Thần Điêu Đại Bịp - Chương 7: Quần hùng hội tụ 2
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
121


Thần Điêu Đại Bịp


Chương 7: Quần hùng hội tụ 2


THẦN ĐIÊU ĐẠI BỊP

( quyển 1- thực truyện -) <code> Chương 6
</code> Quần hùng hội tụ 2

Nhờ có sự hưng phấn từ đám đồ chơi mang lại, đại hội cũng quy định được 35 món đồ thật sự cần thiết phải đem theo, đây là những vật dụng được sử dụng chung trong cuộc mưu sinh khắc nghiệt ở miền đất mới. Bản danh sách các vật dụng mang theo được đại hội thông qua được niêm phong lại, và bỏ vào chiếc rương trị giá 100 lt và được xem là bí mật đầu tiên của cuộc hành trình. Sở dĩ có chuyện này vì yy giới đang bị nạn đầu cơ hoành hành, nếu danh sách lọt ra ngoài sẽ bị tư thương gom hàng và nâng giá cao lên hàng chục lần so với giá trị thật

Đại hội cũng quy định được số tư trang mà một người có thể mang theo là dưới 20 kg.

Không khí đại hội bắt đầu căng thẳng trở lại khi bàn tới vấn đề những con vật nào sẽ đi theo đoàn du hành. Con Há Xá Lân bị loại đầu tiên vì kích thước ngoại hạng 6,5 tấn và tiêu thụ 10 m khối nước mỗi ngày. Ứng cử viên kiến ma có nọc độc của đảo Minh Kiếm được nhiều phiếu bầu nên sẽ có 100 con tham gia cùng đoàn.

Chuyên gia côn trùng Hiệp nữ Ôn Ngư được giao nhiệm vụ nghiên cứu đưa thêm 09 loài nữa cho vào danh sách đen cần phải đem theo

Dĩ nhiên Lão Thất Quái vô cùng đau khổ khi phải chấp hành quy định của đại hội, ông lại phải chạy sang nhờ vả Mèo đi hia đảo chủ Hàn Băng đảo đóng băng con vật cưng của mình, Hàn Băng công tử trợn mắt nói:

” ông định để bản sao của mình đi bộ để hành tẩu yy à”

Lão Thất:

“Cho nó xài hàng nhái thôi, ta sẽ làm một bản sao con Há Xá Lân cho nó, xài đồ thiệt ta không can tâm đâu”

Hàn Băng gật gù:

“Ông nói cũng có lý, nhưng chắc gì ông được chọn cho chuyến đi “

Lão Thất mồ hôi tươm ướt cả trán khi nghe Hàn Băng nói. Ông cao giọng:

“Lão phu là đệ nhất Như Lai vạn like Bàn phím một tuyệt kỹ võ học yy, Thập đại môn phái cũng phải nể nang. Ta tự tin mình xứng đáng bước vào cỗ máy xuyên không “

Hàn Băng:

“Chuyện đó thì ai cũng phải công nhận, lão là một kỳ tài võ học yy nhưng mà có chắc là chúng ta sẽ quay về không? Hay bỏ mình nơi tân lục địa”

Lão Thất:

“Không nói trước được, nhưng ta hy vọng là sẽ quay về chốn củ”

Hàn Băng:

“Lão bỏ 36 mỹ nhân khuynh thành cho bản sao mình ôm ấp à”

Lão Thất:

“Tên đó chả làm ăn được gì đâu, ta cài đặt chế độ [không ăn mặn trước khi khát nước ]rồi ra đi mà”

Hàn Băng:

“Lão thâm quá, tại hạ bái phục “

Lão Thất cười sằng sặc, tay vuốt ve con Há Xá Lân:

“Ta cho mi ngủ đông, rồi sau này đoàn tụ nhé”

Đêm đó đại hội có phiên họp kín, mấy tên ký giả bên Thi nhân quán bị túm cổ lôi ra ngoài, vì chuyên soi mói đâm thọt và chuyên phao tin đồn thất thiệt.

Lão Xàm Cùi Bắp một tên ăn mày núp bóng ký giả đang trốn sau một tượng đá có hình một hài đồng đang tiểu tiện, y cũng rất mắc tiểu nhưng không thể thò mặt ra. Lão nhìn hài đồng đang vô tư xã lũ mà than thở:

“Ước gì ta được trút bầu nước lũ như tên nhóc con này!”

Đáp lại lời than thở của lão là một con kiến độc ở đảo Minh Kiếm, con kiến này lựa ngay chỗ hiểm của lão già hay gây sự mà khuyến mãi một vết cắn.

ÁÁ… cứu ta

Mọi người đều nhìn về phía có tiếng la, lão già như đã quá quen thuộc với cảnh tượng đó nên tỉnh rụi lên tiếng:

” Ôi sự nghiệp cái bang từ thời Hồng Thất Công lão tổ, ta e nó sẽ bị hủy hoại trong tay các người. Ta là kẻ truyền thừa thứ 108 của người, các ngươi phải cho ta một vé để bảo tồn sự nghiệp ăn mày vĩ đại “

Cả đại hội bật cười hô hố, Vương Anh Vạn Vực chủ hỏi:

” Đả Cẩu Bổng huyền thoại đâu rồi “

Xàm Cùi Bắp:

“Ta đem cầm rồi, hôm qua kẹt tiền lên dis nhảy đầm nên cầm có 20 lt “

Hàn Băng:

“Lão già kia mi họ Xàm, nhưng đi chỗ khác mà xàm nhé, báu vật Đả Cẩu Bổng mất tích trên yy từ lâu rồi, chỉ còn một bản sao Thiên Đạo đang lưu giữ. Người đâu: lôi lão già ra ngoài mau”

Xàm Cùi Bắp bị lôi ra ngoài và tẩn cho một trận thừa sống thiếu chết, mấy thiếu hiệp đi ngang qua lắc đầu dè bỉu:

” già mà không nên nết, ăn đòn là đúng lắm chẳng ai thương “

Duy chỉ có thiếu hiệp Ba Lúa Tẻ và sư phụ Lãng Tử vứt cho lão ấy một viên linh thạch kèm theo một câu nói:

“Do ăn ở cả thôi, ráng tu luyện thêm nữa đi rồi hãy hành nghề “

Xàm Cùi Bắp lủi mất vào bóng đêm như một bóng ma. Đại hội lại được tiếp tục với những màn tranh cãi triền miên không dứt giữa các vị trưởng lão tiền bối hai bên Hắc Bạch lưỡng đạo

Ăn mày sự nghiệp Hồng gia

Giữa ngay đại hội lại la ầm ầm

Lão kia đúng thật là Xàm

Xin không đúng chỗ mới cam chịu đòn

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN