Thần Ma Thiên Tôn - Chương 8: Dưỡng Tâm Sư Đại Nhân
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
189


Thần Ma Thiên Tôn


Chương 8: Dưỡng Tâm Sư Đại Nhân


Ninh Tiểu Xuyên chấn nát Dưỡng Tâm thảo, hấp thu vào trong huyết mạch, thu vào trong Dưỡng Tâm đỉnh.

Hai tay nắm chặt Huyền thạch hạ phẩm, dùng Huyền Khí Võ Đạo nghiền nát Huyền thạch hạ phẩm thành bụi, hấp thu vào máu, tiến vào trong Dưỡng Tâm đỉnh.

Trong cơ thể mỗi người đều có tâm hỏa, năng lực tâm hỏa vô cùng khổng lồ, tâm hỏa của Huyền Khí tầng thứ tư lại càng cường đại, đủ để luyện chế Dưỡng Tâm thảo.

Dược khí của Dưỡng Tâm thảo vốn là trạng thái khí, bây giờ đã bắt đầu hóa lỏng.

Giọt Dưỡng Tâm dịch đầu tiên ngưng tụ thành công.

Thành công rồi.

Có thể trở thành Dưỡng Tâm Sư rồi.

Trong lòng Ninh Tiểu Xuyên cực kỳ kích động, một giọt Dưỡng Tâm dịch này đã có giá trị 8000 đồng tiền nhỏ, có giá gấp bốn lần một gốc Dưỡng Tâm thảo nhất phẩm.

Tiếp tục!

Dược khí của Dưỡng Tâm thảo chỉ mới tiêu hao một phần nhỏ, vẫn còn có thể ngưng tụ thành Dưỡng Tâm dịch.

Giọt Dưỡng Tâm dịch thứ hai ngưng tụ ra.

Giọt Dưỡng Tâm dịch thứ ba…

Cuối cùng vẫn không ngưng tụ ra giọt Dưỡng Tâm dịch thứ tư, dù sao thì đây cũng là lần đầu tiên hắn luyện chế Dưỡng Tâm thảo, có thể ngưng tụ ra ba giọt Dưỡng Tâm dịch đã giỏi lắm rồi.

Phần lớn Dưỡng Tâm Sư, lần đầu tiên luyện chế Dưỡng Tâm thảo, cũng chỉ có thể ngưng tụ ra một giọt Dưỡng Tâm dịch. Chỉ có người cực kỳ thiên tài mới có thể nắm chắc được kỹ xảo luyện chế Huyền dược trong lần đầu tiên, luyện chế ra hai giọt Dưỡng Tâm dịch.

– Không ngờ lại có ba giọt, nếu như có thể ngưng tụ ra giọt thứ tư thì tốt rồi, như vậy có thể kiếm được thêm 8000 đồng tiền nhỏ. Haizz, cứ miễn cưỡng xem như thông qua đi.

Ba giọt Dưỡng Tâm dịch được Huyền Khí Võ Đạo bao bọc, từ trong huyết mạch vận chuyển ra ngoài, từ đầu ngón tay của Ninh Tiểu Xuyên nhỏ xuống ba cái bình nhỏ mà Ninh Tiểu Xuyên đã chuẩn bị từ trước.

Dưỡng Tâm dịch có màu xanh, lớn bằng giọt sương, tản mát ra mùi hương thơm ngát.

Ninh Tiểu Xuyên vội vàng đậy ba cái bình lại, đây là bảo bối a, chỉ mong đừng bốc hơi mất.

Ba giọt Dưỡng Tâm dịch, giá trị sơ bộ đã là 2 vạn 4000 đồng tiền nhỏ, giá trị gấp mười lần gốc Dưỡng Tâm thảo.

Viên Huyền thạch hạ phẩm vỡ nát ban đầu chỉ lớn bằng hạt đào, bây giờ đã nhỏ đi một chút, tiêu hao khoảng một phần mười.

– Ha ha… Lần này thật sự phát tài rồi.

Trong lòng Ninh Tiểu Xuyên tất nhiên rất hưng phấn, một khi trở thành Dưỡng Tâm Sư, tài nguyên sau này sẽ cuồn cuộn tràn đến.

– Huyền Khí trong cơ thể lại tăng lên rồi, không ngờ luyện chế Huyền dược, còn có thể gia tăng tu vi, đây quả là chuyện có lợi đôi đường mà.

Ninh Tiểu Xuyên cũng không biết là những Dưỡng Tâm Sư khác căn bản không thể gia tăng tu vi khi luyện chế Huyền dược, cũng chỉ có loại quái thai như hắn có được Thất Khiếu Thần Ma Tâm Cung mới có thể làm được.

Bởi vì Dưỡng Tâm Sư của hắn đặt ở trong Tâm khiếu, mà trong quá trình luyện chế Huyền dược, Dưỡng Tâm đỉnh còn dùng bột phấn của Huyền thạch để tôi luyện, hóa thành một luồng Huyền Khí, bị Tâm khiếu đồng hóa, dung nhập vào trong huyết mạch của hắn, cho nên tu vi cũng gia tăng.

Mà Dưỡng Tâm đỉnh của những Dưỡng Tâm Sư khác thì đều ở trong Võ Đạo Tâm Cung, Võ Đạo Tâm Cung vốn có tính bài xích dị vật, cho nên Huyền Khí trong Huyền thạch, căn bản không bị Võ Đạo Tâm Cung trực tiếp hấp thu, chỉ có thể dung nhập vào trong dược thủy mà thôi.

Cũng chính bởi vì vậy, cho nên Võ giả mới không thể trực tiếp đem Huyền dược hấp thu vào máu, bởi vì máu huyết và trái tim đều có tính bài xích với ngoại vật, chỉ có Dưỡng Tâm Sư thông qua Dưỡng Tâm đỉnh luyện chế đan dược, thì mới có thể trực tiếp hấp thu.

Tóm lại, Tâm khiếu có thể cất chứa dị vật, sau đó đem dị vật này đồng hóa, biến thành thứ có ích cho bản thân.

Cô đọng Dưỡng Tâm đỉnh, tôi luyện Dưỡng Tâm thảo, đã làm Ninh Tiểu Xuyên mất đi cả buổi, sắc trời cũng không còn sớm, đã đến lúc hoàn hôn.

Ninh Tiểu Xuyên đang định đem ba giọt Dưỡng Tâm dịch này đi bán.

Ninh Tiểu Xuyên đi đến trước một tòa kiến trúc sáu tầng, tường đỏ trụ ngọc, trên nền lát đá, vừa rộng lớn vừa trang nghiêm, có rất nhiều người tiến vào, phần lớn đều là Võ giả.

Trước cửa lớn có treo một tấm biển khắc chữ vàng – Dưỡng Tâm Điện Kim Bằng.

Dưỡng Tâm Điện Kim Bằng chính là một trong ba tòa Dưỡng Tâm Điện cao cấp nhất Ngọc Lam quốc, giàu có vô cùng, thế lực khổng lồ, chính là một trong những sản nghiệp trụ cột của Kim Bằng tài phiệt, ở khắp Ngọc Lam quốc có rất nhiều Phân điện, thậm chí còn mời chào không ít Dưỡng Tâm Sư.

Nghe đồn đại lão sau lưng Kim Bằng tài phiệt, chính là đương kim đệ nhất Vương của Ngọc Lam quốc – Đại Kim Bằng Vương.

Bối cảnh tất nhiên là cứng đến mức không thể cứng hơn.

– Cô nương, ta muốn bán Dưỡng Tâm dịch, không biết phải đi đến chỗ quầy nào?

Ninh Tiểu Xuyên thi lễ với một thị nữ đứng trước cửa, rất là khiêm tốn hỏi thăm.

– Ngài là Dưỡng Tâm Sư?

Thị nữ kia khoảng mười sáu, mười bảy tuổi, da thịt trắng tuyết, mặc trang phục trắng ngần, tò mò dò hỏi.

Ninh Tiểu Xuyên suy nghĩ một chút, khẽ mỉm cười gật đầu.

– Trời đất! Dưỡng Tâm Sư đại nhân, nên để nô tì hành lễ với ngài mới đúng. Thật có lỗi, thật có lỗi, là do nô tì không hiểu quy cũ, tiếp đón Dưỡng Tâm Sư đại nhân không chu toàn.

Thị nữ bị dọa đến hoa dung thất sắc, vội quỳ xuống hành lễ với Ninh Tiểu Xuyên.

Vị thiếu niên trước mắt là Dưỡng Tâm Sư vĩ đại, còn nàng chẳng qua chỉ là một nô tì mà thôi, nào dám để một vị Dưỡng Tâm Sư hành lễ với nàng, nếu như việc này tuyền ra ngoài, nàng không muốn bị đánh gãy chân cũng không được.

Ninh Tiểu Xuyên nghĩ rằng vừa rồi chỉ là hành động lễ độ, thế nhưng lại khiến nàng sợ hãi như thế, trong lòng có chút băn khoăn, vội cười nói:

– Ta chỉ muốn bán vài giọt Dưỡng Tâm dịch mà thôi, làm phiền cô nương dẫn đường, cảm ơn.

Thị nữ vẫn còn kinh hồn bất định, thấy Dưỡng Tâm Sư đại nhân không trách mình, mới đứng dậy, cung kính dẫn Ninh Tiểu Xuyên đi vào trong Dưỡng Tâm Điện Kim Bằng.

Ba thị nữ khác cũng thở phào nhẹ nhõm, đều đứng dậy.

Một thị nữ trong đó vỗ vỗ ngực, nói:

– Còn may là vị Dưỡng Tâm Sư đại nhân kia không tức giận.

– Vị Dưỡng Tâm Sư đại nhân này thật hiền lành, không có chút dáng vẻ cao cao tại thượng, bất cận nhân tình nào, hơn nữa còn trẻ tuổi như vậy, nếu như được hắn nhìn trúng, làm thị nữ cho hắn cũng tốt.

Một thị nữ khác thì có chút háo sắc, đôi mắt nổi lên vẻ hăng hái.

– Ngươi cứ nằm mơ đi, ngươi cho rằng người nào cũng có thể trở thành thị nữ của Dưỡng Tâm Sư đại nhân sao? Ngay cả rất nhiều thiên kim tiểu thư của các đại gia tộc cũng muốn trở thành thị nữ của Dưỡng Tâm Sư đại nhân, nói không chừng còn được Dưỡng Tâm Sư đại nhân chỉ điểm, hưởng thụ vô cùng a.

Trong mắt những thị nữ này, địa vị của Dưỡng Tâm Sư cao không thể với tới, giống như Điện chủ của Dưỡng Tâm Điện Kim Bằng, chính là một vị Đại Dưỡng Tâm Sư, cũng là tân khách của Vương Hầu phủ đệ, là nhân vật có thể cùng ngồi ăn với Vương Hầu.

– Dưỡng Tâm Sư đại nhân, ngài tạm thời chờ ở đây một lát, nô tì đi mời nghi trượng đại nhân ra.

Vị thị nữ kia dẫn Ninh Tiểu Xuyên tới trước một cái quầy, sau đó lại thi lễ lui xuống.

Ninh Tiểu Xuyên mỉm cười gật đầu, chỉ chờ một lát thì thấy trong quầy quả nhiên có một nữ tử xinh đẹp mặc Dưỡng Tâm Sư bào đi ra. Hắn vội vàng lấy ra ba cái bình nhỏ, đặt lên trước quầy, cười nói:

– Nghi trượng đại nhân, ba giọt Dưỡng Tâm dịch này, ngươi xem có thể bán được bao nhiêu tiền?

Sau quầy, nữ tử xinh đẹp mặc áo bào bạch nguyệt sắc, khẽ nhón ống tay áo, lộ ra một cánh tay trắng noãn như ngọc, ngón tay mảnh khảnh, mềm mại mà thon dài.

Khí chất của nàng rất tao nhã, dáng người cao gầy, da thịt trắng tuyết, trong lúc giơ tay nhấc chân để lộ một loại khí chất cao nhã.

Tên của nàng gọi là Ngự Thiến Thiến, chính là Thập Tam Quận chúa của Vương phủ Đại Kim Bằng.

Địa vị của Ngự Thiến Thiến cực kỳ tôn quý, trên người mặc Dưỡng Tâm Sư bào sơ cấp, vốn đến Dưỡng Tâm Điện để thỉnh giáo học vấn của Đại Dưỡng Tâm Sư “Quách Sư Đạo”, vừa rồi nghe thấy thị nữ bẩm báo có một vị Dưỡng Tâm Sư trẻ tuổi đến Dưỡng Tâm Điện Kim Bằng.

Trong lòng Ngự Thiến Thiến rất tò mò, liền tự mình tới tiếp đãi, dù sao thì mỗi vị Dưỡng Tâm Sư đều là đại nhân vật đáng tôn kính, nếu như có thể giúp sức cho Dưỡng Tâm Điện Kim Bằng, vậy thì càng không gì tốt hơn.

Mặc dù cùng là con cháu Vương Hầu, nhưng Ngự Thiến Thiến là Quận chúa tôn quý, còn Ninh Tiểu Xuyên thì chỉ là một tên bệnh lao của Kiếm Các Hầu Phủ, địa vị của hai người chênh lệch rất lớn, cho nên nàng cũng chưa từng gặp qua Ninh Tiểu Xuyên. Cho dù đã từng gặp, thì với thân phận địa vị của Ngự Thiến Thiến, cũng không có năng nảy sinh ấn tượng đối với một tên bệnh lao.

Trên người Ngự Thiến Thiến phát ra một luồng quý khí, khẽ nở nụ cười tươi tắn, sau đó mở một cái bình nhỏ ra, một luồng dược khí nồng đậm mà thơm ngát từ bên trong tràn ra, dược khí quả thật rất thuần khiến, khiến nàng không khỏi kinh ngạc nhìn chằm chằm thiếu niên gầy yếu trước mắt, nói:

– Đây là Dưỡng Tâm Sư mà ngươi luyện chế sao?

Ninh Tiểu Xuyên nói:

– Đúng vậy, ở đây có ba giọt Dưỡng Tâm dịch, không biết có thể bán được bao nhiêu tiền?

– Trước tiên phải kiểm tra phẩm cấp, độ tinh khiết, thuộc tính của ba giọt Dưỡng Tâm dịch này, như vậy mới có thể định giá.

Ngự Thiến Thiến gọi một thị nữ tới, đem ba cái bình nhỏ lên tầng thứ hai của Dưỡng Tâm Điện.

Ninh Tiểu Xuyên cũng không nghĩ rằng Dưỡng Tâm Điện Kim Bằng sẽ “nuốt” luôn Dưỡng Tâm dịch của hắn, đối với Dưỡng Tâm Điện Kim Bằng mà nói, ba giọt Dưỡng Tâm dịch thật sự rất bé nhỏ, không đáng nhắc đến.

Đôi mắt Ngự Thiến Thiến giống như hai vầng trăng khuyết, chậm rãi trò chuyện với Ninh Tiểu Xuyên:

– Ta là Ngự Thiến Thiến, Dưỡng Tâm Sư sơ cấp, không biết công tử xưng hô thế nào?

– Ninh Tiểu Xuyên.

Ninh Tiểu Xuyên đáp.

Ngự Thiến Thiến cảm thấy cái tên này có chút quen tai, nhưng cũng không nghĩ nhiều, nói:

– Ninh công tử trở thành Dưỡng Tâm Sư bao lâu rồi.

– Hôm nay vừa mới cô đọng thành Dưỡng Tâm đỉnh, lần đầu tiên rèn luyện ra Dưỡng Tâm dịch.

Ninh Tiểu Xuyên thực thà trả lời.

– Nói vậy thì Ninh công tử còn chưa chính thức trở thành Dưỡng Tâm Sư?

Trong lòng Ngự Thiến Thiến rất vui vẻ, vội vàng mời chào Ninh Tiểu Xuyên:

– Trong ba Dưỡng Tâm Điện lớn thì phúc lợi của Dưỡng Tâm Điện Kim Bằng chúng ta là cao nhất, Dưỡng Tâm Sư gia nhập Dưỡng Tâm Điện Kim Bằng chúng ta đều nhận được khoản lương ưu việt, thậm chí là chức quan tước vị. Ngoài ra còn có thể mua được Huyền dược ở trong Dưỡng Tâm Điện Kim Bằng rẻ hơn so với bên ngoài, hàng tháng còn được Dưỡng Tâm Sư cao cấp giảng bài, có lẽ Ninh công tử nên cân nhắc một chút.

– Mỗi tháng đều có lương?

Ninh Tiểu Xuyên chợt hỏi.

Đối với một thầy thuốc mà nói, vấn đề cân nhắc đầu tiên vẫn là tiền lương có ổn định không, tiếp đó mới là những phúc lợi khác.

Ngự Thiến Thiến nói:

– Trở thành Dưỡng Tâm Sư sơ cấp của Dưỡng Tâm Điện Kim Bằng, hàng tháng đều có mức lương 50 vạn đồng tiền nhỏ, theo thời gian mà tăng lên, thậm chí lương tháng còn tương ứng với khả năng.

– Năm mươi… vạn.

Trái tim Ninh Tiểu Xuyên đập mạnh một cái, không nghĩ ngợi liền nói:

– Được, quyết định như vậy đi.

Không có biện pháp, đây quả thật là một con số tài phú khiến hắn không thể cự tuyệt được.

Phải biết rằng Ninh Hinh Nhi là con cháu trực hệ của Kiếm Các Hầu Phủ, thậm chí là thiên tài hàng đầu, cảnh giới Thần Thể, nhưng tiền tiêu vặt hàng tháng cũng chỉ là 50 vạn đồng tiền nhỏ mà thôi.

Một Dưỡng Tâm Sư sơ cấp gia nhập Dưỡng Tâm Điện Kim Bằng, liền trực tiếp nhận được địa vị ngang với con cháu trực hệ của Kiếm Các Hầu Phủ, đâu chính là chỗ cao quý của Dưỡng Tâm Sư.

Thị nữ cầm ba cái bình nhỏ kia trở về, cung kính hành lễ với Ngự Thiến Thiến, mừng rỡ nói:

– Kết quả kiểm tra đo lường như sau: Dưỡng Tâm dịch nhất phẩm, độ tinh khiết là cực phẩm, thuộc tính là… Hỗn Nguyên tính.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN