Thần Điêu quần phương phổ - Cổ Mộ học nghệ
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
379


Thần Điêu quần phương phổ


Cổ Mộ học nghệ



Sáng sớm ngày thứ hai, hai người sau khi dùng qua điểm tâm, Dương Quá đem bát đĩa vào bếp lau rửa sạch sẽ, sau đó lại trở về đại sảnh.

Tiểu Long Nữ nói: “Có một việc ngươi cần phải cân nhắc. Nếu là ngươi nguyện ý bái ta làm thầy, nghĩa là ngươi cả đời phải nghe lời ta. Còn nếu ngươi không muốn, vẫn có thể, ta vẫn sẽ truyền thụ cho ngươi võ công, ngươi tương lai nếu đánh thắng được ta, có thể bằng vào võ công của mình tự ra khỏi cổ mộ này. ”

Sau khi nghe Tiểu Long Nữ nói, Dương Quá trên mặt lộ ra vẻ chần chừ. Hắn nhớ tới trong tiểu thuyết ghi lại, Tiểu Long Nữ cùng Dương Quá sư đồ yêu đương không để thiên hạ vào trong mắt khiến người người đều phản ứng kịch liệt, trong đó người phản đối mãnh lệt nhất chính là đại hiệp Quách Tĩnh, vì vệc đó làm hại Tiểu Long Nữ rời dương quá đi tới tuyệt tình cốc, sau lại hai người bị bức bách chia lìa suốt mười sáu năm ròng.

Dương Quá càng nghĩ càng không biết nên trả lời thế nào, Tiểu Long Nữ cũng không sốt ruột, chỉ là lẳng lặng nhìn Dương Quá, tên tiểu hài tử này sắc mặt biến đổi liên tục khiến trong lòng nàng cảm giác rất thú vị.

Cuối cùng, Dương Quá tựa hồ đã có chủ ý, chỉ nghe hắn nói với Tiểu Long Nữ: “Cô cô, ta không muốn bái ngươi làm vi sư! ” Tiểu Long Nữ trên mặt có chút thất vọng nhưng chỉ thoáng qua. Lúc này lại nghe Dương Quá nói: “Nhưng là, cô cô, ta cũng muốn gia nhập cổ mộ phái! Ngươi xem như vậy có được không, ngươi không bằng thay mặt sư phụ ngươi thu đồ đệ, sau này ta cũng sẽ đối đãi với ngươi giống như với sư phụ, cả đời nghe lời ngươi nói . ”

Tiểu Long Nữ ngạc nhiên hỏi: “Thay mặt sư phụ thu đồ đệ? Vì sao phải như thế? ” Dương Quá trên mặt lộ ra một tia nghịch ngợm, nói: “Cô cô, nếu là ta bái ngươi làm vi sư, bối phận ta so với Triệu Chí Kính, Doãn Chí Bình lại thấp hơn một bật, cuộc đời ta hận nhất chính là 2 người bọn họ, trước kia vốn là không có biện pháp, bây giờ ta cũng không nguyện làm như vậy! Nếu là ngươi thay mặt sư phụ thu ta làm đồ đệ, bối phận của ta so với bọn chúng bình là ngang hàng, sau này thấy khi thấy bọn họ cũng không chịu lép vế bởi cái bối phận này! ” Sau khi nói xong, trên mặt Dương Quá lại bày ra một bộ dáng vô cùng bất bình.

Nguyên lai Toàn Chân giáo tổ sư Vương Trùng Dương cùng người sáng lập cổ mộ phái Lâm Triều Anh bối phận tương đương, Triệu Chí Kính bọn người đều là Toàn Chân giáo tam đại đệ tử, Tiểu Long Nữ cũng là truyền nhân đời thứ ba cổ mộ phái, bối phận là như nhau, cho nên Dương Quá dựa vào cớ này liền nói ra.

Tiểu Long Nữ cảm thấy không biết nói gì, thật không ngờ Dương Quá lại nghĩ như vậy, bây giờ xem ra muốn thu hắn làm đồ đệ là chuyện không thể nào rồi, cho nên việc thay mặt sư phụ thu đồ đệ, xem ra lại là một cách tốt , Tiểu Long Nữ trầm ngâm một lúc, sau đó nói: “Tốt, vậy ta đây thay mặt sư phụ thu đồ đệ! Bất quá, ngươi sau này phải hết thảy     nghe lời ta nói . ”

Dương Quá cảm thấy hưng phấn, thật không ngờ vấn đề này cứ như vậy giải quyết rồi, lập tức cao hứng nói: “Hoan hô, ta cái gì cũng đều sẽ nghe lời cô cô , cô cô bất luận kêu ta làm gì, ta đều làm theo ! ” Tiểu Long Nữ trong lòng cảm thấy cao hứng, vì vậy nói: “Ngươi theo ta đến phía sau. ”

Dương Quá theo Tiểu Long Nữ đi tới phía sau, chỉ thấy nơi đây trống rỗng, không có thứ gì đặc biệt, chỉ vỏn vẹn tồn tại 2 bức tranh treo ở 2 vách tường đối diện nhau. Bức tranh phía tây là hình ảnh 2 cô nương, trong đó một cô hai lăm hai sáu tuổi, đang ngồi đối diện tấm kính trang điểm, bên cạnh là một tiểu nha đầu khoảng 14-15 tuổi, tay nâng thủy bồn (chậu nước), ở cạnh bên hầu hạ. Trong bức tranh kia nữ tử lớn tuổi hơn tướng mạo vô cùng mỹ lệ, lại không hề thua kém Tiểu Long Nữ, chỉ là ánh mắt chứa đựng sát khí nồng đâm, một cổ lẫm liệt khí tức như đập thảng vào mặt mà đến ,

khiến Dương Quá bất giác nội tâm nảy sinh kính sợ.

Tiểu Long Nữ chỉ vào nữ tử lớn tuổi và nói: “Vị này chính là tổ sư bà bà, ngươi dập đầu ba cái! ” Dương Quá âm thầm cảm thán, thật không ngờ nàng đúng là Lâm Triều Anh, quả nhiên là một đời nữ hiệp, anh khí bức người.

Tiếp theo Tiểu Long Nữ lại chỉ hướng nữ tử nhỏ tuổi kia nói: “Đây là sư phụ ta, ta thay mặt sư thu đồ đệ, sau này nàng cũng sư phụ của ngươi. Mau dập đầu ba lạy! ” Đối với việc thay mặt sư phụ thu đồ đệ, Tiểu Long Nữ cũng không có cảm giác bất kính, chỉ là trong lòng âm thầm cầu nguyện, đem việc này nói trong tâm cho sư phụ, mong nàng nghe thấy.

Dương Quá ngẩng đầu nhìn bức họa, bắt gặp gương mặt khờ khạo, thần tình ngây thơ của cô bé, thật không ngờ thế nhưng lại trở thành sư phụ của mình, trong lòng mặc dù rất không muốn nhung vẫn quay về phía bức họa cung kính dập đầu lạy ba cái.

Tiểu Long Nữ chờ Dương Quá đứng dậy, chỉ vào bức tranh ở phía đông nói: “Hướng đạo sĩ kia phun một ngụm nước bọt. ” Dương Quá nhìn đi, chỉ thấy một vị đạo sĩ thân hình cao lớn, lưng đeo trường kiếm, tay phải ngón trỏ chỉ hướng đông bắc sừng sững, chỉ là sống lưng hướng ra phía ngoài, tướng mạo trên mặt không được rõ lắm.

Tiểu Long Nữ còn nói:”Đây là Toàn Chân giáo giáo chủ Vương Trùng Dương, môn quy điều đầu tiên đó là, sau khi đã lạy tổ sư bà bà, phải hướng bức họa của hắn phun một ngụm nước bọt. ”

Dương Quá nhìn thấy bức họa của Vương Trùng Dương âm thầm cảm thán, kỳ thật hắn trong lòng đối với Vương Trùng Dương rất bội phục , Vương Trùng Dương chính là nhân trung chi kiệt, chỉ là bởi vì mải lo cho nghiệp kháng kim nên chậm trễ chuyện tình cùng Lâm Triều Anh, cho nên bị Lâm Triều Anh truyền nhân coi là phụ lòng người.

Mặc dù trong lòng bội phục, bất quá Dương Quá vẫn tiến về phía trước, hướng Vương Trùng Dương phun ra một ngụm nước bọt, trong lòng lại âm thầm cầu khẩn Vương Trùng Dương thứ lỗi cho mình.

Sau khi bái sư, Tiểu Long Nữ chính thức trở thành sư tỷ của Dương Quá. Lúc này Tiểu Long Nữ liền nói: “Ngươi ở chỗ này chờ đợi, ta đi ra ngoài một chút. ” Dương Quá chẳng biết nàng muốn đi làm cái gì, nhân tiện nói: “Sư tỷ, ta đi cùng ngươi. ”

Tiểu Long Nữ liếc mắt nhìn hắn, nói: “Ngươi không phải nói cái gì đều cũng nghe theo ta hết sau, bây giờ lời nói đầu tiên của ta ngươi đã không chịu nghe?. ” Dương Quá không có cách nào khác, đành phải nói: “Vậy sư tỷ người nhanh nhanh trở về a. ”

Sau khi Tiểu Long Nữ rời đi, trong cổ mộ không còn nửa điểm tiếng động, Dương Quá một người nhàm chán ngây ngốc đứng ở phía sau. Cổ mộ này thập phần rộng lớn, khung cảnh tối đen, khắp nơi còn có các loại cơ quan và bẫy rập dày đặc, Dương Quá cũng không dám tùy ý xông loạn.

Cũng không biết trải qua bao lâu, trong lúc Dương Quá nhớ tới rất nhiều chuyện tình, có kiếp trước, thằng bạn tốt, có đủ loại tình tiết trong thần điêu hiệp lữ, trong lòng đang bốn bề sóng dậy, lúc này một tiếng kêu khiến hắn bừng tỉnh.

Nguyên lai Tiểu Long Nữ đã trở về, nàng khinh công tuyệt đỉnh, đi lại không có tiếng vang, cho nên Dương Quá cũng không có phát giác. Tiếng của nàng bất chợt bên tai khiến hắn thất kinh, bất quá xoay người lại bắt gặp hình ảnh Tiểu Long Nữ lại khiến hắn cảm thấy cao hứng. Hắn hỏi: “Sư tỷ, ngươi đã trở lại, vừa rồi đi bắt cái gì, có bắt được không? ”

Tiểu Long Nữ gật gật đầu, nói: “Ngươi theo ta đến đây. ” Dương Quá lập tức đuổi theo. Nàng vòng vo mấy vòng, đẩy ra một phiến cửa đá, đi tới bên trong một gian thạch thất, thạch thất bên trong cũng không lớn lắm, độ cao lại chỉ vừa đủ một đầu người trưởng thành, Tiểu Long Nữ đi vào phải hơi hơi khom đầu. Dương Quá trong lòng âm thầm buồn bực, chẳng biết Tiểu Long Nữ vì sao phải dẫn hắn đến một chỗ như vậy.

Bên trong thạch tất Tiểu Long Nữ cúi người lấy ra một cái túi, miệng túi mở ra, bay ra ba con Ma Tước, Dương Quá thế mới biết nguyên lai Tiểu Long Nữ vừa rồi phải đi bắt Ma Tước. Lúc này, lại nghe Tiểu Long Nữ nói: “Ngươi đi bắt ba con Ma Tước kia trở lại, nhưng không được làm bị thương con nào. ”

Dương Quá không khỏi nhớ tới trong tiểu thuyết ghi lại, nguyên lai lúc đầu gia nhập cổ mộ Dương Quá cũng là luyện tập bắt Ma Tước, xem ra đây là cổ mộ phái nhập môn công phu. Giờ phút này nghe thấy Tiểu Long Nữ phân phó, Dương Quá bật người dậy huy thủ đánh về phía ba con Ma Tước, bất quá Ma Tước linh hoạt vô cùng, trốn đông tránh tây thoắt ẩn thoắt hiện, không bao nhiêu lâu Dương Quá đã mệt thở hồng hộc, đầu đầy mồ hôi, nhưng là cả lông con Ma Tước còn chưa chạm tới được.

Tiểu Long Nữ nói: “Ngươi cứ như vậy không được, ta dạy cho ngươi biện pháp. ” Nói xong bèn truyền thụ cho Dương Quá một ít thân pháp bộ pháp, động tác cầm nã cơ bản, Dương Quá hiểu được nàng vốn là mượn việc bắt Ma Tước truyền thụ cho chính mình võ công, lập tức bồn chồn nhớ kỹ. Bất quá bí quyết mặc dù học xong, nhưng không phải nhất thời nữa khắc là lãnh ngộ được, Tiểu Long Nữ nhắc hắn chăm chỉ luyện tập rồi từ trong thạch thất nhàn nhã đi ra ngoài.

Suốt cả ngày Dương Quá không bắt được một con Ma Tước nào cả, cơm chiều qua đi, Dương Quá ở trên giường hàn ngọc luyện công. Ngày thứ hai đi bắt Ma Tước, Dương Quá thân thủ khi cao khi thấp, ra tay nhanh gọn hơn rất nhiều. Cứ như thế năm ngày sau, Dương Quá rốt cục có thể bắt được một con Ma Tước, mấy ngày nữa, Dương Quá rốt cục có thể đem ba con Ma Tước nhất cử bắt gọn.

Sau đó, Tiểu Long Nữ đem Dương Quá đưa tới bên trong một gian thạch thất khác, gian thạch thất này so với gian trước phải lớn hơn gấp đôi, bên trong đã có sẵn 6 con ma tước đang bay. Địa phương lớn như vậy, bắt Ma Tước tự nhiên phải khó khắn hơn nhiều, Tiểu Long Nữ lại dạy Dương Quá mấy chiêu khinh công cùng cầm nã thật. Tám chín ngày sau, Dương Quá đã có thể một hơi đem toàn bộ Ma Tước một mẻ tóm gọn.

Từ đó về sau cứ cách một giai đoạn hắn lại thay đổi một thạch thất lớn hơn, Ma Tước càng ngày càng nhiều, cuối cùng Dương Quá phải hoàn thành mục tiêu đuổi bắt chín chín tám mươi mốt con Ma Tước.

Cổ mộ phái tâm pháp quả thật thần kì, hơn nữa giường hàn ngọc đối với việc tu tập nội công phụ trợ thật lớn, là một người đến từ xã hội hiện đại Dương Quá hiểu được rất rõ tầm quan trọng của võ công trong thời loạn thế, cho nên hắn luyện tập thập phần khắc khổ. Chỉ qua ngắn ngủi ba tháng công phu, chín chín tám mươi mốt con Ma Tước Dương Quá đều đã thuần thục bắt giữ.

Tiểu Long Nữ cũng không có nghĩ đến Dương Quá tiến triển nhanh chóng như thế , trong lòng bất chợt cảm thấy cao hứng, một ngày kia, nàng nói với Dương Quá:”Chúng ta hôm nay đến ngoài mộ luyện công.” Dương Quá bên trong cổ mộ ngây người suốt ba tháng, sớm đã buồn bực phát hoảng, nghe Tiểu Long Nữ nói muốn đi ra bên ngoài, không khỏi hiện lên vẻ hí hửng trên mặt. Tiểu Long Nữ nói:”Ngươi không cần cao hứng như thế. Chín chín tám mươi mốt con Ma Tước, một con cũng không thể bay đi, nếu không luyện thành ngươi sẽ chịu phạt. ” Nguyên lai nàng lại muốn để cho Dương Quá đi bắt Ma Tước a.

Hai người đi tới phía ngoài mộ phần, lúc này đương tiết thanh minh, trên trời nhẹ trôi vài đám mây xanh nhạt. Dương Quá lúc này dụng tâm dò xét khung cảnh phía ngoài ngôi mộ, chỗ hắn ở kiếp trước (địa cầu hiện đại) là một thế giới bị ô nhiễm nghiêm trọng, căn bản không thể có được những cảnh đẹp tự nhiên như thế này, lúc này trong lòng âm thầm hưng phấn. Hắn hít một hơi thật sâu, chỉ cảm thấy một cổ hương khí của bông hoa cây cỏ tiến vào đầy ắp trong lòng ngực, cảm giác vô cùng thoải mái.

Tiểu Long Nữ khẽ mở túi ra, vài con Ma Tước từ bên trong bay ra ngoài. Nhưng vào lúc này, hai tay nàng huy động diệp chưởng khẽ chém ra, phía đông một chưởng, phía tây một chưởng đánh úp, đem vài con Ma Tước ngăn cản bay ngược trở về. Chỉ thấy nàng song chưởng huy động, hai cánh tay phảng phất biến thành thiên thủ vạn chưởng, mặc cho tám mươi mốt con Ma Tước bay đi như thế nào đều không thể bay ra khỏi không gian trước mặt nàng.

Tiểu Long Nữ tư thế đẹp tựa tiên tử, Dương Quá xem có chút ngẩn người. Chậm rãi Dương Quá mới kịp phản ứng vội đi tới, Tiểu Long Nữ hiện tại đang truyền thụ cho hắn võ công, vì vậy hắn liền nhanh chóng tập trung tinh thần quan sát Tiểu Long Nữ xuất thủ, nàng xuất chưởng cực nhanh, nhưng chiêu thức liền lạc, rành mạch, Dương Quá nhìn một lúc, trong đầu đã hiểu được một ít điểm tinh diệu.

Một lúc sau, Tiểu Long Nữ ngừng lại nói: “Bộ chưởng pháp này của ta gọi là “Thiên la địa võng thức”, vốn là cổ mộ phái nhập môn công phu, ngươi hãy dụng tâm mà ghi nhớ. Nhớ kỹ, bây giờ không phải kêu ngươi đi bắt Ma Tước, mà là ngăn cản không để cho Ma Tước bay ra ngoài. ” Tiểu Long Nữ vừa truyền thụ cho Dương Quá mấy chiêu, Dương Quá liền ghi tạc trong lòng.

Tiểu Long Nữ bắt một con Ma Tước để cho Dương Quá luyện tập. Lúc đầu, do hắn xuất thủ chần chừ, sai phương vị, Ma Tước luôn từ trên tay hắn bay đi mất, Tiểu Long Nữ ở một bên đem Ma Tước bắt trở về, Dương Quá lại tiếp tục luyện tập.

Như thế xuân tới thu đi, luyện tập không ngừng nghỉ, ngày càng có tiến cảnh. Dương Quá thiên tư ngút trời, hơn nữa hắn tính cách trầm ổn, so với Dương Quá trong tiểu thuyết càng hơn một phần tâm cảnh, có thể ngăn giữ Ma Tước càng ngày càng nhiều. Luyện tới khi 2 tay đều linh hoạt, bộ “Thiên la địa võng thức” đã luyện thành, chưởng pháp triển khai, chín chín tám mươi mốt con Ma Tước đều có thể ngăn trở, ngẫu nhiên có một hai con lọt lưới, cũng là do hắn công lực không đủ tinh thuần, chuyện này cũng không thể giải quyết trong một sớm một chiều được.

Ngày hôm đó, Tiểu Long Nữ đem Dương Quá đưa tới một gian thạch thất, chỉ thấy trên vách tường thạch thất, nóc nhà đều có khắc các loại đồ hình ký hiệu, đúng là địa phương ghi lại các loại võ công tuyệt học của cổ mộ phái. Tiểu Long Nữ chỉ vào những đồ hình và nói: “những chữ mặt trên ghi lại đều là các loại võ học của cổ mộ phái. Ngươi bây giờ “Thiên la địa võng thức” đã đạt được chút thành tựu, sau này bắt đầu tu tập mấy thứ công phu này. ”

Từ ngày ấy trở đi, Tiểu Long Nữ đem các loại chưởng pháp quyền pháp, ám khí, binh khí của cổ mộ phái đều truyền dạy lại cho Dương Quá. Trong đó chú trọng tu luyện Ngọc Nữ kiếm pháp, bộ kiếm pháp này vốn là lúc trước Lâm Triều Anh nghiên cứu Toàn Chân kiếm pháp sau khi sáng chế, mỗi một chiêu mỗi một thức đều là nhằm vào Toàn Chân kiếm pháp, có thể nói vốn là Toàn Chân kiếm pháp khắc tinh. Cổ mộ phái ám khí công phu cũng là nhất tuyệt, ban đầu Lý Mạc Sầu cũng là dựa vào tuyệt kĩ phóng băng phách ngân châm mà xưng danh trên giang hồ, “Xích luyện tiên tử” kẻ nào nghe đến cũng đều ngán ngẩm.

Dương Quá lúc này võ công căn cơ đã sâu, không hiểu địa phương nào liền có Tiểu Long Nữ chỉ dạy, hơn nữa còn có giường hàn ngọc trợ giúp, tiến cảnh cực kỳ nhanh chóng. Bất quá Dương Quá trong lòng còn có một bí mật, hắn nghĩ mình nên sớm tìm ra thứ tuyệt thế bí kíp Vương Trùng Dương lưu lại trong cổ mộ này: “Cửu âm chân kinh” !

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN