Thần Điêu quần phương phổ - Tỷ Muội Gặp Mặt
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
322


Thần Điêu quần phương phổ


Tỷ Muội Gặp Mặt



Quy mô quân doanh này cũng không nhỏ, xem ra là quân doanh của người Mông cổ. Chỉ thấy con điêu nhỏ hít hít rồi chạy vào bên trong quân doanh, trong này nhiều người nên mùi bị hỗn tạp, tốc độ của điêu nhỏ chậm hơn rất nhiều. Hai người này cùng Lý Mạc Sầu đều có võ công, đối với sĩ binh rẻ rách này cũng không coi vào đâu, cứ đi theo điêu nhỏ.

Điêu nhỏ từ từ tiếp cận vào trung ương quân doanh, hai người đó có chút do dự, bọn chúng biết bên trong trung ương toàn nhân vật trọng yếu ở đó, chỗ đó canh gác nghiêm mật, chỉ cần có chút sơ xót là bọn chúng hiểu lầm là thích khách, hai thằng nhìn nhau một cái, cuối cùng vẫn quyết định xông vào bên trong.

Lý Mạc Sầu cũng không thèm để ý, nàng vốn võ công cao cường, còn là nữ ma đầu có tiếng trên giang hồ, mấy ngày nay nàng lại tu luyện Cửu Âm Chân Kinh, mặc dù thời gian luyện không được nhiều, nhưng thực lực của nàng được nâng cao khá nhiều, ở trong quân doanh này nàng có thể đi lại như ý.

Điêu nhỏ dừng lại trước một doanh trướng ở trung ương quân doanh, doanh trướng này cũng không lớn lắm, xem ra người ở bên trong cũng không nhiều. Hai người họ cùng Lý Mạc Sầu đã biết được chỗ rồi, do vậy đều trở nên cẩn thận.

Hai người kia rón rén tiếp cận doanh trướng, bọn họ nghe ngón tiếng động bên trong, phát hiện bên trong doanh trướng không có động tĩnh. Một người trong đó lấy ra một ống tre, ngậm vô miệng, nhè nhẹ đem thứ bên trong ống tre thổi vào trong trướng. Lý Mạc Sầu đứng phía xa nhìn thấy hết, Lý Mạc Sầu biết bên trong ống tre nhất định có thuốc mê, nàng cũng không cản trở hành động của hai người họ, chỉ ngưng thần nhìn hai bọn chúng.

Đợi một lúc, hai người đợi cho thuốc mê phát tác dụng, bọn họ chui vào bên trong trướng, Lý Mạc Sầu xoẹt cái, cũng theo bọn chúng vào bên trong doang trướng. Khinh công của nàng cao hơn hai người kia nhiều, hai người này hoàn toàn không có phát giác.

Bên trong doanh trướng bố trí cực kì đơn giản, chỉ có mấy đồ dùng sinh hoạt, sát với doanh trướng có một chiếc giường, trên giường có một bạch y thiếu nữ đang nằm, mặt nàng up vô bên trong, không nhìn rõ được mặt mũi.

Lý Mạc Sầu thấy nữ tử đó, trong lòng ngầm kích đọng, nữ tử này ăn mặc hay vóc dashlg cũng giống cực Tiểu Long Nữ, nàng nóng lòng muốn biết thân phận nàng, lập tức cũng không ẩn mình nữa, doẹt cái đi đến trước giường.

Hai người đó đang sắp đến gần giường, đột nhiên phát hiện trước mắt xuất hiện một thân ảnh, trong lòng đều đại kinh, người này ở đâu chui ra, bọn họ cũng không biết. Hai người họ nghĩ không con mẹ nó hay rồi, lập tức xoay người lại chạy ra khỏi doanh trướng.

Lý Mạc Sầu lúc này căn bản không tâm tư để ý bọn chúng, nàng nhè nhẹ lật người con gái nằm trên giường lại, để cho mặt người con gái đó quay lại. Nhìn thấy khuôn mặt mạo dược thiên tiên, Lý Mạc Sầu kích động quá suýt nữa kêu ra tiếng, người con gái này chính là Tiểu Long Nữ thất tung đã lâu.

Nàng trong lòng mừng rỡ, việc mà Dương Quá giao cho nàng đã hoàn toàn, nghĩ Dương Quá nhất định sẽ rất cao hứng, Lý Mạc Sầu cảm thấy trong lòng tràn đầy hạnh phúc.

Nàng xoay người lại nhìn hai người đã chạy khỏi doanh trướng, lập tức Lý Mạc Sầu nhẹ nhàng đem người của Tiểu Long Nữ bỏ xuống, để cho nàng nằm tốt, sau đó lại rời khỏi doanh trướng.

Nàng muốn tìm hai người kia tính sổ, hai người này lại muốn bắt Tiểu Long Nữ, còn muốn đem Tiểu Long Nữ hiến tặng cho cái gì “giáo chủ”, nàng trong lòng tức giận, lúc bình thường nàng hành sự đều lòng dạ đọc ác, giờ đụng hai người như này, hận không thể lập tức đem bọn chúng băm vằm ra.

Trong quân doanh bọn chúng không ngừng tìm chỗ xuyên qua, võ công của bọn chúng cũng bất phàm, sau một nén hương đã chạy ra khỏi quân doanh, Lý Mạc Sầu mặc dù võ công so với bọn chúng cao hơn nhiều, nhưng trong này là quân doanh, nàng cuhx không thể đảm bảo sẽ không làm kinh động binh Mông Cổ trong quân doanh, do vậy cách xa xa theo sau hai người đó.

Hai người đi đếm một gò đất ở phụ cận, đều thở phào một hơi, trong đó một người nói:

– Sư huynh, người vừa rồi là ai, đệ thấy xẹt một cái, đã chạy đến trước mặt hai chúng ta.

Người kia cũng gật gật đầu nói:

– Hắn thân pháp rất nhanh, hơn hẳn chúng ta, may chúng ta chạy kịp, không thì chúng ta đã đi gặp diêm vương mẹ nó rồi.

Người này vừa mới nói xong, phía xa truyền đến một tiếng hừ lạnh, một tiếng trong trẻo lạnh lùng từ xa truyền tới:

– Bây giờ đi gặp Diêm Vương còn chưa muộn!

Hai người đại kinh, chỉ thấy phía xa một người con gái mặc đạo bào chạy đến, thân pháp của nàng nhanh như điện chớp, lời còn chưa nói xong, người đã đến bên cạnh hai người.

Hai người nhìn nhau một cái, biết hôm nay đã gặp cao thủ thực sự rồi, tim không ngừng thùm thụp đập. Đột nhiên nghe một người kêu lên, Lý Mạc Sầu còn tưởng hai người này liều mạng, chỉ thấy hai người phân ra hai mà chạy.

Lý Mạc Sầu ngây một chút, thật không ngờ trong tiếng kêu của hai người trà đầy sát khí, thế mà lại chạy mất dép, hai người này thật giảo hoạt, liền nàng là một tay giang hồ lão luyện mà cũng bị lừa.

Lý Mạc Sầu sau khi ngây người, hừ nhẹ một tiếng, hướng một người trong đó đuổi theo, người đó khinh công kém hơn Lý Mạc Sầu, nháy mắt đã bị Lý Mạc Sầu đuổi tới, Lý Mạc Sầu người còn chưa tới, nhưng chưởng phong đã ập tới sau lưng hắn. Người đó hơi chậm lại một chút, kiếm trong tay Lý Mạc Sầu đã đâm xuyên qua ngực hắn.

Lý Mạc Sầu rút trường kiếm ra, người đó chưa lập tức ngoẻo, nàng đang chuẩn bị bồi thêm một chưởng, thì nghe thấy trong mõm người này nói:

– Đốt ta tàn khu, hừng hực thánh hỏa, sống có gì vui, chết có gì ưu? Vì thiện trừ ác, duy quang minh cố, hỉ lạc sầu bi

Còn chưa kịp nói xong, trong miệng hắn nôn ra một ngụm máu tươi, rồi nhắm.mắt die.

Lý Mạc Sầu hơi sững sờ, thật không ngờ người này làm việc bỉ ổi, nhưng lời nói ra lại có một loại từ bi cảm, nàng không biết đây là lờ dạy trong điển giáo của tung giáo, lập tức cũng không nghĩ nhiều nữa, Lý Mạc Sầu chuyển phương hướng khác đuổi tiếp người còn lại.

Người thứ hai ludc này đã chạy không còn thấy bóng dáng, Lý Mạc Sầu đuổi theo một lúc, trong lòng lo lắng cho Tiểu Long Nữ, do vậy lại chuyển người quay lại quân doanh.

Tiểu Long Nữ cảm thấy mình mơ một giấc mơ rất đẹp, trong thấy mình cùng sư đệ cùng nhau sinh sống tại một mảnh đất mọc đầy hoa đào, hai người không ngừng đùa giỡn vui vẻ, trong không khí tràn đầy tiếng cười. đột nhiên phía trước có một hòn đá, không cẩn thận bị sái chân, ngã trên mặt đất, ngẩng đầu lên nhìn, thấy sư tỷ Lý Mạc Sầu ở ngay trước mặt, lập tức từ trong mơ tỉnh lại.

Nàng cảm thấy đầu có chút mơ màng, lắc lắc đầu, lẩm bẩm nói:

– Đầu choáng vãi.

Lúc này có một chén trà đưa tới, Tiểu Long Nữ nghĩ cũng không nghĩ, nâng chén trà lên uống nước.

Vừa uống được nửa ngụm, Tiểu Long Nữ mới biết không đúng, nàng quay đầu lại, người xuất hiện trước mắt là sư tỷ Lý Mạc Sầu.

Tiểu Long Nữ chớp chớp mắt nói:

– Xem ra mình vẫn đang nằm mơ, hôm qua chắc nhớ nhung sư đệ quá đây mà.

Nói xong nhắm mắt lại chuẩn bị ngủ tiếp.

Lý Mạc Sầu buồn cười nhìn Tiểu Long Nữ, không biết nàng đang mơ cái gì, tỉnh rồi mà không biết. Lý Mạc Sầu nhè nhẹm đẩy Tiểu Long Nữ, nói:

– Sư muội, dậy nhanh, mấy ngày nay muội chạy đi đâu, tỷ cùng Dương lang tìm muội mệt gần chết.

Tiểu Long Nữ lại mở mắt ra, thò tay ra dụi dụi mắt, lần này mới thực sự tỉnh táo, quay đầu nhìn thấy Lý Mạc Sầu ở ngay trước mắt, Tiểu Long Nữ kêu lên một tiếng kinh hãi.

Lý Mạc Sầu đổ một chén nước đưa cho Tiểu Long Nữ, Tiểu Long Nữ nữ ngây ngây ngô ngô đón lấy, vừa uống được một ngụm thì bị sặc, không ngừng ho, Lý Mạc Sầu vỗ nhẹ nhẹ sau lưng nàng.

Tiểu Long Nữ thở ra một hơi lớn, xuống giường, sau đó nói với Lý Mạc Sầu:

– Sư tỷ, sao tỷ lại đến đây, sao tỷ không ở cùng với sư đệ, chàng, chàng bây giờ thế nào rồi?

nói xong, mắt Tiểu Long Nữ tràn đầy sự nóng vội.

Lý Mạc Sầu than một hơi, mới nói:

– Sư muội, theo tỷ về cùng gặp sư đệ nha, sau khi muội đi, có biết trong lòng chàng lo lắng như nào không?

Tiểu Long Nữ trầm mặc không nói, Lý Mạc Sầu cứ như vậy nhìn nàng. Qua một lúc lâu, Tiểu Long Nữ mới nói:

– Có tỷ bồi chàng không tốt hay sao, sao chàng lại muốn muội trở về?

Trong lời nói của Tiểu Long Nữ tràn đầy sự ủy khuất, nói được một tý rơi cả lệ xuống.

Lý Mạc Sầu giờ mới hiểu Tiểu Long Nữ đang ăn giấm, nàng nhè nhẹ chạy qua đem Tiểu Long Nữ ôm vào trong lòng nói:

– Sư muội, muội là do tỷ từ nhỏ trông lớn, mặc dù sau này chúng ta lật mặt, nhưng tình tỷ muội còn đó. Sau khi muội đi, Dương lang ngày đêm nhớ nhung, lòng nóng như lửa đốt, chàng bị bệnh nặng một phen, sau khi bệnh khỏi liền đi tìm muội, hắn bây giờ còn có chút điên điên khùng khùng rồi, tỷ không có cách cản trở chàng, do vậy cũng đi tìm muội.

Những lời này của Lý Mạc Sầu có thật có giả, nàng biết trong lòng rất yêu Dương Quá, lần này ra đi là vì giận dỗi, do vậy rap phét Dương Quá bị bệnh nặng, hy vọng làm nên nỗi lo âu trong lòng nàng.

Quả nhiên, Tiểu Long Nữ ngẩng đầu lên, lo lắng hỏi:

– Sư đệ đúng là bị bệnh nặng? Chàng ngốc lắm, sao lại như vậy chứ!

Lý Mạc Sầu nhân cơ hội sắt còn nóng rèn luôn:

– Sư muội, nếu muội không về, tỷ sợ chàng cứ tiếp tục tìm, chàng bây giờ đối với tỷ không thèm để ý nữa, ngày ngày đều cả ngày lẫn đêm đi tìm muội, người cũng tiều tụy đi rất nhiều rồi.

Tiểu Long Nữ trong lòng vừa đau vừa vui, đau là vì Dương Quá bây giờ trở nên như vậy, vui là vì Dương Quá nhớ mình như vậy, Tiểu Long Nữ lập tức nói:

– Sư tỷ, chúng mình bây giờ đi tìm sư đệ, đều là tại muội không tốt, sau này muội sẽ không pàm những việc ngu ngốc như vậy nữa.

Lý Mạc Sầu trong lòng vui mừng, cuối cùng nói động tiểu sư muội ngoan cố này.

Tiểu Long Nữ đứng dậy chuẩn bị đi, Lý Mạc Sầu lập tức cản nàng lại nói:

– Tỷ cùng Dương lang dược định ở Đại Thắng Quan gặp mặt rồi, chúng mình đi đến đó là được.

Dừng một chút, Lý Mạc Sầu lại nói:

– Sư muội, đúng là ông trời trêu người à nhe, thật không ngờ tỷ muội mình lại cùng thị một chồng.

nói xong, Lý Mạc Sầu thấp thỏm nhìn Tiểu Long Nữ.

Tiểu Long Nữ cũng ngây ngốc, nàng nghĩ một lúc rồi nói:

– Như vậy cũng tốt, sau này hai người chúng mình cùng chăm sóc sư đệ, sau này nhất định không để cho chàng chịu khổ.

Miệng nàng nói như vậy, trên mặt vẫn có chút không tình nguyện, dù sao nàng cũng cùng Dương Quá sinh sống nhiều năm như vậy, sớm đã đem Dương Quá thành đồ của mình, bây giờ lại đem ra chia sẻ cùng sư tỷ, trong lòng đương nhiên không được vui cho lắm.

Chẳng qua tâm địa nàng lương thiện, chuyển niệm vừa nghĩ, sư tỷ cũng là người mệnh khổ, hơn nữa cùng mình từ nhỏ đến lớn, tình nghĩa sâu nặng, tương lai ba người cùng sinh hoạt sẽ mười phần dung hiệp, dần dần trên mặt lộ ra nụ cười chân tâm.

Lý Mạc Sầu nghe xong lời của Tiểu Long Nữ, trong lòng cũng vứt xuống cục đá lớn, nàng cầm tay của Tiểu Long Nữ cười nói:

– sư muội, tỷ còn chưa hỏi kinh lịch mấy ngày qua của muội à nghe, còn nữa, tại sao muội lại xuất hiện ở trong quân doanh Mông Cổ?

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN