Tên kia tôi yêu anh được chứ? - CHAP 3: TÊN MẶT LẠNH
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
145


Tên kia tôi yêu anh được chứ?


CHAP 3: TÊN MẶT LẠNH


Bà chủ nhà hàng cúi chào cô. Cô chào lại bà:

– Chào cô! Cháu là người ngày hôm qua nhắn tin với cô đấy ạ. Đây là CMND của cháu, và cả hình thẻ nữa ạ.- Cô lễ phép đưa bà chủ giấy tờ của mình.

Bà chủ cầm lên nhìn kĩ càng rồi nhìn cô từ đầu đến chân.

– Chào cháu! Cháu được nhận vào đây làm việc rồi. Ở đây cháu phải thật lễ độ và cách ăn mặc cũng phải đoàng hoàng. Có rất nhiều người đến đây mà ăn mặc chẳng ra gì nên cô không nhận vào. Cháu rất đạt tiêu chuẩn của cô. Cô tự nhận xét cô khá khó tính nên cháu phải cận thận đấy.- Bà chủ nói rõ cho cô nghe để sau này cô không phải thắc mắc.

– Vâng ạ, cháu cảm ơn cô. – Cô cúi đầu cảm ơn thì…

– Uizaaa … đau quá….- Haizz cô nàng hậu đậu này cúi chào thì bị đụng phải cái bàn thật là…

– Cháu không sao chứ! – Bà chủ quá quan tâm đến cô đưa dầu cho cô.

– Cháu cảm ơn.- Cô đưa 2 tay đón lấy và mỉm cười tươi với bà chủ. Cô gửi lại chai dầu cho bà…

– À đúng rồi tiền lương hàng tháng cháu cứ làm thử xem 2-3 tháng đầu cô chỉ trả 3.5 triệu 1 tháng thôi. Còn nếu cháu làm tốt thì tiền lương sẽ tăng, à còn tiền thưởng sẽ có thêm khi cháu làm tốt hơn, được chứ- Bà chủ nói mức giá cho cô.

Hai người nói chuyện 1 lúc thì cô cúi chào bước ra ngoài.

– Haizz, Aizza – Cô bước ra với vẻ đầy đau đớn, mệt mỏi. – Đau chết mất! Sao mình ngốc thế nhỉ? – Cô lấy tay xoa đầu, nghiến răng, cay mày tự mắng nhiếc mình như 1 con điên giữa đường.

Cô nhận ra mình hơi sai sai nên nghiêm chỉnh lại tính toán

– T2, T4, T6 làm ở nhà hàng không biết có trùng lịch không ta. Thôi đi đến tiệm sách trước rồi tính vậy. Đi thôi. – Cô quay xe lại rồi thẳng đường đi. Lần này cô có lẻ sợ cái bản đồ rồi nên bỏ qua nó 1 bên, cô thẳng đường đi hỏi thăm người dân luôn. Nhưng chẳng khác lần trước là mấy cô hỏi hết người này đến người khác. Cũng thật may mắn cho cô là cái đầu của cô không ngốc như bản thân cô chẳng mấy chốc cô đã nhớ hết đường đi.

Tiệm sách được trang trí rất đơn giản với màu xanh lục nhẹ nhàng đem đến cho người khác cảm giác dễ chịu khi bước vào. Có quầy thu ngân, nơi đọc sách ( có thể nói giống như 1 thư viện), … . Cô mở cửa ra rồi quay đầu ra chỗ khác để nhìn khung cảnh phía sau để nhớ lại đường 1 cách tỉ mỉ thì khi cô quay đầu lại…

” A ”

– Cái gì thế nhỉ sao lại chắn trước cửa thế này – nhưng khi cô mở mắt ra thì đôi dày ấy đập vào mắt cô. Hóa ra cô đang chắn đường đi của 1 người xa lạ thật là …

– Xin lỗi – Cô với anh chàng bị cô đụng vào cùng nói xin lỗi 1 lúc. Cô ngước đầu nhìn anh ta thì đụng phải 1 cặp mắt lạnh lùng sắc bén cứ kiểu như:

– Cô còn không tránh ra thì đừng mong được toàn mạng về gặp mẹ. – Cái ánh mắt ấy khiến cô sợ hết hồn, cúi gầm mặt xuống rồi tự giác dạt qua 1 bên cho anh ta đi.

Ai ngờ sau khi anh ta đi cô ta quay lại phía anh ta thè lưỡi, làm mặt xấu, đưa nắm tay quả đấm, đá tùm um, loạn xạ cả lên và đủ thứ trên đời thật là… hết nói nổi.

– Người gì mà lạnh thế nhỉ? Có phải ma không hình như anh ta không có dây cảm xúc thì phải. Thật tội nghiệp cho anh ta, nhưng sao lại soái thế nhở, tiếc quá. haizzz – Cô lắc đầu rồi xoay người lại tiếp tú đi đẩy cửa đi vào.

1 lát sau cô ra ngoài với vẻ mặt đầy hớn hở, vui sướng:

– May quá không bị trùng lịch – Cô vui sướng rồi đạp xe về nhà.

Cô vừa đi vừa ngắm cảnh. Mái tóc dài ngang lưng được uốn sóng nhẹ nhàng bồng bềnh bay thật khiến người ta đổ mà. Khi cô về đến nhà trọ thì gặp bà chủ. Cô với bà có 1 mối quan hệ khá thân thiết. Từ khi cô về đây thì bà là người giúp đỡ cô rất nhiều, giúp cô cô chỗ ở với giá rẻ mà tốt nhất, còn nhiều lần mời cô sang nhà ăn cơm với gia đình mình.

– Vi hôm nay cháu đi đâu vậy? Sáng nay tìm cháu mà cô không thấy cháu đâu cả. – Bà chủ nói với cô với vẻ rất thân thiết.

– Chào cô! Hôm nay cháu đi xin việc ! Cháu được nhận vào làm việc rồi! Ngày mai con sẽ đi làm ngay. – Cô niềm nở kể cho bà chủ nghe.

– Oh chúc mừng cháu. Hôm nay, nhà cô làm nhiều món lắm cháu vào dùng cơm với gia đình. Coi như cô chúc mừng cháu tìm được việc vậy được không? – Bà ngỏ ý mời.

– Dạ thôi. Cháu cảm ơn. – Cô vội xua tay từ chối ai ngờ…

Bà đã lôi cô vào rồi còn đâu…

– Hôm nay, cô giới thiệu với cháu con trai lớn của cô cho cháu. Nó mới đi du học về. Nó về đây giúp cô mở khách sạn ấy mà, thật ra nó muốn phát triển sự nghiệp của nó. Hai đứa làm quen nhau đi. – Bà dăn dò cô, giới thiệu ngay con trai
* ( Xác định con dâu tương lai ấy mà. hơhơ . Lại xàm r, bỏ bỏ đi.)*

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN