Thần Mộ Chi Huyết Đế - Chương 297: Tinh không chiến hồn
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
22


Thần Mộ Chi Huyết Đế


Chương 297: Tinh không chiến hồn


Trong lúc một đám Thiên Cấp cường giả ở phía xa đang xôn xao bàn luận thì ở Trung Vực hai người Đông Phương Trường Minh cùng với Côn Bằng vẫn không ngừng va chạm với nhau. 

Mỗi lần như vậy bên trong không gian lại vang lên tiếng nổ kinh thiên động địa. 

Dưới uy thế kinh khủng của bọn họ tám mươi phần trăm số tinh tú bên trong vùng tinh không đó đều bị lực lượng trùng kích đáng sợ hủy diệt, hơn nữa không gian xung quanh cũng nối tiếp nhau ầm ầm vỡ tan tạo thành hàng trăm cái hắc động có đường kính trăm vạn trượng bao phủ khu vực hai người va chạm thoạt nhìn qua thanh thế vô cùng dọa người. 

– Oanh!

Đột nhiên vào lúc này phía trên Mặt Trời lại vang lên một tiếng nổ cực lớn. 

Trận chiến của Đông Phương Trường Minh cùng Côn Bằng vì vậy hơi hơi dừng lại một chút, hai người tách ra về hai phía giữ một khoảng cách an toàn với đối phương sau đó đồng thời nhìn lên trên Mặt Trời. 

Dưới ánh mắt của bọn họ thì chỉ thấy lúc này thân thể con Tam Túc Kim Ô ở trên Mặt Trời lúc trước đã hoàn toàn chuyển hóa thành thực thể lúc này nó đang vỡ mạnh hai cánh giống như muốn bay vút ra bên ngoài vậy. 

– Côn Bằng ngươi thấy rồi chứ hiện tại thân thể của Thái Nhất đã hoàn toàn ngưng tụ, chỉ cần thêm một bước nữa cất cánh bay ra khỏi Mặt Trời thì hắn sẽ hoàn toàn sống lại, ngươi không có cách nào ngăn cản được nữa đâu!

Đông Phương Trường Minh nhìn Côn Bằng cười lớn nói. 

– Hừ! Đông Phương Trường Minh ngươi đừng vui mừng quá sớm tuy rằng hiện tại thân thể của Thái Nhất đúng là đã hoàn toàn ngưng tụ nhưng muốn bay ra khỏi Mặt Trời thì vẫn cần một khoảng thời gian không ngắn nữa, chỉ cần trước lúc đó ta có thể đi đến Mặt Trời thì hắn sẽ lại một lần nữa trở thành một xác chết thôi!

Côn Bằng hừ lạnh một tiếng sau đó phản bác. 

– Đi tới Mặt Trời sớm hơn một bước trước khi Thái Nhất bay ra khỏi đó. Cách nghĩ này của ngươi rất tốt nhưng ngươi có thể bảo đảm mình có thể làm được như vậy sao? 

Đông Phương Trường Minh nghe vậy lộ vẻ không tin nói. 

Không phải hắn xem thường Côn Bằng nhưng hiện tại hắn bên trong thì đang phải trực tiếp đối diện với bản thân Đông Phương Trường Minh bên ngoài thì lại bị Thiên Ngục cùng với bốn người Thường Hi, Lục Áp, Đông Phương Chính song trọng bao vây. 

Đông Phương Trường Minh thật sự không có cách nào nghĩ ra Côn Bằng làm sao có thể thoát khỏi sự phong tỏa này mà đi tới trên Mặt Trời trong thời gian ngắn được. 

Đối diện với sự khinh thường của Đông Phương Trường Minh Côn Bằng lại bất ngờ im lặng không lên tiếng. 

Không! 

Không phải Côn Bằng đang im lặng!

Nếu để ý kỹ thì sẽ phát hiện khóe miệng khổng lồ của hắn đang không ngừng mấp máy theo một quỹ tích quỷ dị giống như đang niệm một loại thần chú nào đó. 

– Vút!

Lúc lời chú đó kết thúc đột nhiên từ bên trong thân thể của của hắn bắn ra. 

Nhìn kỹ lại thì đó là một con Đại Bằng có kích cỡ triệu trượng đang giương cánh bay đi. 

– Đây là Đại Bằng Thân của Côn Bằng? Tại sao hắn lại có thể tách rời hai thân thể được? 

Đông Phương Trường Minh thấy vậy kinh ngạc kêu lên một tiếng. 

Tuy cường giả trong thiên hạ đều biết chuyện Côn Bằng có hai Chân Thân một cái là Đại Côn, một cái là Đại Bằng nhưng hầu như chưa từng có ai nghe tới chuyện hắn có thể tách hai Chân Thân này ra cả. 

Nhiều nhất chỉ là trong lúc chiến đấu Côn Bằng có thể tự do chuyển hóa giữa hai hình dáng Chân Thân đó mà thôi!

– Bằng Bá Thiên Hạ!

Mà Đại Bằng Thân của Côn Bằng rõ ràng không có ý đem Bí Pháp của bản thân nói cho Đông Phương Trường Minh sau khi xuất hiện hắn lập tức vận dụng Thiên Phú Thần Thông của bản thân dung nhập vào bên trong không gian. 

Thiên Ngục do Đông Phương Trường Minh tạo ra dù có lợi hại đến đâu khi gặp phải Thiên Phú Thần Thông này cũng trở nên vô dụng chỉ trong một cái chớp mắt Côn Bằng đã thoát ra khỏi phong tỏa xông ra ngoài. 

– Khốn kiếp! Quá xem thường địch thủ rồi!

Đông Phương Trường Minh nhìn thấy cảnh đó thì tự mắng bản thân một tiếng vì tội khinh địch. 

Tiếp theo lập tức muốn đuổi theo địch thủ. 

– Đông Phương Trường Minh ngươi muốn đi đâu trận chiến của chúng ta vẫn còn chưa kết thúc!

Bất quá Đại Côn Thân của Côn Bằng làm sao có thể để cho hắn được như nguyện ngay lập tức chặn lại. 

Đồng thời sau thân thể khổng lồ của hắn cũng xuất hiện một mảnh thế giới rộng lớn vô biên. Đó chính là Nội Thiên Địa của Côn Bằng. 

Mặc dù nó không thể giúp được quá nhiều trong trận chiến của Nghịch Thiên Cấp cường giả nhưng 

ít ra cũng có thể phát huy ra được một ít công dụng. 

Giống như hiện tại lực lượng của nó vừa đúng lúc có thể bổ sung cho phần lực lượng bị hao tổn của Đại Côn Thân do thi triển bí pháp phân ra Đại Bằng Thân khiến cho hắn nhất thời có thể ngăn cản Đông Phương Trường Minh lại. 

…. 

Ở một phía khác sau khi thoát ra khỏi Thiên Ngục Đại Bằng Thân của Côn Bằng đã xông tới phía trước Mặt Trời. 

– Lệ!

Không biết có phải trùng hợp hay không lúc hắn vừa tới cũng chính là lúc Tam Túc Kim Ô cất cao đôi cánh của bản thân bay ra khỏi Mặt Trời. 

Nhìn thấy Côn Bằng xuất hiện nó tức giận kêu to một tiếng rồi há to miệng phun ra một luồng Thái Dương Chân Hỏa về phía đối phương. 

– Yêu Hoàng có chống cự cũng vô ích thôi để ta đưa ngươi về lại thế giới bên kia đi!

Côn Bằng nhìn thấy cảnh đó hóa thành nhân thân cười lạnh một tiếng sau đó đánh ra một chưởng.

– Ầm!

Thái Dương Chân Hỏa mặc dù hung mãnh cũng không thể chịu được một chưởng toàn lực của Nghịch Thiên Cấp cường giả như Côn Bằng vừa va chạm đã bị phá tan ngay lập tức. 

– Lệ!

Tam Túc Kim Ô bị lực lượng trùng kích cực lớn hất văng trở về Mặt Trời đau đớn gào thét. 

– Chết đi!

Côn Băng không cho đối thủ bất cứ cơ hội nghỉ ngơi nào lập tức thừa thắng truy kích ầm ầm đánh ra một chưởng. 

– Ầm! Đùng!

Chưởng cương màu lam mang theo lực lượng đáng sợ vô song giáng xuống Mặt Trời trực tiếp phá tan thân thể Tam Túc Kim Ô thành vạn mảnh. 

– Ha ha ha… Thái Nhất cho dù ngươi tính kế ngàn vạn năm thì đã sao không phải cuối cùng cũng bị ta phá vỡ hay sao? 

Côn Bằng thấy vậy đắc ý cười to. 

– Ầm!

Nhưng tiếng cười của hắn vừa mới vang lên thì dị biến lại nảy sinh chỉ thấy ở trung tâm của Mặt Trời đột nhiên lại vang lên một tiếng nổ to kinh thiên động địa. 

Tiếp theo chỉ thấy một cột sáng màu hoàng kim từ trung tâm của Mặt Trời bắn thẳng ra ngoài nó trực tiếp xuyên qua tinh không vô tận tiến vào hỗn độn thế giới. 

– Ầm ầm ầm 

Một cỗ khí tức mênh mông như thiên uy từ bên trong cột sáng tràn ra đè ép không gian bốn phía khiến cho những vùng không gian xung quanh vặn vẹo thành đủ loại hình dáng. 

Nếu nhìn kỹ lại thì sẽ phát hiện thì ra khí tức đó đến từ một cái mệnh cách lấp lánh mười tám màu ẩn bên trong trung tâm của cột sáng. 

– Đó không phải mệnh cách của Thái Nhất hay sao? Đáng lý ra nó phải bị ta hủy diệt cùng thân thể Tam Túc Kim Ô rồi mới đúng chứ? Sao có thể ở đó được? 

Côn Bằng kinh ngạc kêu lên một tiếng. 

Mặc dù không hiểu thật ra chuyện gì đang xảy ra nhưng theo bản năng Côn Bằng lập tức muốn xông tới xé tan cột sáng màu hoàng kim đồng thời nghiền nát mệnh cách đang ở bên trong đó. 

Bất quá Côn Bằng không chú ý tới ngay khi hắn vừa muốn hành động thì ngàn vạn mảnh nhỏ của Tam Túc Kim Ô bị hắn đánh tan lúc trước bỗng nhiên giống như bị một lực lượng vô hình nào đó thu hút đồng thời bay về một hướng. 

Mà trung tâm của phương hướng đó lại là chính bản thân Côn Bằng. 

– Ách!

Khi hắn kịp phản ứng lại thì đã muộn ngàn vạn mảnh nhỏ đó đã hóa thành một con Tam Túc Kim Ô cực lớn nuốt hắn vào trong bụng. 

Thì ra ban đầu ban đầu Tam Túc Kim Ô vốn dĩ không có bị Côn Bằng đánh bại sở dĩ nó chủ động phân ra thành hàng vạn mảnh nhỏ chính là vì muốn dụ cho Côn Bằng khinh địch để hiện tại có thể xuất kỳ bất ý đột nhiên phong ấn hắn lại. 

Còn mục đích tại sao Tam Túc Kim Ô lại muốn phong ấn Côn Bằng? 

Đương nhiên chính là vì cái mệnh cách mười tám màu ẩn bên trong cột sáng màu hoàng kim. 

– Ầm!

Lúc này cái mệnh cách đó không bị bất cứ ai ngăn trở trực tiếp bay lên vọt thẳng vào trong hỗn độn. 

– Hay lắm!

Đông Phương Trường Minh đứng ở bên trong Thiên Ngục thấy vậy như trút được gánh nặng ngàn cân thở phào một tiếng vui mừng nói. 

Lúc trước hắn còn tưởng bản thân sơ ý để cho Đại Bằng Thân của Côn Bằng chạy thoát sẽ khiến cho Thái Nhất không cách nào sống lại không nghĩ tới thì ra Thái Nhất sớm đã để lại hậu thủ để đối phó với hoàn cảnh này. 

– Khốn kiếp! Thái Nhất tên bỉ ổi vô sỉ ngươi không ngờ lại dám dùng chiêu kim thiền thoát xác này lừa gạt ta! Đúng là đáng chết!!

Trái ngược với dáng vẻ vui mừng của Đông Phương Trường Minh lúc này Đại Cô Thân của Côn Bằng lại giống như đang phát điên không ngừng gầm thét. 

…. 

Cùng lúc này ở sâu bên trong Hỗn Độn phía trên một khối Hỗn Độn Ngoan Thạch đang có một người nam nhân cực kỳ to lớn đang khoanh chân mà ngồi. 

– Vù! Tại sao trong lòng của ta bỗng nhiên lại trở nên kích động như thế này, không lẽ có chuyện gì sắp xảy ra với ta hay sao? 

Đột nhiên hắn lại mở hai mắt ra nghi hoặc kêu lên một tiếng. 

Hắn vốn là một sinh mệnh do tinh quang trong tinh không ngưng tụ vô số năm lại mà thành có tên Tinh Không Chiến Hồn. 

Một thân thực lực của Tinh Không Chiến Hồn này cực kỳ cường đại đã đạt đến cảnh giới Nghịch Thiên nhưng do hắn xưa nay luôn hành sự cực kỳ cẩn thận chỉ bo bo giữ mình cho nên tất cả mọi người hầu như không có ai biết được trong Lục Giới còn có một Nghịch Thiên Cấp cường giả như hắn. 

Ngay cả mấy người Độc Cô Bại Thiên, Ma Chủ cũng giống như vậy. 

Thời gian gần đây do hắn nghe được tin Luân Hồi Môn sắp được trọng lập bên trong Đệ Tam Giới nhất thời nổi hứng tò mò cho nên muốn đến xem náo nhiệt không ngờ lại bất ngờ gặp phải dị biến này. 

Hắn dùng thần thức của bản thân dò tìm một lúc lâu cuối cùng cũng phát hiện ra thứ làm cho tâm thần của bản thân chấn động là một cái mệnh cách màu đỏ lấp lánh mười tám màu. 

– Mệnh cách này sao lại cho ta cảm giác quen thuộc như vậy? Không lẽ nó có liên quan gì với ta hay sao? 

Tinh Không Chiến Hồn chăm chú nhìn vào cái mệnh cách đó một chút rồi lẩm bẩm từ khi sinh ra đến giờ hắn luôn sinh sống bên trong tinh không căn bản chưa từng tiếp xúc với thế giới bên ngoài bây giờ đột nhiên lại nhìn thấy một thứ cho mình cảm giác quen thuộc thử hỏi làm sao có thể không kinh ngạc kêu lên một tiếng. 

– Ầm!

Trong lúc nghi hoặc Tinh Không Chiến Hồn đưa tay chụp vào hư không một cái đem cái mệnh cách mười tám màu kéo về phía mình. 

Cái mệnh cách cảm nhận được hấp lực chẳng những không né tránh mà còn gia tăng tốc độ bay vào trong tay của Tinh Không Chiến Hồn, tiếp theo thuận thế xông vào trong cơ thể của hắn.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN