Thần Võ Chiến Vương - Chương 32: Linh Kiếm
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
72


Thần Võ Chiến Vương


Chương 32: Linh Kiếm


– Đa tạ.

Phản ứng của Giang Thần rất bình thường, không có vẻ gì là kích động.

Lý Liệt rất muốn hỏi xem hắn có biết ý nghĩa của linh đan nhị phẩm là gì hay không.

Chỉ có điều, nếu như để cho hắn biết Giang Thần đã từng cầm linh đan cửu phẩm để ném chơi, không biết hắn sẽ có cảm tưởng như thế nào.

Nhìn đệ tử Vấn Kiếm môn rời đi, Giang Thần cẩn thận thu linh đan lại, bắt đầu lục lọi bao y phục của tên đồ tể này.

Sau khi tìm kiếm một phen, thu hoạch so với trong tưởng tượng của Giang Thần còn phong phú hơn. Tên đồ tể này lưu vong ở bên ngoài, trên người mang theo tất cả gia sản của hắn.

Trong đó cũng có thứ khiến cho Giang Thần thấy hợp mắt, một cây cung tiễn, cùng lá cờ nhỏ hình tam giác bốn phía là màu vàng.

Trường cung là thứ nằm trong tiêu chuẩn, dài một thước rưỡi, chỗ khác biệt là trên mặt có đồ án kỳ lạ, trên dưới đối xứng với nhau.

Như vậy đồng nghĩa với việc cái cung này không phải là phàm vật phổ thông, là khí văn!

Khí văn không phải đơn giản chỉ là hoa văn trên mặt đồ đồng, mà nó là một loại phương pháp thần kỳ có thể làm cho lực lượng của thiên địa phụ vào trên binh khí.

Nó cũng được gọi là linh văn, có thể làm cho binh khí có được lực sát thương rất đáng sợ.

Ví dụ như cái cung này có khắc cung chi văn, có thể làm cho tầm bắn của cung đạt đến khoảng cách cực hạn không tưởng tượng nổi, hơn nữa vẫn còn có thể duy trì được lực xuyên thấu mạnh mẽ.

Đương nhiên, điều kiện được khắc khí văn lên cũng rất cao, bản thân tài liệu phải chắn chắn mới được.

Ví dụ như cái cung trong tay Giang Thần này, chỉ sợ cũng phải dùng huyết mộc ngàn năm tạo thành, dây cung là hỗn hợp của một loại gân yêu thú mạnh mẽ nào đó.

Điều đáng tiếc chính là, khí văn của cây cung này đã ảm đạm đến mức không nhìn thấy. Điều này đã nói rõ năng lượng của cái cung này đã bị tiêu hao hết, hoặc là bị phá hoại.

– Nếu như không hỏng thì tên kia đã sớm núp trong bóng tối, dùng một mũi tên bắn chết ta rồi.

Giang Thần cảm thấy vui mừng, lại có chút nghĩ mà sợ. Sau này khi rèn luyện ở bên ngoài nhất định phải cẩn thận.

Ngoại trừ cung ra còn có ba mũi tên.

– Trên mũi tên có khắc hỏa chi văn, phối hợp với cung chi văn, là phối hợp rất tiêu chuẩn, xem ra không biết tên này đã nhặt được nó ở đâu đó.

Sở dĩ hắn suy đoán như vậy là bởi vì khí văn trên mặt mũi tên cũng sắp biến mất không còn tăm hơi như ở trên cung.

Bỏ qua lâu, không được bảo dưỡng thì sẽ trở nên hỏng giống như đồ ăn vậy.

– Chỉ có điều, cũng không có bị phá hoại.

Thứ khiến cho Giang Thần kinh hỉ chính là điểm ấy, hắn có thể dễ dàng chữa trị như ăn cháo vậy!

Ngoại trừ cung tên ra, cái cờ nhỏ bốn phía màu vàng cũng làm cho hắn mừng rỡ không thôi.

– Trận kỳ!

Trận pháp không phải bỗng dưng mà có, nó cần hai loại tài liệu.

Một loại là cơ thạch của trận pháp, giống như xây nhà cần tài liệu vậy, trận kỳ chính là cơ sở của trận pháp.

Một loại khác là năng lượng, trận pháp có thể bắn ra một loại lực lượng đáng sợ, nhưng những lực lượng này phải có năng lượng để khởi động.

Thông thường chính là nguyên thạch, chỉ có điều ở bên trong bọc quần áo kia hắn cũng không nhìn thấy.

– Tên này nhặt được những thứ này ở bên trong Thập vạn đại sơn, chuyện này không thể là trùng hợp được.

Giang Thần nghĩ đến việc hắn bị người ta đuổi giết, lại ẩn thân trong Thập vạn đại sơn, cho dù trong này là nơi tốt. Thế nhưng không thể an toàn hơn so với khi ở bên ngoài a.

Nơi này có bộ lạc nguyên thủy và vô số mãnh thú rất là khó chơi.

Giang Thần trở lại bên cạnh thi thể không đầu, hắn lại một lần nữa tìm kiếm ở trên thi thể, chỉ có điều cũng không tìm được những vật khác.

Đột nhiên, Giang Thần cởi y phục thi thể ra, hắn lập tức có phát hiện ở dưới nội y của đối phương.

Trên y phục có vẽ một tấm địa đồ thô sơ, là một thành viên của Thập vạn đại sơn, Giang Thần lập tức nhận ra được vị trí đại khái.

– Đây chẳng lẽ chính là đồ vật mà hắn diệt cả nhà người ta có được? Đi xem xem.

Cho dù đã bị người ta nhanh chân đến trước cũng được, chỉ có điều Giang Thần vẫn cảm giác mình đã có phát hiện không tầm thường một chút nào.

Giống như người khác không có cách nào khôi phục được cung tên, thế nhưng hắn lại có thể làm được.

Hai ngày sau hắn đã chạy tới địa điểm đánh dấu trên địa đồ, Giang Thần há hốc mồm. Bởi vì nơi lẽ ra nên có một cái sơn động thì đã sụp đổ, hắn nhìn ra được là do có người phá.

– Tên kia cũng thật là tuyệt a.

Giang Thần không khỏi tiếc nuối, khi hắn hết đường xoay xở thì Phong Vân nhị vệ đột nhiên từ trong bóng tối xuất hiện.

Kỳ thực hắn vẫn đoán hai người này vẫn còn ở trong bóng tối bảo vệ mình, chỉ là không có hiện thân mà thôi.

– Thần thiếu gia, trong phủ có chuyện, chúng ta nhất định phải lập tức trở về!

Thì ra lúc Vân hộ vệ đưa thiếu nữ trở về thì biết được một tin tức. Nam phong lĩnh đang bị ba thế lực lớn trong núi vây quét.

– Đã xảy ra chuyện gì!

Giang Thần nhíu mày, tâm tình bất an lan tràn ở trong lòng của hắn.

– Thần thiếu gia, có tin tức nói Thiên Phong đạo nhân chết trận ở chiến trường Thiên vực, Hắc Long thành…

Phong hộ vệ không đành lòng nói tiếp, trong mắt hiện lên vẻ đồng tình.

– Hắc Long thành xử tử phụ thân ta?

Phong Vân nhị vệ gật gù.

Rất nhiều lần Giang Thần đã từng hoài nghi có phải mình đã tiếp nhận thân phận này hay không. Mãi đến lúc nghe được tin tức này hắn mới xác định.

Rõ ràng chân đang giẫm lên trên đất, thế nhưng thân thể lại giống như rơi xuống vậy, trước mắt biến thành màu đen, sự bi phẫn làm cho cả khuôn mặt hắn trở nên vặn vẹo.

– A!

Giang Thần rít lên một tiếng, vung kiếm chém lung tung.

Vốn hắn nghĩ mình còn có thời gian, có thể đợi được tới lúc mạnh mẽ rồi đi tới Hắc Long thành cứu phụ thân.

Hắn còn chính mồm hứa hẹn với Cao Nguyệt.

Nhưng mà, hiện tại lại bị những lời này xuyên thủng. Tới lúc này hắn mới ý thức được mình yếu đuối tới cỡ nào.

Phong Vân nhị vệ đứng ở một bên cúi đầu, cũng không nói giả cả.

– Không thể loạn, không thể loạn, còn có mẫu thân!

Giang Thần đột nhiên cả kinh, nghĩ đến độc ở trên người của Cao Nguyệt. Nếu như động thủ với người khác, như vậy rất có thể ngay cả thời gian giải độc hắn cũng không có.

– Cảnh giới của các ngươi cao hơn ta, đi về trước đi. Có thể có tác dụng lớn, ta sẽ chạy tới sau!

Giang Thần nói.

Phong Vân nhị vệ chần chờ không quyết được.

– Đây là mệnh lệnh, nếu như ta phát hiện các ngươi vẫn bảo vệ ta ở trong bóng tối! Như vậy Giang gia xảy ra chuyện gì ta sẽ bắt các ngươi hỏi tội!

Nghe vậy, lúc này Phong Vân nhị vệ mới rời khỏi.

Giang Thần cũng không bỏ lỡ thời gian, định lên đường đi về. Chỉ có điều vừa đi được vài bước thì hắn đã dừng lại, cau mày đi tới trước cửa sơn động.

Nơi này đã bị đá vụn phá hỏng, chẳng có gì cả. Chỉ có điều Giang Thần vẫn vểnh tai lắng nghe.

Ngay vừa nãy, khi Giang Thần phẫn nộ xuất kiếm đã mơ hồ nghe được bên trong hang núi sụp đổ có tiếng gì đó truyền vào trong đầu.

Hiện tại tỉnh táo lắng nghe thì hắn mới ý thức được đó là tiếng kiếm reo.

– Bên trong có kiếm, hơn nữa là kiếm đã có linh tính!

Rất nhiều thần binh lợi khí đều có linh tính của mình, khi cảm ứng được thiên tài có trình độ võ học hơn người thì sẽ xảy ra sự cộng hưởng.

Giang Thần đã nắm giữ mô hình kiếm ý, là tồn tại gần như không thể có ở trong Thập vạn đại sơn cho nên đã hấp dẫn linh kiếm ở bên trong hang núi.

Nhưng mà núi đã sụp đổ, dựa vào bản thân mình xử lý đá vụn không chỉ có gian nan mà còn rất nguy hiểm.

– Lúc này nên ngưng tụ thần thức vậy.

Người bình thường, chỉ có sau khi đạt đến Thần du cảnh, linh hồn mới có thể cường đại đến mức ngưng tụ thần thức, nhưng mà hiện tại Giang Thần đã có thể làm được chuyện này.

Đây là một trong những chỗ tốt của việc lực lượng tinh thần mạnh mẽ.

Tác dụng của thần thức là có thể nhận ra được bất kỳ một chút gió thổi cỏ lay nào ở trong phạm vi nhất định, càng có thể thông qua ý thức để nhìn thấy đồ mà dùng mắt thường không có cách nào xuyên thấu qua được.

Giang Thần ngồi ở dưới đất, hai mắt khép hờ.

Ngưng tụ thần thức có rất nhiều phương pháp, đã được biên soạn thành sách, nhưng không được gọi là công pháp, tất cả đều được gọi là kinh văn.

Ở trong đầu Giang Thần hiện ra nội dung của Phật tháp phi thăng kinh, xếp hạng thứ ba trong các loại kinh văn ngưng tụ thần thức.

Hắn tưởng tượng linh hồn của mình trở thành một đứa trẻ, thân ở trong một toà bảo tháp chín tầng, trên mỗi một tầng tháp, linh hồn sẽ càng ngày càng mạnh mẽ và thuần khiết hơn.

Tầng sau tiếp nối tầng trước, kéo dài tới tận đỉnh tháp mới thôi.

Giang Thần không có chút do dự, thả người nhảy một cái, cả người lập tức có cảm giác sung sướng như hùng ưng bay lượn trên phía chân trời, cá bơi trong nước vậy.

Tất cả mọi thứ mơ hồ chugn quanh dần dần trở nên rõ ràng, cũng không lâu sau Giang Thần đã có thể nhìn thấy thân thể của mình đang ngồi ở dưới đất.

Tiếp đó, hắn đi về phía sơn động, thân thể không bị ngăn cản mà đi xuyên qua đống đất đá vụn.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN