Thần Tượng Trong Trái Tim Tôi-Tfboys - Chương 40 - Về Lại Trùng Khánh.
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
122


Thần Tượng Trong Trái Tim Tôi-Tfboys


Chương 40 - Về Lại Trùng Khánh.


Sáng sớm hôm sau.

Từ lúc trời mờ mờ sáng, chuyến bay từ Bắc Kinh đến Trùng Khánh đã khởi hành. Vì còn phải lo cho công việc và học tập mà Khải ca, Vương Nguyên cùng với Mĩ Kì đã phải đáp chuyến bay đến Trùng Khánh sớm nhất. Tối qua họ lại cùng nhau soạn đồ, thức cả đêm để nói chuyện với nhau. Nó ngày càng thực sự quý những người bạn này.

Vì còn sớm, nó rẽ vào tiệm hoa mua một bó hoa hồng trắng và tím, rủ anh đi đến một nơi. Anh ngơ ngác không hiểu nó định đưa anh đi đâu, nhưng nó chỉ cười mà không trả lời. Và sau đó, anh giật mình. Nó đang đi về phía ngoại ô, con đường này, ngọn đồi ấy, tại sao nó lại đến đây. Bao nhiêu câu hỏi thắc mắc xoay quanh đầu anh. Nó kéo tay anh đi lên ngọn đồi. Đồi cỏ vẫn còn đọng sương đêm, thấp thoáng sau làn sương mỏng là tấm hình người con gái xinh đẹp. Nó đặt bó hoa vào giữa mộ Lục Gia Tuệ, mỉm cười.

-Gia Tuệ, tớ hoàn thành lời hứa với cậu rồi nhé, cậu yên tâm đi, dù cậu đã được đầu thai ở kiếp khác nhưng tớ vẫn luôn biết ơn cậu nhiều lắm. – Nó ngồi xuống lấy tay lau đi mấy hạt bụi dính trên tấm ảnh ấy.

Tim anh đập thình thịch.

-Nhi Nhi, em biết Gia Tuệ? – Anh nói không thành câu chỉ tay vào tấm hình của Gia Tuệ trên mộ.

Nó không trả lời, gật đầu.

Anh không hiểu, tại sao nó và cô ấy lại có thể quen nhau.

Nó nhìn anh rồi đứng dậy, nắm lấy tay anh rồi kể hết mọi chuyện cho anh nghe. Hóa ra, vì đường duyên chưa dứt bỏ khỏi kiếp này mà Gia Tuệ đã thần giao cách cảm với nó, mong nó mang lại hạnh phúc cho anh. Giờ nó đã hoàn thành rồi, chắc cô vui lắm. Cũng là vì, anh với Gia Tuệ, có duyên mà không có phận, mang tình yêu đến cho nhau nhưng cuối cùng vượt qua bao sóng gió lại chẳng thể được ở bên nhau. Nhưng bắt đầu từ giờ, đã có nó thay Gia Tuệ mang hạnh phúc cho anh, cùng anh gánh cả bầu trời khi giông bão.

Hóa ra cũng là “người bạn đến từ giấc chiêm bao”.

Anh ôm nó vào lòng. Sau đó nắm tay nó đứng trước mộ, hai người cùng thề là sẽ cùng nhau đi hết chặng đường đời, mãi mãi không bao giờ rời xa, trọn đời bên nhau.

Phía bên kia mặt trời của ngày bắt đầu lên, làn gió sớm vờn nhẹ qua hàng mi, ngày hôm nay sẽ là một ngày thật đẹp!

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN