Thần Lộ - Thí luyện bắt đầu
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
102


Thần Lộ


Thí luyện bắt đầu



– Đúng vây, là Dưỡng Hồn thảo. Gia tộc ta nhỏ yếu, nên lập tức phong kín tin tức nhưng mà không có bức tường nào không lọt gió. Mấy ngày sau tin tức mọc cánh bay đi, đến tai của Sa tông. Sa tông là tông môn mạnh nhất gần đó, nghe được Dưỡng Hồn thảo liền nổi lòng tham. Bọn chúng tiến đến, không nói gì mà trực tiếp trắng trợn cướp đoạt. Tất cả ba trăm tám mươi mốt nhân khẩu kể cả phụ nữ trẻ con đều bị chém giết. Ta hiểu được mọi chuyện liền tiến về Sa tông, ý đồ gia nhập nằm vùng. Bọn hắn thấy tư chất ta ngu dốt, không thu nhận. Ta đành đi dã ngoại phát triển. Mọi việc còn lại, như ngươi thấy….

– Đám quái thú kia là gì?

– Là Hư Không thú. Bọn chúng là những kẻ bị xua đuổi của trung tâm vũ trụ. Bọn chúng hiện tại chỉ kéo dài hơi tàn ở rìa vũ trụ, nhưng dù vậy đối với chúng ta mà nói là tai họa ngập trời. Một khi bị bọn chúng để mắt tới chính là không chết không thôi.

Thạch Nham một mặt nghĩ lại mà sợ trả lời. Năm đó không phải sử dụng bí pháp sinh mệnh để bỏ trốn, hắn cũng không còn mạng mà về.

– Ngươi biết không, năm đó không chỉ vì đột phá cảnh giới cao hơn mà ta mới rời đi, còn một lí do khác nữa. Cổ đại lục đã già rồi, khi ta đột phá Hoàng Giả vô tình kết nối với đại lục mà nhận ra. Mỗi một hành tinh cũng giống như tu sĩ vậy, cũng có thọ nguyên, thọ nguyên hết cũng phải diệt vong. Khi một hành tinh hủy diệt thì mọi thứ cũng theo đó hủy diệt. Bất kì kẻ nào chưa có thực lực Tôn Giả đều phải chết. Cổ đại lục đã tồn tại rất lâu rồi, năng lượng duy trì của nó đã cạn. Ta vội vàng rời đi là vì vậy.

– Vậy thí luyện là gì, cần làm gì để có được truyền thừa của ngài.

Nghe xong cố sự của Thạch Nham, hắn có chút không hiểu mà hỏi.

– Bước vào chẳng phải là biết sao?

Thạch Nham đưa tay ấn nhẹ lên chiếc bàn. Một trong hai chiếc ghế trống lập tức rút đi, lộ ra một thông đạo. Thông đạo kéo dài vào sâu trong lòng đất không biết thông đến đâu.

– Xuống đi

Siết chặt nắm đấm, Vũ Dạ nhấc chân hướng thông đạo mà đi, từng bước kiên định.

– Đừng để ta thất vọng

Vũ Dạ khuất bóng, Thạch Nham có chút thở dài nói. Thời gian của hắn cũng sắp đến rồi, tuế nguyệt không chờ đợi ai cả. Khôi lỗi này cũng sắp xong, chịu đựng không được bao lâu. Mong muốn nhìn vũ trụ phồn hoa không làm được nữa, nhờ người nhận truyền thừa làm giúp thôi. Mà người truyền thừa có tìm được hay không cũng là vấn đề, đâu phải muốn là được đâu. CŨng chỉ mong tiểu tử này có thể phù hợp.

Bước vào thông đạo, những tia sáng nhu hòa của Dạ Minh châu chiếu xuống, để cảnh vật xung quanh rõ ràng hơn. Thông đạo cũng không dài, chỉ hơn 30 trượng. Cánh cửa đá hiện ra trong tầm mắt, Vũ Dạ đưa tay đẩy nhẹ, ánh sáng chói lóa như mở ra thế giới mới.

– Đây là…

Vũ Dạ hiện đang ngồi trên bảo tọa, cung điện vàng son, khí khái huy hoàng. Xung quanh trống vắng, chỉ có một mình hắn trong căn phòng lớn. Hắn vội vàng chạy lại chiếc gương gần đó, một thân cẩm bào sang trọng thêu kim long, khuôn mặt vẫn là khuôn mặt hắn, chỉ là nhìn trưởng thành, già dặn hơn thôi. Hắn có chút không hiểu ra sao, vội vàng kêu gọi

– Tiền bối, tiền bối, ngài có ở đó không? Thạch tiền bối…

– Ta ở, thế nào, ở đây chơi vui ko?

Giọng nói vang lên từ trong đầu Vũ Dạ, không thể truy tra ngọn nguồn.

– Đây là đâu?

– Lĩnh vực của ta, trong này là ta xây dựng thế giới dành cho kẻ thí luyện.

– Lĩnh vực??

Vũ Dạ kêu lên nghi hoặc. Vì Thiên Đấu đế quốc người mạnh nhất hiện tại chỉ có Tiên Thiên đỉnh phong, tất cả ghi chép cũng chỉ đến Chân Quân cảnh giới, cao hơn không rõ ràng. Thế nên Thạch Nham nói lĩnh vực hắn mới nghi hoặc như vậy.

Ngươi không biết? Bên ngoài đã trở nên kém cỏi như thế sao? Nhớ hai trăm hai mươi mốt năm trước có một tên gọi là cái gì Phong cái gì Tử ấy. Hắn tiến vào thí luyện vẫn còn biết lĩnh vực là gì. Mới qua hơn hai trăm năm mà đại lục lại rút lui nhanh như vậy sao?

Ta cũng không rõ ràng, chỉ là đại lục hiện giờ chỉ còn ba vị thánh chủ đạt đến Tôn Giả. Lĩnh vực là gì có chăng chỉ có họ biết. Khoan đã, ngài nói đến có phải là Phong Chi Tử – Phong Thiên.

Ngươi biết tiểu tử đó.

– Đâu chỉ là ta, trên đại lục ai mà không biết hắn. Thiên tài Phong Thần thể, trời sinh cảm ứng mạnh mẽ với phong thuộc tính, tu luyện phong thuộc tính làm ít công to. Hai trăm năm trước đột phá Tôn Giả, trở thành một đời thánh chủ mới của Phong Linh Tiên Môn. Hiện nay cảnh giới hắn như thế nào, đã đột phá cảnh giới khác hay chưa không ai biết.

– Xem ra tiểu tử đó lăn lộn không tệ. Thôi, không nói chuyện này nữa, ta sẽ bắt đầu nói nội dung thí luyện, sau khi xong, thí luyện lập tức bắt đầu. Nơi đây toàn bộ người, cung điện, cảnh vật… đều là ta dựa vào một quốc gia phàm nhân mà xây dựng nên. Bọn chúng được mô phỏng hoàn hảo ngoại trừ thiếu mất linh hồn thì mọi thứ không khác gì ngoài kia. Ngươi hiện tại thân phận là Nhị hoàng tử Diệp Thu của Liệt Nhật vương quốc. Quốc vương về già, sống không được bao lâu liền lập Đại hoàng tử làm thái tử. Hiện tại nhiệm vụ của ngươi là kế vị trong vòng mười ngày bất kể thủ đoạn. Nên nhớ đây là thế giới của phàm nhân, không được sử dụng tu vi của ngươi ở đây. Nếu không thể làm, vậy thì chứng minh ngươi không đủ tư cách tiếp nhận truyền thừa của ta. Hiện tại thí luyện bắt đầu…

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN