chỉ sơn trải qua năm tháng trấn áp Tôn Ngộ Không, tiếp xúc với trấn phù, nếu ký chủ có thể gia nhập một chút thổ nhưỡng, có xác xuất lớn tạo thành trấn áp đặc hiệu công năng.”

” Ân lại hỏi một câu, nếu tính tất cả quá trình luyện chế cùng dung hợp vào rinnegan cần bao nhiêu công đức điểm?”

” Mỗi cân không gian loạn thạch có giá 150 điểm, thổ nhưỡng 1 khối có giá 2500 điểm, chi phí luyện chế cùng dung hợp là 5000 điểm, tổng cộng tất cả có giá là 1639500 điểm công đức. Nếu ký chủ đưa ra toàn bộ nguyên luyệu chỉ cần 5000 điểm.”

Nghe được báo giá, đem Đường Tăng đánh một trận choáng váng, hơn 1triệu 6?

– Ngộ Không, vi sư hỏi ngươi một chút, biết ở đâu có nhiều không gian loạn thạch cùng tức nhưỡng hay không?

Ngộ Không gãi gãi đầu một cái.

– Không gian loạn thạch ở Đông hải có tuy nhiên không quá nhiều, ngược lại Thiên Đình có rất nhiều, về phần tức nhưỡng, lão Tôn nhớ không nhầm ở vườn đào của vương mẫu có vài khối lớn đâu. Sư phụ ngài hỏi chuyện này làm gì?

– Vi sư có chuyện cần tới chúng, Ngộ Không có cách nào đem hai thứ này tới tay hay không?

– Sư phụ… Ngài cần nhiều hay ít lão Tôn giúp ngài đi lấy.

– Loạn thạch chừng 10880 cân, tức nhưỡng chỉ cần một khối bằng nắm tay là đủ, tuy nhiên nếu có nhiều hơn thì càng tốt.

– Hảo ngài chờ lão Tôn, ta đi một chuyến rồi trở lại.

Đường Tăng khóe miệng mỉn cười, vui sướng, có đồ đệ giỏi liền tốt.

– Ân đi đường cẩn thận. Vi sư chậm rãi lên đường, vừa đi vừa chờ ngươi.

Đường Tăng vừa dứt lời Ngộ Không liền biến mất không thấy tăm hơi.

Nhìn về phía phần còn sót lại của Ngũ chỉ sơn, đồng lực trong nháy mắt tuôn trào, không gian lập tức di dời, toàn bộ Ngũ chỉ sơn cùng Đường Tăng biến mất xuất hiện tại băng tuyết thế giới, một lúc sau, Đường Tăng xuất hiện trở lại.

Khoan khoái cưỡi ngựa tiến về phía Tây một đường thẳng tiến.

…..

Đông hải long cung, một nơi quanh năm vui vẻ yến tiệc, lúc này long vương đang cùng mấy lão bà vui vẻ thì một tên tôm binh xông vào làm mất hứng, suýt chút nữa long vương liền cho hắn một chưởng hồi phi yến diệt.

– Bẩm long vương có một con khỉ đang xông vào đây, chúng thần bất lực không thể ngăn cản.

Nghe vậy, long vương tim suýt rớt ra ngoài.

– Con khỉ? Là kẻ nào chứ? Không thể nào là tên đó đi.

Đúng lúc này một tiếng hét to vọng vào.

– Lão long vương… Mau ra đây, 500 năm không gặp đám binh lính của ngươi định phá trời phải không?

Nghe được giọng nói ám ảnh này, long vương trực tiếp ngã ngửa một cái. Lập tức lấy lại phong độ, phân phó hạ nhân giấu đi bảo bối, treo lên vẻ mặt tươi cười chạy ra nghênh đón.

– Đại thánh… Đại thánh là người đó sao? Không phải ngài bị trấn áp dưới Ngũ chỉ sơn sao? Sao lại tới đây?

Tôn Ngộ Không nhảy lên ngai vàng nằm vắt chân, tay vươn lấy đồ ăn bỏ vào miệng.

– Ngươi nói vậy là ý gì? Hy vọng lão Tôn bị đè dưới núi tiếp sao?

Long vương liền đổi sang giọng nịnh hót.

– Nào có, nào có… Đại thánh trách oan cho ta, ta nào có ý vậy, chẳng qua hỏi tiếng quan tâm ngài dù sao cũng là chỗ quen biết cũ.

– Hừ… Tha cho ngươi… Lão Tôn bây giờ trở thành đồ đệ của Đường Tam Tạng, bảo vệ hắn đi Tây thiên lấy kinh.

– Vậy Đại thánh ngài không bảo vệ Đường Tăng lại chạy tới đây làm gì, nếu xảy ra chuyện gì Phật tổ lại trách phạt.

Ngô Không xua tay.

– Bỏ đi… Lần này tới đây hỏi xin ngươi chút đồ.

– Đại thánh long cung của ta làm gì còn đồ đáng giá cho ngài lấy…

– Đừng có qua mắt ta, 500 năm nay tài phú của ngươi ngày càng một nhiều đi. Nói chút, chỗ ngươi có bao nhiêu không gian loạn thạch.

Nghe được Tôn Ngộ Không đòi không gian loạn thạch, long vương thở ra một hơi thầm nghĩ may mắn.

– Đại thánh chỗ chúng ta chũng không có nhiều lắm, căn bản thủy tộc không ai am hiểu luyện khí, hàng này cũng không tích trữ nhiều, chỉ có chừng 2000 cân đi.

– Toàn bộ gói lại cho ta mau lên ta còn đi có việc, lần sau quay lại tạ ơn ngươi.

Long vương lập tức sai người đem đồ bỏ vào túi trữ vật đưa cho Ngộ Không, con khỉ này chính là ôn thần, đuổi đi càng sớm càng tốt.

Nhận được đồ, Ngộ Không liền một mạch bay lên trời tới chỗ hỏa đức tinh quân.

Sau một phen công phu đe dọa, cướp bóc, Tôn Ngộ Không liền gom đủ số không gian loạn thạch. Lại phi thân qua bên vườn đào trộm lấy một khối tức nhưỡng lập tức trở về hạ giới tìm Đường Tăng.

Lúc này thiên đình đã loạn thành một đống, tin Tôn Ngộ Không thoát khỏi phong ấn lập tức lan truyền khắp nơi. Có kẻ thì thờ ơ, người thi lo lắng, cũng không ít kẻ rùng mình sợ hãi.

Quay lại hạ giới, cách Ngũ chỉ sơn chừng vài dặm đường, lúc này Đường Tăng bị một đám cướp bao vây chặt chẽ không lối thoát.

– Hòa thượng, muốn sống giao hết hành lý cùng ngựa ra đây.

” Hệ thống đám người này nghiệp lực quấn thân giếy chúng có điểm sao?”

” Có. Tuy nhiên nếu ký chủ giúp bọn hắn hướng thiện, công đức tăng gấp bội.”

” Hệ thống có kỹ năng nào khiến người ta nhập mộng trong nháy mắt hay không?”

” Nhất mộng hoàn lương: cấp thấp thần thông, chỉ tác dụng được với sinh linh có tinh thần thấp hơn người sử dụng. Giá 200 công đức điểm.”

Ngẫm ngẫm một cái, trên đường đi Tây thiên không thiếu ác nhân đi, cái nhất mộng hoàn lương khẳng định dùng nhiều, Đường Tăng lập tức đổi kỹ năng. Trong mháy mắt một luồng thông tin chảy vào não bộ.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN