Thần Vương Độc Phi: Thiên Tài Luyện Đan Sư - Chương 2: Xuyên qua
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
156


Thần Vương Độc Phi: Thiên Tài Luyện Đan Sư


Chương 2: Xuyên qua


“Đánh chết nàng ta! Đánh chết phế vật này đi!”

“Phế vật này sống trên đời chỉ lãng phí lương thực, đánh chết nàng trừ hại cho dân!”

Ầm ĩ muốn chết! Lăng Kỳ Tuyết xoa xoa mi tâm, mới sáng sớm đã ầm ĩ phá vỡ mộng của nàng, đáng chết!

Mở mắt nhìn một vòng xung quanh, Lăng Kỳ Tuyết phát hiện nàng đang nằm giữa đường lớn, người mặc quần áo cổ trang đứng đầy bốn phía, mọi người vây thành vòng tròn, cả đám vung tay hô to, thần sắc phấn khởi như bị tiêm thuốc kích thích vậy.

Bỗng nhiên đầu Lăng Kỳ Tuyết vang lên ong ong, một đoạn kí ức không thuộc về nàng ùa vào trong đầu như thủy triều, kí ức 15 năm cứ như một bộ phim điện ảnh thần tốc chạy qua đầu nàng một lần.

Lăng Kỳ Tuyết mới biết được, hồn nàng đã xuyên qua!

Xuyên việt đến trên người đại tiểu thư con chính thất phủ tướng quân nước Nam Lăng đại lục Hoằng Diệc, trùng tên trùng họ!

Đây là một thế giới tất cả mọi người đều có võ công, người người đều bắt đầu tu luyện nguyên lực từ khi còn nhỏ, phần lớn hài tử đều có thể ngưng tụ nguyên lực lúc mới sáu tuổi, hơn tám tuổi mà chưa ngưng tụ được nguyên lực bị cho là phế vật.

Mà thân thể nàng xuyên vào đã mười lăm tuổi còn chưa ngưng tụ được nguyên lực, là phế vật trong phế vật.

Mẫu thân Lăng Kỳ Tuyết là chính thất của Lăng Nhạc, khi mới sinh bà ấy bị khó sinh mà chết, ban đầu nàng là đại tiểu thư con chính thất, được vô vàn sủng ái, nhưng vì cứ trì trệ không thể ngưng tụ nguyên lực mà biến thành phế vật, bị Lăng Nhạc ghét bỏ, nhận hết khi dễ của bọn đệ đệ muội muội, ăn đói mặc rách là bình thường, hằng ngày còn bị ăn đánh.

Vì đã ba ngày nàng không được ăn cái gì, lưu lạc đến đầu đường ăn xin, bị Lăng Nhị tiểu thư Lăng Kỳ Vân ra ngoài dạo phố nhận ra, bảo nàng mặc quần áo tả tơi, ra cửa ăn xin làm mất mặt Lăng phủ, nên đánh nàng tàn nhẫn ở bên đường.

Nguyên chủ bỏ mạng dưới nắm tay của nàng ta, dẫn đến nàng xuyên việt.

Mặc kệ ở thế giới nào, quy tắc lớn nhất luôn là cá lớn nuốt cá bé, sinh tồn ở thế gia từ trước càng giúp Lăng Kỳ Tuyết lĩnh hội được điều này, nếu không có thực lực, thì chỉ có thể bị giẫm đạp.

Kẻ yếu, chưa bao giờ được đồng tình, chỉ có thể bị bắt nạt!

Nàng sinh tồn được ở thế gia cổ y, còn đoạt được vị trí gia chủ, chắc chắn phải có chút tài năng.

Tinh thông y thuật là một nhưng quan trọng nhất là phải mang tuyệt kỹ bên người!

Đời trước vô số người muốn nàng chết, nàng lại cứ còn sống, sống đến vui vẻ!

Chỉ riêng cái tên cặn bã kia!

Nghĩ đến Mục Tề, trong con ngươi lạnh lẽo của Lăng Kỳ Tuyết xẹt qua nét u tối.

Mục Tề là nét bút hỏng duy nhất trong cuộc đời nàng, là sỉ nhục lớn nhất của nàng!

Nhưng chuyện đó đã qua rồi, nàng lại đang ở dị thế, cũng không thể xuyên trở về báo thù được!

Lại mở mắt, hai mắt Lăng Kỳ Tuyết vụt qua tia sáng, nguyên chủ yếu đuối cứ biến mất cùng với linh hồn của nàng ta đi.

Một Lăng Kỳ Tuyết hoàn toàn mới sẽ sống lại!

Ở nơi dị thế này, nàng muốn tự mình nở rộ sáng rọi một lần nữa!

“Đánh chết nàng ta!” Tiếng la hét xung quanh vẫn không dừng lại, cứ coi thường sinh mệnh như vậy.

Lăng Kỳ Vân mày liễu mắt hạnh, nghe thấy tiếng mọi người đồng thanh, hưng phấn đến mở cờ trong bụng, kèm theo một nắm đấm ập đến Lăng Kỳ Tuyết.

Khí thế Lăng Kỳ Vân ào đến, nắm đấm bí mật kèm theo nguyên lực màu đỏ đánh tới Lăng Kỳ Tuyết, Lăng Kỳ Tuyết không dám qua loa, nín thở ngưng thần, chuẩn bị nghênh chiến.

Ở thế kỉ 21 mọi người đều hướng theo thuyết vô thần, rất ít người tu luyện nguyên lực, nhưng nàng thì khác, nàng sống ở thế gia cổ y, mỗi đứa trẻ sinh ra ở gia tộc đều được trưởng lão gia tộc tự tay thăm dò tư chất, đứa trẻ nào được tất cả các trưởng lão nhất trí khẳng định có tư cách tu luyện sẽ được gia tộc đưa cho một bộ sách tu luyện vào năm sáu tuổi, ưu thắng liệt thái*, người ưu tú nhất sẽ là gia chủ tương lai, có thể học tu luyện tâm pháp chuyên sâu từ vị gia chủ trước đó, nếu không thể thành gia chủ tương lai, một là uống độc dược chỉ gia chủ mới có thuốc giải, bày tỏ lòng trung thành, hai là bị trưởng lão giết chết, ba là tự sát.

(*)ưu thắng liệt thái: thành ngữ = tốt thì sống, kém thì chết

Cạnh tranh kịch liệt tàn khốc như thế.

Nàng thắng, trở thành gia chủ kế nhiệm, có cơ hội học tập tu luyện tâm pháp chuyên sâu.

Đó không phải do nàng may mắn, đó là sự cố gắng, vĩnh viễn không thất bại!

Nàng biết, không thể sống, cũng chỉ có chết!

Con người ở trong tuyệt cảnh, thường sẽ kích phát ra rất nhiều tiềm năng mà bản thân cũng không ngờ.

Đời trước, nàng có thể bộc lộ hết tài năng giữa nhiều đứa trẻ ưu tú như vậy, đời này, dù không thể ngưng tụ nguyên lực, nàng cũng không phải quả trứng tròn!

Ở nơi đây, cấp bậc tu luyện nguyên lực chia làm năm bậc ngưng nguyên, nguyên giả, nguyên cầm, nguyên vương, nguyên tôn, mỗi một cấp bậc lại chia thành sơ kì, trung kỳ, hậu kỳ và đỉnh phong, tu luyện giả cao giai có thể nhìn ra thực lực của tu luyện giả cấp thấp, nhưng tu luyện giả cấp thấp không thể nhìn được thực lực của tu luyện giả cao hơn hai cấp.

Điều làm cho Lăng Kỳ Tuyết ngạc nhiên là vừa rồi nàng thử ra tay, thân thể này thật sự không thể ngưng tụ nguyên lực, thế nhưng nàng lại có thể nhìn ra thực lực Lăng Kỳ Vân đang ở cảnh Ngưng Nguyên đỉnh phong dễ dàng.

Tu luyện nguyên lực là nguyên nhân làm cho thuộc tính thể chất của mỗi người khác nhau, chia làm năm loại nguyên tố Kim Mộc Thủy Hỏa Thổ, mỗi nguyên lực sẽ tạo ra màu sắc khác nhau.

Nguyên lực của Lăng Kỳ Vân là màu đỏ, chứng tỏ rằng nàng ta là một tu luyện giả hệ hỏa.

Lực công kích của mỗi tu luyện giả hệ hỏa đều rất mạnh, nhưng Lăng Kỳ Tuyết liếc mắt đã thấy tuy khí thế nắm đấm của Lăng Kỳ Vân rất mạnh, sức mạnh lại không như vẻ ngoài, lực công kích thực sự chỉ có một nửa, dù không thể ngưng tụ nguyên lực, nhưng đời trước vì tranh đoạt vị trí gia chủ nàng đã đi học các loại kỹ năng trong dong binh đoàn, chỉ vậy cũng đủ để ứng phó Lăng Kỳ Vân rồi.

Không để ý đến cả người đang đau nhức, Lăng Kỳ Tuyết quay người một cái tránh thoát công kích nguyên lực, tiếp đó vụt đến trước mặt Lăng Kỳ Vân, vươn chân phải ra đá một cái.

Một cái này khiến Lăng Kỳ Tuyết phải nói tục!

Sao cái thân thể này yếu kém vậy chứ!

Cũng một cái đá này đá ngã Lăng Kỳ Vân, nhưng nàng cảm thấy chân phải của nàng cũng bị chặt đứt rồi!

Kém cỏi muốn chết!

Kéo chân phải không còn cảm giác về, Lăng Kỳ Tuyết xoay người, nâng khuỷu tay phải lên nện vào bụng dưới của Lăng Kỳ Vân – – bộ vị yếu nhất trên thân thể nữ nhân.

Nói thì chậm, xảy ra thì nhanh.

Tất cả động tác của Lăng Kỳ Tuyết liền mạch lưu loát như nước chảy, chỉ trong nháy mắt, Lăng Kỳ Vân còn chưa kịp phản ứng đã cảm thấy bụng nàng ta đau đến như bị nổ tung.

Đau đến mức nàng ta không để ý hình tượng mà lăn lộn trên mặt đất.

Nếu còn ở quá khứ, chắc chắn Lăng Kỳ Tuyết sẽ tiến lên vặn đứt cổ nàng ta lấy mạng nàng ta mà không phải suy nghĩ, không lưu hậu hoạn.

Nhưng nàng vừa bước vào nơi dị thế này, vẫn còn quá yếu, nếu không nhịn sẽ loạn mưu lớn, hôm nay nàng giết Lăng Kỳ Vân, chắc chưa đến một canh giờ, người của Lăng gia sẽ nghiền nàng thành bã.

Nghĩ đến đây, Lăng Kỳ Tuyết vặn tay chân của Lăng Kỳ Vân, ‘rắc rắc’ vài cái đã bẻ hết các ngón tay của nàng ta.

Các ngón tay trật khớp đau xót, Lăng Kỳ Vân đau đớn càng kêu thảm thiết hơn, sau đó ngất đi mất.

Mọi người vây xem chấn kinh, đám người vừa nãy còn kêu la như đánh máu gà lập tức im lặng, ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, thật sự chuyện xảy ra quá nhanh, bọn họ còn chưa thấy rõ cái gì đã xảy ra, chỉ thấy Lăng Kỳ Vân ngã xuống đất ngất đi.

Lúc này, một tiếng hét truyền đến từ ngoài vòng vây: “Ai có gan dám làm muội muội ta bị thương! Nạp mạng đi!”

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN