Thằng bạn thân của tôi - #21
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
100


Thằng bạn thân của tôi


#21


Buổi sáng thức dậy, tôi đã nghe tiếng cậu gọi cho ai đó:
– Dạ, không sao hết cô, tụi em ra ngoài ăn là được. Dạ dạ.
Tôi dụi mắt:
– Mày gọi cho ai vậy?
Cậu khóa cửa phòng lại, tiến về phía tôi:
– Lại đây với anh. Chiều anh một ngày đi, anh sẽ dịu dàng mà.
Tôi lắc đầu:
– Có ngốc mới tin mày.
Cậu nhanh chóng đè tôi xuống giường, khóa tay tôi lại. Cậu nhanh chóng chiếm lấy môi tôi, nụ hôn này còn mãnh liệt hơn cả nụ hôn tối qua mấy phần. Đồng thời thuận tay kéo áo ngủ của tôi lên, toàn thân được bày ra trước mắt cậu.
Cậu nhếch mép:
– Nếu không muốn sao lại không mặc áo ngực. Rõ ràng là muốn chờ anh tới ăn rồi còn gì.
– Ưm… Không có.
Hai khỏa ngực được cậu cho vào miệng ăn no nê. Bên dưới hai chân bị cậu tách ra, đưa tay vào trong cọ xát:
– Nhanh vậy đã ướt rồi à. Anh chỉ mới đụng nhẹ thôi mà.
Tôi thở nặng nhọc, cố chống chọi với những ngón tay tinh quái của cậu đang làm tình làm tội huyệt nhỏ bên dưới.
– Ân… đừng mà… em, không xong mất.
Nghe giọng nói khó khăn cùng tiếng rên rĩ khi cho cậu hạ thủ vi cường, càng lúc càng tăng tốc độ. Chưa được bao lâu đã nhanh chóng đưa tôi lên đỉnh.
– Ra nhanh lên bé yêu của anh.
– Ahhh… Ân…
Tôi thở hắt một hơi, bên trong tuôn trào một đợt mật thủy làm ướt cả tay cậu. Tôi sau khi lên đỉnh cả cơ thể hoàn toàn xụi lơ, đôi mắt mơ màng, gương mặt đỏ nhuận khiến cho vật nam tính của cậu đòi ra ngoài cho bằng được.
– Em có biết lúc này trông em ngon lắm không? Anh muốn lập tức ăn em.
Vừa dứt lời, cậu đã nhanh chóng đeo BCS vào người anh em, đâm vào nơi ẩm ướt. Cả tôi và cậu cùng la lên:
– Ahhhh!!!
Tôi vì đau mà nước mắt ồ ạt tuôn rơi. Cậu cũng không kém khổ sở, mồ hôi lấm tấm trên trán rơi xuống má tôi. Cậu đưa tay quẹt lấy nước mắt và mồ hôi.
Một lát sau, cảm nhận tôi đã thích nghi, cậu liền bắt đầu động. Mỗi lần ra vào đỉnh quy đầu đều đâm đến tận nơi gồ ghề sâu nhất khiến tôi rên rĩ không ngừng. Cứ thế cậu ra vào không biết bao nhiêu nhịp.
– Ân… anh ơi… chậm lại. Ahhh!!!
– Đúng rồi… ahhh, đêm nào anh cũng mơ thấy em rên rĩ như thế này.
Cậu xoay người tôi lại. Cặp mông tròn vễnh cao ra sau, lộ ra cửa động ướt át bóng bẩy. Làm cậu nuốt khan một tiếng rồi nhanh chóng lấp đầy tôi, không phải chậm rãi như lúc đầu mà là điên cuồng mãnh liệt, dùng toàn tâm toàn sức công phá.
– Ahhh!!! Mạnh thêm nữa đi… Em sướng. Ân!!!
– Anh cũng vậy… Anh đâm chết em!!!!
– Ân… Nhanh nữa a…
Sau vài trăm lần ra vào, cậu không chịu nỗi cao trài dồn dập. Quy đầu co rút đến điểm sâu nhất mà bắn thật mạnh. Cậu sau khi phóng thích chậm rãi rút người anh em ra, bên trong mật huyệt chảy ra ào ạt chất dịch trắng đục. Tôi vì quá mệt mỏi cả cơ thể xụi lơ nằm trên giường. Cậu mỉm cười đưa tôi vào bồn nước ấm rửa sạch cơ thể.
Sau khi tỉnh dậy, cậu nhìn chằm chằm vào tôi:
– Tại sao mỗi khi anh ăn em, em mới chịu gọi anh là anh?
Tôi dụi mắt:
– Ưm… ai lại nói kiểu đó. Ta bằng tuổi nhau mà.
– Vậy anh phải làm sao đây?
Tôi ngẫm nghĩ một lát rồi đỏ mặt nói:
– Ưm… H-Hôn em đi. Được không?
Cậu mỉm cười ăn lấy môi tôi. Trước khi rời đi còn cắn nhẹ một cái ở môi dưới:
– Vậy được chưa?
Tôi gật đầu. Cậu dịu dàng xoa đầu tôi:
– Thay đồ rồi đi ăn sáng nào.
————————
Có ai cần máu gấp không?
Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN