Thần Mộ 2
Chương 14: Ám hắc song tử thánh long
Hai con hắc long trên không rất giống nhau, dài chừng tám trượng, lớp vảy đen nhánh tỏa ra từng trận ô quang, giống như thần giáp đang tỏa hào quang lấp lánh.
Hai con thánh long đen tuyền nhìn có vẻ huynh ác, tuy không to lón như cự long nhưng long uy hùng hồn toát ra lại tạo cho người ta cảm giác như có Thái Sơn ép xuống.
Hai lão nhân ngòi trên lưng hai con thánh long. Cả hai khá giống nhau, chừng sáu chục tuổi, râu tóc tuy hoa râm nhưng tinh thần quắc thước, lộ rõ khí thể dặc biệt của bậc nhất đại cao thủ.
Song tử thánh long kị sĩ của hắc ám giáo hội không thẹn với danh hiệu, hai con thánh long và hai long kị sĩ đều là song sinh. Ở tây phương, hai thánh long kị sĩ này đại danh đỉnh đỉnh, gần như không ai không biết đến đôi huynh đệ đặc dị họ.
Hai người cưỡi thánh long liên tục lượn vòng trên không, từng tràng long khiếu chấn động đất trời, khán giả trong sa mạc đều kinh hãi nhìn lên, không ngờ lời đồn lại là sự thật, hắc ám giáo hội quả nhiên phái người đến giết Thần Nam, lần đại chiến sinh tử này không kém phần long trọng so với lúc trước.
Nhưng Thần Nam thật sự quá bất hạnh, toàn địch thủ mạnh mẽ cùng cực tìm tới, một người tầm thường mà gặp phải ngũ giai cao thủ, chắc đã mềm nhũn chân tay, nhưng hắn thì không.
Nếu trước đây người ta còn hoài nghi hắn giết được tứ đại tuyệt thế cao thủ chỉ trong một ngày thì hôm nay tất cả đã rõ ràng. Lúc hắn giết hai ngũ giai cao thủ của Đỗ gia, cả vạn người cùng tận mắt nhìn thấy, không thẹn là nhân vật đệ nhất phong vân của đại lục, danh hiệu vô địch quả đặt đúng chỗ.
Người của hắc ám giáo hội chọn ngày hôm nay động thủ chứng tỏ họ cố kị hắn, một thanh niên cao thủ mới hai mươi tuổi đầu mà khiến ngần ấy cảo thủ siêu tuyệt đến tìm giết, dẫu hắn bại vong cũng đủ cười vang chín suối.
Không ít khán giả ngầm mắng chửi hắc ám giáo hội vô sỉ, không dám quang minh chính đại xuất thủ mà nhúng tay trong tình huống này. Nhưng không ai dám lướn tiếng, ác danh của hắc ám giáo hội vang xa, thủ đoạn trả đũa của họ cả thế gian đều biết, trừ Quang Minh giáo hội đối đầu lâu năm, còn ai dám trêu vào.
“Hai người các ngươi đến dự náo nhiệt, có nắm chắc giết được ta không?” Giọng Thần Nam băng hàn cực độ, từ khi đột phá ngũ giai, thực lực tăng đến mức hắn không tưởng tượng được, nhưng vẫn một mực ẩn tàng tu vi chân thật, hôm nay đã phải bộc lộ hết.
“Grào…” một con thánh long ngửa mặt lên trời rống vang, lượn vòng cách đỉnh đầu Thần Nam không đầy mười trượng thì dừng lại, long kị sỹ Tháp Đạt Lợi lạnh lùng nói: “Ngươi giết được hai ngũ giai cao thủ cũng chả có gì đáng tự ngông cuồng. Hai kẻ đó bất quá chỉ ngũ giai trung cấp nhưng thực lực của ngươi đã nằm giữa khoảng ngũ giai trung cấp và đại thành, cảnh giói chỉ cách nhau một chút nhưng thực lực lại chênh lệch một trời một vực. Nhưng ngươi đấu với chúng ta chắc chắn phải chết, mỗi người bọn ta đều ngang với ngươi về thực lực, cả hai chúng ta đồng thời xuất thủ, ngươi không có khả năng thắng được.”
Tháp Đạt Lợi không thèm che giấu, nói toẹt ra rằng hai lão sẽ cùng động thủ, có thể thấy hắc ám giáo hội đã động sát tâm với Thần Nam.
“Hắc hắc, vậy sao?” Thần Nam cười lãnh khốc toàn thân hắn đã bị huyết thủy nhuộm đỏ, nhìn vô cùng ghê rợn, giọng nói lạnh tanh cất lên: “Ta nói thật với các ngươi, kể cả ta mới đạt đến ngũ giai sơ cấp cảnh giới cũng vẫn giết được hai ngươi, đừng nói hiện tại, hôm nay ta sẽ đại khai sát giới, để xem bao nhiêu kẻ muốn đến giết ta nhưng ta phải báo trước, những kẻ muốn giết ta hôm nay đều biến thành thây ma nằm kia hết rồi.”
Lời lẽ lạnh lùng vang khắp sa mạc, truyền vào tai mỗi người khiến ai nấy hít sâu khí lạnh, Thần Nam biết có nhiều ngũ giai cao thủ đến giết mình mà vẫn cuồng bá như vậy, quả thật là một huyết sát thần.
“Để xem ai đủ khả năng giết được ta!”
Thánh long kị sĩ An Đức Ni cưỡi thánh long từ trên không lao xuống, đứng song song với Tháp Đạt Lợi nhìn Thần Nam.
Hai con thánh long cùng kêu vang, thanh thế kinh thiên động địa.
Bất quá, một tràng long khiếu còn lớn hơn từ xa truyền lại, khiến cả sa mạc rúng động, âm ba cuồn cuộn khiến vô số người quan chiến xôn xao.
“Grào…”
Tràng long khiếu càng lúc càng vang vọng, thanh âm lên đến chín tầng trời, vô thượng long uy phía xa ào ạt tràn tới khiến hai con thánh long hoảng sợ, thân thể chúng hơi run lên.
Một đạo kim quang lóe lên, một tàn ảnh vàng chóe phá không lao tới.
“Grào…”
Tiếng long khiếu như sấm nổ vang lên ở cự ly gần khiến cả ngàn khán giả quay cuồng, long lực hùng hậu khiến cả vùng không gian, ai nấy rúng động, nảy ra xung động muốn quỳ xuống lễ bái.
Trong lúc mọi người hoảng sợ, đạo kim quang dừng lại, một con tiểu long mập ú nổi lập lờ trước mặt Thần Nam, lạnh lùng nhìn hai con thánh long.
Lúc nào Long Bảo Bảo không còn dáng vẻ ranh mãnh như trước, tuy còn nhỏ xíu nhưng long lực tỏa ra cực mạnh khiến ai cũng cảm thấy sợ hãi.
“Long Bảo Bảo thoải mái đi, đừng xung động.” Thần Nam quát khẽ: “Hiện tại ngươi không được vận động mạnh, bằng không sẽ lại ngủ say, ngươi yên tâm, hôm nay ta là sát lục chi thần! Người mở sát giới là ta, ở đây không ai làm gì được! Mai lui đi, cứ ở xa quan chiến.”
Tiểu long nghe hắn nói vậy mới bay lên, lúc bay qua chỗ hai con rồng, gầm lên vang dội khiến hai con thánh long lắc lư, suýt nữa rớt xuống rồi mới bỏ đi.
Long Bảo Bảo đến đi đều như điện, nhiều người còn chưa hiểu chuyện gì xảy ra, nó đã đi mất.
Hai thánh long kị sĩ đưa mắt nhìn nhau, vừa nãy họ hoảng sợ, tuy cảm giác sức mạnh của tiêu long chưa ổn định, không ngừng dao động nhưng vẫn khiến họ bất an. Bọn họ là thánh long kị sỹ, nếu động thủ, thánh long đang cưỡi tất chịu phục thần long chi uy của tiểu long, coi như đồ bỏ.
Nhưng khán giả ở xa như mới tỉnh mộng, xôn xao hô lên:
“Là mộ con thần long.”
“Trời ơi, một con thần long rất, rất nhỏ.”
“Ta từng thấy nó ở phủ của công tức Áo Lợi Liệt, không ngờ nó lợi hại như thế.”
“Ta từng thấy nó, nó từng cùng ta và vài nữ tử vui đùa…”
“Muốn giết ta thì đến đi, có xuống địa ngục đừng trách ta tâm ngoan thủ lạt!” Thần Nam rút phương thiên họa kích ra, chầm chậm rút trường kiếm chỉ vào hai thánh long kị sĩ trên không.
An Đức Ni lạnh lùng nói: “Cầu nguyện đi, ta sẽ cho ngươi thấy uy lực của thực cấp thánh long.”
“Grào…”
Thánh long đang cưỡi gầm vang, lao xuống như tia chớp đen, thoáng chốc đã đến trên đỉnh đầu Thần Nam, tốc độ nhanh hơn cự long không biết bao nhiêu lần.
An Đức Ni vung cây kiếm cong kiểu phương tây, chém một cách độc địa vào Thần Nam, đấu khí tím sẫm như ngọn lửa nóng rãy tỏa xuống.
Thần Nam phất tay trái, bổ ngược lên một chưởng, một phiến ô quang như ma vân phá không bay lên, phá tan đấu khí.
Cùng lúc, con thánh long đen tuyền há miệng phun ra một tia sét, “soẹt” một tiếng vang động khiến các khán giả rung động.
Long ngữ ma pháp đáng sợ như vậy quả thật khiến Thần Nam kinh hãi, vội tung Diệt Thiên thủ ra, chưởng lực hùng hậu khác nào kinh đào phách ngạn, thanh thế mãnh liệt phất lên va chạm với tia sét.
“Ầm.”
Hai cỗ năng lượng va nhau, phát hào quang chói mắt, năng lượng cuồng bạo tỏa đi tứ tán, mặt cát từ chỗ Thần Nam tràn ra như mặt biển cuộn sóng.
Khói bụi mịt mù, cát bay đầy trời.
Lúc đó, Thần Nam cảm giác áp lực trầm trọng như Thái Sơn ép xuống, trong làn bão cát, thánh long đằng không bay lên, cái đuôi quét ngang theo thế hoành tảo thiên quân.
Trường kiếm trên tay phải Thần Nam chém vút tới, kiếm mang chói lòa dài mười trượng, gần như hóa thành thực chất, độc địa bổ xuống cái đuôi của thánh long.
“Choảng, choảng.”
Tiếng kim thuộc vang lên chấn động thiên địa, ong ong vang lên trong tai mỗi người trên sa mạc, tiên thiên kiếm khí hùng hậu không cắt nổi đuôi thánh long, quả thật còn cứng hơn cả kim thuộc không biết bao nhiêu lần.
Thánh long lại bay lên không, liên tục quất đuôi xuống, tuy chưa bị thương nhưng nó cảm thấy vô cùng khó chịu.
“Grào…”
Nó gầm lên giận dữ trên không, bắt đầu thi triển long ngữ ma pháp, một hỏa cầu to bằng miệng bát phát xạ ánh sáng rợp trời. Mỗi hỏa cầu đập vào mặt đất liền vang lên tiếng nổ động trời, tạo thành miệng hố sâu hoắm. năng lượng ma pháp đáng sợ như vậy khiến khán giả kinh hãi.
Thần Nam thi triển Thiên Ma bát bộ, tránh khỏi long ngữ ma pháp công kích,, thi thoảng lại phát ra chưởng lực kinh hồn gạt những quả hảo cầu không tránh kịp.
Nhất thời, sa mạc vang lên những trận lôi âm, cát vàng mờ mịt, khói bụi mù trời.
“Grào…”
Một con thánh long khác gầm lên, sau cùng cũng hạ xuống, gia nhập vòng chiến.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!