Thần Điêu quần phương phổ - Hoàng dung cũng bị bắt?
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
250


Thần Điêu quần phương phổ


Hoàng dung cũng bị bắt?



Mặc dù trong lòng khiếp sợ, nhưng doãn chí bình vẫn đi tới cạnh dương quá điểm trên người hắn vài cái, đem mấy huyệt đạo quan trọng phong bế lại, lúc này mới xoay người hỏi hoàng dung:” Quách phu nhân, bây giờ ngươi xem nên xử trí tên dương quá này thế nào?”

Hoàng dung ánh mắt lưu chuyển, khẽ chần chừ chốc lát liền nói:” Tôn tiền bối sắp không qua khỏi, dương quá đem tôn tiền bối hại thành bộ dáng này, hắn tuy là chất nhi của ta, nhưng ta cũng không thể bao che hắn. Doãn sư huynh, ngươi hãy đem hắn phản hồi trùng dương cung đi!”

Doãn chí bình gật đầu, lúc này vũ tu văn cũng nói:” Sư nương, không thể cứ như vậy thả dương quá! Dương quá cùng lý mạc sầu quan hệ mật thiết như vậy, lý mạc sầu từng hại chết mẫu thân ta, ta muốn tự tay giết hắn!”

Hoàng dung giận dữ khẽ trách vũ tu văn vài câu, trong lòng thầm mắng vũ tu văn hồ đồ, dương quá hại chết tôn không nhị, cho dù đến trùng dương cung cũng không có hảo kết quả, cần gì chính mình phải động thủ!

Vũ tu văn lầm lì cúi đầu không dám nói thêm nữa, vũ đôn nho trong lòng vốn cũng muốn nói cùng lời với đệ đệ, bây giờ nhìn thấy hắn bị trách cứ, Vì vậy cũng ngậm miệng không nói thêm gì nữa.

Mấy người lại tới bên người tôn không nhị, tôn không nhị lúc này thật ra có chút thanh tỉnh, hoàng dung nhìn thấy trong lòng thở dài, biết đây là thời khắc tôn không nhị hồi quang phản chiếu.

Tôn không nhị môi khẽ nhếch lên, doãn chí bình vội vàng đi tới bên người ả, chỉ nghe tôn không nhị run giọng nói:” Chí bình……Báo thù cho ta!” Nàng nói xongtrừng mắt nhìn chằm chằm vào doãn chí bình.

Doãn chí bình gật đầu, tôn không nhị trên mặt liền buông lỏng xuống tới, nàng cuối cùng lại dùng ánh mắt oán độc nhìn dương quá một cái, sau đó trút hơi thở cuối cùng (bái bai =)) )!

Tôn không nhị là Toàn Chân giáo trọng yếu nhân vật, một trong toàn chân thất tử, trên giang hồ nổi danh là thanh tĩnh tán nhân, nhưng không nghĩ đến hôm nay dĩ nhiên phải ngã xuống nơi này!

Chứng kiến tôn không nhị hoàn toàn chết đi, hoàng dung trong lòng có chút bi thống, nàng thời thiếu niên từng cùng đám người khưu xướng cơ vương xử nhất đều có giao hảo, mặc dù cùng tôn không nhị không phải rất quen, nhưng giờ phút này cũng cảm thán không thôi.

Vũ đôn nho cùng vũ tu văn cũng không có cảm thấy bi thương, tôn không nhị mặc dù là Toàn Chân giáo tiền bối, nhưng cùng bọn họ không có giao tình gì cả, hơn nữa tôn không nhị ngày thường là người nghiêm khắc, vũ thị huynh đệ mấy ngày qua cũng chịu không ít sự trách mắng của ả.

Trong những người này cùng tôn không nhị quan hệ mật thiết nhất chính là doãn chí bình, nhưng doãn chí bình từ khi được dương ca phẫu thuật chuyển giới miễn phí cho thì tâm tính đột nhiên đại biến, mặc dù trước trước kia tôn không nhị đối với thủ tọa đệ tử như hắn rất yêu thương yểm hộ, nhưng hắn lúc này trong lòng cũng chỉ có nhàn nhạt một điểm bi thương.

Hoàng dung nhìn thấy bộ dáng này của doãn chí bình, trong lòng có chút oán giận, cảm giác được tên doãn chí bình này vô cùng bạc tình bạc nghĩa, lập tức hoàng dung hướng doãn chí bình nói:” Doãn sư huynh, xảy ra chuyện như vậy, ta thật sự rất lấy làm tiếc, nếu không có tôn tiền bối cùng chúng ta đi tìm kiếm tiểu nữ, vậy sẽ không phát sinh loại sự tình này được!”

Hoàng dung những lời này quả thật là phát ra từ phế phủ, ai ngờ doãn chí bình chỉ là có chút gật đầu, trên mặt vẫn giữ nguyên vẻ dửng dưng.

Hoàng dung lại ngẫm nghĩ một lúc rồi nói:” Doãn sư huynh, ngươi chắc cũng không còn tâm trạng cùng chúng ta tiếp tục đi tìm phù nhi, hay là ngươi đi về phía trước kiếm một cỗ xe, sau đó đem thi thể tôn tiền bối cùng dương quá đồng thời phản hồi Chung Nam sơn trùng dương cung!”

Doãn chí bình gật đầu, lập tức đi về trấn nhỏ phía trước, hoàng dung đám người ở lại tại chỗ xem chừng dương quá.

Dương quá thật sự không nghĩ đến dĩ nhiên sẽ bị đám người hoàng dung đối đãi như vậy, hắn trong lòng âm thầm tự suy nghĩ tìm cách thoát thân, nhưng lúc này toàn thân mấy chỗ huyệt đạo quan trọng đều bị điểm, hắn trừ phi là thần tiên, nếu không tuyệt khó trốn thoát.

Vừa rồi tôn không nhị chết ở trước mặt hắn, tôn không nhị trước khi chết trăn trối ra sao hắn đều nghe được rất rõ ràng, hắn không có nghĩ đến tôn không nhị sắp chết cũng muốn kéo mình theo, trong lòng vốn đang có một tia hối hận, giờ đã tan thành may khói.

Dương quá nghĩ không ra phương pháp chạy trốn, trong lòng chỉ mong sao trên đường đến Chung Nam sơn có thể tìm được cơ hội, nếu chỉ đi cùng một tên doãn chí bình thì mọi việc dễ đối phó hơn rất nhiều.

Dương quá trong lòng suy ngàn nghĩ vạn, lúc này đột nhiên từ xa truyền đến một tiếng cười dài, nghe thanh âm thật ra rất quen thuộc, nhưng huyệt đạo dương quá đang bị điểm nên không cách nào quay đầu lại được, chỉ có thể âm thầm phán đoán rốt cuộc là ai.

Chỉ nghe người đến nói:” Quách phu nhân, không nghĩ đến dĩ nhiên ở chỗ này lại gặp phải ngươi, thật sự là quá may mắn!” Vừa nghe thanh âm dương quá lập tức xác nhận đây đúng là kim luân pháp vương, trong lòng thầm than khổ, không nghĩ tới chưa thoát khỏi lang nha, trong nháy mắt lại đụng phải mãnh hổ!

Hoàng dung cùng vũ thị huynh đệ đều đứng dậy, vũ thị huynh đệ vẻ mặt bối rối, bọn họ chính đã kiến thức qua thực lực kim luân pháp vương, đây là một nhân vật cùng bậc với quách tĩnh nha.

Hoàng dung trong lòng cũng càng thêm bối rối, nàng như thế nào cũng không nghĩ đến lại gặp phải kim luân pháp vương ở chỗ này, lập tức hoàng dung cố gắng trấn tĩnh nói:” Kim luân pháp vương, nguyên lai là ngươi, trượng phu ta hiện đang ở ngay phụ cận, ta khuyên ngươi nên lập tức rời đi!”

Kim luân pháp vương trong lòng cả kinh, bất quá lại sợ đây là không thành kế của hoàng dung, cho nên hắn cẩn thận nhìn quanh bốn phía, chờ đến khi phát hiện dương quá đang nằm trên mặt đất, kim luân pháp vương ánh mắt chuyển lạnh.

Kim luân pháp vương ha ha cười nói:” Thiếu niên, ngươi như thế nào lại nằm trên mặt đất đây, là bị hoàng dung bọn họ chế trụ sao?” Dương quá vốn không muốn đáp lời, nhưng tâm niệm vừa chuyển, liền nói:” Kim luân pháp vương, không nghĩ đến chúng ta nhanh như vậy lại gặp mặt, ta quả thật là bị hoàng dung chế trụ. Bất quá hoàng dung vừa rồi chỉ đánh lừa ngươi, quách tĩnh căn bản là không có ở đay!”

Dương quá trong lòng đối với kim luân pháp vương cũng không có hảo cảm, nhưng đối với đám người hoàng dung trong lòng lại tràn đầy oán hận, bây giờ thừa dịp này nhất định phải đem hoàng dung đạp xuống nước, để cho nàng cũng cùng chính mình đồng thời bị bắt.

Nghe xong lời dương quá nói, vũ tu văn nhảy dựng lên mắng lớn:” Dương quá ngươi cái tên tiểu tạp chủng này, dám bán đứng chúng ta!” Vũ tu văn lời này vừa nói ra, kim luân pháp vương liền xác định lời dương quá chắc chắn không sai được, hắn trên mặt lộ ra một tia cười lạnh.

Hoàng dung trong lòng thầm mắng vũ tu văn, biết lúc này tình hình có chút không ổn, nàng không hề do dự, thân thể vừa chuyển định rời đi.

Kim luân pháp vương đã sớm ngưng thần chú ý đến hoàng dung, hoàng dung là thê tử võ lâm minh chủ quách tĩnh, nếu là có thể bắt được nàng, vậy là liền có vốn cùng quách tĩnh đàm phán.

Lập tức kim luân trong tay kim luân pháp vương bắn về phía trước, hoàng dung vừa mới xoay người, chỉ nghe thấy tiếng vang ô ô truyền đến, trong lòng căng thẳng, không thể làm gì khác hơn là cầm trong tay trúc bổng chống đỡ kim luân.

Kim luân pháp vương chính mình cũng đã phóng người về phía trước, tay trái tiếp được kim luân, tay phải một chưởng đánh ra, hoàng dung không có cách nào, không thể làm gì khác hơn là cùng kim luân pháp vương giao thủ cùng một chỗ.

Vũ đôn nho cùng vũ tu văn chứng kiến mọi chuyện, cùng vọt tới bên cạnh kim luân pháp vương, hai người dụng xuất Nhất Dương Chỉ cùng đào hoa đảo võ công công hướng đánh kim luân pháp vương.

Kim luân pháp vương không đem công phu mèo quào của hai tên nhãi nhép này để vào mắt, hắn một bên ngăn trở trúc bổng của hoàng dung, một bên ha ha cười nói:” Hai người các ngươi còn thua tên thiếu niên xui xẻo nằm trên mặt đất kia rất nhiều!”

Kim luân pháp vương mặc dù cùng dương quá đánh qua một hồi, nhưng hắn cũng không biết tính danh của dương quá, cho nên nãy giờ chỉ xưng hô hắn là thiếu niên.

Vũ đôn nho cùng vũ tu văn đỏ mặt, hai người bị kim luân pháp vương trào phúng, có chút thẹn quá hóa giận, không biết sống chết tiếp tục công tới.

Kim luân pháp vương ha ha cười to, chặn một chỉ của vũ đôn nho, trong tay kim luân lại đập về hướng hoàng dung, hoàng dung đang muốn dụng đả cẩu bổng pháp ” Thiêu” Chữ quyết đêm kim luân đẩy ra xa, lúc này đột nhiên từ trong bụng quặn lên từng hồi đau nhức.

Nguyên lai hoàng dung đã hoài thai mấy tháng, ngày thường không có đại sự gì, nhưng đang ở trạng thái cùng người luận võ tranh đấu, khó tránh khỏi bị cái thai liên lụy đến.

Hoàng dung trong bụng quặn đau, trúc bổng trong tay còn chưa kịp tiếp xúc cùng kim luân đã rớt xuống đất, nàng cũng không kịp né tránh, lập tức kim luân hung hăng nện vào trên tiểu phúc của nàng (âu mai gót cái thai=)) ) !

Kim luân pháp vương liền nhân cơ hội tại trên người hoàng dung điểm vài cái, phong bế được huyệt đạo hoàng dung, sau đó xoay người lại đối mặt vũ thị huynh đệ.

Vũ thị huynh đệ cũng trợn tròn mắt, sư nương dĩ nhiên lại bị kim luân pháp vương chế trụ, bọn họ hai người rõ ràng không phải đối thủ của kim luân pháp vương, trong lúc nhất thời hai người không biết là nên tiếp tục công kích hay nên dừng lại.

Vũ tu văn đột nhiên lạnh lùng nói:” Dương quá, đều là ngươi, đều là ngươi!” Hắn dĩ nhiên không hề để ý tới kim luân pháp vương, thân thủ một chưởng hướng dương quá đánh tới, cũng là hành động bản năng do thẹn quá hóa giận!

Kim luân pháp vương thân thể nhoáng lên, thân thủ ngăn cản một chưởng của vũ tu văn, hắn lực đạo lớn đến kinh người, vũ tu văn liên tục dặm chân lùi về phía sau hơn chục bước mới dừng lại.

Kim luân pháp vương sở dĩ ngăn cản vũ tu văn, là bởi vì vì hắn còn muốn hỏi dương quá một sự tình, cũng không thể để cho dương quá cứ như vậy bị vũ tu văn giết chết.

Vũ tu văn vẻ mặt kinh ngạc nhìn kim luân pháp vương cùng dương quá, qua một lúc suy nghĩ đột nhiên nói:” Tốt lắm, dương quá, ngươi dĩ nhiên cấu kết kim luân pháp vương, nguyên lai các ngươi là một bọn !”

Dương quá âm thầm nhíu mày, tên vũ tu văn này quả thật là một con chó điên cắn loạn không nói lý lẽ, bọn họ thật sự là đem danh dự của quách tĩnh hoàng dung gầy dựng đạp đổ, hơn nữa còn thêm một ả quách phù, thật sự là phải bội phục quách tĩnh hoàng dung, không ngờ bộ ba tài năng này đều là do bọn họ giáo dục mà ra!

Hoàng dung giờ phút này đau bụng đến thấu trời, vừa rồi kim luân nện ở trên tiểu phúc của nàng, trong lòng nàng giờ này có phần hoảng loạn, thầm cầu mong hài tử trong bụng đừng gặp chuyện gì không may. Nhưng là giờ phút này nghe được lời vũ tu văn nói, nàng vẫn nhịn không được phải quát lớn:” Tu văn, câm mồm!”

Kim luân pháp vương ha ha cười to, tay trái cầm lấy dương quá tay phải cầm lấy hoàng dung, nói:” Các ngươi hai người vốn không để lão tăng ở trong mắt, trở về nói cho quách tĩnh, nói hoàng dung hiện tại đang ở trong tay ta, nếu muốn hoàng dung bình yên vô sự, kêu hắn đến thảo nguyên Mông Cổ gặp ta!”

Kim luân pháp vương nói xong liền phiên nhiên rời đi, trong nháy mắt đã không thấy được thân ảnh, vũ thị huynh đệ ngơ ngác đứng ở đương tràng.

Qua một lúc lâu ở trong trấn, doãn chí bình cuối cùng kiếm được một chiếc xe ngựa đem tới nơi này, hắn phát hiện chỉ có vũ thị huynh đệ ở chỗ này, mà dương quá cùng hoàng dung dĩ nhiên đều biến mất không thấy, hắn trong lòng cũng thầm kinh hãi, Vì vậy liền hỏi vũ thị huynh đệ.

Vũ thị huynh đệ đem chuyện vừa rồi từng câu từng chữ nói lại cho doãn chí bình, vũ tu văn có chút bối rối nói:” Doãn sư bá, bây giờ phải làm sao đây?”

Doãn chí bình cũng âm thầm nhíu mày, hắn không ngờ tới hoàng dung dĩ nhiên lại bị kim luân pháp vương bắt đi, đây không phải là một chuyện nhỏ, hắn suy nghĩ một chút rồi nói:” Chúng ta cũng không phải đối thủ của kim luân pháp vương, cho dù đuổi theo cũng chiếm không được tiện nghi. Các ngươi bây giờ tại địa phương gần đây liên lạc đệ tử Cái Bang, để cho bọn họ lưu ý hành tung của kim luân pháp vương, sau đó các ngươi hai người phải đếm đem dương thông tri cho Quách đại hiệp. Mặt khác ta muốn đưa thi thể sư thúc bắc thượng, đến lúc đó ta sẽ để cho Toàn Chân giáo đệ tử cũng ra tay hỗ trợ !”

Doãn chí bình dù sao cũng là Toàn Chân giáo thủ tọa đệ tử đời thứ ba, lúc này bình tĩnh an bài mọi chuyện trước sau rõ rang rành mạch, vũ thị huynh đệ trong lòng vốn đã không có suy nghĩ gì, lập tức theo lời doãn chí bình tại địa phương phụ cận thông tri cho Cái Bang đệ tử nhờ giúp đỡ.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN