Thần Sủng Tiến Hóa
Khủng Bố Nhân Diện Ngô Công
Mùi hôi thối tràn ngập trong không khí, khi lớp lá khô bị nhấc lên thì mùi vị này trong nháy mắt quét ngang khắp bốn phía trong không gian của rừng cây.
– Ọe.
Không ít đồng học vì không chịu được loại mùi vị quá kích thích này nên đã nửa quỳ trên mặt đất mà không ngừng nôn khan.
Một con quái vật khổng lồ chậm rãi leo ra từ đằng sau tảng đá lớn, chỉ tính toán sơ qua thì chí ít nó cũng phải dài đến bốn, năm mét. Những chiếc chân đốt thô to dẫm trên mặt lá khô phát ra những âm thanh sột soạt.
Con quái vật xuất hiện có những chiếc lông màu trắng vặn vẹo không có quy tắc bao phủ phần khớp nối của chân đốt, sau đó lan dần xuống phía dưới. Chiếc giáp xác màu xanh đậm bị phủ đầy rêu xanh giống như một tảng đá lớn. Thứ làm cho người ta buồn nôn nhất chính là từng chiếc đầu lâu xếp chồng lên nhau ở trên lưng của nó, giữa khe hở của chúng thỉnh thoảng còn chảy ra một chút nước mủ màu vàng. Trong đó cũng có một phần nước mủ đã bị đông đặc lại, ở phía trên còn dính không ít bùn đất cùng lá khô.
Có một ít đầu lâu có lẽ là do bị đặt trên đó quá lâu nên đã bị khô xẹp lại giống như một cục thịt sấy khô.
Cũng có một cái đầu lâu vẫn còn đang dính những vệt máu tươi mới cùng với hai con mắt trợn to.
Hải Lam Vũ thiếu chút khóc ra thành tiếng bởi vì hắn đã nhận ra thân phận của cái đầu đó. Nó chính là ngự thú Hắc Nộ Hầu của hắn!
Có chút đau lòng, cũng có chút khổ sở.
Dù sao thì cha hắn cũng đã tốn không ít tiền để mua con Hắc Nộ Hầu này, nó tương đương với giá của một chiếc xe trước tai biến. Bây giờ chỉ vừa mới mua được hai ngày liền chết, sau khi trở về thì hắn chắc chắn sẽ bị cha mình mắng chết.
– Oa, oa ——
Con rết to lớn làm cho người ta phải khiếp sợ này phát ra những tiếng kêu giống như tiếng trẻ con khóc.
Thứ này chính là Khủng Bố Nhân Diện Ngô Công sao? Cao Bằng rất sợ hãi, hắn đã từng được nghe thầy giáo giới thiệu qua về loại quái vật này ở trên lớp học nhưng chẳng qua là những ví dụ mặt trái. Bởi vì sự ra đời của Khủng Bố Nhân Diện Ngô Công có ý nghĩa sâu xa. Hơn nữa vẻ ngoài của nó rất dễ dàng phân biệt ra, bởi vì loại quái vật có thể làm cho người ta buồn nôn đến trình độ như thế này ở trong các loại quái vật cấp thấp cũng không có nhiều.
Nghe nói Khủng Bố Nhân Diện Ngô Công là một loại đột biến ác tính, vốn nó cũng chỉ biến đổi thành một loại rết khổng lồ mà thôi. Nhưng mà lúc tai biến vừa phát sinh đã tạo thành thương vong cùng khủng hoảng rất lớn, nên sau đó có một số khu vực còn còn chồng chất rất nhiều thi thể chưa kịp xử lý.
Tại thời gian đầu của tai biến những quái vật này đều tràn đầy hoạt tính, hơn nữa cũng dễ dàng bị biến dị.
Cho nên một phần những con rết khổng lồ dùng thi thể làm thức ăn trong một thời gian dài cuối cùng cũng biến dị, hơn nữa còn sản sinh ra thói quen đem đầu của con mồi xếp vào trên lưng mình! Có lẽ nguyên nhân bởi vì dùng thi thể nhân loại làm thức ăn trong thời gian dài nên Khủng Bố Nhân Diện Ngô Công rất yêu thích đối với đầu của những sinh vật linh trưởng.
Theo sự điều tra của những nhân viên nghiên cứu thì nguyên nhân Khủng Bố Nhân Diện Ngô Công đem đầu của con mồi xếp vào trên lưng chính là để đe dọa thiên địch cùng những quái vật khác. Bởi vì ngoại trừ thi độc rất mạnh có được khi biến dị thì thứ duy nhất đáng giá tán thưởng ở nó chính là hình thể khổng lồ. Một con Khủng Bố Nhân Diện Ngô Công trưởng thành có thể dài đến năm, sáu mét, nếu đặt ở dã ngoại thì nó cũng được coi là một loại quái vật cỡ trung.
– Mọi người cẩn thận, tuyệt đối không nên đứng quá gần Khủng Bố Nhân Diện Ngô Công. Bởi vì nó có thể phun nọc độc ra từ miệng, tầm bắn xa đến mười mấy mét mang theo hiệu quả ăn mòn rất mạnh, hơn nữa còn rất buồn nôn. . .
Mộ Dung Thu Diệp nhíu chặt lông mày, trạng thái lúc này của nàng cũng không được tốt lắm. Nàng cũng là lần thứ nhất gặp phải loại quái vật quỷ dị này.
– Khủng Bố Nhân Diện Ngô Công ngoại trừ phun ra nọc độc thì phương thức chiến đấu duy nhất chính là dùng thân thể khổng lồ của chính mình để áp chế, sau đó lại thông qua răng nanh đem nọc độc tiêm vào người con mồi, vì thế mọi người không nên tới gần nó. Tốc độ di chuyển của Khủng Bố Nhân Diện Ngô Công cũng không nhanh lắm, bọn chúng chỉ quen thuộc việc núp tại những tảng đá lớn hoặc trong hang động rồi chờ đợi con mồi tự mình tới cửa, nhưng vì lý do an toàn thì mọi người tốt nhất vẫn nên lùi lại mấy bước đi.
Cao Bằng tỉnh táo nói, sau đó lặng lẽ lùi lại hai bước.
Thầy Trương ở trên lớp học đã từng nói qua nhược điểm của Khủng Bố Nhân Diện Ngô Công, trong sách vở cũng có nói như vậy. Nhưng có trời mới biết con quái vật này lại có thể đột biến ra năng lực mới gì hay không, hoặc cũng có thể là những tài liệu kia ghi chép thiếu sót chỗ nào đó. Nên Cao Bằng sẽ không đưa tính mạng của mình đặt ở mấy câu, mấy hình ảnh trên vài trang giấy đó.
Đám người lùi lại hình như làm cho Khủng Bố Nhân Diện Ngô Công buông lỏng không ít, dù sao thì trong thực đơn của bọn nó nhân loại cũng là một con mồi cấp cao. . .
Giống như khi ăn qua thịt người thì cá mập sẽ không còn cảnh giác đối với chúng ta nữa, những con hổ khi đã ăn thịt người rồi thì cũng sẽ xếp sinh vật này vào trong thực đơn của nó.
Khủng Bố Nhân Diện Ngô Công nhìn thấy đám người đông nghịt kia đồng thời lùi về sau hai bước thì hai mắt sáng lên. Nó thử thăm dò tiến lên hai bước rồi dừng lại, cặp râu trên trán dựng đứng lên tràn đầy cảnh giác.
Ngay sau đó nó lại nhìn thấy đám nhân loại kia cũng đồng loạt lùi về sau hai bước.
Trong lòng của Khủng Bố Nhân Diện Ngô Công càng vững tin hơn, lần này nó không cố kỵ gì nữa.
Những chiếc chân đốt giẫm lên những mảng lá khô bên dưới phát ra những âm thanh sột soạt. Khi thân thể nó không ngừng di chuyển thì những chiếc đầu lâu trên lưng cũng cùng nhau lay động. Còn những cái hốc mắt trống trơn thì nhìn thẳng về phía đám người ở đằng trước, phảng phất như đang chế giễu đám người này từ trong Địa ngục.
Khủng Bố Nhân Diện Ngô Công cuối cùng cũng bò ra khỏi tảng đá lớn. Nó diễu võ giương oai vặn vẹo thân thể bò về phía đám người, trong miệng thỉnh thoảng còn phát ra những âm thanh như tiếng khóc của trẻ con. Tư thái giống như một lão địa chủ đang tuần tra đất đai của nhà mình với khí thế bệ vệ không ai bì nổi.
【 Tên quái vật 】: Khủng Bố Nhân Diện Ngô Công
【 Đẳng cấp quái vật 】: Cấp 12 (Tinh anh)
【 Phẩm chất quái vật 】: Phổ thông
【 Thuộc tính quái vật 】: Hệ Thi / Hệ Độc
【 Trạng thái quái vật 】: Hơi tổn thương (Kiêu ngạo)
【 Nhược điểm quái vật 】: 1. Hệ Quang, 2. Hệ Hỏa
Hệ Quang, hệ Hỏa. . . Khi Cao Bằng đưa lực chú ý tập trung vào hai chữ hệ quang này thì phụ đề đột nhiên trở nên nhạt dần, phảng phất như gợn sóng trên mặt nước. Ngay sau đó một loạt kiểu chữ khác lần nữa hiện lên.
【 Phương pháp khắc chế 】: 1. Công kích bằng hệ Quang (có thể tạo thành tổn thương ngoài định mức với Khủng Bố Nhân Diện Ngô Công), 2. Cường Quang Chiếu Xạ (có thể tạo ra hiệu quả chấn nhiếp cao đối với con ấu sinh thể này, nếu ở trong Cường Quang Chiếu Xạ thời gian dài sẽ ảnh hưởng đến sự biến dị của nó), 3. Quang Minh Mạn Đà La ( bột phấn của loại cỏ này có tác dụng mạnh trong việc xua đuổi Khủng Bố Nhân Diện Ngô Công, nó cũng có thể tạo ra thương thế nghiêm trọng đối với quái vật này) . . .
Đằng sau còn có rất nhiều nhưng chỉ riêng những thứ này đã đủ làm Cao Bằng cảm thấy chấn kinh rồi. Bởi vì rất nhiều thứ ở trong sách vở không có nói đến, có lẽ thứ ở trong sách vở chỉ là một phần tri thức có tính chọn lọc mà thôi. Nhưng mà hắn có thể khẳng định rằng có rất nhiều tri thức bản thân tuyệt đối chưa từng thấy qua.
Trên những cành cây xung quanh chẳng biết lúc nào đã xuất hiện từng con Ma Quỷ Đường Lang.
Đây là Ma Quỷ Đường Lang, một loại Ngự Thú chuyên môn của công ty bảo an Lam Thuẫn. Chỉ cần nhìn vào số liệu của bất kỳ một con nào trong số chúng thì đều có thể nhẹ nhõm săn giết Khủng Bố Nhân Diện Ngô Công.
Bây giờ sắc trời cũng đã tối lại, chỉ còn một chút tia sáng yếu ớt chiếu xuống rừng cây thông qua những khe hở. Nhờ ánh sáng chập chờn của những bó đuốc mà cả người của Ma Quỷ Đường Lang có thể dung nhập vào trong bóng tối một cách hoàn mỹ
– Linh tước!
Mộ Dung Thu Diệp đột nhiên quát lên.
Ngân Dực Điểu vẫn đang một mực đứng lẳng lặng trên một nhánh cây, bỗng nhiên hóa thành một tia chớp màu bạc lao xuống dưới. Vào lúc Khủng Bố Nhân Diện Ngô Công còn chưa kịp phản ứng thì Ngân Dực Điểu đã lướt qua lưng nó, sau đó chém bay một chiếc đầu ở trên đó.
Chỗ bị chém đứt phun ra những chất lỏng màu vàng nhạt. Chất lỏng này càng ngày càng đậm hơn, từ vàng nhạt biến thành màu vàng rồi cuối cùng là vàng đậm. Nó nhanh chóng bao trùm lên vết thương rồi cô đặc lại.
Khủng Bố Nhân Diện Ngô Công phát ra một tiếng kêu đau đớn, sau đó nó ngửa mặt lên trời phun ra không một đám dịch thể lớn màu đen.
Từng giọt dịch thể rơi trên những chiếc lá khô ở trên mặt đất làm cho chúng bị ăn mòn phát ra những vệt khói trắng.
——————–
Dịch: B
Beta: B
Team: MBMH Translate
– Hắc Nộ Hầu của em đã đi đến chỗ nào?
Hai hàng lông mày của Mộ Dung Thu Diệp nhăn lại, theo lý thuyết thì vấn đề an toàn của Ngự thú không phải do nàng quản.
Nhưng khi nhìn thấy Hải Lam Vũ đang khóc nức nở giống như đứa trẻ thì nàng lại mềm lòng.
– Ở bên đó.
Một nhân viên bảo an mặc chế phục màu lam của công ty Lam Thuẫn chỉ về phía rừng cây nhỏ ở nơi xa.
Hải Lam Vũ còn chưa kịp lau khô nước mắt ở trên mặt thì lại ngơ ngác nhìn sang người đột nhiên xuất hiện bên cạnh mình này.
– Ông làm sao biết được?
– Bởi vì vừa rồi tôi đứng ở phía sau cậu 100 mét.
Nhân viên bảo an của công ty Lam Thuẫn cười tủm tỉm nói.
– Vậy sao ông lại không ngăn Hắc Nộ Hầu của tôi lại!
Hải Lam Vũ lớn tiếng chất vấn, bởi vì quá tức giận nên mạch máu trên trán cũng nổi phồng hẳn lên.
Người nhân viên bảo an này đưa ngón trỏ lên rồi nhẹ nhàng đặt ở trên môi của mình.
– Hư.
Hải Lam Vũ đột nhiên thấy lạnh cả người, khi cúi đầu xuống mới cảm thấy có một cái bóng đen nhánh đã lặng yên không một tiếng động bao phủ hắn.
Ở bên cạnh còn truyền ra tiếng thét chói tai của những đồng học khác.
Hắn bỗng nhiên quay đầu lại thì cảm thấy như sắp đụng vào một thứ gì đó, chỉ ngẩng đầu nhìn thoáng qua một chút nhưng lại làm cho trái tim của hắn thiếu chút nữa nhảy từ ngực ra ngoài.
Cặp kìm dữ tợn ở miệng lúc đóng lúc mở, đôi mắt kép không mang theo chút cảm tình nào nhìn thẳng vào hắn, phảng phất như một sát thủ lạnh lùng đang nhìn vào con mồi của chính mình. Lúc này hắn thậm chí có thể nhìn thấy rõ ràng từng chiếc lông tơ ở phần miệng cùng với hai chiếc kìm sắc nhọn lập loè hàn quang.
Thân thể cao lớn cùng với đường cong uốn lượn, đôi chân trước sắc bén giống như một thanh đại đao dùng để chém đầu. Điều đó làm cho quái vật này giống như một bức điêu khắc cô độc nhất trên thế giới này.
– Tính tình của bảo bối nhà tôi không tốt lắm, đặc biệt là lúc có người hét to đối với tôi.
Nhân viên bảo an cười nói với Hải Lam Vũ, nhưng ở trong mắt của Hải Lam Vũ thì nụ cười này lại giống như nụ cười của một ác ma.
– Vị tiên sinh này, anh đừng có dọa học sinh của tôi!
Mộ Dung Thu Diệp đột nhiên tức giận nói.
Nàng phảng phất biến thành một con sư tử mẹ đang bao che cho con, tiến lên đem Hải Lam Vũ kéo ra phía sau của mình.
– Xin lỗi, tôi cũng không có ý đe dọa vị tiểu tiên sinh này, chỉ là do cậu ta hét to đối với tôi trước cho nên ngự thú của tôi mới không nhịn được bước ra.
Nhân viên bảo an hô một tiếng với Ma Quỷ Đường Lang, con bọ ngựa cao ước chừng hai mét này quay đầu sang nhìn thoáng qua Mộ Dung Thu Diệp một chút, sau đó xoay tròn lại một trăm tám mươi độ, những chiếc chân cường tráng hữu lực hơi uốn lượn rồi hóa thành một đạo tàn ảnh biến mất tại chỗ.
]
– Bây giờ có thể chứng minh là tôi không có ác ý rồi chứ.
Nhân viên bảo an giang hai tay ra, nhìn thật sâu vào Hải Lam Vũ đứng phía sau Mộ Dung Thu Diệp rồi nhàn nhạt nói:
– Tôi chỉ muốn nói cho cậu biết, nhiệm vụ của chúng tôi chỉ là phụ trách bảo hộ sự an toàn thân thể của các cậu mà thôi, còn Ngự thú của mọi người thì không nằm trong trong phạm vi đó. Tuổi tác của cậu chắc đã được coi là trưởng thành rồi chứ, nếu đã là người trưởng thành thì phải phụ trách với hành động của chính mình, không phải tất cả mọi người đều phải sủng ái che chở như cha mẹ của cậu.
Khi nói xong hắn cất lên một tiếng cười nhạo rồi xoay người rời đi.
Hải Lam Vũ mặc dù tức giận đến mức xanh mặt, hai bàn tay nắm lại thật chặt, cả người đều đang run rẩy, nhưng lại không dám tức giận.
Cắn chặt hai hàm răng lại, ngực của Hải Lam Vũ phập phồng kịch liệt.
Mộ Dung Thu Diệp thấy thế thì thầm than trong lòng, tuy muốn nói mấy lời an ủi nhưng lại không biết bắt đầu từ đâu. Nàng biết những học sinh của mình bây giờ đều nằm trong lứa tuổi có lòng tự trọng rất cao.
Trước khi xảy ra tai biến thì nàng cũng từng làm cô giáo, tính đến bây giờ thì cũng đã được mười mấy năm rồi. Vì thế vừa rồi theo thói quen nàng liền đứng ra bảo hộ phía trước Hải Lam Vũ, tuy rằng hiện giờ pháp luật đã hạ tiêu chuẩn người trưởng thành xuống 16 tuổi nhưng ở trong mắt của nàng thì mấy người học sinh này cũng chỉ là trẻ nhỏ mà thôi.
– Chúng ta đi tìm thôi.
Mộ Dung Thu Diệp gọi Ngự thú của mình tới rồi đi đến phương hướng mà Hắc Nộ Hầu đã biến mất.
Trong lớp có không ít học sinh đang do dự, nhưng cuối cùng vẫn sôi nổi đi theo ở phía sau. Bọn họ cũng đều gọi Ngự thú của mình đi theo.
Các Ngự thú cùng học sinh tụ lại một chỗ tạo thành quy mô không nhỏ, nhìn qua cũng có chút đông đúc.
Hải Lam Vũ thấy vậy thì bỏ xuống lo lắng trong lòng, hắn nghĩ rằng có nhiều người cùng đi như vậy thì chắc cũng không gặp được nguy hiểm gì.
Cao Bằng cũng đi theo đám người, thứ chân chính làm cho hắn yên tâm không phải là những sủng vật nhỏ mà đồng học mang theo, ít nhất ở trong mắt của hắn thì chúng đều chỉ là một đám sủng vật nhỏ mà thôi.
Hàng năm đều ở trong thành phố, không gặp qua máu thì khi so sánh với quái vật ở bên ngoài sẽ giống như sự khác nhau giữa lợn nhà và lợn rừng. Tuy rằng nhìn qua lợn nhà lớn hơn so với lợn rừng, nhưng nếu thật sự chém giết nhau thì chỉ sợ nó sẽ bị lợn rừng đuổi đánh cho phải chạy trốn khắp nơi.
Thứ chân chính làm cho hắn yên tâm chính là những con Ma Quỷ Đường Lang đang đứng ở trên những cành cây xung quanh. Khi chúng đứng ở trên đó thì sẽ giống như một cành cây khô không có sinh mệnh, chỉ thấy thân hình chúng nhoáng lên liền biến mất tại chỗ ngay sau đó xuất hiện ở cành cây phía trước nhưng vẫn duy trì tư thế ban đầu.
Chỉ sợ ngay cả Ngân Dực Điểu biến dị của cô Mộ Dung ở trước mặt Ma Quỷ Đường Lang cũng chỉ có thể trở thành con mồi.
Tùy tiện lựa chọn số liệu của một con Ma Quỷ Đường Lang.
【 Tên quái vật 】: Ma Quỷ Đường Lang
【 Cấp bậc quái vật 】: Cấp 15 ( tinh anh )
【 Phẩm chất quái vật 】: Tinh nhuệ
【 Thuộc tính quái vật 】: Hệ Mộc
【 Trạng thái quái vật 】: Khỏe mạnh ( bình tĩnh )
【 Nhược điểm quái vật 】:Hệ Hỏa
Đây là một loại quái vật mạnh mẽ nhất mà Cao Bằng từng gặp qua, có cấp bậc tinh anh lại thêm phẩm chất tinh nhuệ. Mỗi một nhân viên an ninh của Lam Thuẫn đều có trang bị một con Ma Quỷ Đường Lang, cấp bậc của chúng chỉ chênh nhau từ 2-3 cấp, thực lực cũng chỉ chênh lệch rất nhỏ.
Có nhiều Ma Quỷ Đường Lang như vậy thì trừ khi bọn họ gặp phải quái vật cấp thủ lĩnh mới có khả năng bị nguy hiểm đến tính mạng. Nhưng mà nơi này là vùng ngoại thành, quái vật cấp tinh anh có lẽ có khả năng nhỏ chạy vào từ vùng biên cảnh, nhưng quái vật cấp thủ lĩnh lại tuyệt đối không có khả năng đó. Nó giống như việc lưới đánh cá chỉ có thể để lọt cá nhỏ qua khe hở chứ tuyệt đối không để lọt cá lớn.
Đám người tìm kiếm dọc theo phương hướng mà Hắc Nộ Hầu đã biến mất, diện tích ở đây cũng không lớn lắm nhưng thảm thực vật lại tương đối tươi tốt.
Không được bao lâu thì đã có người tìm được dấu vết mà Hắc Nộ Hầu lưu lại, đó là một vết máu trên mặt đất, xung quanh còn có một ít chất lỏng màu vàng đặc sệt tản mát ra mùi vị ghê tởm khó ngửi.
– Chắc là ở xung quanh đây.
Mộ Dung Thu Diệp bình tĩnh nói,
– Các bạn học cẩn thận một chút, ngàn vạn lần không được đi xa, mọi người hãy kết thành đoàn rồi đi bên nhau.
Những nhân viên bảo an của công ty bảo an Lam Thuẫn cũng đã phân phó cho Ma Quỷ Đường Lang bảo hộ sự an toàn của những người học sinh này.
Một nhân viên bảo an mặc quần áo của đội trưởng lộ ra vẻ mặt thú vị khi nhìn về phương hướng nào đó,
– Hình như đó là tác phong của thứ kia.
Tuy trong lòng có suy đoán nhưng hắn vẫn thả lỏng mà không hề lo lắng gì. Nếu thật sự là do thứ kia thì uy hiếp cũng không lớn lắm, nó hoàn toàn ở trong phạm vi khống chế, nhưng với các bạn học mới ra đời kia thì…… Trên mặt hắn lộ ra ý cười, chắc sẽ gặp ác mộng vào buổi tối.
Vết máu này hình như là hướng về cái phương hướng kia.
Mộ Dung Thu Diệp cúi đầu điều tra vết máu trên mặt đất. Vết máu chạy dài hỗn loạn ở trên lá khô rồi biến mất ở phía sau một viên đá lớn mọc đầy rêu xanh phía xa.
– Linh Tước, điều tra xem phía sau viên đá lớn kia có nguy hiểm hay không đi?
Mộ Dung Thu Diệp đưa ra mệnh lệnh.
Ngân Dực Điểu vẫn luôn bay lượn xoay quanh không trung của rừng cây phát ra một tiếng hót vang rồi lao xuống phía sau hòn đá kia!
Hai chiếc cánh màu bạc giống như những chiếc đao sắc bén chặt đứt những cành cây ven đường. Cuối cùng nó dừng lại ở trên một cành cây phía sau rồi nhìn xuống bên dưới. Đôi mắt sắc bén lóe ra hàn quang, nhìn chằm chằm vào một chỗ sau đó phát ra một tiếng hót bén nhọn!
Cùng lúc đó phía dưới cũng truyền ra âm thanh giống như tiếng khóc của trẻ con…
………………
Dịch: B
Beta: B
Team: MBMH Translate
Bản dịch được cập nhật độc quyền tại .com
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!