Thẩm Ngữ
Chương 72: Phiên ngoại: Diệp Dập Thành 2
“Không cần đâu… Ô ô… Tôi chỉ muốn thúc thúc…”
Diệp Dập Thành nảy sinh ác độc, đem cô để ở đầu giường, không lưu tình chút nào nhanh chóng ra vào ở nộn huyệt, “Muốn ai?”
“Muốn thúc thúc… Ô…”
Lòng Diệp Dập Thành sinh một kế, cười lạnh rút ra côn thịt, “Được, vậy em đi tìm Diệp thúc thúc của em đi.”
Côn thịt rút ra, Thẩm Ngữ nghiêng ngả lảo đảo xuống giường, bước chân không rõ đi đến phòng tắm, phảng phất như giây tiếp theo sẽ té ngã, Diệp Dập Thành đứng ở một bên thờ ơ lạnh nhạt, cười nhạo cô không biết lượng sức.
Phòng tắm ở bên trái cửa phòng ngủ, đối với Thẩm Ngữ mà nói là một đoạn đường không nhỏ, mỗi một bước đi đều cảm giác có vô số con sâu không ngừng cắn nuốt thân thể cô, trong cơ thể cô vô cùng trống rỗng.
Thật vất vả đi đến cách cửa ba mét, sự khô nóng trong cơ thể làm làn da cô nóng lên, nổi lên ửng đỏ không bình thường, Thẩm Ngữ tham lam dán thân thể vào vách tường lạnh lẽo.
Làn váy sa thật dài ngăn cách đùi và gạch men sứ tiếp xúc trực tiếp, Thẩm Ngữ chân tay vụng về vén lên làn váy, nhưng làn váy lại khinh bạc hơi động một chút liền rơi xuống. Cô vốn đã khó chịu, làn váy này còn đối nghịch với cô, ủy khuất đến mức nước mắt tuôn ra, vừa khóc vừa bày ra các tư thế kỳ quái dán trêи tường, chọc cho Diệp Dập Thành thấy mà sửng sốt cười.
Cơ thể bị trúng thuốc vừa ngứa vừa nóng, Thẩm Ngữ chỉ muốn ăn vạ trêи vách tường lạnh lẽo, thật vất vả chịu đựng đến khi một trận sóng nhiệt qua đi, không còn khó chịu nữa, mới tiếp tục đi tiếp.
Cô gian nan đẩy cửa ra, đột nhiên, sự ngứa ngáy kia lại đến, thậm chí so với đợt trước còn ác hơn, Thẩm Ngữ cuộn tròn ngã trêи mặt đất, nức nở giãy giụa bò vào phòng tắm.
Làn váy trong quá trình bò sát bị cuốn đến bụng nhỏ, hai cánh ʍôиɠ thịt trần trụi căng tròn bại lộ ở trong mắt Diệp Dập Thành vẫn luôn đi theo phía sau cô.
Diệp Dập Thành liền đứng ở phía sau Thẩm Ngữ, từ góc độ phía sau nhìn lại, vừa lúc nhìn thấy âʍ ɦộ khép kín thành một đường.
Khe hở đoan chính đó là cửa động, nơi đó mới vừa bị anh cắm vào, màu sắc so với âʍ ɦộ còn tối hơn vài phần, theo động tác còn đẩy ra ɖâʍ dịch trong suốt từ bên trong, Diệp Dập Thành mặt người dạ thú hoàn toàn không nhịn được, bước nhanh tiến lên bẻ ra môi âʍ ɦộ khép chặt.
Khe hở mị thịt không ngừng mấp máy, khát vọng hấp thụ côn thịt đàn ông, Diệp Dập Thành nhìn thấy mà ɖu͙ƈ hỏa đốt người, vỗ mạnh ʍôиɠ thịt một cái, “Muốn nhị thúc thao hay không?”
Lòng dạ hẹp anh hòi nhất định phải để Thẩm Ngữ chủ động cầu thao.
“Không cần… Ô…” Tuy rằng khó chịu, Thẩm Ngữ vẫn cắn tay kiên trì.
Cô là của thúc thúc, cô từng nói chỉ cho thúc thúc thao, thân thể cô bị làm bẩn là bất đắc dĩ, nhưng nếu cả lòng cũng sa đọa theo, vậy cô không có tư cách nói yêu Diệp Lệ Thành.
Diệp Dập Thành tức giận cô bé con cố chấp, nhưng đồng thời cũng bởi thế mà sự yêu thích đối với cô cao hơn vài phần.
Ánh mắt cô càng ngày càng tán loạn, nước bọt không khống chế được mà chảy từ cằm xuống, Diệp Dập Thành biết cô đã tới cực hạn, nếu không cao trào, có lẽ sẽ tạo thành thương tổn rất lớn cho cơ thể.
Vì thế không hề bức bách Thẩm Ngữ nữa, nhắm ngay cửa động một phát cắm vào, ƈôи ȶɦịt thô tráng nháy mắt lấp đầy u lộ, sự trống rỗng của cô có thể giảm bớt.
“A a hô…” Mặc dù trong lòng mâu thuẫn vì bị người đàn ông khác thao, thân thể cô vẫn rất thành thật mà đáp lại, âm huyệt tựa như một cái miệng nhỏ gắt gao bao ƈôи ȶɦịt anh, sợ anh lại rút ra đi ra ngoài, động tác thọc vào rút ra của Diệp Dập Thành vô cùng khó khăn.
Diệp Dập Thành cúi đầu nhìn chỗ giao hợp của hai người, ƈôи ȶɦịt của mình làm môi âʍ ɦộ bị đè ép biến hình, cả mép thịt ở cửa động cũng bị căng sắp trong suốt.
Bị thao rồi cũng còn chặt như vậy, lúc phá thân, ƈôи ȶɦịt không bị bấm gãy sao?
Nghĩ vậy, sự ghen tuông vô lý của Diệp Dập Thành sinh ra, anh có thể tưởng tượng được khi Diệp Lệ Thành khai bao cho cô có bao nhiêu sung sướиɠ.
Sau khi cắm vào anh vẫn luôn bất động, Thẩm Ngữ không chịu đựng được, nhẹ nhàng đong đưa vuốt ve côn thịt, động tác này chậm rãi hiện ra video ở trong mắt Diệp Dập Thành.
Cô rõ ràng đem anh trở thành gậy mát xa hình người, chỉ vì giảm bớt tính ɖu͙ƈ mà làm động tác, một chút động tác cùng Diệp Dập Thành cũng không có.
Diệp Dập Thành chơi đùa phụ nữ không có trăm thì cũng có mấy chục, dễ dàng nghĩ ra biện pháp tra tấn Thẩm Ngữ.
Là do em tự tìm, Diệp Dập Thành thầm nghĩ. Thống kɧօáϊ cho cô vài cú thúc nặng nề, thao đến mức cô rêи rỉ liên tục.
Chỉ là sau mười cái, anh nhanh chóng rút ra côn thịt, hai chân tách ra quỳ gối trước mặt cô, phần đầu cô vừa lúc nhắm ngay ƈôи ȶɦịt ướt dầm dề.
Diệp Dập Thành nâng lên cằm cô gái nhỏ, gợi lên lông mi đen dày, “Em ɭϊếʍ mấy cái, tôi sẽ thao em mấy cái, không ɭϊếʍ, tôi trói tay em lại, cả tự an ủi cũng không cho em làm.”
Ánh mắt cô chứa một tầng hơi nước, mơ hồ nhìn thấy ƈôи ȶɦịt theo bản năng nâng nửa người trêи đi ɭϊếʍ, lúc tiếp cận mới ngửi được đó không phải là hương vị Diệp Lệ Thành.
“Không ɭϊếʍ à? Được thôi.” Diệp Dập Thành xé một mảnh vải từ cái váy lụa, cột lại hai cánh tay cô.
Cô vẫn đang trong tư thế nằm bò, tay đè ở trước ngực, khó chịu muốn đi xuống âu yếm viên đậu đỏ kia, mỗi khi hơi chuyển xuống phía dưới một chút, đã bị Diệp Dập Thành kéo lên.
Như vậy vài lần, cô chịu không nổi, ô ô khóc lóc khó chịu.
“Tiểu Ngữ, duỗi đầu lưỡi, ɭϊếʍ gậy thịt của nhị thúc thúc một chút, thao em một lần, thao rồi sẽ không khó chịu.” Diệp Dập Thành nhẹ nhàng giữ chặt đầu lưỡi cô dụ dỗ cô vươn tới, thẳng lưng đem ƈôи ȶɦịt đưa tới cách đầu lưỡi một centimet, “Nhìn thấy đồ vật này sao? Nó là gậy băng của nhị thúc thúc, ɭϊếʍ ɭϊếʍ nó, nhị thúc thúc cho em uống sữa bò.”
“Tôi không uống sữa bò, ô, tôi khó chịu…” Nước mắt cô giống như trân châu, tí tách rớt xuống.
“Uống sữa bò sẽ không khó chịu, ngoan, ɭϊếʍ ɭϊếʍ nơi này, ɭϊếʍ rồi sẽ thoải mái.” Diệp Dập Thành chỉ chỉ mã mắt chính giữa quy đầu, nơi đó ào ạt trào ra dịch tuyến tiền liệt, nghe thì quả thật có chút vị sữa tanh.
Đại não Thẩm Ngữ kỳ thật đã không cách nào vận chuyển, nghe thấy có thể thoải mái, ngừng thở ngăn cản hương vị xa lạ, run run dùng đầu lưỡi chạm chạm vào quy đầu tím đen trước mắt.
“Đúng vậy, dùng đầu lưỡi ɭϊếʍ ɭϊếʍ khe hở, ư, Tiểu Ngữ tốt lắm.” Diệp Dập Thành chỉ Thẩm Ngữ ɭϊếʍ đến vị trí thoải mái nhất của mình, đầu lưỡi cô phấn phấn nộn nộn, quấn quanh ở trêи ƈôи ȶɦịt càng phụ trợ vẻ thuần khiết không tì vết của cô, Diệp Dập Thành càng nhìn càng si mê, lấy ra điện thoại quay lại cảnh cô gái nhỏ khẩu giao cho anh.
“Được rồi, Tiểu Ngữ ɭϊếʍ mười lần, nhị thúc thúc thao Tiểu Ngữ mười cái.” Diệp Dập Thành thu lại điện thoại, chuyển từ trước mặt cô sang phía sau, màn ảnh nhắm ngay cửa động, khi ƈôи ȶɦịt cắm vào còn cố ý thả chậm động tác, nguyên cây tiến vào ước chừng khoảng bảy tám giây.
“A ưm…” Thẩm Ngữ yêu kiều rêи rỉ ra tiếng, nhu mị rêи rỉ cũng bị thu âm vào trong video.
“Một, hai…” Diệp Dập Thành một bên đếm đếm, một bên thao hoa huyệt, mỗi một số đều là một lần thọc vào rút ra chắc nịch, gần mười cái, Thẩm Ngữ đã bị thao đến cả người nhũn ra, quên luôn người đè ở trêи người cũng không phải Diệp Lệ Thành.
Diệp Dập Thành rất có nguyên tắc, một chút cũng không lơi lỏng, sau khi cái thứ mười kết thúc trực tiếp rút ra ƈôи ȶɦịt ướt át bẩn thỉu, một lần nữa quỳ gối trước mặt cô, đè thấp côn thịt nhắm ngay cô, “Còn muốn không? Muốn thì ngậm ƈôи ȶɦịt nhị thúc thúc.”
Thẩm Ngữ không hề cự tuyệt, khuỷu tay dùng sức nâng lên nửa người trêи, nghiêng đầu ʍút̼ trêи gậy thịt làm cô thoải mái.
“Ừ… Thật ngoan, Tiểu Ngữ ngậm quy đầu, tốt, đem nó nuốt vào trong miệng.”
Diệp Dập Thành sung sướиɠ đến mức giọng cũng trở nên khàn khàn.
Diệp Lệ Thành thích cô khẩu giao cho anh, mỗi ngày đều ngậm côn thịt một lần xem kỹ năng khẩu giao của Thẩm Ngữ có kém đi không, đương nhiên, đối Diệp Dập Thành mà nói vẫn là có chút ngây ngô.
Em trai anh sẽ không dạy, lãng phí cực phẩm này.
Diệp Dập Thành dùng ngón tay vuốt ve gương mặt cô gái nhỏ, “Có thử cắm sâu yết hầu chưa?”
Hai tròng mắt cô nhắm chặt, đắm chìm ở trong lời nói ɭϊếʍ mấy lần sẽ thao mấy lần, đầu lưỡi vòng quanh quy đầu, hiển nhiên không có nghe Diệp Dập Thành nói.
Cuối cùng cô ɭϊếʍ ɭϊếʍ mã mắt, ngữ khí ngây thơ nói, “Mười sáu cái.”
Diệp Dập Thành cười cười, điện thoại quay ngay mặt cô, “Tiểu Ngữ có nghĩ bị thao liên tục?”
Cô ngoan ngoãn gật gật đầu.
“Nhị thúc thúc làm em một lần, lần sau lại ɭϊếʍ đủ số lần thao cho nhị thúc thúc, lần này trước thao huyệt em đã, em có chịu không?”
Cô gái nhỏ khó nhịn tách ra hai chân, ngón tay tách ra môi âʍ ɦộ, “Tiến vào…”
“Em nói tốt, tôi liền tiến vào.” Diệp Dập Thành kiên nhẫn dụ dỗ nói.
“Tốt… A!”
Côn thịt thọc vào thật sâu, Diệp Dập Thành để điện thoại dựa vào trêи tường quay lại, ghi chép chuyện tình không nên phát sinh.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!