Thằng bạn thân của tôi - #25
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
112


Thằng bạn thân của tôi


#25


Choang!!!!
Tiếng vỡ của bình hoa vang lên thật chói tai. Nó ngồi bệt trên sàn nhà, mặt cúi gằm xuống, những giọt nước mắt giả tạo lăn dài rơi xuống đất.
Bình hoa vỡ rồi. Những mảnh thủy tinh tan nát vương vãi, văng cả lên chân tôi. Những tia máu tóe lên trong mắt tôi. Nắm siết chặt thành nắm đấm. Nó hét toáng:
– Tại cậu ấy. Tất cả là do cậu ấy. Tôi chẳng có lỗi, cậu phải tin tôi.
Cậu đứng giữa hai người con gái. Một là tôi, hai là nó.
Tôi nghe nó nói những lời vô lí, dây thần kinh kiềm chế của tôi chẳng còn nhẫn nhịn được nữa rồi:
– Nói láo. Đừng tin lời nó!!!
Tôi tin cậu. Tôi biết cậu sẽ tin tôi. Nó đang nói dối, nói dối để trở nên tội nghiệp trong mắt cậu. Tôi liếc về cậu. Cậu đang tiến về phía nó. Cậu đỡ nó dậy. Nó ôm lấy cậu, người run lên bần bật:
– Nó ném bình hoa vào người tôi.
– Láo toét!!!! Mày phải tin tao.
Cậu đưa nó ra ngoài, còn liếc nhìn tôi:
– Mày làm tao thất vọng. Tự suy nghĩ về hành động của mình đi.
Cái gì? Cậu bênh con nhỏ đó. Cậu không tin tưởng tôi. Trong mắt cậu tôi là cái gì chứ?
Tôi gục người xuống đất khóc nức nở.
(Hẳn mọi người đang thắc mắc chuyện gì đúng không, vậy thì…)
*Flash back (quay lại thời gian trước đó)*
Hôm nay tôi được giao cắm lại lọ hoa trên bàn giáo viên. Tôi chọn cúc trắng vì trong nó rất đẹp nhưng lại đơn giản. Bỗng nhiên, nó xuất hiện, tay chống nạnh:
– Này bạn kia, bạn có thấy mình quá đáng không?
– Cái gì?
– Bạn dắt mũi lớp trưởng, lớp phó và cả lớp phó lao động luôn sao. Bạn có bị ảo tưởng không?
Cái gì, sao nó lại biết chuyện đó chứ?
– Thì sao?
Nó nghe câu đó của tôi, tức điên người. Hình như nghĩ ra được một kế, nghe có tiếng người đi tới, nó kéo cái khăn trải bàn giáo viên khiến cho lọ hoa cúc rơi xuống làm nước và hoa rơi ra tung tóe. Nó giả vờ té. Bất ngờ lúc đó cậu tới, lại không hình thấy rõ đầu đuôi sự việc, nó bắt đầu chơi trò ném đá giấu tay với tôi. Thành ra việc như thế này.
*End flash back*
Tôi đã tự hứa với mình là không được khóc với những chiêu trò cũ rích này rồi mà. Nước mắt không ngừng tuôn rơi trên má. Làm ướt cả một mảng áo.
—————-
Au nghi kết là SE đấy.
Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN