Thẩm Khê - Chương 132: chúng ta tiếp tục ( H )
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
369


Thẩm Khê


Chương 132: chúng ta tiếp tục ( H )


Ba Tống nói sang chuyện khác không thành, mẹ Tống lại thở ngắn than dài, chóp mũi phun ra hơi thở nặng nhọc.
“Sáng mai gọi điện thoại hỏi thăm một chút không được rồi sao?cũng không phải không trở về, bà còn lo nghĩ cái gì…”
Be Tống chắp tay sau lưng đi ra phòng cất quần áo.
“Nhanh trở về ngủ, đi tới đi lui thật phiền lòng.”
Mẹ Tống biết lão nhân gia nhà mình miệng dao găm nhưng tâm là đậu hủ, ông nhiều lời nhue vậy chẳng qua cũng là quan tâm bà mà thôi.
Bị ba Tống làm một trận gián đoạn, mẹ Tống cũng đã quên việc muốn mở thêm tủ quần áo còn lại, liền đi theo ba Tống.

Đột nhiên, phảng phất nghe được rất thanh âm rất nhỏ “Tháp” một tiếng cùng loại bọt nước nhỏ giọt đến mặt đất, chỉ là thanh âm rất nhỏ, mẹ Tống không xác định được có phải là ảo giác hay không?!
“Ngươi có hay không nghe được cái gì thanh âm?”
Mẹ Tống vừa đi vừa nghi hoặc quay đầu lại nhìn nhìn tủ quần áo đóng kín.
Trong tủ quần áo, một cây dương cụ sáng bóng thủy quang cao cao nhếch lên, bên dưới cái miệng ngữ nhân mở lớn môi còn duy trì dạng hình tròn khi khẩu giao, mà chỗ khóe miệng một vệt nước ướt át chảy đến cằm, ngưng tụ thành một giọt bọt nước lung lay sắp đổ một khắc phải trong nháy mắt, Tống Tử Hoành mắt tật tay dùng hổ khẩu hủy diệt, lúc này mới tránh cho thảm kịch phát sinh.
Bên ngoài truyền đến giọng của ba Tống.
“Sách, bà đừng nghi thần nghi quỷ, nào có động tĩnh gì,”
Thấy lão bà dừng chân không đi, ba Tống khó kiên nhẫn, nhìn bà duỗi tay nói.
“Đi thôi.”
Mẹ Tống tâm trạng không còn nghĩ ngợi về thứ tiếng động có thực sự tồn tại hay không, nắm tay ba Tống đi ra ngoài.

Tiếng bước chân hoàn toàn biến mất, trong ủ quần áo Thẩm Khê gian nan ngẩng cổ, nhìn về phía nam nhân, hai người hìn nhau.
Một lát sau, Tống Tử Hoành kéo Thẩm Khê đẩy ra cửa tủ quần áo đem người ôm ném trên giường.
Thẩm Khê ủy khuất nói.
“Anh sao nhắc đến vấn đề này, bác gái sẽ tìm tới đây”
” anh cũng không biết vì sao khuya như vậy bà còn tới đây ? ”
Tống Tử Hoành chột dạ sờ sờ cái mũi, kỳ thật hắn đã sớm biết nhưng vì sau này có thể tìm thêm chỗ làm tình kích thích, hắn không thể không bịa chuyện nói dối.

Quả nhiên, nữ nhân đem sự tình quy kết vào vận khí không tốt, chẳng những không trách cứ Tống Tử Hoành, ngược lại đi an ủi anh rể làm dưới đáy lòng hắn không nhịn được cảm khái bé con đơn thuần, trong cuộc đời lần đầu tiên vì mình nói dối mà sinh ra một chút ý thẹn.

Tống Tử Hoành dùng ánh mắt yêu thương nhìn Thẩm Khê còn đang an ủi chính mình không cần tự trách, trong lòng sâu kín thầm nghĩ mình nên giám sát chặt chẽ cô nhóc hơn, bằng không bị người khác bán đi cũng nên..
“Còn sợ sao?” Sấn bên dừng lại khe hở, Tống Tử Hoành hỏi.
Thẩm Khê lắc đầu, cánh tay thu thu, đem hắn ôm đến càng chặt. Có hắn ở bên cạnh, lại an ủi hồi lâu cô đã sớm không sợ.
Tống Tử Hoành ” ừ” một tiếng, tiếp theo trong nháy mắt, xoay người đem Thẩm Khê đè dưới thân, một bàn tay tìm được địa phương kẹp chặt giữa hai chân “chúng ta tiếp tục đi.”

Huyệt đạo bị ngón tay vói vào đi giảo lộng vài cái, thực nhanh liền tuôn ra từng đợt từng đợt dâm dịch sền sệt, Tống Tử Hoành kéo xuống quần lót nơ bướm màu trắng hài hước nói.
“Ra nước thật nhanh, có phải vì bị mẹ nhìn đến, em càng có cảm giác?”
Chen vào giữa hai chân, nhắm ngay, phần eo dùng sức đỉnh dầu đem dương vật đưa vào huyệt đạoẩm ướt.

“Không phải… A ách…”

“Còn không thừa nhận, vậy em nói nói là gì?”
Nam nhân không nhanh không chậm trong động ướt mềm ra vào.
“Chẳng lẽ là do anh sờ nên có cảm giác?”
“A a hô…”

Không biết có phải vì bị nói trúng tim đen hay không, âm đạo từng trận xoắn chặt, tiếp theo, phun ra một dòng nhiệt lưu, tưới đánh trên quy đầu, nam nhân đã chịu ủng hộ, một chút một chút thao đến càng chắc nịch.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN