Thẩm Ngữ - Chương 49: Hoàn toàn giải quyết. Đỗ x Tư
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
1741


Thẩm Ngữ


Chương 49: Hoàn toàn giải quyết. Đỗ x Tư


Cô quả thật cũng chỉ lưu trong điện thoại, còn chưa kịp đăng lên trêи mạng.

Hiệu trưởng thuận thế lấy điện thoại bỏ vào ngăn kéo, “Tấm ảnh này nếu truyền ra ngoài sẽ không thể khống chế dư luận được nữa, điều này em hẳn cũng biết chứ?”

Con ngươi Tiết Linh Nhi phát run.

“Nếu để người nhà em, bạn bè em biết chuyện do em dựng lên…”

“Không! Hiệu trưởng, em biết sai rồi, thầy đừng nói cho bọn họ là em làm…”

“Đương nhiên, em là học sinh trường ta, thân làm hiệu trưởng thầy có nghĩa vụ bảo đảm an toàn của em.” hiệu trưởng khí định thần nhàn nói, “Như vậy đi, điện thoại của em trước để ở chỗ thầy, nếu có người tới điều tra, cái điện thoại này coi như là em chủ động đưa ra chứng cứ, thầy cũng sẽ tranh thủ xử lý tốt cho em.”

Mặt Tiết Linh Nhi xám như tro tàn, “Thật sao thầy? Em sẽ không có việc gì sao?”

“Thầy sẽ tận lực giúp.” hiệu trưởng giữ thái độ trầm mặc, “Được rồi, hôm nay sau khi tan học, thầy sẽ cùng thầy Lương đến nhà Thẩm Ngữ xin lỗi, về phần xử phạt, thầy Lương sẽ nói rõ ràng với em, hiện tại đi về học đi.”

Tiết Linh Nhi phảng phất như bị rút mất hồn phách, mất hồn mất vía cả giáo viên hỏi tới cũng không nghe thấy.

Buổi chiều hôm đó, người đăng lên ảnh chụp đã lên tiếng thanh minh: Các vị bằng hữu thân mến, tấm ảnh kia là do tôi bịa đặt đùa chơi, không đoán được sự tình sẽ nháo lớn như vậy. Bên trong không phải là học sinh trường Thập Tam, là do tôi mặc đồng phục trường chụp chơi, tại đây tôi lần nữa xin lỗi vì lời nói và việc làm của mình.

Đồng thời, thông báo xử phạt Tiết Linh Nhi cũng lặng yên dán lên mục thông báo, buộc Tiết Linh Nhi bắt đầu cuối tuần này nghỉ học một tuần.

Tuy rằng hiệu trưởng và giáo viên đều im miệng không đề cập tới Tiết Linh Nhi là người tạo tin đồn, nhưng mà không tới mấy ngày không biết ở đâu để lộ tiếng gió, Tiết Linh Nhi là người phân tích trêи Tieba rải tin tức giả trong trường, kết hợp với việc đột nhiên bị xử phạt, làm bạn bè càng thêm tin tưởng đó chính là cô.

Lại liên hệ với đoạn bài viết, các bạn học không khó để đoán ra động cơ của Tiết Linh Nhi, là quan hệ tam giác nam nữ kinh điển, đồng thời cũng làm một vài người sinh ra tâm lý đồng tình với Thẩm Ngữ.

Mấy ngày trước đây chỉ chỉ trỏ trỏ còn ở trêи người Thẩm Ngữ, bây giờ đều chuyển sang trêи người Tiết Linh Nhi, đã từng là người khí phách hăng hái lại trở thành loại người mình xem thường nhất, Tiết Linh Nhi buồn bực không vui về đến nhà, cô không muốn ở lại học ở cái trường này, cô muốn chuyển trường.

Đáng tiếc, cô còn chưa ý thức được sự tình chuyển biến xấu, cha mẹ đã sớm chờ ở trong nhà.

Sắc mặt cha xanh mét, phẫn nộ đập bàn quát lớn, “Mày ở trường học làm ra chuyện tốt gì rồi!?”

Ở trường đối mặt với sự xa lánh của bạn bè, về nhà còn phải đối mặt với quở trách của cha, Tiết Linh Nhi nhịn không được ủy khuất trong lòng, khóc thút thít nói, “Cha cũng không quan tâm con…”

Lửa giận của cha Tiết chưa nguôi, “Tao cho mày tiền, cho mày đọc sách, thế này còn chưa đủ quan tâm!?” Giơ tay muốn thưởng cho cô một cái tát.

Mẹ Tiết nhanh tay ngăn lại, tuy rằng quan tâm con gái, nhưng sắc mặt vẫn mang theo một chút trách cứ như cũ, “Con nói rõ cho cha nghe, con chọc ai ở trường học rồi?”

Tiết Linh Nhi mới ý thức được tình thế nghiêm trọng, “Sao vậy ạ?”

“Công xưởng cha con bị báo cáo ô nhiễm vượt chỉ tiêu, ngay lập tức bị phong tỏa, tìm cục trưởng Lưu thì ông ta bảo cha về hỏi con.”

“Linh Nhi, con nói thật đi, con có mâu thuẫn với bạn ở trường học đúng không?”

Ánh mắt Tiết Linh Nhi mơ hồ, “…Không có.”

Cha Tiết hừ lạnh một tiếng.

Tiết Linh Nhi cúi đầu chột dạ nói, “Có một người, nhưng mà không nghiêm trọng lắm…”

Ánh mắt cha Tiết âm lãnh nhìn chằm chằm cô.

Tiết Linh Nhi sợ nhất ánh mắt này của cha, không dám che dấu tiếp, “Con nói bậy về bạn học trêи Tieba …”

“Bạn nào?”

“Thẩm Ngữ.” Tiết Linh Nhi nói, “Nhưng mà nhất định không thể là cậu ta, nó là cô nhi…”

Tiết Linh Nhi đột nhiên vỗ vỗ cái trán, “Chắc không phải người đàn ông đó chứ…”

Cha Tiết truy hỏi, “Người nào?”

“Con cũng không biết là ai, nhưng mà con có ảnh chụp…” Tiết Linh Nhi tìm ba lô, ngạc nhiên ngẩng đầu, “Điện thoại ở chỗ hiệu trưởng!”

“Cha, hiệu trưởng giữ điện thoại của con, khẳng định là người đó giở trò quỷ!” Tiết Linh Nhi kϊƈɦ động nói.

Cha Tiết rũ mắt tự hỏi, thật lâu sau mới mở miệng, “Chuyển trường đi.”

“Bây giờ chuyển sao!? Nhưng năm sau con phải thi đại học!”

“Ngày mai liền làm.” Thái độ cha Tiết không muốn bàn cãi gì thêm, không màng Tiết Linh Nhi phản đối đi ra cửa, để lại mẹ Tiết khuyên bảo.

Phong ba qua đi không đến mấy ngày, Thẩm Ngữ lại nhận được tin nhắn của Cố Uyển Như: Tối thứ bảy tham gia sinh nhật Lâm Lâm.

Thẩm Ngữ có chút kinh ngạc, cô còn cho rằng Cố Uyển Như sẽ mong cô tránh đi, bởi vậy còn không dám đồng ý lời mời của Diệp Lâm Lâm.

Lòng Thẩm Ngữ mang thấp thỏm đồng ý, cô còn đang do dự có nên báo cho Diệp Lệ Thành không, không ngờ đêm đó Diệp Lệ Thành liền đến đây.

Sau khi phát sinh chuyện bịa đặt như thế, Diệp Lệ Thành không yên tâm để cô qua đêm, cho nên mấy ngày nay cô đều ở khu biệt thự.

Đêm nay không giống mấy ngày trước, không khí trong phòng khô nóng hơn một chút.

Diệp Lệ Thành từng chút một vuốt ve bả vai trơn bóng của cô, “Bây giờ thì tin ta chứ?”

Gương mặt Thẩm Ngữ dán ở trêи ngực anh, cọ cọ đáp lại, “Đúng rồi thúc thúc, dì Cố bảo con tới tham gia sinh nhật Lâm Lâm, dì nói, đây là nhiệm vụ cuối cùng.”

Diệp Lệ Thành không chút để ý nói, “Vậy thì tới, ta cũng ở đó, con không cần sợ hãi.”

Thẩm Ngữ gật gật đầu, càng thêm ỷ lại mà ôm sát anh.

Mùi thơm cơ thể của người con gái quanh quẩn bốn phía, cặp thỏ tuyết trơn trượt dán ở trước ngực anh làm bên dưới phồng lên một ngọn núi, thêm việc sau khi giải quyết mọi chuyện thì tâm tình nhẹ nhàng, Diệp Lệ Thành không nhịn được bị lung lay nổi lên tâm tư.

Phải biết rằng, mấy ngày trước anh đều tận lực khắc chế không chạm vào cô.

Ngón trỏ anh gập lên với vào cổ áo váy ngủ của cô, chen vào khe rãnh, cảm thụ đỉnh đồi trơn trượt, anh phát ra một tiếng cảm thán, “Mới mấy ngày không chạm vào, hình như lại lớn một chút.”

Thẩm Ngữ khẩn trương nói, “Sẽ không phải là mang thai bảo bảo chứ?”

Diệp Lệ Thành gõ trán cô, “Đã quên sao? Mấy ngày trước đây mới đến.”

Thẩm Ngữ bừng tỉnh nhẹ nhàng thở ra, “Thật là, thiếu chút nữa quên mất.”

Không biết nghĩ tới cái gì, sắc mặt cô nổi lên ửng đỏ, cô nhỏ giọng nói, “Nhưng mà chúng ta vẫn nên dùng biện pháp đi…”

“Con nói một chút xem, muốn dùng biện pháp gì?” Biểu tình Diệp Lệ Thành lười biếng.

“…Chính là, chính là cái đó!”

“Cái nào?”

Thẩm Ngữ trừng anh.

Diệp Lệ Thành bình tĩnh tự nhiên, đổi sang cứng nhắc, bày ra tư thế vô lại, “Con không nói làm sao ta biết?”

“Chính là người dùng!”

Diệp Lệ Thành đại phát từ bi, lấy từ tủ đầu giường ra một cái hộp nhỏ màu đỏ, bên trêи là ba chữ to màu xanh lam chói lọi: Đỗ x Tư. (Durex???)

Sắc mặt Thẩm Ngữ đỏ rực, “Vì sao ở đây có cái này…”

“Con nói đi, còn có thể vì ai?” Diệp Lệ Thành bổ nhào trêи người cô, ngậm lấy môi dưới cô tinh tế hôn, “Tiểu Ngữ nói cho thúc thúc nghe, con có phải yêu tinh biến hình không? Chuyên môn tới hút tinh khí thúc thúc.”

“Không phải…”

Cô bị hôn đến mức cả người mềm như một vũng nước, ngoan ngoãn nằm ở dưới thân anh không thể động đậy.

“Vì sao ta vẫn luôn muốn thao con mà không đủ? Hửm?”

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN