Thần Khống Thiên Hạ
Chương 1854: Là loại hình ta ưa thích
Bạch Y Lạc cười nhạt, nói:
– Là tiểu tử của Thiên Long Môn tới đây, cũng không biết hắn có dụng ý gì, rõ ràng muốn luyện thần đan cho giáo chúng ta!
Khương Liệt Trinh nhíu mày, nói:
– Thiên Long Môn? Giáo ta cũng không có kết giao với bọn họ, sẽ không phải lừa đảo đấy chứ?
– Ha ha, ta nghĩ mãi mà không rõ, hơn nữa hắn còn yêu cầu luyện đan công khai, sợ người khác không biết hắn là thần dược sư, cho nên ta muốn để Khương trưởng lão đi giám sát một chút, một khi phát hiện hắn là giả, vậy đừng trách ta trở mặt vô tình.
Bạch Y Lạc mang theo vài phần tinh quang.
Tuy nói Lăng Tiếu yêu cầu luyện đan công khai, nhưng mà Bạch Y Lạc an bài nơi hắn luyện đan không phải ai cũng có thể đi qua, ít nhất phải là chấp sự và trưởng lão ngoại môn mới tới được.
Những người này cũng chỉ muốn xem náo nhiệt, xen thần dược sư của Thiên Long Môn này là thật là giả.
Trong mắt những người nay thì Lăng Tiếu chỉ trẻ tuổi anh tuấn mà thôi, hoài nghi mình hoa mắt.
Trong ấn tượng của bọn họ thần dược sư phải cao tuổi, không ai không phải lão yêu quái, mà người trước mặt là một tiểu tử, đúng là khiến người ta khó tin.
Bất cứ thần dược sư gì, đầu tiên phải bảo chứng tu luyện có thành tựu, sau khi thực lực tăng lên thì thuật luyện đan theo đó mà tăng lên, có thể nói tu luyện đã tiêu hao không ít thời gian, mà học tập luyện đan cũng mất nhiều thời gian.
Phải đạt tới Thần Vương cảnh giới mới có tư cách vấn đỉnh thần dược sư.
Cho nên ai cũng cảm thấy vừa tu luyện vừa học luyện đan, phân tâm nhị dụng, khẳng định sẽ tốn thời gian gấp đôi người khác.
Trong đó Khương Liệt Trinh lại hiểu quá rõ, đây cũng là nguyên nhân nàng mấy vạn tuổi chỉ là Thần Vương trung giai mà thôi, hơn nữa tới cảnh giới này nếu không có đại cơ duyên, nàng đã không có cách tiến thêm một bước.
– Giáo chủ đang làm cái gì, xem tiểu tử còn hôi sữa này là thàn dược sư sao?
– Hắn là Thủy lão chuyển sinh sao, sư tỷ ngươi xem hắn có thực lực Thần Vương thấp giai ah!
– Ai biết rõ chứ, hy vọng hắn thực sự có bản lĩnh, bằng lại lãng phí thần tài.
– Hắn can đảm thật, dám luyện đan công khai, hắn không sợ có quấy rầy thất bại sao? Thật buồn cười!
Lúc mọi người đang hoài nghi, Lăng Tiếu đã bắt đầu luyện đan.
Hắn động như phong, vững như tùng, hành động thành thục quen thuộc và trầm ổn, cho người ta cảm giác rất trôi chảy.
Đây chỉ là ấn tượng đầu tiên của mọi nười, những nữ nhân chung quanh cảm thấy hoài nghi của mình đã sụp đổ.
Hành động của hắn càng lúc càng nhanh, trên gương mặt tuấn tú của hắn bày ra tự tin nồng đậm, giống như luyện đan với hắn mà nói là chuyện quá dễ dàng.
Bạch Y Lạc, Lưu Phương Di cùng với Khương Liệt Trinh cũng xem mà si mê.
Về phần Tiêu Trân Thải thì đắc ý cười nhạt, bởi vì Lăng Tiếu là người Thiên Long Môn của nàng, vinh dự của hắn thì nàng vãn được thơm lây.
Dược hương phiêu dật, dị tượng kinh thiên địa!
Lúc thần đan vừa thành thì trên không trung của Liên Hoa Giáo xuất hiện thiên địa dị tượng, khiến cho toàn bộ Liên Hoa Giáo cảm thấy chấn kinh.
Liên Hoa Giáo không phải không ai có thể luyện chế thần đan, nhưng mà luyện đan thất của Khương Liệt Trinh được bố trí cấm chế tầng tầng lớp lớp, có thể cách tuyệt thiên địa dị tượng, cho nên ngày thường toàn bộ Liên Hoa Giáo không ai nhìn thấy dị tượng.
Hôm nay đột nhiên sinh ra tình huống này khiến mọi người vô cùng kinh ngạc.
Hơn nữa dị tượng càng ngày càng nhiều, mỗi một lần xuất hiện dị tượng đều khác nhau, mọi người phát hiện trong giáo chăng có gì phát sinh cả.
Bọn họ trải qua nghe ngóng mới biết được thì ra có thần dược sư luyện thần đan thay giáo bọn họ, hơn nữa còn luyện chế công khai ở diễn võ trường.
Chỗ Lăng Tiếu luyện đan vốn chỉ có mười ngày, bây giờ tăng lên nhiều hơn.
Hôm nay có vài trăm người vây xem, trong đó có hai phần ba đều là nữ tử, gần một phần ba là nam tử.
Những nữ tử này có trưởng lão, có chấp sự, có đệ tử chân truyền, chúng nữ thanh xuân vĩnh trú, nhìn qua diễm lệ mê người.
Nhưng mà chúng nữ nhìn qua bộ dáng nam tử oai nghiêm, tiêu sái, tuấn lãng thì trong mắt hiện ra thần thái tôn sùng, si mê.
– Hắn là ai, trẻ tuổi lại cường đại, là nam đệ tử trong giáo mới chiêu mộ sao?
– Nói cái gì đó, không nhìn thấy người ta luyện chế thần đan sao? Hắn làm sao có thể là đệ tử trong giáo chứ, có khả năng là cung phụng trưởng lão mới xuất hiện, hắn thật anh tuấn, thật cá tính, ta yêu thích loại hình này!
– Ngươi hoa si đi, dựa vào điều kiện của ngươi làm sao khiến người ta ưa thích được, ngươi không nhìn thấy giáo chủ và Khương trưởng lão đang ngồi xem xét sao, muốn tới phiên ngươi là không có khả năng đâu.
– Đúng vậy, đó là đại nhân vật, toàn bộ tỷ muội chúng ta đi ra còn chưa chắc lọt vào mắt xanh của người ta đâu.
– Vậy thì không nhất định, trong phải trong giáo còn có tiểu sư thúc tổ sao?
Trong cấm địa của Liên Hoa Giáo, chỗ ở của trưởng lão và giáo củ.
Mấy vạn năm trước lão giáo chủ đã lui ra sau màn, không hề ngó ngàng tới thế sự, mấy vạn năm qua chưa từng thu đồ đệ.
Nhưng mà mười mấy năm trước lão giáo chủ này tuyên bố nhận đệ tử mới.
Mà đệ tử của lão giáo chủ có được thủy thần thể Mộng Nhiên, cũng vì như thế địa vị của Mộng Nhiên tăng lên thật cao, hơn nữa nàng có khí chất lãnh diễm, được người trong giáo xưng là “Thần nữ”.
Một năm trước nàng bước vào Thần Vương, danh hiệu “Thần nữ” này càng thích hợp.
Nàng là đệ tử của Liên Hoa Giáo trong vạn năm qua bước vào cảnh giới Thần Vương, danh tiếng và thanh danh của nàng tăng lên rất cao, trở thành nữ thân trong lòng của nam đệ tử, thần tượng trong lòng nữ đệ tử.
Dị tượng lặp đi lặp lại đã sớm khiến người trong giáo phát giác, người trong cấm địa cũng cảm thấy.
Một nữ tử đứng trên tuyết sơn, thân mặc lam y, cả người như dung nhập vào trong thiên địa, nàng như tiên nữ hạ phàm, bộ dáng phiêu dật xuất trần.
Nàng đứng đó hương thơm tỏa ra bốn phía, bóng dáng lung linh huyền ảo, mỗi một bộ vị đều hoàn mỹ, không thừa không thiếu, không giảm không tăng, như một câu nói “Mập thì quá thừa, ốm thì quá thiếu”, khiến người ta không ai bắt bẻ được, dung mạo của nàng như thiên tiên, càng khiến hoa phải thẹn không bằng, khiến người ta hít thở không thông, ai cũng không dám khinh nhờn.
Nàng chính là thần nữ của Liên Hoa Giáo, Mộng Nhiên, thực lực Thần Vương thấp giai, đến nay chỉ mới hơn sáu mươi tuổi, dung mạo và thân thể chẳng khác gì nữ tử hai mươi.
Đôi mắt như thu thủy của nàng nhìn lên bầu trời.
– Thiên địa dị tượng… Là ai làm ra động tĩnh lớn trong giáo như vậy?
Mộng Nhiên lẩm bẩm.
Từ khi nàng gia nhập Liên Hoa Giáo thì dùng toàn bộ thời gia đi tu luyện, rất ít đi ngó ngàng tới tục sự.
Nếu không phải hôm nay thiên địa dị tượng quá lớn, không hợp với nàng thanh tu, nàng đã không quan tâm tới.
Nàng đứng trên tuyết sơn nhìn qua, tâm tư hơi xúc động..
Nàng hỏi:
– Tống trưởng lão bên kia xảy ra chuyện gì?
Sau khi nàng hỏi, một thân ảnh như u linh xuất hiện phía sau nàng.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!