Thần Thoại Tái Sinh
Chương 49: Phần 8: Thập Sứ Giả. Nguy Cơ. Diệt. Chúa Tể. Full
………..
Phành….
Trở lại nội môn. Về phòng nghĩ dưỡng. 2 ngày sau. Đến đăng ký. Ai nấy đều Thiên Nhân Đến Thiên Tôn tên Lục Vân. Có một tên Chí Tôn Cảnh. Là đệ tử trọng bồi của Đàm Trưởng Lão. Xung quanh có 9 tên toàn những kẻ nổi bật đi theo Lục Vân.
Hội Đồng Ma Giáo ngồi phía trên.
Hơn 100 nội môn xếp hàng ngay ngắn.
Trong đám chỉ duy nhất Dương Khiết chỉ Luyện Khí Đỉnh Phong. Gương mặt rất lạ lẫm.
– Mi tên gì….
Quỷ Vương hỏi.
– Ta là Đoạn Lãng. Tên thật Dương Khiết.
!!!!
– Ồ thì ra dịch dung… ko sao…
Quỷ Vương rất hứng thú. Mái tóc bạch kim đạo bào đen phản chiếu nổi bậc trong đám đông
KHOAN ĐÃ….
ÙNG… ÙNG…. ÙNG….
CRE…
GRAO….
Một đoàn người cưỡi thập giai yêu thú đến. Cảnh giới Thiên Tiên đến Huyền Tiên.
– Ồ… ngọn gió nào mang Thân Vương Hàn Triều cùng Bát Đại Gia Chủ đến đây vậy….
!!!!!
Thân Vương… Bát Đại Gia Chủ…
Tất cả run rẫy… toàn cao tầng thế lực…
– Ko gì… Hàn Triều ta mở Thiên Linh Môn. Nơi đào tạo tinh anh. Hôm nay đến để lựa người đi á mà.
Thân Vương Đàm Lực. Thân thể cường hãn. To cao vạm vỡ.
– Ha… Ma Vực chúng ta ko hứng thú… mời đi cho.
– Nhưng mà các lão hội đồng theo ta hơn nửa rồi… fu.. fu…
!!!!!
Tất cả hơn 12 người bay về phía Đạm Lực chào hỏi.
Chỉ còn lại Nữ Trưởng Lão Huyền Vũ cùng Xích Lão bên cạnh Quỷ Vương.
– Hắc… vậy là mua chuộc gần hết rồi…
Quỷ Vương cũng ko lạ. Gió chiều nào theo chiều đó.
– Giờ các ngươi chỉ có 2 con đường… đầu hàng… hoặc chết…
Tất cả lây động. Các đệ tử qua phía Đạm Lực quá nửa. Chỉ còn một bộ phận ở lại ko quá 100 người.
– Hàn Triều là cái rắm chó gì…
!!!!!
– Kẻ nào…
Đàm Lực tức giận hô lớn..
Từ trong đám. Dương Khiết phe phẩy quạt.
– Tất cả lui về phía sau trưởng lão. Nhanh…
Các đệ tử còn lại nghe thấy liền lui về phía sau.
Vụt…
Boong….
Một kết giới giăng bảo vệ.
– Tên nhóc con láo toét…
– Khoan đã Đàm Thân Vương. Hắn là cháu của Dương Ngụy. Tên Dương Khiết. Rất quỷ kế. Bị Thiên Ảnh truy bắt…
Người nói là Hỏa Hàn Gia Chủ. Tiêu Thần.
– Hừm…
– Hay lắm… rất có khẩu khí tiểu tử…
Quy Vương từng bước đi xuống.
– Ko dám… đệ tử chỉ thấy chướng mắt thôi.
– Mi ko sợ à…?.
– Thiên Ảnh Môn còn chửi đc mà….
!!!!
– Ha hả… rất cuồng giọng….
” Gia Gia con cần người giúp. “
” Đc… “
Phụp….
!!!!!
Dương Ngụy….
– Kẻ nào ức hiếp cháu ta…
Lão vuốt râu tiêu sái nói. Tất cả hơi e dè. Một cao thủ kiếm đạo. Rất đáng sợ.
– Hắc hắc…. gia gia… bọn này muốn san bằng Ma Giáo…
– Hử… đây là…
– Tại hạ Quỷ Vương. Chiêu Tinh.
– Ồ hân hạnh…
– Ko dám…
– Vậy chiến đi… các ngươi hùng hổ đến đây mà…
– Ngươi…
Đàm Lực tức tối.
