Thằng ăn cướp kia, cướp đồ chưa đủ hả? Mà lấy luôn trái tim của tao vậy? - 11: Chồng tôi
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
110


Thằng ăn cướp kia, cướp đồ chưa đủ hả? Mà lấy luôn trái tim của tao vậy?


11: Chồng tôi


Tại Shop quần áo
-Ê sao nhok dẫn tui đi vô đây làm gì dị? mà chân ngắn cũng chịu khó chạy quá ha làm tui cứ có cảm giác bị zombie rượt
Sau một hồi bị Tuyết Đình dắt tay chạy bộ gần 1km thì nó cũng dừng trước cửa trung tâm thương mại còn Hạo Thiên sau khi được buông tha đôi chân thì thở như chưa từng được thở rồi quay qua hỏi nó
-Thì vô đây để ông mua đồ chứ không lẽ vô đây bán ông qua biên giới, hỏi ngu cũng hỏi nữa_Tuyết Đình nhìn Hạo Thiên thở đã khinh bỉ rồi giờ lại còn hỏi nó một câu thật ngu kèm theo đó là sỉ vả chiều cao của nó nhưng thôi hôm nay do làm theo lời mẹ đại nhân nên độ lượng bỏ qua cho hắn
-Mua đồ làm gì má?
-Hazz ông nói nhiều quá, thật ra tối nay nhà Gia Hoàng có tổ chức tiệc mà ông đang đóng làm bạn trai tui thì phải đóng cho đúng dù gì cũng hết 70 triệu nhà tui rồi đó
-Thật ra thì 70 triệu đó tui sẽ trả cho nhà nhok, chỉ đóng có vở kịch mà được tới 70 triệu thì hơi nhiều_Hạo Thiên nghe Tuyết Đình nhất đến 70 triệu ấy liền nhớ đến việc mình định trả nói ra cho nó nghe còn nó nghe xong không biết tại sao lại tức giận
-Ờ muốn sao muốn đi, mệt quá à
Giọng nói có chút giận rồi nó đi vào trong luôn còn hắn thấy cũng biết liền đi theo nhưng trong đầu lại thắc mắc tự nhiên con bé này lại giận
-Chào quý khách
-Chào chị, chị lấy cho em mấy bộ đồ cho tên này đi ạ
Mới vào đã nhận được câu chào quen thuộc của chị nhân viên nên nó cũng không nói nhiều vào thẳng vấn đề rồi né qua một bên nhưng điều khiến nó đã tức còn tức hơn là mới nhìn thấy hắn là chị nhân viên kia nhìn không chớp mắt luôn
-Ê thằng này chồng tôi đó làm gì nhìn như muốn ăn người ta luôn dị? rồi chừng nào tôi có đồ?
-À ờ xin lỗi quý khách để tôi vô lấy
Nghe câu nói của nó thì cô nhân viên cũng ngại chạy vào trong lấy mấy bộ đẹp nhất cho nó còn hắn thì cười muốn xỉu nhưng khi ăn một cái đạp thân thiện thì câm nín đợi đến khi có đồ thì phòng cái vèo vào thay thử riêng nó ngồi đợi mà miệng rủa như đúng rồi
-Con trai gì đâu mà gái nhìn thì mặt đúng thõa mãn ngộ nghĩnh thiệt chứ con trai nhìn thích mình không nói cái này là con gái chứ bộ riết rồi đôi lúc thấy thụ lòi ra còn nhiều khi lại làm gái đổ rầm rầm….
-Ê Tuyết Đình
-Cái gì ngộ nghĩnh nhỉ hở cái k(kêu)….
Đang nói chuyện một mình không khác đứa tự kỉ thì có giọng nói nghe sơ qua cũng biết là ai định quay qua chửi hắn thì thấy nhan sắc của hắn bây giờ nín luôn và bắt đầu tịnh tâm 30s sau đó
-HAHAHAHAHA
-Bé nín ngay cho tôi
-Mẹ ơi cười mệt quá trời luồn, giờ cho các hạ hỏi đứa nào lấy cái bộ đồ cao bồi này cho ông dị, muốn giết người không dùng dao chỉ dùng nhan sắc hả ba?
-Kì lắm hả?
-Không phải kì chỉ là không giống người thường thôi, lấy bộ này vào thay thử đi
Nói xong Tuyết Đình lấy một bộ đồ khác đưa cho Hạo Thiên cho anh đi vào thay rồi quay qua cô nhân viên lúc nảy ánh mắt không mấy thân thiện nói
-Đừng tưởng tôi không biết chị đi lấy quần áo mà vẫn còn nhìn “chồng tôi” mới lấy mấy bộ đồ khốn nạn ấy định âm mưu giết người do cười quá nhìn
Nghe nó nói chị nhân viên kia chỉ cười trừ rồi quay qua giả bộ sắp xép nhưng ánh mắt lại nhìn qua phòng thay chờ đợi hắn đi ra và cuối cùng mong ngóng của mọi người đã được đền đáp khi Hạo Thiên bước ra liền thu hút sự chú ý của khách lẫn nhân viên của shop
Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN