Tên đó rốt cuộc có gì tốt ? - Chương 1 : Nữ phụ chân què
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
226


Tên đó rốt cuộc có gì tốt ?


Chương 1 : Nữ phụ chân què


Hôm nay đã là ngày thứ ba Hoàng Vũ Hà bị đưa vào trong truyện.

Thân là một đứa con ngoan, một người trò giỏi, cô không hiểu mình đã tạo nghiệt gì để bị đưa vào đây. Nếu có thì chỉ là những lần lỡ miệng chửi bậy thôi…

Vũ Hà ngồi thẫn thờ trên chiếc giường bệnh trắng tinh, muốn co chân lại ngồi bó gối nhưng không được…. bởi vì cô đang bị què ! Chính xác là nhân vật cô xuyên vào bị què !

Đầu tiên, chúng ta hãy nói về câu chuyện mà Vũ Hà xuyên vào.

\” Thỏ con, em không thoát khỏi tay chúng tôi đâu \”. Vâng, cái tên nghe đã thấy chối. Thế nhưng, nó lại là bộ truyện khá nổi ở trên diễn đàn truyện, lượt bình chọn khá nhiều. Và cũng vì như vậy, Vũ Hà mới thuận tay click chuột vào để đọc.

Nội dung truyện khá giống với mấy truyện cô thường gặp, nói thẳng ra là rập khuôn và khá cũ :

Nữ chính Ngọc Thố xuất thân nhà nghèo, hoàn cảnh khó khăn nhưng bù lại rất đẹp và kiên cường nên số cô đã bớt khổ. Đó là nhờ mẹ của nữ chính kết hôn với ông chủ của một tập đoàn nổi tiếng nhất nhì Việt Nam. Tên của tập đoàn là gì và tập đoàn này kinh doanh gì thì Vũ Hà không rõ bởi vì tác giả không viết.

Ông chủ tập đoàn này có hai người con, một trai và một gái. Và cô con gái này chính là người đã hiến tặng thân xác cho Vũ Hà.

Lại nói về cô tiểu thư này. Là một loại điển hình của mọi nữ phụ hay gặp trong các tiểu thuyết. Chính là kiểu người ngực thì to nhưng não thì nhỏ, chân thì dài nhưng kiến thức thì ngắn. Chanh chua, ác độc, tính chiếm hữu cao là ba đặc điểm nổi bật. Ngoài ra còn thô lỗ, ăn nói không ra gì.

Vũ Hà chỉ muốn đỡ trán thở dài. Tác giả khi tạo ra nhân vật này phải chăng có thù oán gì khi mà một tiểu thư xuất thân giàu có lại ăn nói thô lỗ như vậy ?

Nhưng đó không phải chất xúc tác làm cô thấy thương hại nữ phụ. Cái chính là nữ phụ đó cùng tên với cô !! Hạ Vũ Hà !!

Chuyện này ngoài sức tưởng tượng ! Và hiện tại, Vũ Hà bị què chân, vỡ đầu nằm viện là do hậu quả tự tử của cô ta do tức điên vì thấy vị hôn phu của mình ( nam chính 1 )  bảo vệ cô em gái ghẻ ( nữ chính ) !

Ngoài những điểm trừ là tình tiết truyện quá phi lý, như là tất cả những anh đẹp trai đều là nam chính n*, đều yêu nữ chính, ghét nữ phụ ; nhà đều giàu, đều kinh doanh gì đó giỏi nhất đất nước ; trường học rộng không biết mấy trăm km2 ; … vv… thì điểm cộng là toàn bộ quyển truyện viết bằng tiếng Việt !

Nhưng chung quy lại vẫn là teenfic được viết bằng giọng văn mượt, vốn từ hoa mỹ thôi…

Phần hồi tưởng đã kết thúc. Vũ Hà đang tính lấy chăn đắp để ngủ tiếp thì cửa phòng bệnh được ai đó mở ra.

Là hầu gái thân cận của Vũ Hà đến để đưa đồ ăn, và giúp cô vệ sinh cá nhân như mọi ngày.

Vũ Hà được hầu gái nọ chống nạng giúp rồi đưa vào nhà vệ sinh, còn cô vẫn như mọi hôm đuổi hầu gái nọ đi ra, một mình ở lại bên trong tự luyến.

Nhìn gương mặt phản chiếu trong gương, Vũ Hà cảm thán.

Mình vẫn đẹp như mọi hôm ! :v

Môi đỏ răng trắng, mũi cao, mắt phượng dài, sâu. Mỗi tóc là màu vàng chứ không đen. Nhưng nhìn đi nhìn lại cũng thấy rất xinh đẹp, càng nhìn càng thích.

Làm vệ sinh cá nhân xong, Vũ Hà lại chống nạng ra ngoài ăn sáng, bác sĩ cũng đã vào phòng để chuẩn bị kiểm tra sức khỏe cho cô.

Khoảng một tháng nữa mới được xuất viện vì vết thương ở đầu chưa khỏi hẳn.

Thế là một tháng ăn cháo trắng và ăn chay…

An – hầu gái nọ an ủi Vũ Hà :

– \” Tiểu thư cứ nghỉ ngơi đi, sẽ không có chuyện gì xảy ra đâu. Tiểu thư cũng đừng sốt ruột. Một lát nữa thôi, em chắc chắn thiếu gia Hứa Vỹ Dạ sẽ đến thăm tiểu thư, tiểu thư cứ an tâm \”

Hứa Vỹ Dạ ? Tên này quen quen. À, chẳng phải là tên một diễn viên nữ ?

Nhưng trong đây thì khác… đó là tên của nam chính 1.

Cô với tay lấy bát cháo được hầu gái tên An kia đem tới, còn chưa kịp ăn thì cửa phòng bất ngờ bị đập mạnh.

Rầm một tiếng.

Người nào đó tàn nhẫn đạp cửa phòng.

Ở trước cửa phòng bệnh, có hai bóng người. Thân quen đến lạ.

Người con trai kia mặt mang vẻ cam chịu, mặt nhăn lại, song, vẫn không che đi vẻ tuấn lãng trên gương mặt. Dưới mày kiếm là một đôi mắt đỏ, mũi cao môi mỏng, dung mạo tuấn mỹ, khí chất bá vương tỏa ra ngời ngợi. Đây chắc chắn là ( một trong các ) nam chính của truyện – Hứa Vỹ Dạ.

Người con gái thì cũng không thua kém. Vô cùng xinh đẹp. Mắt bồ câu tròn xoe, môi nhỏ, mũi cao. Tóc đen dài đến ngang lưng, mặc chiếc đầm trắng tinh khiết. Bảy phần hiền dịu, ba phần ngây thơ, tay ôm bó hoa lại gần phía giường bệnh của cô.

Nhìn hai nhân vật không có thật được tạo ra từ trong truyện, nay hiện lên sờ sờ trước mặt mình. Vũ Hà không khỏi cảm thán.

Nam chính 1 có khác, quả nhiên thật đẹp trai, cơ mà tính cách thật ba chấm.
Không khác gì mấy bà ngoài chợ. Giới thiệu truyện ghi rõ là lạnh lùng, chỉ nói nhiều nhất là ba câu, nhưng lúc nữ phụ gây khó dễ với nữ chính thì mắng người như hát.

Do sức mạnh của tình yêu chăng ? Vũ Hà nhún vai.

An cúi chào Hứa Vỹ Dạ rồi ra ngoài cho cả ba có không gian riêng tư trò chuyện, trước khi đi còn không quên lườm nguýt nữ chính Ngọc Thố một cái thật dài.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN