Thần Mộ 2 - Chương 10: Nguyên nhân cái chết của Vũ Hinh
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
121


Thần Mộ 2


Chương 10: Nguyên nhân cái chết của Vũ Hinh


Đó là một không gian vô cùng rộng lớn, được ánh sáng xung quanh kết giới chiếu sáng, nhưng không hiểu vì sao quầng sáng này mang lại cho người ta một cảm giác vô cùng lạnh lẽo.

Từng giá sách xếp thành từng hàng, trên đó các loại sách cổ được sắp xếp ngay ngắn. Thần Nam có phần kích động, nhờ Lai Ngang tìm kiếm giúp hắn các quyển sách có ích. Phàm là các quyển sách từ rất lâu đời đều bị hắn thu thập, nhanh chóng tạo thành một tòa núi nhỏ. Lai Ngang thầm nghĩ không hiểu hắn đang muốn làm gì.

Các loại văn tự thông dụng của đông tây đại lục hình thành cách đây khoảng một nghìn năm trước. Trước đó đông tây phương lần lượt có các vấn đề khác nhau. Những văn tự trên các quyển sách đó, Thần Nam nhìn giống như bùa bắt quỷ, một chữ nhìn cũng không ra.

Chỉ là hắn sớm đã có chuẩn bị, không gian giới chỉ mà Khải Lợi tặng cho hắn, thường chỉ dùng để chứa thực phẩm. Nó phát huy tác dụng lớn nhất chính là vào hôm nay. Hắn muốn đem nhưng quyển sách mà hắn cảm thấy có giá trị tống tất cả vào đó, sau này tìm người từ từ dịch lại.

Thần Nam nhanh chóng đem những quyển sách mà hắn quan tâm ở đệ nhất tầng địa ngục, từng quyển từng quyển tống vào bên trong không gian giới chỉ. Lai Ngang đứng bên cạnh há hốc mồm ra. Đó thực sự là ăn cắp trắng trợn.

Ăn trộm vài quyển sách thôi cũng được. Nhưng nhìn cái kiểu của Thần Nam, dường như muốn lấy cả cái kho sách này. Đến lúc đó Quang Minh giáo hội nhất định bị chọc tức điên lên. Người của thần điện chắc chắn dậm chân đấm ngực bình bịch, cũng có thể tưởng tượng một tràng đại huyên náo sau đó.

“Thần huynh, huynh tìm kiếm loại sách như thế nào? ta sẽ giúp huynh. Huynh dọn hết đồ tại hang ổ của quang minh thần điện như vậy, bọn người thần điện chắc phát điên mất. Đến lúc đó có lẽ chúng ta có chui xuống đất bọn chúng cũng đào lên cho bằng được”.

“Ta cần tất cả những tài liệu liên quan đến viễn cổ thần ma”

“Vậy huynh bỏ những thư tịch trong giới chỉ ra đi. Trong đó hầu hết đều là tông giáo điển tịch. Ta đối với chữ cổ của Tây phương cũng có chút nghiên cứu, ta sẽ giúp huynh lựa chọn”.

Lai Ngang nhẹ nhàng niệm một tràng chú ngữ. Tòa núi sách trước mặt Thần Nam bay lên, bắt đầu tự động lật mở, tiếng sột soạt vang lên không ngừng.

Trải qua một phen tuyển lựa, một nghìn quyển sách chỉ còn lại khoảng 10 quyển. Sau đó, Lai Ngang tiếp tục xem xét các giá sách ở xa, Thần Nam vô cùng vui vẻ theo sau. Hai người và một rồng bắt đầu điên cuồng dọn sạch kho sách.

Không lâu sau, tiểu long đột nhiên kéo áo Thần Nam, giơ móng vuốt chỉ vào một giá sách ở chính giữa kho sách nói: “Nhìn kìa, sách ở kia phát sáng kìa”.

Một giá sách màu hoàng kim phát ra từng trận hào quang, trên mặt những cuốn sách ánh sáng bao phủ, như một tầng thánh khiết quang huy. Thần Nam và Lai Ngang vội vàng lao tới, rõ ràng các quyển sách ở đây đều không phải tầm thường.

Lai Ngang nói: “Có hiện tượng này vì các quyển sách ở đây đều có thêm phong ấn. Xem ra là những tài liệu quan trọng nhất của quang minh giáo hội”.

Thân Nam nói với tiểu long: “Long bảo bảo, ngươi giúp ta đem tất cả các tài liệu trong kia ra đây”.

Tiểu long lặc lè bay lên giá sách. Nhưng lần này nó phải tốn rất nhiều sức để tiến vào phong ấn, chật vât lôi ra vài chục quyển sách. Nó than vãn: “Giống như là vật lộn trong lớp bùn ở trong một cái đầm nào đó. Thật là khó chịu. Xem ra tối nay phải ngâm mình trong rượu để cho đỡ mệt”.

Không nghi ngờ gì, lực lượng phong ấn ở đây mạnh hơn nhiều so với ở ngoài. Thần Nam cười nói: “Được, tối nay sẽ cho ngươi ngâm trong bồn rượu. Bây giờ hay mau lấy tất cả thư tịch trong đó ra đây.

Tiểu long cao hứng chớp chớp mắt, bắt đầu tập trung vào chuyên môn.

Từng quyển sách cổ dưới ma pháp của Lai Ngang bay lên. Tiếng mở sách sột soạt vang lên không ngớt. Đột nhiên có một tờ giấy từ trong một quyển sách bay xuống đất.

Thần Nam giơ tay đón lấy, cẩn cận xem xét. Đột nhiên hắn sững người lại, chấn động nhìn chằm chằm vào tờ giấy trước mặt. Hắn không dám tin vào mắt mình nữa. Đột nhiên hắn nhìn thấy những con chữ đã từng vô cùng quen thuộc…

Những con chữ cổ nhỏ nhắn, đẹp đẽ của đông phương lấp kín trang giấy, bên trên có rất nhiều các nét chữ viết tay, chỉ là vô cùng hỗn loạn, không thể đọc thành câu được, giống như tiện tay viết lên trên giấy.

Vong ân phụ nghĩa, Đỗ gia, phản bội, bức hôn, nộ sát vũ thần, trọng thương, cầu sinh, hoặc chuyển thế, tây phương, tìm kiếm, sinh mệnh nữ thần, du lịch, đại long đao, bí mật động trời.

Thần Nam suýt chút nữa thì hét ầm lên. Không ngờ đó chính là nét chữ của Vũ Hinh, đó không ngờ lại là tờ giấy do Vũ Hinh lưu lại! Không ngờ nàng đã từng qua đây.

Những nét chữ trên tờ giấy, mặc dù rất đẹp, nhưng vô cùng hỗn loạn. Thậm chí những chữ đó, người ngoài không thể hiểu được ý nghĩa bên trong. Nhưng đối với một người rất hiểu Vũ Hinh như Thần Nam thì khác. Hắn có thể từ từ tìm hiểu được đại khái.

Từ những con chữ hỗn loạn trên tờ giấy, có thế thấy được lúc đó Vũ Hinh đang vô cùng tức giận. Sau khi sắp xếp những con chữ đó lại, đại ý là: “Đỗ gia vong ân phụ nghĩa, phản bội Thần gia. Không ngờ lại còn ép hôn Vũ Hinh. Vũ Hinh trải qua một trận đại chiến sinh tử, chém chết võ thần của Đỗ gia, nhưng bản thân cũng bị trọng thương, băn khoăn không biết có nên chuyển thế hay không. Sau đó nàng quyết định đến Tây phương tìm sinh mệnh nữ thần kéo cứu mệnh.

Còn những từ “du lịch”, “đại long đao”, “bí mật động trời”, Thần Nam không hiểu rõ lắm. Có khả năng là Vũ Hinh phát hiện manh mối liên quan đến Đại long đao, cũng tìm hiểu được một bí mật động trời nào đó.

Rõ ràng, trang sách này là Vũ Hinh vô tình ghi lại sự giận dữ và thê lương của nàng.

Thần Nam lửa giận phừng phừng, chỉ muốn phát điên. Hắn thực sự muốn trở về năm nghìn năm trước, một cước dẫm chết võ thần nào đó của Đỗ gia.

Năm nghìn năm trước, Vũ Hinh một thân một mình chiến đấu, địch nhân cường đại không ngờ lại là đỗ gia đáng chết đó, chính là những kẻ nô tài độc ác được hưởng lợi lộc từ Thần gia. Bây giờ hắn đã hiểu, vì sao Vũ Hinh lại biến mất một cách thần bí tại Tây phương, sau đó biến thành linh thi vương cùng hung cực ác.

Cơ thể nàng bị trọng thương đến cực điểm, lại không tìm được phương pháp kéo dài sinh mệnh, cuối cùng chết đi. Nguyên nhân cái chết của nàng không ngờ lại liên quan đến Đỗ gia, tất cả mọi thứ không ngờ lại do một tay Đỗ gia tạo thành.

Thần Nam trong lòng sôi sục gào thét: “Ta muốn mạnh lên, ta muốn trở thành kẻ mạnh nhất! Ta muốn huyết sát vạn lí, tiêu diệt toàn bộ người của Đỗ gia!”.

Lửa giận của Thần Nam như muốn thiêu rụi chín tầng trời. Huyền công trong cơ thể hắn cùng với sự kích động trong lòng hắn, điên cuồng vận chuyển. Một bóng đen xuất hiện phía sau lưng hắn, đôi mắt của bóng đên đó đột nhiên muốn mở ra. Tử vong ma đao rời khỏi tay của bóng đen, chuyển động xung quanh người hắn. Ngoài ra, có vài hình ảnh màu đen cũng xuất hiện, giống như các loại binh khí, trôi nổi xung quanh người Thần Nam, nhưng rất mơ hồ, không nhìn rõ.

Tất cả các giá sách tại tầng địa ngục thứ nhất đều bị bốc lên không. Lai Ngang há hốc mồm, kinh hãi nói: “Thần huynh, huynh làm sao vậy. Kiềm chế, ngàn vạn lần không được phát tác. Nếu không tất cả các thư tịch cổ ở đây đều sẽ bị sức mạnh của huynh phá nát hết”.

Hai mắt Thần Nam nhắm chặt, hay tay nắm thành nắm đấm, mạch máu phồng lên, hình dạng độc ác kinh người. Qua một quãng thời gian dài, hắn mới từ từ buông lỏng nắm đấm, các giá sách cùng cổ thư từ từ rơi xuống đất. Bóng đen phía sau cùng vài loại binh khí cũng từ từ biến mất.

Lai Ngang nhìn thấy hắn cuối cùng cũng bình thường trở lại, cẩn thận hỏi: “Thần huynh, huynh không sao chứ?”.

“Không sao”, Thần Nam cẩn thận cất tờ giấy đó vào trong ngực.

“A.a.a, mệt quá, mệt quá, mệt quá”, Tiểu long tập trung chú ý vào phong ấn của thư giá, không để ý đến tình hình bên ngoài. Dùng thân thể béo múp của mình, nỗ lực đẩy sách ra ngoài.

Thần Nam mở không gian giới chỉ, không cần Lai Ngang giúp mình lựa chọn nữa, lấy hết thư tịch ở trên đấy. Bởi vì những quyển sách này đều có liên quan đến Vũ Hinh. Cuối cùng hắn đêm toàn bộ giá sách tống vào đó.

“Xong”. Tiểu long lắc la lắc lư bay ra, đậu xuống vai hắn.

“Thế này…thần huynh, huynh có quá đáng quá không? Dù sao thì cũng nên để lại một nửa chứ”.

“Đi, đi cứu hiền giả của vong linh ma pháp sư các ngươi” Thần Nam đã điều chỉnh lại tâm trạng của mình, tiến về phía thông đạo nối với tầng địa ngục thứ hai.

Lai Ngang không tiện nói nhiều, đi theo hắn.

Đường xuống đó thành hình xoáy ốc hướng xuống dưới, cũng bị kết giới ngăn cản, phát tán ánh sáng thánh khiết. Chỉ là ẩn ước phát tán thêm một cỗ khí tức tà ác

Đi đến đây, hai người cuối cùng cũng hiểu vì sao kho sách này mặc dù được chiếu sáng đầy đủ, nhưng lại có cảm giác vô cùng lạnh lẽo. Nguyên nhân là do khí tức tà ác từ các tầng địa ngục bên dưới ảnh hưởng lên. Lực lượng quang minh của kết giới không hóa giải hết được. Có thể tưởng tượng, những sinh vật tà ác bị phong ấn trong hơn chục tầng địa ngục bên dưới đáng sợ đến mức nào.

“, A, phong ấn dày như thế này, lực lượng mạnh như thế này, lẽ nào các ngươi vẫn muốn xuống dưới?”. Long bảo bảo thể hiện vẻ không tình nguyện. Nhưng nó vẫn tiến vào kết giới đầu tiên, có vẻ rất tốn sức, sau một lúc mới biến mất hoàn toàn.

Nhưng lúc tiểu long quay lại thì vô cùng nhanh, chỉ nghe “soạt” một tiếng, nó đã từ kết giới vọt ra.

“Ai chà chà, đáng sợ quá, bên trong đều là các loại yêu ma quỷ quái, giống như là u minh địa ngục vậy”. Tên tiểu quỷ dùng cái móng vuốt ôm lấy ngực , làm ra vẻ rất kinh sợ.

Khi tiểu long đem Thần Nam và Lai Ngang tiến vào tầng địa ngục thứ hai, hai người mới cảm thụ chính xác được tình cảnh mà tiểu long đã hình dung. Ở đây khung cảnh u ám, lạnh lẽo đáng sợ, quỷ khóc ma gào, tà khí ngập trời.

Tầng địa ngục thứ hai thật hẹp, có một hành lang kéo dài, hai bên là hàng chục thành động sâu không thấy đáy. Một cửa động đều có một phong ấn không chứa quang minh lực lượng.

Người, thú, quái vật bị phong ấn trong các cổ động cảm ứng được người ngoài đến, liền điên cuồng gào thét.

“Thả ta ra…”

“Ta muốn nhìn thấy ánh mặt trời…”

“Ta đã bị nhốt ở đây hơn một trăm năm rồi…”

“Ta đã cải đạo…”

Tiếng khóc lóc cùng tiếng gầm thét hòa lẫn vào nhau, khiến người ta dựng tóc gáy, nơi này thật là giống như địa phủ.

 

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN