Thảm Họa Của Thời Gian
Chương 1 – Người đến từ tương lai
Tôi là một học sinh cấp 3 , có thành tích quậy phá trong trường , nhưng về tình cảm tôi rất xem trọng , nhất là tình cảm bạn bè , hoặc tình yêu , tôi có cái đầu óc rất đơn giản và thích tưởng tượng đến những chuyện qoái gỡ , chẳng hạn như người ngoài hành tinh , cũng vì sở thích tưởng tượng đó mà tôi trong lớp đc bạn bè tặng cho danh hiệu cao quý “Bảy Tưởng” tức trí tửong tượng lúc nào cũng bay xuống ống cống không bay cao lên đc , tính tình tôi ăn ngay nói thẳng nên đã làm không ít nam sinh trong trường gét bỏ , nhưng chỉ có mỗi 3 thằng bạn thân chơi chung với tôi đó là Long , Hãi , Tấn tụi nó cũng có thành tích phá hoại nhà trường k khác gì tôi , hễ trong trường có đánh nhau thì lúc nào cũng có mặt tụi nó , tụi nó là những người anh em chí thân của tôi ….. hôm đó như mọi khi mỗi lần ra về là chúng tôi lại kiếm chuyện với một nhóm côn đồ để đc đánh nhau cho đã tay chân vì học hành thì chúng tôi rất tệ nhưng nói tới đánh nhau thì có thể nói trong trường k ai đánh lại , lần này chúng tôi kiếm chuyện với đám du côn ở bên Phường 8 , tụi nó chỉ có 2 thằng mà ăn nói rất láo xược , vốn thích đánh nhau nên tôi cố tình nói lời khó nghe để kiếm chuyện đánh tụi nó
tôi nói
“Nghe nói 2 tụi bây là giang hồ phường 8 hã”
2 thằng đó tên minh và chương , thằng chương nói
“Mày là ai ?”
tôi nói
“Tao là ai tụi mày éo cần biết , hôm trước 2 tụi mày đánh em trai tao phải không ?”
thằng chương như biết tôi muốn kiếm chuyện nên nó nói
“ừ em mày bị tụi tao đánh thì sao”
nó vừa dứt lời tôi cùng thằng long thằng hãi thằng tấn chạy vào đánh 2 tụi nó ngay làm rối loạn cả khu xóm , lúc đó tôi không hề biết ở đó là xóm nó , chỉ vừa đánh nó một chút thì mấy chục mạng ở đâu không biết ùa tới cầm theo gậy gộc rượt chúng tôi , bên tôi người ít đành bỏ của chạy láy người , tụi nó dồn chúng tôi vào phía sau trường tôi học , sau đó đánh chúng tôi một trận rồi quăng chúng tôi xuống cái giếng khô ở sau trường , mặt tôi cùng mấy đứa bạn chí cốt đều bị bầm dập tả tơi , không có dây để leo lên , chúng tôi ngồi ở đó suốt một thời gian dài , đén cỡ 9h tối , tôi quyết định mò xem có đường nào dưới giếng để ra ngoài không , cả 4 chúng tôi cùng mò chỉ trong chốc lát khi ắnh mặt trăng chiếu vào miệng giếng , tôi phát hiện ra một cánh cửa nhỏ bằng gỗ đã đc dán một lá bùa trên cửa , tôi liền gỡ lá bùa ra , rồi mở cánh cửa nhỏ chỉ vừa cho một người chui qua ấy ra , rồi lần lượt từng người trong chúng tôi bò qua bên đó , nhưng khi qua đó rồi thì chúng tôi rát kinh ngạc khi nhìn thấy thế giới bên kia cánh cửa ấy lại là một thế giới hoàn toàn khác , một xã hội cổ xưa , cã 4 kinh ngạc , chỉ có mình thằng long nói
“Tụi mình về thiêng đàng rồi”
tôi tắt mạnh vào mặt nó rồi nói
“Có đau không ?”
long nói
“Có”
nó tắt thẳng vào mặt tôi rồi hỏi
“Mày có đau không”
tôi nói
“Đau chết mẹ này”
cã 4 bỡ ngỡ , đi loanh qoanh trên cái bãi đất trống tìm người nào quen để hỏi chuyện mà đi cả buổi mà vẫn không thấy trời tối , cứ thế chúng tôi đi mãi đi mãi rồi cã 4 kiệt sức nằm lìa ra đất mà xĩu , đến khi tĩnh dậy chúng tôi phát hiện mình đang nằm trong nhà của một ai đó , chúng tôi đc họ chăm sóc tĩ mỹ cẩn thận . dần dần lại được hồi phục , khi chúng tôi bình phục thì mọi người trong làng xem chúng tôi như là thần thánh , họ quỳ lạy chúng tôi
tôi nói
“các chú làm gì vậy sao lại lạy cháu , đứng lên đi”
ông sĩ là trưởng làng nói
“nhà tiên tri nói không sai”
tôi hỏi
“Nhà tiên tri nào ?”
ông sĩ nói
“Nhà tiên tri đã nói , sẽ có 4 người từ tương lai đến giúp chúng tôi diệt hết lũ thay ma đang ở phía nam cách làng này 10 dặm”
vốn là người thích tưởng tượng nên những chuyện này đối với tôi rất hứng thú , tôi nói
“Vậy mọi việc xãy ra như thế nào ? nói tôi nge”
ông sĩ nói
“cách đây 2 tháng về trước ở thượng thành phía nam xuất hiện một trận ôn dịch , người dân trong thành đều bị chết hết , nhưng thứ ôn dịch này rất lợi hại , nó biến người ta thành kẻ khát máu đi hút máu người”
tôi cảm thấy hơi sờ sợ nhưng vẫn muốn nge tiếp
“Sao nữa ?”
ông sĩ nói
“Ban ngày hay đêm gì tụi nó cũng đều hút máu người , chỉ cần ai đi ngang qua đó một lần cũng đều chết hết , thậm chí tụi nó còn giết những người trong làng này”
vừa nói hết câu thì có tiêng mọi người la toán loạn
“Thay ma đến ….. chạy đi”
4 chúng tôi chạy ra ngoài xem , đúng là thây ma mà tôi thường hay coi trong fim , nhưng chưa đối diện qua lần nào nên 4 chúng tôi không sợ , thằng hãi , thằng long lao đến đánh đấm nó rất nhiều nhưng hình như nó không biết đau , tôi vào thằng tấn lao đến nắm tay chân nó lại , nhưng nó quá mạnh , không may thằng tấn bị nó cắn một nhát vào tay , vết cắn khá sâu máu chảy ra rất nhiều , hoảng sợ tôi chợt nhớ đến lá bùa lúc mở cửa gỗ nhỏ trong giếng mà tôi đang cất trong người , tôi láy ra dán vào mặt nó thì nó mới chịu đứng yên , tôi vội rút tay thằng tấn ra khỏi hàm răng sắc nhọn của nó , máu chảy ra không ngừng nhưng cũng may đc mọi người trong làng cầm máu kịp thời , tôi hỏi ông sĩ trưởng làng
“Có cách nào trị không ?”
ông sĩ chí lắc đầu rồi nhìn vào con thây ma bị cchúng tôi dán bùa phán cho một câu mún rụng tim
“Người này không phải vừa mới chôn 3 hôm trước sao ?”
tôi trợn mắt hỏi
“Cái gì?”
ông sĩ nói
“người này đã bị thây ma cắn chết mấy hôm trước”
tôi nói
“vậy thằng bạn tôi cũng sẽ chết à?”
ông sĩ gật đầu miễn cưỡng nói
“là chất độc nhập tim , cho dù đã chết nhưng cũng sẽ sống lại để hút máu người”
tôi bàn bạc lại với thằng long , hãi phải quay trở lại thế giới của mình rồi tìm chữa trị cho thằng tấn , bàn xong tôi liền cõng thằng tấn trở lại nơi đầu tiên mà tôi đặt chân đến cái thế giới quỷ qoái này , tôi biết làm vậy có chút thức đức nhưng đối với thay ma chúng tôi đành bất lực , tôi kéo thằng tấn qa cái cánh cổng nhỏ , trở vế dưới cái giếng khô sau trường , chúng tôi ra sức kêu cứu nhưng dường như chẵng ai nghe thấy , chúng tôi lại phải tiếp tục chờ cho đến 1 2 tiếng sau , trời mưa nặng hạt , giếng bị ngập nước chúng tôi mới nổi lên phía trên đc , từng thằng leo ra khỏi miệng giếng nhìn lại sắt mặt thằng tấn tôi biết nó sắp chết đến nơi rồi , môi nó tím tái , thấn sắt nó rất kém , tôi vội kéo nó ra khỏi giếng rồi đưa nó vào bệnh viện nhưng không may nó trở thành thay ma chống cứ rất mạnh , 3 chúng tôi không dám lại gần nên chỉ biết đứng xa nó ra rồi nói
tôi nói
“Tấn bình tĩnh đi mày , tao đưa mày đi bệnh viện”
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!