Thần Thoại Tái Sinh - Chương 8: Kiếm chuyện khắp nơi (2)
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
135


Thần Thoại Tái Sinh


Chương 8: Kiếm chuyện khắp nơi (2)


……..

” Phá Thiên Đao thật lợi hại một đao đánh bay hết kiếm khí của mình. Tại sao?”

…….

” À….. chắc thế. Vạn Kiếm Triều Tôn là tập hợp kiếm khí huy động sẽ giảm uy lực. Nếu đối phó nhiều người yếu thì đc. Còn đánh sinh tử ngang tay trở lên sẽ bất lợi ”

” chủ nhân suy luận chính xác. Phá Thiên Đao là tuyệt kỹ Tất sát dồn nén kình khí. Nếu vung ra tầm xa rất lợi hại. Nhưng còn tuyệt kĩ còn lợi hại hơn. “

” ưm….ngươi nói xem “

hắn sờ càm lắng nghe.

” đó là trực tiếp công phá. Nhân khí hợp nhất. Uy lực khỏi chê. Nhưng mà độ nguy hiểm cao vì ngự thân công phá. Nếu như gặp tình trạng bắt buộc thì hãy sử dụng. “

” Ồ ta hiểu rồi để xem. Hừm…. “

……

” Tạm thời không có. đi cướp hàng vài tên La Sát Môn. Lấy tuyệt kĩ của chúng giết chúng. “

” chủ nhân anh minh khặc khặc. “

” Ngươi cũng không kém hắc hắc.”

” chờ đó lão khốn La Sát Môn. Dám chém ta một nhát. Ta sẽ làm cho La Sát Môn chó gà không yên. “

………

Chờ đợi hơn mười ngày cuối cùng có một người La Sát Môn đi ra. Là Trưởng Lão Nguyên Anh Cảnh Ngũ Trọng.

” chủ nhân Hàng tới. ”

” Nguyên Anh à. cẩn thận mới đc.”

Chờ lão đi xa La Sát Môn. Lúc này

– Ngự Hành Tam Thuật.

– Tam Hành Chỉ…

Xoẹt xoẹt xoẹt…

– nguy.

Vút vút…. hấp.

” cái đệch. Né hết siêu nhân à.”

Lão nhìn xuống thấy hắn ko nói gì.

Tóc….

Một cái búng tay xung quanh hơn 100 tên La Sát Môn Đẳng Cấp Kết Đan Đến Nguyên Anh bao vậy.

” chết mợ. Dính bãy rồi. “

– Lần này ngươi chạy đi đâu. Hắc hắc…

Trưỡng Lão La Sát Môn cười đắc chí.

” chủ nhân mau vào không gian. “

” không đc như vậy thì bị phát hiện lúc đó vây công càng nhiều. Tốt nhất là liều thôi.”

– Kim Cương Chi Thể.

– Đại Lực Kim Can Quyền.

….. vút hắn lao tới ngay lão già giết trước.

– Thiên La Địa Võng.

Trận pháp của đệ tử hợp lực tạo thành. Vô số Đao Khí vây quanh tạo thành cái lồng giam Dương Khiết bên trong.

– Đệch ỷ đông hiếp ít à.

– Lôi! Động! Cửu! Thiên.

” chủ nhân tuyệt kĩ này Hoàng Linh Cảnh mới dùng đc. “

Mặc kệ Tâm Linh nói. Dương Khiết vận hết sức huy động Lôi Công. Ánh mắt phát sáng luồng lôi quang thân thể bắn lên trời mây đen kéo tới. Bầu trời tối lại cả khu vực. Một màn này khiến cho đám La Sát Môn xanh mặt. Cái đếch gì thế.

Xoẹt xoẹt xoẹt… Rầm Rầm Rầm… Phanh Phanh Phanh.

Luồng sét đánh xuống liên hồi. Khu vực 200 dặm bị oanh tạt. Đệ tử La Sát Môn muốn chạy cũng không đc Sét đánh chỗ này lại chỗ khác. Kẻ chết kẻ bị thương. Còn người né đc cũng bị nhiễm điện tê liệt. Trưởng Lão La Sát Môn tung hết công lực đánh về hướng Dương Khiết. Nhưng quanh thân hắn tỏa ra uy áp Lôi Công Đao khí của lão cũng không xuyên vào đc.

– Tất cả né tránh chờ hắn cạn kiệt sức lực. Toàn lực công kích.

……….

– Đồ nhi ngươi đã đạt đến thành tựu này rồi sao….!!!!

Vụt…..

………..

” Không lẽ chết như thế này sao….”

Ánh mắt hắn mờ dần mờ dần.

Lôi quang ảm đạm.

Chưa đến 3 khắc Linh Lực cạn kiệt. Hắn khuỵa xuống. Hai mắt vô thần.

– Giết cho ta….

Lão hét lên.

…………

VẠN! KIẾM! TRIỀU! TÔNG.

Xoẹt…. xoẹt…. xoẹt…..

Aaaaa….

………….

– Aaaa…..

Đầu hắn đau nhức kịch liệt. nhưng luồng khí tức này mới mẻ trong mắt màu bạc tinh thuần. Trong vô thức hắn đã đột phá Nguyên Anh Cảnh. Thân thể hòa vào không gian. Bây giờ hắn có thể phi hành.

” Đây là đâu?”

– Đồ nhi ngươi tỉnh rồi à.

Giọng nói quen thuộc.

” Sư Phụ!!!”

Dương Khiết bước ra phòng. Trên khu vườn đào sư phụ hắn đang ngồi uống trà. Hắn cũng im lặng lấy Hà Thủ Ô ra xé nhỏ bỏ vào trà. Hai thầy trò nhìn cảnh vừa uống trà. Tóc của lão đã hoa râm gương mặt trẻ lại tầm khoản trung niên. Tay nâng ly trà nhìn về góc đào. Hai mắt lão rưng rưng.

– sư phụ có chuyện gì thế.

– Ta sống cũng đã lâu rồi. Tưởng rằng cuối đời sẽ lẳng lặng viên tịch một đời truyền thừa đạo gia cũng theo ta mất đi. Nhưng cuối cùng lại nhìn thấy ngươi xuất hiện từ tảng đá. Lúc đó ta cũng đang ngồi uống trà. Ta biết trời đã ban phước cho mình. Trong dàn đệ tử trước ta thu nhận. Không ai đủ tuệ căn để học đc. Đại sư huynh ngươi vì phẫn uất ta quá coi trọng ngươi mà dùng một kiếm đâm ta. Vết thương đó khiến cho ta không quên đc.

– sư phụ xin bớt lo buồn.

– ngươi có biết! Khi ngươi dùng Lôi Động Cửu Thiên thì lòng ta muốn phát điên lên hay không. Cả đời ta nghiên cứu chỉ đc có một nhánh Vạn Kiếm Triều Tông mà thôi.

– thật vậy hả sư phụ.

– uhm. Trước khi tìm đc truyền thừa. Ta củng chỉ là phàm căn. Xuất thân từ kiếm đạo. Cho nên ta biết giới hạn trong đời ta chỉ thích hợp là tu kiếm.

……

Lão nghĩ một hơi.

– nay ngươi đã nắm đc lôi công thượng thừa lão đây cũng không tiết nuối.

– À mà ngươi mới Kết Đan mà sao huy động đc tuyệt kỹ đó.

– con nhờ Thanh Âm Tịnh Khí nhầm ổn định linh lực. Sử dụng Tuyệt kỹ ít hao tổn. Nhưng Lôi Động Cửu Thiên quá ư là kinh khủng. Chỉ đc 3 Khắc là hết xí quách.

– Ồ thì ra thế.

Dương Khiết liền truyền Thanh Âm Tịnh Khí Và Phật Tâm Từ Hựu cho lão. Hai mắt lão lóe lên như gặp kim quang.

– Diệu Thật diệu. Đúng là công pháp phật môn tinh thuần. Có thể kết hợp với Đạo gia ta.

– À mà Sư Phụ. Vị Tổ Sư Đạo gia truyền thừa tên là gì.

– Thái Thượng Lão Quân. Đây ta có bức tranh còn giữ lại.

Dương Khiết cầm bức tranh nhìn một hồi rồi bay đi. Xung quanh tìm rất nhiều tảng đá nung chảy thành một khối lớn bằng đại sảnh.

Kiếm khí quét liên tục cắt gọt dần dần thành hình lão giả mặt đạo bào. Hai tay cầm kiếm chấp sau lưng. Mặt ngửa lên trời mắt nhắm lại như đón gió xuân.

Một mà này làm cả Môn tập trung lại xem ai nấy cũng vui mùng tán thưởng.

– Đẹp.

– Đẹp lắm.

– Dương Khiết cố lên.

3 vị trưỡng lão dứng kế bên chưỡng môn. 4 lão gật đầu vuốt râu rất ư là hài lòng.

2 tảng đá trái phải đặt xuống.

Xoẹt xoẹt…. xoẹt…

Tảng bên trái.

LÃO TỔ ĐẠO TÔNG.

Tảng bên phải.

THÁI THƯỢNG LÃO QUÂN.

xong rồi tập hợp linh thạch truyền vận lôi công mạ vào. Bức tượng tỏa lôi quang vô cùng bắt mắt.

– Tuyệt….

Sau đó hắn nói nhỏ với trưởng lão và chưởng môn. Các lão gật đầu.

– Ngày mai tiến hành Bái Tổ Khai Đạo.

– Tuân lệnh chưởng môn.

……..

Đêm hôm đó hắn tập hợp hết huynh đệ trong Môn lại. Một bữa rượu say sưa. Cả Chưởng môn cùng Trưỡng lão tham gia vào. Cả sơn môn náo động. Thiệp mời luôn cả Trụ Trì Huyền Âm Tự đến.

………….

Sáng hôm sau trước sân lớn nghi thức tế tổ diễn ra trịnh trọng. Hàng ngũ chỉnh tề. Các vị tăng lão cũng đứng dậy hòa vào buổi lễ. Kết thúc xong chưỡng môn cùng Trụ Trì bàn lận chánh sự. Đây là lần gặp đầu tiên của hai bên lãnh đạo.

Còn riêng Dương Khiết lúc này tranh thủ truyền đạt công pháp cho huynh đệ trong giáo. Ai chuyên về gì thì nâng cấp thế ấy.

……….

Một năm trôi qua Dương Khiết tập trung vào tu luyện Trường Sinh Công đã đạt tới Nguyên Anh Cảnh Ngũ Trọng. Sư phụ hắn đã đến lúc đột phá Sơn Hà Cảnh. Đc 3 vị Trưởng Lão trấn áp bảo vệ huyết nhục nên đã thành công tấn thăng.

Các huynh đệ đều đã đạt đc thành tựu thấp nhất là Kết Đan lục trọng cao nhất là Nguyên anh đỉnh phong. Nhờ vào Thanh Âm Tịnh Khí và Phật Âm Từ Hựu mà sức bền chiến đấu rất cao thêm vào chiến giáp bảo vệ. Có thể nói là lấy ít địch nhiều.

………..

Sư phụ gọi hắn đến có việc xẩy ra.

– có chuyện gì thế sư phụ.

– Triều Đình Đại Ngụy đòi Môn ta Triều Cống. Nếu không san bằng môn phái.

– Cái gì.!!!!!

………………

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN