Thâm Dạ Thư Ốc
Chương 34: Nông phu sơn tuyền
Thừa dịp trời còn chưa sáng tới, Chu Trạch dùng xe điện trở nữ thi về tiệm sách, còn Hứa Thanh lãng thì chờ bắt xe về.
Lúc đến hắn ngồi kiệu hoa, giờ về cũng không có kiệu hoa mời ngồi.
Sau khi về tiệm sách Chu trạch đặt nữ thi vào tủ lạnh ở tầng 2, sau đó xuống tầng tắm rửa, tắm xong đổi quần áo đi ra thì thấy Hứa Thanh lãng về, nhìn tóc Chu trạch ướt nhẹp Hứa Thanh lãng trêu trọc: “ ngươi phải khống chế bản thân.”
“ haha” Chu trạch đáp lại bằng hai chữ này.
Hứa thanh lãng lắc đầu ra khỏi tiệm sách, không nói nữa chuyện tối qua làm hắn cũng mệt mỏi.
Chu trạch khóa tiệm, đi lên tầng 2, nhìn nữ thi trong tủ lạnh.
Dung nhan nữ thi rất tinh xảo, khí chất nổi trội, người xưa kết hôn khi tuổi còn nhoe, tầm 15, 16 tuổi làm mẹ là chuyện thường, vì vậy Bạch phu nhân chết trước khi kết hôn thì thân thể nhìn chỉ như học sinh cấp 3, nhưng kèm theo là xinh đẹp thiện lương.
Hứa Thanh lãng đẹp vũ mị như mẫu đơn nở rộ, mà vị Bạch phu nhân này thì như cúc nội liễm.
Đương nhiên Chu trạch sẽ mơ màng với 1 thi thể, hắn suy tính là một đồ vật khác.
trên đường về, mười móng tay tiếp xúc với nữ thi, phảng phất như có dòng điện chui vào cơ thể, khôngngừng kích thích linh hồn.
May là lúc về hứa Thanh lãng không ở bên cạnh nếu không đoán chừng sẽ nghe được thanh âm như tiếng kêu của hắn khi ngồi trong kiệu.
Đợi khi Chu trạch ôm nữ thi về tiệm sách thì Chu trạch phát hiện khí lạnh trên người nàng tiêu tán hơn phân nửa.
Cái này giống như pin dự phòng, vừa rồi mình vừa mới nạp điện, nhưng vấn đề không lớn, nàng nằm đó tích điện cho mình.
Đặt hai bàn tay trước mặt, móng tay chậm rãi dài ra, vốn màu đen thông thấu lại hiện thêm một tia huyết sắc, đây là biến hóa khi hấp thu sát khí của thi thể. Thoạt nhìn thật đẹp mắt.
Chu Trạch cười cười, cầm chén nước ấm nhưng phát hiện nước đã nguội. vì nguyên nhân nữ thi nên toàn bộ tầng 2 nhiệt độ thấp hơn bên ngoài, mà Chu Trạch lại không phản ứng với chữ “ Lạnh”. Đáng tiếc giờ không phải mùa hè nếu không có nữ thi ở đây tiệm liền tiết kiệm được tiền máy lạnh, hơn nữa còn có công hiệu đuổi muỗi, sâu.
Đêm nay chu trạch trải chiếu nằm dưới đất bên cạnh tủ lạnh, ngủ rất sâu.
Tiểu loli từng nói nếu ôm cô ta thì không cần ngủ trong tủ lạnh, xem ra công dụng của nữ thi cũng không sai biệt lắm.
Sáng hôm sau thức dậy, Chu trạch lại duỗi lưng, móng ta đặt trên bụng nữ thi, trong nhất thời cảm giác lạnh như băng lại kéo đến.
Rất thoải mái.
Rất hưởng thụ.
Loại cảm giác này giằng co khoảng nửa phút liền tiêu tán, cái này đông nghĩa qua 1 đêm mà nữ thi lại tích nhiều điện như vậy.
Bạch phu nhân lo lắng thi thể của mình sẽ có dị động, Hứa Thanh Lãng cũng nói thi thể này sát khí quá nặng nếu chịu kích thích từ bên ngoài sẽ biến thành cương thi, nhưng bây giờ xem qua thì xác xuất không lớn, nàng ngưng tụ bao nhiêu sát khí thì mình mỗi ngày hấp thu bấy nhiêu.
Mặc dù không biết vật này có gì tốt cho mình nhưng vì cái luông thoải mái đó cũng là Chu trạch làm không biết mệt.
Sang tiệm của Hứa Thanh Lãng sát vách ăn cơm, Chu trạch thảnh thơi, thong dong ngồi trong tiệm, còn chưa nghĩ ra nên đọc sách gì thì điện thoại vang lên. Là số của em vợ.
“ Từ Nhạc, mau về nhà một chút.”
“ chuyện gì?” Chu Trạch sẽ không tin cô em vợ sẽ bỗng nhiên gọi điện quan tâm mình, cô bé vẫn trong độ tuổi nổi loạn, nói khó nghe chính là ích kỷ, ngang ngược.
“ bác cả ngươi đến nhà ta, ngươi mau về mang đi đi.” cô em vợ không nhịn được nói.
“ bác cả?” Chu trạch khẽ nhíu mày, hắn nhớ Từ Nhạc giống mình, là cô nhi, đương nhiên Từ Nhạc không phải cô nhi lớn lên trong cô nhi viện mà là khi hắn lớn mới lần lượt qua đời.
“ được, ta về đây.”
Cúp điện thoại, Chu trạch nhờ Hứa Thanh Lãng trông tiệm sau đó bắt xe về Lâm gia.
Lúc trị liệu cho mình Vương Kha đề nghị mình tạm thời chặt đứt mạng lưới liên hệ quan hệ ban đầu, nhưng trước khác nay khác, lúc trước Chu trạch không có hộ khẩu, giống như chuột chạy qua đường, nhưng hiện tại hắn là người tạm nhiệm, có công việc phải làm, chuyện nguy hiểm cũng ít đi nhiều.
Và Chu trạch đã đọc qua nhật ký bí mật của Từ Nhạc trong tài khoản, có nói bác cả của hắn, từ trước đến nay là bác cả hắn chu cấp cho hắn đi học.
Cầm thân thể của người ta, thì nên làm chút việc, Từ Nhạc đã sớm xuống địa ngục đầu thai, lúc trước tâm tính mình biến hóa cũng không quan hệ với Từ Nhạc, coi như là tác dụng phụ của mượn xác hoàn hồn.
Lúc Chu trạch về đến Lâm gia, chưa vào nhà đã thấy một ông lão mặc áo bông ngồi trên bậc thang, hút tẩu.
Bên cạnh ông lão có mấy cái bao, trong đó 1 cái đựng tư trang, còn lại đựng gà vịt và lạp xưởng các loại.
“ a nhạc!” ông lão thấy Từ Nhạc đi đến thì đứng lên, vỗ vai “ nhóc con, lại cao hơn rồi.”
Chu Trạch nhếch miệng cười, nếu không xảy ra chuyện gì thì ‘bác mình’ cũng không ngồi cầu thang hút thuốc, không cần hỏi cũng biết.
Dù bác cả mình vì không muốn ô nhiễm không khí trong nhà nên chủ động ra ngoài hút thuốc thì sao đồ quê mang ra lại không để trong nhà, cái này nói rõ người Lâm gia không chào đón ông lão, thậm chí cửa nhà cũng không cho ông lão bước vào.
Lại nhớ đến ngữ khí của cô em vợ khi nói chuyện điện thoại cũng đủ để thấy thái độ của lâm gia với bác cả hắn.
Đương nhiên không có gì oán trách hay hận, chưa nói đến ai đúng ai sai, quan hệ của mình và Lâm gia đã rách đến không thể vá.
“ bác ăn cơm rồi chứ?” Chu trạch hỏi.
“ còn chưa có ăn” ông lão thành thật.
“ con mời bác ăn cơm.”
“ được”
Chu trạch chọn một quán ăn, sau đó gọi mấy món, lại thêm chai rượu đế.
Ông lão tự rót uống, uống liền mấy chén, có thể nhìn ra tâm tình không tốt lắm, hiển nhiên Lâm gia lạnh nhạt ông ấy cũng cảm nhận được, tốt xấu gì cũng là thông gia, hiện tại lại không cho chút mặt mũi.
“ tiểu Nhạc, bỏ mọi chuyện về nhà đi.” Bác cả vỗ ngực “ hiện tại quốc gia cho chính sách với nhà nghèo rất tốt. cả nhà không phải không qua được, cháu cũng học đại học, về nhà chúng ta cùng nghiên cứu nuôi trông gì đấy, tốt hơn cuộc sống hiện tại.”
“ tốt, sau này rồi nói” Chu trạch nói qua loa lấy lệ.
“ ài” bác cả biết Từ Nhạc không uống rượu, vì vậy không cần hắn uống cùng, tự mình chậm rãi uống hết 1 chai, sau đó ăn hai bát cơm, sau khi Chu Trạch trả tiền thì cầm mọi thứ ra khỏi quán.
“ mấy thứ này, cháu cầm đi, bọn họ không lấy, cháu ăn.” Bác cả đưa cái bao cho Chu trạch “ chiều nay bác sẽ bắt xe về.”
“ được” Chu trạch không giữ.
Tửu lượng của bác cả hắn rất tốt, Chu trạch gọi taxi, đưa tiền trước cho tài xế ra bến xe, sau đó Chu trạch cầm đồ về tiệm sách.
Hứa Thanh lãng ngồi ở cửa phơi nắng, Chu Trạch để một đống đặc sản bên cạnh hắn.
“ ơ, cái gì nha?”
“ cho ngươi nguyên liệu nấu ăn, dùng đi.” Chu trạch kiếm ghế ngồi bên cạnh hắn.
“ được.” hứa thanh lãng cũng không khách khí, lúc trước hắn cũng lấy tiền cơm cảu Chu trạch “ đúng rồi, ngươi nói thật ra tên ngươi là Chu trạch, nhưng ngươi lại chưa kể chuyện trước kia, trước kia ngươi làm gì?”
“ bác sĩ.” Chu trạch đáp.
Những chuyện này cũng không có gì phải giấu Hứa Thanh Lãng, giờ thân phận của mình đã thay đổi, không còn phải trốn chui trốn lủi.
“ bác sĩ? Vậy là một đôi với vợ ngươi.” Hứa Thanh lãng thảnh thơi phun khói thuốc “ vài ngày rồi khôngthấy vợ ngươi đến.”
“ không đùa” Chu trạch nói rất tiêu sái.
“ hắc hắc.”
Hai người lại đốt thuốc, Chu trạch đẩy cửa tiệm sách đi vào. Lúc sáng hắn nhờ Hứa Thanh lãng trông tiệm nên không khóa cửa.
Sau khi ngồi xuống sau quầy, Chu Trạch mở máy tính, thấy xuất hiện một video.
Trước Chu Trạch có mua 2 camera mini đặt ở trong tiệm sách, 1 cái ở đầu cầu thang, 1 cái ở góc trái tiệm, giá cả không cao nhưng dùng quay nén rất tốt.
Thuận tay cầm ly nước trên quầy uống vài ngụm. Chu trạch bắt đầu điều chỉnh thòi gian xem.
Sáng nay Chu trạch cố ý không khóa cửa và nhờ Hứa Thanh Lãng coi tiệm là có nguyên nhân.
Hôm qua Bạch phu nhân tự mời, lại dùng kiệu tám người khiêng mời Hứa Thanh lãng, tuy cô ta giải thích là vì câu nói đùa khi còn bé của Hứa Thanh Lãng nhưng Chu Trạch không hoàn toàn tin tưởng.
Thi Thể của cô ta đang đặt trong tiệm của mình, nếu bạch phu nhân và Hứa Thanh Lãng có quan hệ khác thì sáng nay Hứa Thanh lãng sẽ có chút động tác.
không thể không phòng người, bây giờ mình lại không phải người nên càng phải cẩn thận.
11h30, hình ảnh Hứa Thanh lãng vào cửa hàng.
Chu Trạch uống hớp nước, cảm thấy nước ngọt, rất dễ uống.
Hẳn là do tác dụng của tâm lý, vì thấy mình đoán đúng nên đắc ý?
Nhưng trong video, Hứa Thanh lãng vào tiệm chỉ lấy báo chí xem nửa giờ rồi trả lại rời đi, căn bản không lên tầng 2.
Chẳng lẽ mình đoán sai? Lấy lòng tiểu nhân đo bụng quân tử?
Chu Trạch mím môi, cười cười, uống sạch ly nước.
Lúc Chu trạch định tắt video đi rửa mặt, bỗng nhiên nghĩ đến camera đặt ở cầu thang. Vị trí của camera này chỉ quay được cầu thang và 1 bên của tiệm. nếu hứa Thanh lãng không vào trong thì cũng không có vấn đề gì.
Camera này vì giá tiện nghi nên bố nhớ tương đối nhỏ, vì vậy Chu trạch phải xóa để làm trống bộ nhớ. Chu trạch thuận tay mở video của camera này nên, coi như là đi ngang sân khấu. nhưng trong chớp mắt này Chu Trạch giống như troongt hấy 1 đạo bóng trăng trôi qua tức thì.
“hả?”
Chu Trạch theo bản năng quay lại con chuootjm tay kia cầm chén nước đã uống cạn. cũng không muốn đi rót lại. mà tiếp tục di chuột.
Rốt cuộc, camera bắt được hình ảnh, một nữ nhân mặc đồ trắng chậm rãi đi từ tầng 2 xuống.
Cỗ thi thể kia, cô ta cử động!
Chu trạch chỉ cảm thấy não bị xung huyết, một cảm giác nguy cơ kéo tới, hô hấp có chút dồn dập. Vi deo vẫn tiếp tục. thi thể Bạch phu nhân đi đến bên quầy, cầm ly nước, sau đó, cô ta giống như chó uống nước, vươn đầu lưỡi quấy 1 vòng trong chén nước.
Sau đó bỏ chén nước xuống, như một người đi tiểu đêm khát nước. cô ta chậm rãi quay người đi lên tầng.
Chu trạch hít sâu một hơi, nhìn ly nước mình vừa uống cạn.
Trách không được lúc uống nước, cảm thấy có chút ngọt….
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!