– Lão Ngụy. Đừng tưởng tiến Hoàng Tiên Cảnh khua môi múa mép đc đâu.
– Hô hô… tưởng ai. Bắc Băng Gia Chủ. Hàn Tiêu Nhiên. Sao chưa chết à…
– Ngươi….!!!
Hai lông mày dài trắng phếu lão dựng lên.
– Ko ngờ… 8 Gia chủ làm chó săn triều đình…
– Tức chết mà lên…
– Kẻ nào làm loạn Ma Vực….
!!!!
– Sư thúc tổ…
Quỷ Vương kinh hãi hô lên.
– Chiêu Nhi… bọn nhãi phản phúc giết hết.
– Rõ….
Hự…
Xì… Xì…
Roẹt….
!!!!!!
Phành… Uuuuu….
Dương Khiết đề thăng tất cả công pháp hoàn thiện. Quỷ Vương kinh ngạc nhìn hắn rồi ko nói gì. Ma Khí càng tinh thuần.
Roẹt….
– Để ta phụ ngài một tay.
– Đa tạ…
Vù… Vù…
Keng… Keng… Phành… Phành…
20 mươi người giáp chiến 2 người.
Cả khu vực tan tành. Các đệ tử bên kia ko có kết giới chết táng loạn.
Tiên Cảnh sức hủy diệt quá lớn.
Roẹt….
Roẹt….
Dương Khiết truyền sức lực hai người.
– Tiểu tử… mi cũng xão nguyệt. Để hai lão già đánh. Mi phụ trợ thôi à…
– Hắc hắc… sư tổ. Ta kiến hôi thôi… sao dám…
– Ngươi qua mắt hậu bối đc. Nhưng với ta vô dụng. Mái tóc bạch kim bán đứng mi rồi… Thần Giả…
– Hắc hắc… sư tổ ko qua đc người…
– Ta ko dám nhận 2 chữ đó đâu. Sau này đừng phá Ma Vực của bọn ta…
– Tất nhiên… Tất nhiên….
……….
Hai trưởng lão cùng các đệ tử nhìn lão tổ cùng Dương Khiết ko biết nói gì. Mà úp úp mở mở.
– Người phục dụng này đi…
– Hử…?
Ực… Roẹt….
Phành….
HAHAHA…. THỐNG KHOÁI…
!!!!!
Tất cả đứng hình. Một trung niên cường hãn trước mặt giống Dương Ngụy.
Hồi Xuân…
Phành…
Bang… Á…
Một trưởng lão bị chưởng chết tại chỗ. Ma Khí cắn nuốt còn xương khô.
!!!!!
Thiên Hà Cảnh Đỉnh Phong….
Lúc này tất cả ko còn dám đánh đứng nhìn. Cả Quỷ Vương cùng Dương Ngụy cũng thế.
– Chết đi….
Ba… Ba… Ba….
Nhanh như cắt. Tất cả trở thành xương khô.
– Lợi hại…
Dương Ngụy kinh ngạc. Thiên Hà Cảnh cách quá xa Tiên Cảnh.
– Sư Thúc Tổ uy vũ….
Quỷ Vương khom mình kính phục.
LÃO TỔ UY VŨ…!!!!
Kịch…
– Này… cho ta xin thêm 2 viên đc ko. Còn 2 lão thoi thóp.
Kịch…
– Hắc… Ma vực nợ ngươi rồi.
Phành….
Liền biến mất vô tung.
Mọi người đang xì xầm bàn tán. Ko biết Lão Tổ nói gì với Dương Khiết.
– Này quỷ nhỏ. Mi bày trò gì nữa thế.
– Hắc… hắc… Ma Vực an toàn rồi.
!!!!
Quỷ Vương. Dương Ngụy cười ko ngớt. Rồi dọn dẹp chiến trường.
Chỉ còn lại hơn 100 người.
Dương Gia đc dời ra ngoài. Đc Ma Vực bảo hộ.
Kết giới đc giăng lên. Tin tức Bát Đại Gia Chủ bị giết. Cùng Thân Vương Đàm Lực đã truyền khắp Thần Lục. Nhiều thế lực xâu xé 8 Gia tộc tan nát. Người chết đầy đồng. Máu chảy thành sông.
Thiên Ảnh Môn ko dám đụng đến Ma Vực.
……..
Dương Khiết thu thập tất cả thế lực xâu xé 8 đại gia tộc. Bọn đục nước béo cò này phải diệt trước.
Không Động.
Thiên Nhai Cốc.
Ma Lĩnh.
Thi Ma Tông.
Hủ Cốt Tông.
Tổng cộng 5 thế lực.
Dương Khiết dẫn 2 nàng vào đại sảnh.
– Cha… Mẹ….
!!!!!
????
– Hả…!!!
Dương Khiết trố mắt ra nhìn.
– Đây là cha hai nàng…
– Ừ… ta là tỷ… đây muội ta…
Dương Khiết ko đọc ý nghĩ hai người nên ko rõ sự việc. Hơi bất ngờ.
– Tiểu tử… mi có ăn hiếp 2 đứa ko…
– Ko dám… ko dám… nhạc phụ đại nhân…
– Ha ha….
– Cha… chúng con có….
– Ồ… vậy chừng nào mi cưới 2 đứa…
!!!!!
– Cưới liền…
Dương Khiết đổ mồ hôi.
– Hô hô hô.
Dương Ngụy cười thống khoái.
3 ngày sau tiệc cưới linh đình diễn ra.
Hai bên thông gia nói chuyện say sưa. Các người hầu cùng đệ tử đc khao thưởng. Ai náy vui vẻ. Ko mời người khác.
Cũng chẳng thế lực nào tới phá.
KO MỜI CHÚNG TA À….
!!!!!
– Sư Phụ…
Quỷ Vương mừng rỡ đứng dậy ra đón.
– Sư Tổ. Sư Thúc Tổ. Sư Phụ.
RA MẮT LÃO TỔ….
– Đứng lên hết đi.
Người nói là Âu Dương Phong. Lão Tổ sáng lập Ma Vực.
– Thằng yêu tinh đâu.
Âu Dương Lôi. Sư thúc tổ.
– Ra mắt các vị tiền bối.
Dương Khiết nghiên mình chào.
– Tiền Bối.???
Âu Dương Phong hỏi.
HAHAHA….
3 người cười to nhưng ko nói gì. Tất cả ko hiểu đc ý nói đó.
Buổi hôn lễ cũng xong.
Mọi việc trở lại ổn định.
Tại Đại Điện.
Tất cả ngồi bàn bạc. Xem xét tình hình.
– Ngươi đự tính thế nào…
Âu Dương Phong hỏi Dương Khiết.
– Hắc… trước tiên diệt hết đám ăn hoi. Sau đó đến các thế lực chống đối. Cuối cùng là Thiên Ảnh môn.
!!!!!
– Ko dễ thế đâu… chúng rất mạnh.
Ngô Ứng Hùng. Sư Phụ Quỷ Vương.
………
– Ko gì.. cứ rỉa từ từ. Voi cũng sẽ gục. Trước tiên đệ tử oanh tạc dần đến cao tầng. Rồi khi đủ sức. Một đêm diệt hết.
!!!!
– Mi mới Luyện Khí Đỉnh Phong thôi.
Roẹt….
Ùng… Ùng….
!!!!!!!
Khí áp bốn phương tụ lên người Dương Khiết. Gia tăng đến Sinh Anh đỉnh phong.
Tất cả im lặng kinh hãi.
– Có loại công pháp thần diệu vậy sao…
– Hắc… hắc…. nếu đệ tử đến Hoàng Tiên thì Vô Địch Thần Lục.
!!!!
Mọi người ko dám nói. Đích thực như vậy. Quá toàn diện.
– Ha hả…. đúng là Thiên Tài số 1.
– Đúng… chúng ta theo sau mi rồi…
– Đệ tử ko dám…
– Đc. Mi cứ làm việc của mình. Bọn ta lo hậu phương. Quyết định vậy đi. Ngoài ra sẽ lôi kéo bằng hữu trước đây để tạo thế lực.
– Như vậy đệ tử yên tâm rồi.
……….
Phụp…
Sáng hôm sau. Liền tiến vào Không Gian. Rút một phần Tinh lực một vạn yêu thú. Mỗi con chỉ tốn một ít. Rồi thưởng đan.
Phành….
Kết Đan Tiền Kỳ.
– Hừm… cần 10 ngày tiêu hóa. Càng lúc hút đc càng nhiều. Vậy thì tốc độ ngày càng nhanh.
Phụp…
Phành….
Dương Khiết lao đi đến Không Động.
– Ngươi là ai…
HÓA THẠCH CHƯỞNG…
Uỳnh…. Rắc… rắc… Xoảng…
Dương Khiết từng bước đi lên bật thang. Từng đệ tử ác đều bị giết. Tất cả thiện lương thả xuống núi.
Vù… vù… vù….
Tại sân môn. Hàng trăm tên lao ra.
– Mi cũng liều lắm. Một người dám tới đây…
– Ồ Thiên Tiên à….
– Ko biết sống chết
Roẹt….
Ùng… Boong…..
!!!!
– Cố gắng đấy nhóc con. Nhưng Nguyên Anh cũng chả thay đổi gì đâu.
Roẹt….
Bóc…. BÙM……
Aaaaa…..
Phành….
!!!!
– Đồ Khốn Kiếp…… thằng súc sinh….!!!!!
Đa số đệ tử bị diệt chỉ còn lại vài người. Không động hoang tàn.
Dương Khiết trốn mất.
…….
Tối hôm đó. Dương Khiết nghỉ ngơi trong hang động. Thôn Phệ công pháp Thiên Ảnh Môn cùng các lão bất tử.
điểm đặc biệt khi càng thôn phệ thì Công Pháp Vô Biên Thần Công càng sáng hơn. Như đang bù đấp tăng cường chỗ còn thiếu và càng mạnh mẽ hơn.
Trong 10 Ngày tất cả đc nghiềm lại ko bỏ sót bất cứ thứ gì từ kiếp trước.
Oong….
Ấn Ký đặt biệt xuất hiện trên tráng màu bạch kim. Chân mày lông mi tất cả trắng toát. Nhìn rất đẹp. Một sự cải thiện rõ rệt Pháp Tắc. Chỉ có đôi mắt đen tuyền Hỗn Độn đối nghịch màu sắc gương mặt.
Roẹt…
Liền giấu đi ánh mắt đáng sợ đó.
Tinh Lực đã thôn phệ hết. Trúc Cơ Tiền Kỳ. Vào bên trong rút thêm tinh lực. Khả năng hấp thu lại tăng gấp đôi lúc trước.
Dương Khiết rất tự tin vào bản lãnh của mình. Một ý nghĩ xuất hiện trong đầu. Chúa Tể Cảnh đấu với họ thì thế nào. Hình dáng đã đc trông thấy. Một Cự Nhân Khổng Lồ chứa đựng 10 Thời Không.
Dương Khiết đang rất hứng thú điều đó. Tiêu Diệt Chúa Tể hợp nhất tất cả Thời Không quy nhất một Đại Không Gian.
Phành….
Thi Ma Tông….
ROẸT…..
LÔI ĐÌNH QUYẾT….
Xoẹt…. Tè… Tè… Tè….
Lôi Điện tỏa ra từ người hắn. Thiêu đốt xung quanh. Một công pháp lang tỏa bốn phương liên tục.
Từng bước chân tiến vào động. Tất cả đệ tử trong phạm vi đều bị thiêu cháy.
Vù…. Bang….. xẹt… xẹt… xẹt…
Dương Khiết ăn một chưởng lúng vào trong đất đá. Lôi quang vẫn tỏa. Các lão khó chịu vô cùng. Dù trên cảnh giới nhưng dị lôi cứ bòn rút từ từ.
Một đám lão giả xuất hiện cùng Khôi Lỗi.
– hắc… hắc…..
Kịch… ùng… ùng….
Dương Khiết cười mỉm. Mò dậy từ đất đá.
!!!!!
– Không chết…!!! Ko thể nào. Một Thiên Tôn ko thể sống sau một chưởng đó.
LÔI CÔNG XUẤT THẾ….
ROẸT…
Ó…..
BÙM… AAAAA……
Từ ngón tay. Ngưng tụ bắn ra lôi công to lớn thiêu rụi những kẻ yếu hơn. Các thái lão cũng run rẫy do tác động lôi điện.
– Mi… mi là ai….
– Dương Khiết….
!!!!
– Chúng ta ko thù oán gì… sao diệt phái ta…
– Các ngươi nhớ 8 Đại Gia Tộc chứ…
– Liên quan gì….
– Hành Động ác ôn đó ko thể tha thứ….
– Mi….
– Giết hắn… dù gì cũng thế… xông lên hết…
THIÊN MA ĐẠI DIỆT…..
GR Ừ….. AAAAAA…..
Một bóng ma xuất ra phía sau. Lang tỏa bóng đêm nuốt chửng tất cả.
Không còn âm thanh gì. Tất cả yên lặng thanh tĩnh. Chỉ còn tiếng bước chân của hắn. Vang vọng trong động quật.
Tốc Độ thôn phệ Tinh Lực ngày càng nhanh. Đã đạt tới Thiên Nhân Hậu Kỳ.
Bùm….
Một chỉ lực phá nát động quật. Ko còn Thi Ma Tông.
Phành….
Kịch….
Hũ Cốt Tông….
Vù… Vù….
– Tên khốn kiếp này… diệt Thi Ma Tông… giờ còn muốn diệt phái ta….
– Hắc… tin tức nhanh lắm. Nhưng cũng vậy thôi. Chết đi…
Roẹt….
CHU TƯỚC QUYẾT….
PHỪNG…..
Á…. Á…. Á….
– A… chạy đi…
Vù… Vù….
– Chạy à…. dễ dầu gì….
LÔI CUNG PHI KIẾM….
ROẸT…. VÚT…..
Á…. Á….
Dương Khiết vận Vô Biên Thần Công đạt đến Địa Tiên uy lực cường hóa gấp bội. Lôi Phi Kiếm bao phủ toàn thân như tụ cầu. Liên tiếp bắn ra vô cùng vô tận 4 phương tám hướng. Ko gì thoát khỏi.
LIỆT MINH HỎA…!!!!
ROẸT…. VỤT…. BÙM…….
Phành….
Hủ Cốt chính thức biến mất. Dương Khiết cứ như thế diệt.
Ma Lĩnh.
Thiên Nhai Cốc trong một ngày.
” Khiết Nhi. Thiên Ảnh Môn tấn công. “
!!!!!
Phụp…
Phụp…
!!!!!
– Về rồi à….
– Gia Gia lui lại. Để ta lo cho.
Tất cả lui lại trong kết giới.
Phành…..
Thiên Tôn Hậu Kỳ….
!!!!!!
– Mi nghĩ Thiên Tôn thị uy đc ta sao….
Minh Thiên chưởng môn.
– Chết đi…
– Hả….
Roẹt… Boong….
!!!!
– Cái gì…. Hoàng Tiên Cảnh…. ko thể nào…
– Lo gì chứ…. giết….
Minh Thiên ra lệnh. Tất cả trưởng lão lao tới….
NỘ KÌNH QUYẾT…
Bóc… Rắc…. Rắc… XOẢNG. Á… Á…… Á…
Tất cả phun máu bay đi.
!!!!!
– Mày là tên biến thái gì thế.
Minh Thiên kinh hãi. Lực lượng đang tăng lên. Gần bằng hắn rồi.
– Hắc hắc… ta nói rồi… một ngày nào đó. Ta diệt Thiên Ảnh Môn. Tất cả do sự tham lam các ngươi.
CHU TƯỚC QUYẾT…
CHÉ….
Á…..
Một Chu Tước phi thăng ko trung thiêu đốt tất cả. Còn lại lão chưởng môn bị bỏng rát run rẫy.
– Mi ko đơn giản. Ta sai lầm rồi…
– Biết thì đã muộn… thà đừng làm….
Roẹt…
Bùm….
Lão bị chìm vào Biển Lửa ko kêu la chỉ nhắm mắt như chấp nhận số phận. 10 ngàn dặm tất cả bị thiu rụi.
Những người trong bên trong kết giới run rẫy. Họ so với hắn cách biệt xa rất rất xa. Một Kiến Hôi ko bằng.
Dương Ngụy lại rất tự hào người cháu này. Rất bản lĩnh. Lão biết đã có điều gì đó diễn ra trên người cháu này.
……….
Tất cả diễn ra bình thường. Trải quả 20 năm. Con hắn cũng đã lớn. Tất cả thế lực ác bị hắn dẹp hết.
Nhà họ Dương sống ẩn dật ko tranh với đời.
Mục đích cuối cùng là Chúa Tể Cảnh. Dần cũng đến tộc độ tiến cảnh ngày một nhanh.
Đến một ngày…
Phành….
– Khoan đã Dương Khiết…
!!!!!
– Hỗn Độn?.
– Mi đừng nói diệt Chúa Tể.
– Hắc… đúng vậy…
– Mi điên à… như vậy hủy diệt tất cả….
– Ha hả… ta tính toán rồi….
– Tiểu Tử mi cần 2 ta giúp ko…
Người nói là Thượng Đế và Như Lai.
– Cha…. con làm đc…
– Vậy đi đi….
Liền gật đầu lao đi.
– Ai…. thế là hết….
– Mi ko biết đc hắn nắm gì trong tay đâu Hỗn Độn.
Như Lai tươi cười nói.
Hỗn Độn ko rõ vẫn rầu rĩ về hang.
Phành….
Kịch….
Trước mặt là một nơi đen tối.
Mười Ghế to lớn xung quanh. Ngồi trên đó là mười cự thạch nhân. Mang ánh mắt Hỗn Độn đen tuyền nhìn Dương Khiết như kiến hôi.
………
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!