Thẩm Ngữ - Chương 57: Vườn trường play 2 (H)
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
1902


Thẩm Ngữ


Chương 57: Vườn trường play 2 (H)


Thẩm Ngữ ngăn cản tay hắn, hoảng loạn muốn trốn đi, dưới tình thế cấp bách cô quên kéo ra tấm vải che lại đôi mắt, “Phanh” một tiếng cẳng chân đụng vào góc bàn trà phía trước, đầu hướng xuống đất sắp đập xuống.

Động tác người nọ nhanh nhẹn kéo cổ áo sau của cô nhấc cô lên, lúc này Thẩm Ngữ mới phản ứng lại muốn kéo xuống mảnh vải.

“Đừng nhúc nhích!” Người nọ quát lớn một tiếng, một tay bắt lấy cổ tay Thẩm Ngữ kéo ra phía sau, không màng sự giãy giụa của cô cưỡng ép mang cô về trêи ghế, ngay sau đó truyền đến một trận tiếng vải dệt cọ xát “Sột soạt sột soạt”, Thẩm Ngữ nhận thấy được cổ tay bị vải dệt cột chặt.

Cô kéo kéo cổ tay, phạm vi có thể hoạt động rất ít, người nọ dường như cột cô và ghế với nhau.

“Ưm! Ưm!” Anh muốn làm gì!

Trong lòng Thẩm Ngữ chửi ầm lên, đầu lưỡi cố đẩy cục vải ra bên ngoài, chỉ tiếc mảnh vải kia quá lớn, hàm dưới căng chặt cũng thật sự khó có thể đẩy ra.

“Lại chạy, cô có tin tôi thao cô ở trước mặt hiệu trưởng không.”

Thẩm Ngữ nào chịu được loại đe dọa này, từ nhỏ đến lớn người cô tiếp xúc cũng không giống như hắn là lưu manh không biết xấu hổ, so sánh với Diệp Lệ Thành thì anh có vẻ ôn nhu hơn nhiều.

Vừa sợ vừa ủy khuất cô chỉ nghĩ đến Diệp Lệ Thành, nước mắt ngăn không được mà rơi.

“Ta lấy vải bố ra, cô có dám can đoan không kêu?” Ngữ khí người nọ nhu hòa một chút, tựa hồ mềm lòng, song vẫn không nghe ra giọng nói thật.

Cô gái gật đầu, giây tiếp theo cảm giác tắc nghẽn trong miệng biến mất hầu như không còn.

“Hu hu, vì sao anh muốn làm như vậy? Tôi cũng không quen biết anh…” Cô khóc nức nở lên án, mặc dù rất thương tâm, nhưng vẫn tuân theo lời hứa không kêu ra.

“Làʍ ȶìиɦ thì không cần biết vẫn có thể làm.” Người nọ vuốt ve gương mặt cô, “Chưa nghe nói đến tình một đêm sao?”

“Nghe rồi… Nhưng, nhưng tôi không muốn làm với anh…”

“Vậy cô muốn làm với ai? Bạn trai?”

“…Ừ.”

“Ha ha, bạn trai cô mới bao nhiêu? Kỹ thuật nhất định không được đâu?”

“Anh ấy, anh ấy rất lợi hại! Anh đừng nói bậy!” Thẩm Ngữ vội vàng giữ gìn mặt mũi cho anh.

Người nọ nở nụ cười trầm thấp, tiếng cười mơ hồ còn mang theo vài phần đắc ý, “Đã từng khẩu giao cho hắn chứ?”

Cô bị hắn lừa vào trong cuộc đối thoại, quên mất mình còn đang bị bắt cóc, ngạc nhiên nghe được vấn đề lộ liễu thì gương mặt không nhịn được phiếm hồng.

“Nói cho ta nghe, có ăn ƈôи ȶɦịt của hắn chưa?” Chóp mũi người nọ và cô chạm nhau, “Tôi thích bé con thành thật, nếu câu trả lời làm tôi vui vẻ, nói không chừng tôi sẽ thả cô đi.”

“Thật sao?” Thẩm Ngữ khờ dại hỏi, mắt bị che lại nên không nhìn thấy được đôi mắt đen tràn ngập tình ɖu͙ƈ của người trước mặt.

Người nọ “Ừ” một tiếng, chậm rãi kéo ra khóa kéo, giải phóng ƈôи ȶɦịt thô dài đỏ sậm.

Cô gái nhỏ không hề ý thức được nguy hiểm đang chậm rãi tới gần, ngữ khí mang theo hi vọng, “… Ăn rồi.”

Người nọ chậm rãi vuốt ve côn thịt, đi đến bên cạnh cô. Tư thế Thẩm Ngữ đang ngồi, phần đầu vừa lúc ở vị trí hạ bộ của người nọ, lúc này, ƈôи ȶɦịt kia đang chờ phát động đã ở bên tai cô.

“ƈôи ȶɦịt của hắn có lớn hơn tôi không?” Thanh âm người nọ càng thêm khàn khàn, đè thấp côn thịt đưa tới khóe miệng cô. Thẩm Ngữ có thể cảm giác được phía bên phải mặt có một nguồn nhiệt không ngừng tới gần, khi tới gần nguồn nhiệt làn da non mịn dần dần có xu hướng nóng lên.

“…Tôi, tôi không biết.” Đầu hơi hơi nghiêng bên trái, né tránh nguồn nhiệt.

“Nếm thử sẽ biết.”

Phần đầu Thẩm Ngữ bị người ta mạnh mẽ chuyển sang bên phải, gương mặt dán lên một đồ vật nóng bỏng, trong cứng có mềm, xúc cảm kia cô vô cùng quen thuộc.

Không phải là…

Chưa cho Thẩm Ngữ thời gian phản ứng, người nọ niết mở cái miệng nhỏ trực tiếp thọc gậy thịt đi vào.

“Hô… Thật ướt.”

“Ư ư! Ưm!”

Thẩm Ngữ biết đó là cái gì, cô thế nhưng lại ăn ƈôи ȶɦịt của người khác…

Thúc thúc có thể sẽ không cần cô?

Trong đầu cô trồi lên một câu này, ngay tức khắc nước mắt giống như chuỗi trân châu đứt lìa, tí tách rơi xuống.

Anh tránh ra! Tránh ra!

Đầu cô lui ra sau, muốn phun ra côn thịt, nhưng cái ót bị người nọ chặt chẽ giữ chặt, không thể động đậy; muốn há miệng cắn, cằm lại bị người nọ kiềm đến gắt gao, cả động tác khép mở cũng không làm được, hiện tại cô tựa như một cái sextoy, mở lớn miệng tùy ý để đàn ông thao, càng đáng buồn chính là bản thân còn có thể tiết nước bọt đồng lõa sự xâm phạm của người nọ, so với sextoy còn đê tiện hơn một ít, ít nhất sextoy sẽ không tiết ra chất lỏng trợ hứng giúp đàn ông bôi trơn.

“ƈôи ȶɦịt của tôi và bạn trai cô, ai lớn hơn?”

“Ưm! Ư!” Yết hầu Thẩm Ngữ phát ra tiếng kháng cự, liều mạng dùng đầu lưỡi cứng rắn không ngừng chạm quy đầu cắm sâu bên trong, muốn dùng đầu lưỡi đẩy ƈôи ȶɦịt ra. Không nghĩ tới, động tác kia so với việc ɭϊếʍ quy đầu người đàn ông không có gì khác nhau, người nọ bị cái lưỡi linh hoạt làm cho lỗ chân lông toàn thân đều giãn ra.

Đầu lưỡi cô mỏng, lại nho nhỏ, nhiều lần đẩy quy đầu cũng sẽ đâm vào trong mã mắt, hơn nữa lúc đẩy đầu lưỡi sử dụng lực, như là cố tình trêu đùa mã mắt, người nọ rất nhiều lần giữ không được, lần này đầu lưỡi cô dùng sức chọc chọc, người nọ than nhẹ một tiếng vội vàng rút khỏi, nhưng mà vẫn tiết một ít vào miệng cô.

“Khụ khụ!” ƈôи ȶɦịt anh ước chừng bằng cổ tay cô, cô bị bắt ngậm nó đã sớm nghẹn đến mức gương mặt đỏ bừng, anh mới vừa rút lui thì ngay tức khắc cô nghiêng đầu ho khan.

Người nọ thở hổn hển thân mật hôn khóe môi cô, bởi vì được ɭϊếʍ quá mức thoải mái thế cho nên quên luôn ngụy trang giọng mình, “Tiểu Ngữ ɭϊếʍ thật tốt.”

Đầu Thẩm Ngữ trống rỗng, không sao tiếp thu được việc mình bị người khác xâm phạm, căn bản là không nghe được lời anh nói, bỏ lỡ một cơ hội nhận ra thân phận anh.

Người nọ nhân lúc Thẩm Ngữ đang ʍôиɠ lung cởi ra quần cô, “Hôm nay mặc đồ lót hình con thỏ à…”

Người nọ thưởng thức qυầи ɭót hình hoạt hình che lại hình dáng hoa huyệt, rồi mới men theo hình dạng hai cánh môi đi xuống.

Qυầи ɭót không ướt.

Người nọ thất vọng khẽ thở dài, hướng lên trêи tìm được viên Tiểu Đậu Tử kia, cách qυầи ɭót giúp cô an ủi.

“A… Ư!” Hàm răng trắng tinh của cô cắn môi dưới, cô rất ảo não chính mình thế nhưng lại bởi vì vuốt ve của hắn mà sinh ra kɧօáϊ cảm.

“Rất thoải mái đúng không?” Người nọ khẽ cười một tiếng, “Thật ɖâʍ đãng, hoa huyệt ɖâʍ như vậy, ai thao cũng sẽ nước chảy nhỉ.”

“Không, không phải!” Cô hổ thẹn không thôi, “Là không thoải mái!”

Người đàn ông tiến vào qυầи ɭót thăm dò, nhét một ngón tay trong động, khuấy động hoa huyệt, lấy đốt ngón tay ướt đầm đề dán lên trêи mặt cô, “Không thoải mái thế đây là cái gì? Hửm?”

“ɖâʍ huyệt, còn chưa có lông mao cũng đã chảy nước, chờ cô trưởng thành, không biết bao nhiêu đàn ông mới có thể thỏa mãn cô…”

“Không… Không phải… A ư…” Cô gái nhỏ muốn phủ nhận nhưng lại tìm không ra lý do, môi đỏ khẽ nhếch phun ra tiếng rêи rỉ nhè nhẹ.

Vì sao mình lại thoải mái? Rõ ràng mình không quen biết hắn…

Mình thật là cô gái ɖâʍ đãng sao?

Cô không ngừng nghĩ mấy vấn đề này, dần dần, tiếng rêи rỉ càng lúc càng lớn, qυầи ɭót nhiễm một vệt nước ướt át.

Người nọ ôn nhu kéo qυầи ɭót ra một bên, đỡ lấy quy đầu chấm chấm ɖâʍ dịch ở miệng huyệt, toàn bộ quy đầu sáng bóng, khi phần eo dùng sức đem gậy thịt đẩy mạnh vào cửa động.

Quy đầu đi vào một nửa, cô đột nhiên thất thanh hét lên, “… Không! Không cần đi vào!”

“Cầu xin anh đừng đi vào, hu… Anh ấy, anh ấy sẽ không cần tôi…”

Cô nức nở, ʍôиɠ lui về sau, không cho côn thịt tiếp tục thâm nhập, “Cầu xin anh, tôi giúp anh ɭϊếʍ được không, hu…”

Giữ lấy khuôn mặt nhỏ nhăn nhúm đó, thật đáng thương. Người nọ hôn lấy môi cô, đưa tay kéo ra mảnh vải che lại đôi mắt, “Bé con ngốc, là ta.”

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN