Trong vũ trụ bao la, sự tồn tại của một tinh hệ, cũng chỉ chớp mắt mà thôi. Ngẩng đầu nhìn trời, cảm thấy thương cảm với kết cục đã định, trăm ngàn năm sau ngươi ta ở đâu? Quốc gia, văn minh lửa và ánh sáng, Địa Cầu, chẳng qua chỉ là một hạt bụi trong vũ trụ mà thôi. Tinh không chớp mắt một cái, nhân gian đã trải qua ngàn năm. Côn trùng kêu một đời cũng không sống qua được mùa thu, ngươi và ta giống nhau đều đang tranh. Ở sâu trong không gian rốt cuộc có cái gì?