Thần Cấp Nông Trường (Dịch) - Kinh động thị trưởng
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
197


Thần Cấp Nông Trường (Dịch)


Kinh động thị trưởng



Điền giáo sư vừa thấy được Điền Tuệ Lan, khuôn mặt lộ ra một chút không thích, nói ra:

“Tuệ Lan, con nói với bọn hắn một chút, thân thể của ta không có vấn đề gì, để ta lập tức xuất viện đi!”

Mặt Điền Tuệ Lan lộ vẻ khó xử mà nói ra:

“Cha! vấn đề tim mạch không thể coi thường, chúng ta vẫn là nghe bác sĩ đi!”

Nói xong, Điền Tuệ Lan lại liếc mắt về Hà viện trưởng ra hiệu.

Hà viện trưởng vội vã ngầm hiểu tiến lên nói ra:

“Điền giáo sư, bệnh tim cấp tính không phải bệnh nhẹ bình thường, ngài mặc dù bây giờ kiểm tra không có vấn đề quá lớn, nhưng lý do an toàn cho nên cần ở lại viện quan sát một hai ngày, ngộ nhỡ bệnh tình xuất hiện thay đổi, chúng ta cũng xử trí kịp thời.”

Vị bác sĩ trung niên kia bên cạnh Điền giáo sư cũng nói:

“Điền giáo sư, từ kết quả kiểm tra cho thấy, tuy rằng tạm thời không có phát hiện vấn đề quá nghiêm trọng, thế nhưng cụ thể chúng ta còn cần tổ chức hội chẩn chuyên gia, ngài hiện tại tùy tiện xuất viện, có khả năng sẽ xảy ra nguy hiểm không thể báo trước đó!”

Điền giáo sư lắc đầu bất đắc dĩ, nói ra:

“Thân thể của mình chính ta rõ ràng ổn rồi mà được rồi nằm viện thì nằm viện đi!”

Điền giáo sư cũng biết rõ với địa vị của con gái mình, bệnh viện tuyệt đối không thể để cho mình xuất viện qua loa như thế, nếu thật xảy ra vấn đề bọn hắn cũng không chịu nổi trách nhiệm này.

Vậy khi hắn thông báo Điền Tuệ Lan cũng đã có chuẩn bị tâm tư.

Nếu như không phải có chuyện khác muốn Điền Tuệ Lan làm, Điền giáo sư chắc chắn sẽ không kinh động con gái của mình.

Điền Tuệ Lan thấy cha của mình ngữ khí buông lỏng, cũng hơi thở phào nhẹ nhõm, lúc nàng đang chuẩn bị tỉ mỉ hỏi ý kiến về bệnh tình của phụ thân một chút, Điền giáo sư lại mở miệng nói ra:

“Tuệ Lan, con theo ta đi vào một chút, ta có chuyện tìm con.”

“Dạ được!”

Điền Tuệ Lan tiếp nhận cái kia nữ y tá, tự tay đẩy xe lăn tiến vào phòng bệnh.

Đám người Hà viện trưởng đương nhiên sẽ không thức thời như vậy mà lại đi theo vào, mỗi một người đều đứng ở cửa vào chờ đợi.

Điền Tuệ Lan đóng kỹ cửa phòng bệnh, xoay người lại nói ra:

“Cha, tại sao người lại ra ngoài một mình vậy? Con không phải kêu Tiểu Thẩm đi theo người rồi sao? Lần này cũng còn tốt không dẫn đến hậu quả nghiêm trọng, nếu không thì…”

Điền giáo sư khoát tay áo một cái, nói ra:

“Không nói cái này, Tuệ Lan, ta kêu con tới là có chuyện muốn giao cho con đi làm!”

“Người nói đi ạ.” Điền Tuệ Lan liền vội vàng nói, nghiêm túc làm ra bộ dáng lắng nghe.

Điền Tuệ Lan biết phụ thân mình gần đây ít xuất hiện, trừ một vài lão đồng sự ra trong trường đại học, rất ít có người biết hắn chính là phụ thân của Điền thị trưởng. Lần này nếu như không phải hắn chủ động gọi điện thoại thông báo chính mình, bác sĩ bệnh viện nhân dân thành phố khẳng định cũng đều không nhận ra hắn.

Cho nên, phụ thân làm như vậy, nhất định là có chuyện rất quan trọng.

Điền giáo sư mở miệng nói ra:

“Ta lần này có thể chuyển nguy thành an, may mắn là có một tiểu tử, nếu như không phải hắn cấp cứu cho ta, ta e rằng cũng không chống đỡ được đến lúc xe cứu thương đến.”

Tiếp đó Điền giáo sư đem chuyện đã xảy ra hôm nay thuật lại một lần.

Điền Tuệ Lan vừa nghe sắc mặt thay đổi, nàng không nghĩ tới phụ thân lần này phát bệnh hung hiểm như thế, hiện tại cũng không khỏi cảm thấy lạnh sau lưng, trong lòng thập phần nghĩ mà sợ.

“Vậy chúng ta thực sự là phải cảm tạ người ta.” Điền Tuệ Lan nói ra.

Điền giáo sư gật gật đầu, tiếp tục nói:

“Ta nói chính là chuyện này, thế nhưng hiện trường rất loạn, tiểu tử kia lại không muốn lưu lại phương thức liên lạc, tuy rằng ta đưa danh thiếp cho hắn, nhưng sợ người ta cũng không nhất định sẽ chủ động liên hệ ta. Cho nên ngươi lập tức sắp xếp người tra thân phận tên tiểu tử kia một chút, dù sao thì chúng ta cũng phải cảm tạ hắn!”

Điền Tuệ Lan lập tức nghiêm nghị nói ra:

“Con biết rồi, chuyện này con ngay lập tức sẽ an bài.”

Khu vực xảy ra sự việc có rất nhiều camera, hơn nữa Hạ Nhược Phi còn ở cửa sổ mua vé xe, với thân phận địa vị của Điền Tuệ Lan, muốn tra ra thân phận của hắn tất nhiên là chuyện dễ dàng.

“Cha, nếu như không có chuyện gì khác, người ở chỗ này nghỉ ngơi thật tốt đi! Tuyệt đối đừng nói tới chuyện xuất viện gì nữa.” Điền Tuệ Lan nói tiếp.

Nàng mới vừa mới nghe được Điền giáo sư nói tình huống phát bệnh lúc nghiêm trọng như vậy, đã sớm sợ đến tim đập thình thịch, càng quyết tâm để Điền giáo sư ở lại bệnh viện.

Điền Tuệ Lan đỡ Điền giáo sư nằm xuống trên giường bệnh, đắp kín mền cho hắn sau đó mới rón rén rời khỏi phòng bệnh.

Ở cửa vào Hà viện trưởng cùng Trần chủ nhiệm trong lòng còn đang chờ đợi, thấy Điền Tuệ Lan đi ra, bọn hắn cũng liền vội vàng đứng lên tới đón.

Điền Tuệ Lan hướng bọn họ khoát tay áo một cái, tiếp đó lại nói thư ký của mình:

“Tiểu Ngô, ngươi tới đây một chút.”

Nữ bí thư Ngô Lệ Tình bước nhanh đi tới bên người Điền Tuệ Lan, cung kính mà hỏi:

“Điền thị trưởng, có dặn dò gì?”

Điền Tuệ Lan thấp giọng đem chuyện Điền giáo sư phân phó cho tiểu Ngô nói một lần, sau đó nói:

“Phía ta bên này ngươi không cần phải để ý đến, ngươi hiện tại đi phụ trách chuyện này, buổi chiều trước khi tan việc ta muốn nhìn thấy kết quả!”

“Vâng!” Ngô Lệ Tình nói ra, bước chân vội vã rời đi bệnh viện.

Điền Tuệ Lan sắp xếp xong Điền giáo sư chuyện phân công, lúc này mới đi về hướng Hà viện trưởng cùng Trần chủ nhiệm, hỏi:

“Phiền hai vị nói cho ta nghe một chút bệnh tình của phụ thân ta đi!”

Hà viện trưởng cùng Trần chủ nhiệm hai người đều lộ ra một tia thần sắc quái dị, nhưng rất nhanh lại phục hồi tinh thần, Trần chủ nhiệm liền vội vàng nói:

“Điền thị trưởng, đến phòng làm việc của ta nói đi!”

Hai người vẻ mặt sở dĩ sẽ có chút kỳ quái, là vì vừa trao đổi qua bệnh tình của Điền giáo sư.

Vừa nãy Điền Tuệ Lan cùng Điền giáo sư tiến vào phòng bệnh sau đó Hà viện trưởng liền kéo Trần chủ nhiệm qua một bên tìm hiểu tình huống.

Trần chủ nhiệm vốn là bị bệnh tình của Điền giáo sư khiến cho đầu óc mơ hồ, nưhng Điền Tuệ Lan cùng Điền giáo sư ở đây hắn không tiện nói gì, Hà viện trưởng vừa hỏi hắn tất nhiên là đem tất cả mọi chuyện nói ra.

Thì ra kết quả kiểm tra của Điền giáo sư biểu hiện, trái tim của hắn không có bất cứ vấn đề gì, hơn nữa chỉ số khắp mọi mặt tương đối với cái tuổi này của Điền giáo sư mà nói, có thể nói là tương đối tốt, căn bản không có tình huống nguy kịch.

Nhưng là lúc đến khám bệnh thầy thuốc chẩn đoán bệnh chính là bệnh tim cấp tính. Thời điểm 120 chạy tới hiện trường, tuy rằng tình huống không tính làm nguy cấp, nhưng bệnh trạng là hết sức rõ ràng, những thứ này xuất hiện ở trong báo cáo bệnh án đều có thể hiện, phải là bệnh tim cấp tính không thể nghi ngờ gì nữa.

Cũng chính bởi vì hai kết quả mâu thuẫn với trước, làm cho Trần chủ nhiệm nghĩ mãi mà không ra.

Bác sĩ đến khám bệnh tại nhà không thể xuất hiện loại sai lầm cấp thấp này, mà lần này kết quả kiểm tra lại vừa bày ở nơi này, thật sự là không có cách nào giải thích.

Kỳ thực Trần chủ nhiệm làm sao biết, Hạ Nhược Phi cho điền giáo sư này uống dung dịch cánh hoa đối các loại chứng bệnh đều có hiệu quả, chỉ bất quá hắn lo lắng kinh thế hãi tục, cho nên sử dụng số lượng hơi ít, nếu không phải vậy Điền giáo sư lúc đó liền trực tiếp không sao rồi.

Cũng chính bởi vì như vậy, thời điểm bác sĩ 120 đến hiện trường, Điền giáo sư còn có một chút bệnh trạng nhồi máu cơ tim, thế nhưng đợi được xe cứu thương chở về bệnh viện, cái dung dịch cánh hoa kia đã triệt để phát huy hiệu quả, trái tim Điền giáo sư bệnh biến đã hoàn toàn được chữa khỏi.

Hà viện trưởng cùng Trần chủ nhiệm cũng là hai mặt nhìn nhau, nửa ngày cũng không bàn bạc kết quả xuất đến.

Cũng không thể nói cho Điền thị trưởng, phụ thân ngài không có bất kỳ chuyển biến xấu nào, trái tim so với người bình thường đều khỏe mạnh chứ?

Người ta rõ ràng là té xỉu nhập viện, chẳng lẽ là giả bộ bệnh hay sao? Lại nói một cái kết luận này, ngộ nhỡ về sau có vấn đề gì, trách nhiệm này ai chịu nổi?

Người ta là phụ thân của Điền thị trưởng đó!

Cho nên sau khi đến phòng làm việc của Trần chủ nhiệm, thời điểm bọn hắn hồi báo Điền Tuệ Lan cũng chỉ có thể suy đoán hàm hồ, nói từ kết quả kiểm tra thấy vấn đề không phải quá nghiêm trọng, kiến nghị ở lại viện quan sát mấy ngày, đồng thời mở chút thuốc điều trị các loại.

Lúc Hà viện trưởng cùng Trần chủ nhiệm hồi báo khó tránh khỏi chen lẫn một chút từ ngữ chuyên nghiệp, Điền Tuệ Lan cũng nghe không hiểu lắm.

Bất quá nàng chỉ cần biết rằng phụ thân không có nguy hiểm tính mạng là được rồi.

Điền Tuệ Lan nghe xong báo cáo sau đó đối thanh niên kia người đã cứu phụ thân mình đến viện cũng là càng thêm cảm kích. Dưới cái nhìn của nàng nhất định là trên người người trẻ tuổi kia vừa vặn mang thuốc cấp cứu bệnh tim, mới đúng lúc cứu được sinh mệnh phụ thân.

Công vụ bề bộn sau khi Điền Tuệ Lan nghe xong bệnh tình, cảm tạ Hà viện trưởng cùng Trần chủ nhiệm, sau đó lại trở về phòng bệnh đi cùng phụ thân nói rồi một chút, căn dặn hắn phải vâng theo lời dặn của bác sĩ, an tâm ở viện mấy ngày, sau đó liền rời khỏi bệnh viện quay trở về chính quyền thành phố.

Hạ Nhược Phi còn không biết mình cứu được phụ thân của thị trưởng thành phố, lúc này mới vừa vặn đến trạm xe thị trấn Trường Bình, nghĩ thầm cũng là chuyện đi chữa bệnh cho mẫu thân của Hổ Tử.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN