Thần Thoại Vĩnh Hằng - Mộng Ảo Hệ Thống
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
111


Thần Thoại Vĩnh Hằng


Mộng Ảo Hệ Thống



“ Nhân mập, nhớ cho kỹ, lần sau mày còn dám nhìn Kiều Linh như vậy thì không chỉ thế này đâu”

Tại một con hẻm nhỏ kế bên trường trung học phổ thông Nguyễn Thái Bình, có ba người thiếu niên mặc đồng phục trường học khuôn mặt hung hãn vừa đấm đá túi bụi vào một nam sinh thân hình mập mạp vừa cười nhạo.

“ Hừ, thằng này không biết tự lấy một bát nước tiểu soi kỹ mặt của mình xem, xấu xí và mập mạp như nó cũng đòi mơ tưởng Kiều Linh, hahaha” Một thiếu niên cười phá lên trông rất đắc chí.

Hoàng Nhân, cũng chính là cậu trai bị ba tên học sinh tấn công, hắn lấy tay che mặt, trong lòng lửa giận thiêu đốt, nhưng một mình hắn với cơ thể nhão nhoẹt và chậm chạp làm sao có thể phản kháng được ba tên to con lực lưỡng này, đành chịu trận im thin thít, nhưng trong lòng thầm ghi hận, nếu có cơ hội hắn nhất định cho ba tên này phải trả giá đắt.

“ Đập nát xe nó đi, cho nó chừa” Một tên trong bọn hung thần ác sát hô, liền dùng hai tay nâng chiếc xe đạp martin 107 của Hoàng Nhân lên cao, ném mạnh xuống đất gây nên thanh âm chấn động.

“ Dừng tay! Tụi chó chết” Như bị chạm vào nghịch lân, Hoàng Nhân nghe thấy tiếng va chạm của chiếc xe đạp của mình với mặt đất thì lên cơn bạo nộ, đứng dậy dùng mọi sức lực húc tên đập xe mình vào tường.

“ Á đù, thằng này hôm nay an gan hùm mật gấu hay sao, vậy mà dám phản kháng” Hai tên còn lại thấy Hoàng Nhân húc bạn mình vào tường thì trên mặt hiện lên vẻ kinh ngạc, bình thường tên này vốn ù lì nhút nhát, không ngờ cũng có một chút can đảm.

“ Kéo nó ra cho tao, đập chết mẹ nó” Tên bị húc vào tường rên rỉ hét, hắn bị húc ngay vào bụng như muốn nôn ra thức ăn trong dạ dày, dùng hai tay đấm liên tục vào Hoàng Nhân hòng mong hắn lùi ra nhưng không có hiệu quả.

Hai đứa bạn liền dùng lực, đạp một phát khiến Hoàng Nhân lùi lại, lúc này khuôn mặt Hoàng Nhân trông cực kỳ dữ tợn làm cả hai có chút chùn tay.

“ Thôi, lần này tạm tha mày” Đạp vài phát vào bụng cho Hoàng Nhân gục xuống, cả hai vịn tên bị húc rời đi, trước đó còn không quên nhổ vài phát nước bọt vào mặt người đang nằm rên rỉ.

Sở dĩ Hoàng Nhân điên cuồng phản kháng như vậy, cũng là do chiếc xe đạp này là vật mẹ hắn vất vả mua cho hắn, nhà hắn không khá giả gì, có thể gọi là nghèo, để mua một chiếc xe đạp này mẹ hắn phải ngồi thêu tranh mất hơn một tháng.

“ Bọn khốn khiếp, tụi bay chờ đó, tao không bỏ qua chuyện hôm nay đâu” Hoàng Nhân vật vã đứng dậy, nâng chiếc xe đạp đang nằm dưới đất lên, nhìn kỹ thì có một vài vết trầy, trong lòng thầm đau xót, vỗn dĩ thường ngày hắn rất nâng niu chiếc xe này, nay lại bị tên Tâm phá hoại không thương tiếc, trong lòng cực kì khó chịu.

Nói về nguyên nhân hắn bị quần ẩu hôm nay, cũng là do vào buổi sáng hôm nay giờ ra chơi, hắn đến căng tin mua nước uống thì trùng hợp làm sao hắn cùng Kiều Linh, họt girl của trường cùng một lúc gọi nước, thân là con trai hắn ga lăng nói cô bán hàng bán cho Kiều Linh trước, cô nàng nhìn hắn nói cảm ơn, khiến hắn si mê nhìn Kiều Linh nhiều một chút, nào ngờ bị ba tên thích thầm Kiều Linh nhìn thấy, nổi lòng ghen tị mà ra về chặn đường hắn, ở trong trường, hắn vốn dĩ là một học sinh ù lì, chậm chạp vừa về nghĩa đen lẫn nghĩa bóng, nghĩa đen là do hắn có thể trọng khá cao, lên tới chín mươi ký, nghĩa bóng là học lực của hắn loàng xoàng, tính cách tự ti, nên hắn không có nhiều bạn.

Thầm than xúi quẩy, Hoàng Nhân chậm rãi đạp xe về nhà, hôm nay có một sự kiện rất quan trọng mà hắn không thể bỏ lỡ, đó là đợt tranh giành 100 chiếc mũ trò chơi thực tế ảo cho những ai nhanh tay nhất, đây là mũ để vào trò chơi Thần Thoại Vĩnh Hằng, một trò chơi do tập đoàn game nổi tiếng nhất thế giới K-game chế tác với đội ngũ làm game đến từ khắp nơi trên thế giới, nghe quảng cáo thì để xây dựng thế giới game này, đòi hỏi đến hàng trăm ngàn người phối hợp, hôm nay là đợt cuối cùng tranh giành mũ trò chơi miễn phí, những lần trước Hoàng Nhân đều tham gia tranh đoạt nhưng đều tay không mà về, mũ trò chơi của trò này có giá đến tận năm mươi triệu đồng nên chỉ dành cho những người khá giả, với thu nhập của gia đình hắn thì việc sở hữu nó là điều xa xỉ.

Đi đến một con đường rộng, Hoàng Nhân đang háo hức về nhà thì nghe một tiếng gọi lớn.

“ Cháu ơi, giúp ông với” Một ông lão tầm sáu mươi tuổi nhìn về hướng Hoàng Nhân cất tiếng gọi, làm hắn thầm nghi hoặc, nhìn vào ông lão này thì hắn rõ ràng không quen biết, nhưng giúp đỡ người khác vốn là chuyện hắn thường xuyên làm, liền dừng xe lại.

“ Cám ơn cháu, công an sắp tới rồi, cháu giúp ông thu dọn đống đồ này vào bao được không, kẻo ông bị tịch thu thì không biết lấy tiền đâu mà sống” Ông lão vội nhờ vả, Hoàng Nhân cũng thầm hiểu đây là một cụ ông kiếm sống bằng cách bán các vật dụng lặt vặt, do không có mặt bằng bán hàng nên đành mượn dùng lề đường công cộng, tuy không cổ xúy cho chuyện này nhưng nhìn khuôn mặt khắc khổ của ông lão cũng khiến hắn xiêu lòng, vội dọn dẹp giúp ông cụ.

“ Ồ, hòn đá này!” Hoàng Nhân lần lượt cho các món hàng vào bao bố, đến lúc cầm một hòn đá thì hắn có vẻ sượng lại, đây là một hòn đá màu đỏ thẫm, to bằng lòng bàn tay, trông khá sặc sỡ đẹp mắt.

“ À, đây là hòn đá ông lượm được hồi sáng nay, khá đẹp đấy chứ, nếu cháu thích thì có thể lấy đi, coi như là ông trả ơn cháu đã giúp ông dọn đồ” Ông lão thấy Hoàng Nhân có vẻ nhìn đăm chiêu vào hòn đá thì cười nói.

“ Thế cũng được hả ông, vậy cháu cảm ơn ông ạ” Hoàng Nhân vui mừng lễ phép nói, thật sự hắn cũng bị ấn tượng bởi vẻ ngoài bắt mắt của hòn đá này, liền cho vào cặp để về nhà ngắm nghía tiếp, hắn có vẻ không chú ý khi lớp máu trong tay hắn do cuộc ẩu đả mang lại nhuốm vào hòn đá thì hòn đá có vẻ sáng lên.

“ Được rồi, cám ơn cháu rất nhiều, ông đi đây, may là công an chưa tới kịp” Ông lão thở phào một tiếng, cảm ơn Hoàng Nhân sau đó rời đi.

“ Dạ vâng, cháu chào ông ạ” Hoàng Nhân một mặt cảm kích, chỉ với việc giúp ông lão một chuyện vặt vãnh này mà hắn thu được một cục đá đẹp đẽ làm tâm tình của hắn cũng trở nên tốt lên một chút.

Về đến nhà, chào hỏi ba mẹ xong, Hoàng Nhân liền lên phòng, lấy hòn đá ra ngắm nghĩa, bỗng nhiên khi tay vừa chạm vào hòn đá này thì cậu cảm thấy một cỗ nóng rực thiêu đốt.

“ A!!” Hét lên một tiếng, hòn đá bỗng nhiên như hòa tan mất vào trong lòng bàn tay của Hoàng Nhân, sau đó tiến vào giữa ngực cậu, làm lồng ngực cậu có cảm giác như muốn nổ tung.

Rất may cảm giác này chỉ diễn ra trong tích tắc rồi biến mất, Hoàng Nhân hồi thần lại, thầm hoảng hốt, không hiểu chuyện gì xảy ra đối với mình.

“ Chuyện quái quỷ gì thế này, hòn đá đó rốt cuộc là gì, tại sao lại biến mất và cháy bỏng như vậy” Thầm hô một tiếng nhẹ, Hoàng Nhân lấy tay sờ sờ ngực, nơi vẫn còn khá nóng hổi, một mặt hoảng sợ.

“ Đang tiến hành trói chặt kí chủ…đang đồng bộ thông tin…đồng bộ 5%…đồng bộ 10%…” Một thanh âm máy móc vang lên trong đầu Hoàng Nhân làm hắn thất kinh, thầm nghĩ chả lẽ mình bị đánh đến choáng váng, mê sảng.

“ Đã đồng bộ hoàn tất…thích hợp nhận chủ… chào mừng bạn đến với Mộng Ảo hệ thống” Thanh âm máy móc tiếp tục vang lên.

“ Mộng Ảo hệ thống??? Là cái quái gì thế, ngươi là ai, tại sao lại nói chuyện trong đầu ta” Thanh âm máy móc không phát thành tiếng mà như truyền vào não Hoàng Nhân làm hắn vô cùng bối rối.

“ Mộng Ảo hệ thống là gì thì sau này kí chủ sẽ biết, phải chăng tiếp nhận hệ thống?” Thanh âm máy móc đưa ra nghi vấn.

“ Tiếp nhận hệ thống có thể làm gì, đây là hệ thống như trong các cuốn tiểu thuyết sao?” Hoàng Nhân nhớ tới những cuốn tiểu thuyết mà hắn đã từng đọc, chẳng phải các nhân vật chính đều có hệ thống từ đó nhân sinh biến đổi sao?

“ Hệ thống có thể trợ giúp kí chủ rất nhiều điều, xác nhận lần cuối phải chăng tiếp nhận?” Hệ thống dồn dập hỏi.

“ Tiếp nhận” Hoàng Nhân đành làm liều, dù gì cuộc sống của hắn hiện nay đã rất tồi tệ, nếu đạt được hệ thống làm cuộc đời hắn tệ hơn nữa cũng không sao, mà hệ thống thì thường rất ngưu bức, biết đâu khi tiếp nhận lại đổi đời hắn thì sao.

“ Chúc mừng kí chủ trở thành chủ nhân của Mộng Ảo hệ thống, ban thưởng tân thủ gói quà một cái, phải chăng mở ra?” Hệ thống hỏi.

“ Có quà nữa sao, tốt quá, mở” Hoàng Nhân mừng rỡ dùng ý niệm giao lưu với hệ thống.

“ Đây là món quà hệ thống lượng thân định chế cho kí chủ, đó là một lần đặc cách giúp kí chủ đạt được mũ trò chơi từ đợt tranh đoạt mũ trò chơi online cuối cùng này, kèm theo thể chất SSS cấp tùy thể loại nhân vật mà kí chủ chọn trong trò chơi Thần Thoại Vĩnh Hằng” Hệ thống thông báo.

“ Ha ha ha, tốt vậy sao, xem ra ta không phải vì không được chơi Thần Thoại Vĩnh Hằng mà sầu nữa a, còn thể chất cấp SSS nữa, đó là thể cấp gì thế hệ thống?” Hoàng Nhân tim đập thình thịch, không ngờ mới đạt được hệ thống đã có ưu đãi như thế rồi, với một người mê game như hắn thì đây là chuyện đáng để tổ chức tiệc mừng.

“ Thể chất SSS là thể chất cấp độ cực cao trong Thần Thoại Vĩnh Hằng, có gì đặc biệt sau này kí chủ sẽ biết” Hệ thống ấp ửng.

“ Được rồi, bây giờ ta phải lên mạng tranh mũ trò chơi đã” Hoàng Nhân mở máy tính lên, hiện tại đã sắp tới giờ mở tranh đoạt mũ trò chơi miễn phí.

Vào trang web trang chủ của trò chơi chi nhánh Việt Nam, Hoàng Nhân liền thấy đồng hồ đang đếm ngược còn lại hơn hai mươi phút nữa sẽ mở ra đợt tranh đoạt đầu tiên cho 10 người nhanh nhất sở hữu 10 chiếc mũ.

“ 19:59,19:58,19:57,…” Hồi hộp đếm ngược từng giây, Hoàng Nhân nghe hệ thống nói hắn được đặc cách tranh đoạt mũ trò chơi nhưng trong lòng vẫn không chắc chắn lắm, vì hắn chưa thấy được hệ thống phát uy bao giờ, để chắc ăn hắn vẫn phải canh thời gian thật chuẩn.

“ 0:54,0:53,…,0:01” Thời gian kết thúc, giữa trang chủ hiện lên dòng chữ “ Nhấn vào đây để sở hữu mũ trò chơi”. Hoàng Nhân liền nhanh chóng nhấn vào, may mắn làm sao, hoặc là đã có sự can thiệp từ hệ thống mà hắn thành công trở thành một trong mười người nhanh nhất, trang chủ hiện lên dòng chữ “ Chúc mừng bạn thành công tranh đoạt mũ trò chơi, mời điền thông tin nhận thưởng”.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN