Thảm Họa Của Thời Gian
Chương 4 – Nghìn cân treo sợi tóc
Đành liều 3 chọi hàng trăm , tôi rút sâu vào trong một siêu thị bán hàng gần đó khóa cữa lại cố thủ bên trong rồi tìm cho mình một lối thoát khác …… hầu như toàn bộ siêu thị đã bị chúng bao vây kín đáo kể cả cữa ra vào cũng đã có hằng trăm thây ma đứng ngoài đó đang cố phá cữa vào , không dám nổ súng vì sợ sẽ làm bể cửa kính thì chúng nó có thể vào đc , đành liều
tôi nói
“Long , hãi …. kiếp này đc làm bạn với tụi mày tao rất zui”
Long nói
“Tao cũng z”
tôi nói
“Tụi mày phải chiến đấu k đc bỏ cuộc , em gái tao giao cho mày đó long , còn mày hãi , tuy là mày dâm tặc 1 thời nhưng mày là 1 người bạn đáng để tao kết giao lắm”
hãi nói
“Mày nói gì vậy”
tôi nói
“Theo tao”
leo lên các kệ để hàng chui qa ống thông gió , chúng tôi leo lên đc mái nhà của siêu thị mới chứng kiến đc cái cảnh thây ma đông biết chừng nào , chúng ta không còn đường rút lui …. tôi định liều mình cầm bom nhảy xuống sống chết cùng lũ zombie thỳ thằng hãi nhanh chân hơn đã nhảy xuống trước … mở đường , tất cã zombie lúc này chỉ tập trung vào nó chúng tôi mới có đường chạy … đến chiếc taxi gần đó , xóa hết cửa xe lại , cũng may trong xe đã có chìa khóa nên mọi việc cũng thuận tiện , tôi đánh vòng xe rồi ủi thẵng vào lũ thay ma đang cấu xé thịt thằng bạn tôi , hy vọng là nó chưa chết .. tôi tăng hết tốc lực … đâm thẳng vào lũ thây ma rôi mở cửa kính xe nã súng không ngừng cho đến khi tận mắt nhìn thấy thằng hãi nằm bên vũng máu , thịt thì bị rớt vụn ra , tôi mới biết nó thật sự … thật sự đã chết
Long nói
“We , đi mau đi tao cầm cự không đc lâu đâu vào xe mau lên”
tôi như người mất hồn chẵng còn nghe thằng long nói gì nữa
“Lẽ ra tao không nên tới cái giếng đó , thì thằng tấn đâu có bị thành thây ma , thằng hãi cũng không có chết”
Long nói
“Bây giờ không phải lúc trách móc , vào xe đi tụi thây ma tới rồi kìa”
tôi nói với giọng tức giận
“Để tao liều với nó”
Long nói
“Bình tĩnh , cứu 1 mạng người hay cứu cã trái đất ? bên nào nặng bên nào nhẹ mày phải biết phân biệt”
thấy thằng long nói có lý , tôi qoay trở lại xe , đạp chân ga mãi mà xe vẫn không chạy ngó đầu ra cửa kính nhìn ở bánh xe trước mới thấy , đầu của 1 thằng thây ma đã kẹt ở bánh trước , lùi cũng k đc , tới cũng k đc tôi vừa định ra khỏi xe nạo cái đầu đó ra khỏi bánh thì lũ thây ma đã nhào tới bao vay cã cái xe chỉ còn mỗi thằng long trong xe
tôi la lớn
“Long mày biết lái xe 4 bánh không ?”
long la lớn trong xe
“KHÔNG”
tôi nói
“Mày dặn chìa khóa xe về bên trái sau đó đạp mạnh chân ga bên trái , rồi lái đại đi”
làm y như lời tôi nó cố gắng đạp 1 lúc thì xe mới chạy về phía trc’ đc nhưng nó k biết lái …. nên chỉ dám lái tốc độ chậm nhưng cái vận đen vẫn là đen … thằng hãi đã chạy kịp theo xe và nó đang nắm chân tôi cố kéo tôi xuống đường ăn thịt …. biết nó là bạn thân mình tôi lại không nỡ ra tay bắn nó , phân vân …..
Chương 5 – Thuốc giải
biết nó là bạn thân mình tôi lại không nỡ ra tay bắn nó , phân vân … chần chừ tôi không là sẽ bắn 1 phát vào sọ nó để máu não , chất xám nó văng tứ tung càng nghĩ tôi càng không nỡ bóp cò , anh em cùng vào sinh ra tử nhiều lần , lòng tôi quặng đau lắm , tôi đành gạt bỏ súng qa 1 bên cố gắng dùng chân đạp nó rơi xuống đường , nhưng không ngờ chưa kịp đạp nó đã cắn vào chân phải của tôi , máu chảy ra liên tục tôi nhìn sâu vào vết thương đang tuôn máu ấy tôi lại càng muốn láy súng bắn cho đầu nó nát ra … tôi nhìn vào đôi mắt đỏ ngầu của tôi đầy dữ tợn của nó đã biết nó không còn là thằng hãi ngày xưa
“Long đạp hết ga đi” tôi nói
xe lao đi vun vút trong khi thằng long thì chã biết lái xe
Long nói
“Tao không biết lái”
tôi nói
“Mày cứ tăng tốc đi”
vừa dứt câu “Rầm” xe của chúng tôi lao vào cột điện khiến trụ điện ngã xuống đèn đường bị tắt hết chỉ còn mỗi cái đèn xe taxi chợp choạng ở một góc phố tối om rồi cũng tắt đi vì bị hư hỏng nặng , tôi bị hất văng ra xa vì cú va chạm mạnh đó tôi thì không sao , nhưng thằng long nó bị thương nặng vì cú va chạm vừa rồi , chân tôi lại bị cắn tôi cảm nhận đc chất độc đang lan tỏa ra ra khắp cơ thể bao gồm trên não của tôi , tinh thấn tôi không còn đc minh mẫn , tôi cảm thấy khát máu khi vết thương ở chân càng mất nhiều máu , cố tìm kềm chế , tôi kéo thằng long vào một khu nhà bỏ hoang rồi bắn pháo sáng màu xanh , rồi nằm ngục xuống sàn nhà quằng qoại trước cơn đau xé thịt ……chỉ sau vài tiếng , thằng long đã tĩnh , mùi máu trên người nó kích thích tôi khiến tôi muốn cắn 1 cái vào cổ nó rồi hút máu từ từ cho thỏa mãn cơn thèm khát …
“We , Tiến … mày làm sao vậy” long nói
Tôi nói giọng run run
“Chạy ….. chạy…..”
Long nói
“Mày sao ?”
nó nhìn vào vết thương ở chân của tôi , cũng đủ hiểu tôi đã bị cắn và người cắn không ai xa lạ là thằng hãi …. tôi đã nhịn hết nỗi , răng nanh đã dài ra , tôi muốn cắn 1 nhát sâu vào cổ nó …..
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!