Thẩm Ngữ - Chương 19: Rạp chiếu phim (H liếm sạch ciu, cắm nông)
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
3796


Thẩm Ngữ


Chương 19: Rạp chiếu phim (H liếm sạch ciu, cắm nông)


Khương Tá rất có tâm cơ chọn rạp chiếu phim, nơi mà ngày thường luôn diễn ra các tiết mục văn nghệ tình cảm, mục đích chính là muốn tạo nên bầu không khí tình yêu lãng mạn.

Trùng hợp thay, người phụ nữ văn nghệ Cố Uyển Như cũng chọn cùng giờ, so với bọn họ thì vào sớm hơn một tí, cho nên không có chạm mặt trực tiếp.

Cố Uyển Như chọn vị trí cuối hàng, dựa vào đầu vai Diệp Lệ Thành câu có câu không mà nói chuyện phiếm, chờ đợi phim mở màn.

Năm phút trước khi phim bắt đầu, Thẩm Ngữ và Khương Tá vội vàng đi vào, chỗ ngồi của bọn họ ở vị trí thứ tư đếm ngược vào cạnh lối đi nhỏ, tới gần bậc thang giao nhau có nguồn sáng mỏng manh, Diệp Lệ Thành nhìn thật rõ ràng hành động của bọn họ.

Tuy rằng là do anh thất hẹn trước, nhưng Diệp Lệ Thành vẫn vô cùng khó chịu.

Hơn nữa Khương Tá đối với Thẩm Ngữ là có ý đồ, vẫn luôn trộm ngắm cô, Diệp Lệ Thành càng lửa giận công tâm.

Diệp Lệ Thành đè xuống tức giận, thật vất vả chịu đựng được đến nửa bộ phim, lúc này nam chính nữ chính đang đối mặt với nhau sắp chia ly, âm nhạc bi thương lay động cảm xúc mỗi người, đặc biệt là phái nữ, hai mắt Cố Uyển Như đã đẫm lệ đắm chìm trong cốt truyện.

Khương Tá rút khăn giấy giúp Thẩm Ngữ lau khô gương mặt đầy nước mắt, đến lúc này Diệp Lệ Thành ngồi cũng không yên, lặng yên đứng dậy cố ý đi qua lối đi nhỏ bên cạnh Thẩm Ngữ.

Người đàn ông cố ý thả chậm bước chân, khi lướt qua chỗ cô còn cố ý tới gần làm góc áo thổi qua tay cô.

Thẩm Ngữ nâng lên hai mắt ướt đẫm, trong nước mắt mơ hồ nhìn thấy bóng dáng quen thuộc của anh.

Cô cho rằng chính mình nhìn lầm rồi, lại quá mức trầm mê trong cốt truyện, chỉ nhìn thoáng qua liền dời đi tầm mắt.

Mới vừa quay đầu lại, càng nghĩ càng cảm thấy không đúng, cô nhớ rất rõ hôm nay anh mặc áo sơmi màu trắng, vừa rồi, hình như chính là sơmi trắng.

Thẩm Ngữ cuống quít ngẩng đầu tìm kiếm hình bóng anh, chỉ tiếc anh đã đi xa, cô sốt ruột muốn xác nhận tình huống, đem thùng bắp rang nhét vào trong lòng Khương Tá, “Tớ đi toilet.”

Dứt lời, liền nhanh chân chạy chậm đi ra ngoài.

Diệp Lệ Thành cho rằng Thẩm Ngữ không thấy được anh, tự giận dỗi một mình đến toilet hút thuốc, Thẩm Ngữ theo trực giác đi thẳng đến toilet, một phút trước khi Diệp Lệ Thành sắp đi vào gọi anh lại.

“Thúc thúc?”

Anh dừng lại bước chân, hơi hơi nghiêng đầu lạnh lùng liếc mắt nhìn cô một cái, lại tiếp tục đi vào.

Thẩm Ngữ không rảnh lo đó là toilet nam, theo anh đi vào, ôm anh từ phía sau.

“Con cho rằng hôm nay sẽ không gặp được người.”

Diệp Lệ Thành nhịn không được châm biếm lại, “Không phải đã có người khác rồi sao?”

“Chuyện đó không giống nhau!” Thẩm Ngữ vội vàng giải thích, “Cậu ấy là em trai chị Khương, sao có thể so với người!”

Cô gái chuyển hướng chính diện ôm lấy anh, ngửa đầu say đắm mà nhìn anh, “Thúc thúc mới là quan trọng nhất…”

Tâm tình anh hơi bình phục một chút, ngoài miệng lại không thuận theo mà buông tha, “Có thể một mình cùng đi xem phim, không là quan trọng thì là cái gì?”

“Nhưng đó là do chị Khương nhất thời có việc, đã đi trước đi rồi.” Thẩm Ngữ nhón chân tinh tế hôn lên khóe miệng anh, “Thúc thúc, con thích người, người phải tin tưởng con.”

Kỳ thật Diệp Lệ Thành đã bị Thẩm Ngữ dỗ dành được bảy tám phần, lại không muốn buông tha cô như vậy, nhưng nghĩ tới nghĩ lui lại không tìm thấy lý do chính đáng.

Chính anh có thể bỏ mặc cô cùng vợ đi xem phim thì lấy tư cách gì mà quản cô?

Diệp Lệ Thành càng nghĩ càng bất lực, thở dài nói, “Tiểu Ngữ, nếu con thích, có thể thử làm quen…”

Anh muốn nhân cơ hội này chặt đứt ý nghĩ của mình.

Thẩm Ngữ khóa chặt môi anh, lã chã chực khóc cầu xin, “Thúc thúc đừng đuổi con đi, cầu xin người, để con ở bên cạnh người…”

Xem anh không hề tỏ vẻ, Thẩm Ngữ duỗi lưỡi chui vào trong miệng anh quấy phá, hôn hôn, không khí xung quanh dần dần ấm lên.

Diệp Lệ Thành không kiềm chế được, ôm cô bế lên đưa vào phòng toilet.

Tất cả mọi người vẫn đang thưởng thức bộ phim, chỉ có bọn họ ở trong phòng nho nhỏ này, quên hết tất cả kịch liệt ôm hôn.

Đồ vật giữa háng Diệp Lệ Thành đã sớm kêu gào muốn chui ra, một cây gậy đứng lên dán ở bụng nhỏ của Thẩm Ngữ.

“Thúc thúc cứng…” Thẩm Ngữ cách một lớp quần, theo hình dạng của cây gậy kia vuốt ve qua lại.

Đột nhiên, cô gái khép lại hai chân, hai đầu gối quỳ trêи giày người đàn ông, một chút lại một chút hôn lên nơi phồng lên giữa háng.

Diệp Lệ Thành rất nhanh bị bộ dáng câu người của cô tra tấn phát điên, một cô gái xinh đẹp cam tâm tình nguyện quỳ trêи mặt đất giúp mình ɭϊếʍ, bất kỳ người đàn ông nào cũng không có cách cự tuyệt, ít nhất là Diệp Lệ Thành cảm giác được tim anh đập nhanh đến mức muốn vỡ ra.

Sánh với vẻ mị hoặc là biểu cảm ngây thơ, động tác của cô có vẻ có chút vụng về, lúc sau vẫn phải nhờ sự trợ giúp của Diệp Lệ Thành giải phóng côn thịt.

Đôi tay cô vòng lại côn thịt cố định gốc rễ, nâng lên đôi mị nhãn liếc nhìn anh một cái, rồi nhanh chóng rũ mắt, vươn đầu lưỡi nhỏ xinh từ gốc rễ một đường ɭϊếʍ lên đỉnh, giống như ɭϊếʍ kẹo ʍút̼, lặp đi lặp lại mấy lần, cho đến khi nguyên cây đều ɭϊếʍ ướt.

“Nuốt lấy quy đầu.” Diệp Lệ Thành dùng lòng bàn tay vuốt ve gương mặt cô, chỉ huy cô hầu hạ chính mình.

Thẩm Ngữ thuận theo mà làm, miệng mở lớn nuốt vào nửa cái quy đầu.

Quy đầu anh vẫn luôn chảy ra dịch nhầy trong suốt, thoáng có chút mặn, lại bởi vì cả ngày đều bôn ba ở bên ngoài, Thẩm Ngữ thậm chí còn có thể nếm được chút vị nước tiểu.

Nói thật lần trước khẩu giao cho anh cô cũng không nhận được cảm giác tốt lắm, nhưng cô lại vui vẻ chịu đựng, chỉ cần là Diệp Lệ Thành, cô căn bản không có cách kháng cự.

Có lẽ là do quan hệ ở nơi công cộng, quy đầu anh ước chừng trướng lớn vượt qua trứng gà nhỏ, Thẩm Ngữ bao lấy toàn bộ trong miệng, cũng đã nhét đầy. Dịch tuyến tiền liệt không ngừng trào ra, cô vốn không có cách nào nuốt, dịch nhầy trong suốt từ khóe miệng không ngừng chảy ra, dọc theo cằm tí tách rơi xuống.

Động tác cô gái nhỏ không đủ trôi chảy, đôi tay Diệp Lệ Thành ấn ở cái ót cô, cố định lại phần đầu không cho cô lộn xộn, “Tiểu Ngữ đừng nhúc nhích!”

“Mở lớn miệng, ta đi vào.”

Cô dùng ánh mắt vô tội mà nhìn anh, miệng nghe lời mà mở lớn.

Anh không hề chớp mắt nhìn chằm chằm cô, thong thả đong đưa phần eo, cự thịt đỏ sậm pha tím, ở trêи môi đỏ ra vào, hơi dùng lực một chút, đâm đến yết hầu, cô liền giãy giụa phát ra tiếng nôn khan, lúc này yết hầu đang ở trạng thái mở ra, quy đầu có thể cắm vào một phần nhỏ phía trước.

Diệp Lệ Thành cảm thấy mới lạ, muốn đi vào càng sâu, tìm kiếm càng nhiều kɧօáϊ cảm kϊƈɦ thích, cho nên lúc sau, động tác của anh càng ngày càng không có khống chế, vừa nhanh vừa sâu, thao Thẩm Ngữ đến nước mắt không ngừng rơi.

Lại một lần cắm sâu bên trong, Thẩm Ngữ thật sự khó chịu, giãy giụa đẩy ra ôm lấy cẳng chân anh không ngừng nôn khan.

“Thúc thúc yết hầu đau!” Giọng nói cô đã khàn khàn, vừa nói một chút cổ họng liền nóng rát đau đớn.

“Thúc thúc làm bắp đùi được không?” Cô gái nương theo cánh tay anh chậm rãi đứng lên, cởi ra qυầи ɭót nắm ở trong tay, đưa lưng về phía anh, một cái tay khác đỡ lấy côn thịt hướng giữa cánh hoa của mình mà để vào.

Cô nhớ lần trước anh chính là làm như vậy.

“A ưm…”

Côn thịt nóng cháy phá vỡ cái khe khép chặt, nóng bỏng đến mức khiến cô ngửa đầu nhỏ giọng kêu ra.

Hoa huyệt Thẩm Ngữ ở lúc khẩu giao đã chảy nước ướt đẫm, cho nên động tác Diệp Lệ Thành làm đặc biệt trôi chảy.

Người đàn ông quá cao, vì giảm bớt khó khăn của cô, hai chân Diệp Lệ Thành hơi ngồi xuống, một tay bắt lấy cánh tay của cô, một tay ôm ngang, để cô bảo trì tư thế đứng thẳng, từ phía sau “Thao” cô.

ƈôи ȶɦịt anh quá dài, khi từ kẽ ʍôиɠ đâm đến cuối, toàn bộ quy đầu cùng một đoạn ngắn lao ra khỏi vị trí âʍ ɦộ lộ ở trong không khí.

Thẩm Ngữ mặc váy ngắn nhiều tầng, cho nên mỗi lần thọc vào rút ra đều đem váy dài phía trước đẩy ra hình dạng một cái lều trại.

“Thúc thúc, thúc thúc…” Cô gái động tình mà kêu anh, bắp đùi kẹp chặt làm anh thao càng sung sướиɠ.

Điểm G giấu ở bên trong bị thân gậy cọ xát đến nghiêng lệch vặn vẹo, sưng to thành hạt đậu nành, không ngừng phun ra mật huyệt trong suốt.

“Sướиɠ hay không sướиɠ?” Anh trầm giọng hỏi, động tác phần eo nhanh hơn.

“Sướиɠ… A!”

Anh chọc một cái rất sâu, non nửa quy đầu không cẩn thận cắm vào vùng lõm nhỏ.

Mặc dù chỉ tiến vào một chút, dị vật thô to vẫn làm thánh địa thiếu nữ chưa bị khai phá không chịu nổi, cơ bắp dưới thân theo phản xạ mà co rút lại, chèn ép dị vật.

“Đau quá!” Thẩm Ngữ khuỵu gối ủy khuất, hiện lên tám tư thế bên trong, đôi tay chống ở trêи cánh cửa.

Diệp Lệ Thành đã ɖu͙ƈ hỏa công tâm, cả đầu óc chỉ có suy nghĩ muốn thao huyệt, hơn nữa bên người cô vô cớ nhiều thêm một Khương Tá, càng kϊƈɦ thích ɖu͙ƈ vọng chiếm hữu của anh.

Anh nâng lên một chân cô, tiếp tục thâm nhập, quy đầu tiến về phía trước phá vỡ tầng tầng lớp lớp ngăn trở, Diệp Lệ Thành chỉ cảm thấy dường như có trăm ngàn cái miệng nhỏ hút chặt ƈôи ȶɦịt, chặt đến không thể tưởng tượng, anh thậm chí bị kẹp đã có chút phát đau.

“Thả lỏng!” Anh cắn chặt răng ở trêи ʍôиɠ cô vỗ một cái, “ƈôи ȶɦịt đều bị con bẻ gãy!”

Cô gái ăn đau cơ bắp co rút càng lợi hại hơn, Diệp Lệ Thành cơ hồ là cắn chặt răng tiếp tục thâm nhập, thật vất vả quy đầu mới đụng tới tầng cách trở kia, xác nhận trinh tiết cô vẫn còn, côn thịt giống như hoàn thành nhiệm vụ gấp gáp phun ra nồng đậm tϊиɦ ɖϊƈh͙.

Cho dù động tác Diệp Lệ Thành đã rất nhanh, nhưng vẫn lưu lại trong cơ thể cô vài dòng tϊиɦ ɖϊƈh͙, toàn bộ còn lại thì bị cánh hoa đẩy ra.

Tϊиɦ ɖϊƈh͙ nóng bỏng giống như viên đạn lực độ mạnh mẽ, đánh vào trêи điểm G cũng làm cô cao trào.

Nửa người trêи Thẩm Ngữ đã xụi lơ xuống dưới cẳng chân, ʍôиɠ vểnh cao, trêи âʍ ɦộ thiếu nữ trơn bóng phủ kín tϊиɦ ɖϊƈh͙ dơ bẩn, cảnh tượng ɖâʍ mĩ bị Diệp Lệ Thành thu hết vào trong đáy mắt.

Tϊиɦ ɖϊƈh͙ màu trắng ở trêи vòng hồng nhạt chung quanh khe hở kia có vẻ phá lệ rõ ràng, theo cánh hoa nhỏ giọt trêи sàn nhà màu đen, lại theo bắp đùi chảy đến giữa đùi.

Thân mình cô gái lại nhân cao trào mà không ngừng run rẩy, thoạt nhìn tựa như nữ sinh cao trung ở trong anime hentai vừa bị làm bẩn.

Diệp Lệ Thành vì kéo dài kɧօáϊ cảm bắn tinh, lại lần nữa đem ƈôи ȶɦịt nhét vào khe hở chậm rãi thọc vào rút ra, nhắm mắt cảm thụ tia kɧօáϊ cảm cuối cùng.

Vốn dĩ là ƈôи ȶɦịt thô dài không ngừng trở nên mềm, thu nhỏ, cuối cùng co lại thành một con trùng thịt màu đen, rốt cuộc cũng không còn động tác.

“Tiểu Ngữ, giúp thúc thúc ɭϊếʍ sạch sẽ.” Người đàn ông đưa con trùng thịt tới trước mặt Thẩm Ngữ, ánh mắt không còn lạnh băng như dĩ vãng, lộ ra nét nhu tình.

Đàn ông từ tình ɖu͙ƈ sinh yêu, những lời này được phát huy vô cùng nhuần nhuyễn ở trêи người Diệp Lệ Thành.

Thẩm Ngữ vô lực ôm lấy đùi anh, trêи mặt còn mang theo đỏ ửng của cao trào, duỗi lưỡi chậm rãi ɭϊếʍ sạch sẽ tϊиɦ ɖϊƈh͙ màu trắng trêи trùng thịt.

Cuối cùng cô hút sạch chất nhầy trắng đục lưu lại trêи mã mắt, giúp anh bỏ ƈôи ȶɦịt lại quần, kéo khóa lên mới đứng dậy.

Anh ôm lấy cô yêu thương hôn môi cô.

“Thúc thúc, con làm tốt hay không tốt?” Cô gái cọ cọ ngực anh, mềm mại làm nũng nói.

“Rất tuyệt.” Người đàn ông ở trêи cái trán ướt mồ hôi của cô lại lần nữa hôn lên, “Ta rất thích.”

Cô vui vẻ phảng phất như người thoải mái là chính mình, ở trong lòng ngực anh loạn ôm ăn vạ không chịu thả người.

“Ngoan, ta phải đi ra ngoài mua khăn giấy trở về giúp con chỉnh lại.” Diệp Lệ Thành bất đắc dĩ nói.

“Vậy người đi nhanh một chút rồi về.”

Anh cười cười, sờ sờ đầu cô sau đó bước nhanh đi ra ngoài.

Yêu thích: 2 / 5 từ (2 thả tim)
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN