Tha Thứ Cho Anh, Yêu Em! (For Give Me, I Love You) - Chương 43
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
25


Tha Thứ Cho Anh, Yêu Em! (For Give Me, I Love You)


Chương 43


Hắn đặt nàng ngồi bên cạnh, và nâng cây đàn lên trước. Tay hắn lướt nhẹ qua các sợi dây đàn. Rồi hắn quay sang nhìn nàng. Ánh mắt hắn nồng nàn như chưa bao giờ được như thế. Buổi chiều hắn đã uống 3 lon…

“Thích nghe bài gì?” – Hắn hỏi, mắt vẫn nhìn nàng tha thiết. Cái nhìn đó làm nàng sợ, né tránh, và hướng tầm mắt ra xa, nơi ánh trăng chiếu thẳng xuống lòng biển thăm thẳm 1 màu đen huyễn hoặc. “Tùy Hoàng.”

“Nhìn đi đâu thế? Nhìn tôi đây này!” – Hắn dùng tay trái giữ cây đàn, tay phải nâng mặt nàng quay lại. Chỉ 1 phút, nàng đứng phắt dậy, nhìn hắn giận bừng bừng.

“Hoàng thôi đi. Tại sao lại thế hả??” – Hắn có cảm tưởng người con gái này, ko thể làm hại được ai. Ngay cả khi nổi cáu, giọng nàng cũng thanh tao và nhẹ như sương khói. Hắn gãi đầu, cười gàn.

“Xin lỗi, bài Biển cạn nhé. Hảo ngồi xuống đi.” – Hắn có phần cà rỡn, phần sở khanh, phần chân thành. Cái kiểu thằng Hoàng như thế, chẳng cô nương nào có thể chối từ, huống chi là nàng. Với cái nắm tay kéo nhẹ, hắn đã giữ được nàng ngồi lại cạnh bên.

…Ngày xưa biển xanh, đâu như bây giờ, biển thành hoang vắng…

…Tình em quá lớn, sóng cũng vỡ tan đời tôi đánh mất…

“Biển như thế, làm sao cạn được.” – Nàng nói thì thầm. Câu nói ngớ ngẩn, ngớ ngẩn y như nàng. Hắn dứt nhịp đàn cuối, đáp nhanh – “Cạn trong tâm tưởng. Hiểu ko?”

“Ko. Với Hảo, biển ko thể cạn được. Như tình yêu của 1 người đối với 1 người…” – Nàng bỗng ngưng câu giữa chừng, thở dài.

“Vậy à?” – Hắn hỏi 1 cách hờ hững, và đặt 1 câu hỏi khác – “Có thể như tình yêu của thằng Long với Hảo, phải ko?”

“Hảo ko biết.” – Gịong nàng cứ trầm đều, ko hiểu nàng đang nghĩ cái gì. Hắn chịu ko nổi, quay sang nhìn nàng xoáy vào tròng mắt đen như thể muốn bơi lặn trong đó. – “Nó yêu Hảo hơn bất cứ thứ gì, Hảo ko biết? Hảo ko biết nó yêu Hảo sao?? Hảo đừng nói rằng ko biết!”

“Biết, Long yêu Hảo. Nhưng tình yêu của Long đối với Hảo, có lớn và rộng, và sâu như biển ko, thì Hảo ko biết.” – Nàng bình tĩnh đáp, có vẻ như đã chuẩn bị sẵn câu trả lời. Hắn ngập ngừng 1 giây lát, rồi quay mặt ra biển. Rút 1 điếu thuốc…

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN