Thần Nhãn Thế Giới
Chương 41: Các ngươi có tư cách sao!
Xung quanh mấy người đang định tiếp tục di chuyển, lúc này thấy Tôn Vĩnh Sinh đứng ra liền sững lại tiếp tục xem, bất quá nhìn Tôn Vĩnh Sinh chỉ có luyện thể một tầng liền lập lắc đầu thở dài, miệng nhẩm một cái ngu xuẩn câu.
Không ít người còn làm xem kịch hài bộ dạng, không có thực lực cũng dám đứng ra làm bộ anh hùng cứu mỹ nhân, thế gian còn thật nhiều loại này muốn chết phế vật. Không nói ba tên kia Hắc phong quán nhân, là người có thế lực, chính bọn hắn tự thân tu vi cũng đủ phế bỏ tên thiếu niên này.
Bất quá lúc này, ba cái côn đồ bị Tôn Vĩnh Sinh một chưởng vỗ bay, miệng lập tức im lại, nghẹn họng chân chối, trợn tròn mắt không thể tin được, có người không may bị ba tên kia bay ngược cuốn vào ngã lăn ra đất.
Vừa rồi nữ tử nhìn thấy ba tên kia bị đánh bay cũng thở phào một hơi, nàng chỉ là người thường, cũng không nhìn ra Tôn Vĩnh Sinh tu vi thế nào, vì vậy cũng không như mấy cái quần chúng thất thố.
Hai mắt lại liếc nhìn trước mặt thiếu niên vừa cứu mình, liễu mi liền hơi nheo lại, cảm thấy người này làm sao lại quen như vậy đâu, bất quá nàng vẫn nhanh chóng khép nép cúi đầu cảm tạ
“ Vị đại nhân này, thật cảm tạ ngài cứu giúp! “
Tôn Vĩnh Sinh nghe nữ tử này nói như vậy lập tức phì cười, miệng chọc ghẹo nói
“ Tiểu Thanh, ngươi cái này chẳng lẽ không nhận ra ta? “
Tiểu Thanh đang quỳ xuống vô cùng điệu thấp bộ dạng, nghe trước mặt thiếu niên nói, hơi ngẳng đầu, màu xanh trong hai con mắt nhìn về nam nhân này, hơi nhíu lại suy nghĩ, sau đó hai con ngươi trợn tròn, khuôn mặt không thể tin được
“ Ngươi..ngươi chẳng lẽ là thiếu gia?! “
Tôn Vĩnh Sinh hơi gật gật đầu, tiểu Thanh tên thật là Lạc Thanh Thanh, chính là một cái được thu dưỡng cô nhi, trong nhà hắn trước kia phục vụ một cái nha hoàn, tuy nói nhà hắn phục vụ người hầu hết bị mấy cái lão cha hắn anh em giết, bất quá chỉ là giết các loại lúc trước cùng bọn hắn đối kháng vệ sĩ có tu vi người thôi, còn như Lạc Thanh Thanh cái này người thường nha hoàn, căn bản không lật nổi sóng gió gì, chính là được tha mạng.
Nàng lúc này chính là đang phục vụ cho hắn một cái biểu tỷ, nhưng là vẫn thỉnh thoảng rảnh rỗi liền mang cơm đến thăm hắn cùng mẫu thân, không ngờ hôm nay lại xui xẻo gặp tình huống này, cũng may là hắn cũng bất ngờ gặp được giải nguy.
Cũng chính vì vậy hắn mới ra tay cứu giúp, nếu không chỉ là một cái không quen biết người xa lạ, căn bản không có chuyện hắn động thủ, tại cái này võ tôn thế giới, như vậy thánh mẫu người chính là cùng nói nhiều nhân vật phản diện một dạng, sống không quá ba chương.
Nhìn Lạc Thanh Thanh kinh hãi biểu lộ, Tôn Vĩnh Sinh lắc lắc đầu đưa tay đỡ nàng dậy, trong đầu xuy tư, ân, nha đầu này mấy tháng không gặp, da dĩ nhiên càng trở nên tốt như vậy, bàn tay còn rất mềm, xúc cảm không tệ a, bất quá bề ngoài vẫn mặt dày đới với nàng đánh một cái nghiêm túc quan tâm trách móc
“ Ngươi nữ nhân này chỉ là phàm nhân, thân là nữ tử lại dám một mình ra ngoại thành như vậy, chẳng lẽ ngoài này không có cái gọi là luật pháp, hơn nữa nếu để Tôn gia biết ngươi đến gặp ta liền có phiền phức lớn nha! “
Lạc Thanh Thanh theo bản năng bắt lấy tay Tôn Vĩnh Sinh đứng dậy, cũng không nói gì, mai mắt nhìn chằm chằm hắn, trong lòng nhấc lên kinh đào hải lãng, nếu không phải Tôn Vĩnh Sinh giọng nói, nàng thật không thể nhận được hắn là của mình thiếu gia, mới không lâu không gặp làm sao lại biến đổi lớn như vậy.
Mà đại thiếu gia lúc nào trở nên như thế lợi hại, vừa rồi ba tên côn đồ thế nhưng là thứ thật tu sĩ, khí lực có thể vác trăm cân tảng đá lớn, đại thiếu gia yếu đuối cơ thể không ai không biết, vậy mà có thể một chưởng vỗ bay ba người, cái này làm nàng căn bản không thể tin được.
Nàng đang định nói, lúc này ba tên kia côn đồ đứng giậy, khoé miệng chảy máu, khuôn mặt vừa sợ vừa giận, bọn hắn từ lúc gia nhập Hắc Phong quán, may mắn trở thành một phiên đội trưởng chân chó, lúc này mới dám như thế ra ngoài không kiêng dè gì, thế nhưng trước mắt tên này hắc y thiếu niên, vậy mà dám đánh bọn hắn trọng thương, quả thật là muốn chết.
Lau đi khoé miệng vết máu, một tên côn đồ khuôn mặt dữ tợn, phẫn nộ quát lên
“Tên súc sinh, bọn ta thế nhưng là Hắc phong quán người, dám động bọn ta, không sợ bị diệt cả nhà, vứt xác cho chó ăn sao? “
Tôn Vĩnh Sinh nghe vậy quay đầu lại nhếch mép, cười nhạt một cái, ngữ khí coi thường nói
“ Các ngươi hình như còn chưa biết rõ thân phận của mình, chỉ là hai ba cái luyện khí hai tầng con kiến hôi mà thôi, các ngươi thật cho rằng, mấy con kiến chết đi sẽ gây cả một tổ kiến giúp ngươi báo thù sao? “
“ Quả thật không biết thân biết phận, vẫn là các ngươi thật cho rằng sinh mạng của các ngươi thật đáng giá đến mức để Hắc phong quán tru cả nhà ta! Các ngươi có tư cách sao! “
Tôn Vĩnh Sinh vừa đi vừa nói, rất nhanh đứng trước ba tên đang quỳ côn đồ, mặc dù trên thân không toả ra bất kì cái gì khí tức, giống như một người bình thường, bất quá tại hắn đứng trước mặt ba tên côn đồ lúc, lại khiến bọn hắn sợ hãi mặt trắng bệch, sau lưng nhễ nhại mồ hôi.
Xung quanh mọi người nghe Tôn Vĩnh Sinh nói khuôn mặt bừng tỉnh, cảm thấy hắn nói quả thật có lý, mắt nhìn ba tên côn đồ không có chút nào thiện cảm, bọn hắn hầu hết đều có ít nhất luyện thể ba tầng tu vi, vật mà để mấy tên yếu gà lấy thân phận ra doạ sợ, quả thực mất mặt.
Mấy tên côn đồ cảm nhận xung quanh mọi người ảnh mắt khuôn mặt càng bạch, không nhịn được nuốt một ngụm nước bọn, Tôn Vĩnh Sinh nói không chỉ tát mặt đánh thức mọi người, mà còn tát bọn hắn thoát mộng, quả thật của bọn hắn máy cái mạng nhỏ có thể khiến Hắc phong trại xuất binh giúp mình báo thù sao, đương nhiên phủ định.
Lúc này bọn hắn nhìn Tôn Vĩnh Sinh không còn như lúc trước hung hăng, chỉ có vô cùng hoảng sợ.
Lại không để bọn hắn nói gì, Tôn Vĩnh Sinh lại ra ba chưởng, ba chưởng này không giống lúc nãy, tay hắn lúc này chính là đang bọc một tầng linh lực
Oành!
Ba tên côn đồ ánh mắt co giút lại, ba chưởng này lần lượt đánh vào bụng bọn hắn, khiến bọn hắn đan điền lập tức phá toái, linh lực theo đó điên cuồng rút đi, khinh khủng đau đớn lan trần khắp cơ thể, sau đó liền không nhịn được ngất đi.
Tôn Vĩnh Sinh phủi phủi cánh tay, quay về phía Tiểu Thanh đi, ba tên này nhìn là biết không phải hạng tốt lành gì, cưỡng hiếp giết người chỉ sợ làm không ít, chỉ phế bọn hắn tu vi chính là còn tiện nghi bọn hắn.
Lạc Thanh Thanh nhìn thấy toàn bộ quá trình, trong đầu đảo loạn liên tục, đối với trước mặt người là thiếu gia một lần nữa không dám xác định, mặc dù khuôn mặt cùng giọng nói giống, nhưng làm sao có cảm giác tính cách, mọi mặt so với trước một trời một vực trái ngược.
Hơn nữa cái kia thực lực, chẳng lẽ hắn linh căn được cải thiện, có thể tu luyện rồi.
Tôn Vĩnh Sinh nhặt lấy ba tên kia giới chỉ, nhìn Tiểu Thanh biểu lộ cũng không bất ngờ, đợi mọi người rời đi hết, rồi đối với nàng một hồi giải thích bịa đặt, lúc này Lạc Thanh Thanh mới tin tưởng.
Nàng nghe xong chuyện lúc đầu không thể tin được, sau đó chuyển sang vô cùng kích động, hưng phấn nói
“ Thiếu gia, thật tốt quá, không ngờ ngươi lại có thể được một vị cao nhân thu làm đệ tử, thật là lão thiên có mắt, sau này có thể trả thù đuổi ngươi ra khỏi nhà Tôn gia một đám kia…! “
Nói đến đây Tiểu Thanh khuôn mặt toát ra một cỗ bi thương, lúc trước tại Tôn Vĩnh Sinh chưa bị đuổi khỏi nhà, nàng cũng với nhà hắn hộ vệ tỷ tỷ có thể nói thân như tỷ muội ruột, lúc vị tỷ tỷ đó bị giết nàng cũng chỉ bất lực không thể làm gì.
Nàng mặc dù hiện tại ở Tôn gia bất quá đối với bọn hắn phi thường thống hận, nếu không phải thân nữ tử, không thể tu luyện, lại không có đối với Tôn gia trả hết nợ, nàng đã sớm rời khỏi Tôn gia, chạy theo Tôn Vĩnh Sinh một nhà sinh sống cùng
Tôn Vĩnh Sinh xoa xoa đầu nàng, cho nàng một cái yên tâm ánh mắt nói
“ Yên tâm, không trả thù hết những tên hại ta, ta liền không tự nhận cùng Tôn đại thánh có quan hệ! “
Tiểu Thanh cũng gật gật đầu, sau đó cầm lên chưa bị đổ đi đồ ăn, liền lên ngựa theo Tôn Vĩnh Sinh về nhà.
Hắn đi từ buổi sáng, hiện tại trở về cũng đã giữa trưa, lúc này ngoài cổng thôn đang có mấy cái thôn dân đang đối với yêu thú thịt xẻ mổ, yêu thú thịt khí huyết siêu viễn nhân loại, mà bọn hắn chỉ là phàm nhân, từng này thịt phân cả làng ăn một tuần vẫn dư dả.
Đối với bọn hắn chào hỏi một chút, liền cùng Tiểu Thanh nhanh chóng về nhà
“ Thiếu gia a, ngươi hiện tại tu luyện được bao nhiêu thực lực? “ Lúc này Tiểu Thanh bỗng dưng hỏi
Tôn Vĩnh Sinh hơi nghi hoặc, nhưng vẫn trả lời nàng “ Ta mới tu luyện, đại khái chỉ có luyện thể một tầng “
LẠc Thanh Thanh nghe vậy liền một mặt tiếc nuối “ Vậy thật tiếc a, U sương thành thiếu nhiên thi đấu một tháng sau liền muốn bắt đầu, nếu ngài có thể lâu một chút tu luyện, liền có thể trước mặt mọi người biểu hiện rồi, ta nghe nói lần này thi đấu có rất nhiều đại thế lực, tông môn đến coi, nếu ngài có thể gia nhập một cái lớn tông môn vậy liền quả thật tốt a! “
Tôn Vĩnh Sinh hai mày nhíu lại, lập tức bắt được trọng điểm, nhanh chóng hỏi lại
“ Cái gì, thiếu niên đấu không phải hai tháng sau mới bắt đầu sao, như thế nào lại thành một tháng? “
Lạc Thanh Thanh chậm rãi giải thích “ Năm nay ta nghe nói thiếu niên đấu chính là lấy ba cái người đứng đầu đi vào vương thành tham gia thí luyện, vì vậy so với mọi năm tổ chức sớm hơn một tháng! “
Tôn Vĩnh Sinh xoa xoa mày, cảm thấy rắc rối, chính mình còn định hai tháng sau tham gia cái này thiếu niên đấu, lúc này lại chuyển còn một tháng thời gian, làm sao lại kịp, mà Cực long chính là cần một tháng mới có thể khôi phục, có nghĩa là một tháng sau mới có công pháp tu luyện.
Mặc dù hắn vẫn có thể tự hấp thụ linh khí, nhưng là không có công pháp hộ trợ, chỉ dựa vào hắn hiện tại kinh mạch độ rộng, chỉ sợ một tháng còn không đột phá đến luyện thể ba tầng, chứ không nói gì tham gia cái kia thiếu niên đấu.
Lúc này, bỗng dưng hắn hai mắt sáng lên
“ Phải rồi, vẫn có cách! “
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!