Thằng Lớp Trưởng Cùi Bắp - Chương 8
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
145


Thằng Lớp Trưởng Cùi Bắp


Chương 8


Thời buổi này mà không cẩn thận là mất “chồng” như chơi. Như hôm bữa tui qua nhà trọ nó làm bài nhóm môn PPDH với con Hoa, thằng Minh thì không chung nhóm.Tui ngồi bên phòng con Hoa làm bài chứ thằng Minh không có cũng không có ở nhà nữa. Đang làm bài thì có 3 người phụ nữ to cao bước tới cửa phòng hỏi:

– Mấy đứa thấy con Tiên phòng 2 có ở đây không ?

– Không thấy hồi sáng giờ. – Con Hoa trả lời.

Tui đâu ở đây đâu nên đâu biết…mà trả lời.

Vậy là mấy bà đó kéo đi về.

Buổi tối khoảng 7h00 tui với thằng Minh ở trong phòng thì nghe tiếng đập cửa ở phòng 2. Thì ra là mấy bà hồi trưa… tui với thằng Minh đứng trước cửa nhìn qua phòng 2. Sau đó là một tràn đại bác chửi bới xối xả con Tiên… vì nó dzựt chồng của bả mà. Lát sau nữa tông cửa vào thằng chồng đẹp trai ghê mợi con vợ xấu mà mập nên ngoại tình phải rồi trời ơi… con Tiên nó học SP Mầm Non nhìn dễ thương đẹp gái nữa nên thằng kia không mê mới lạ đó… Mà nghe nói mấy bữa trước nó bị bà kia đánh hết một chập ở ngoài rồi sau đó nó trốn về quê dưỡng sức mấy bữa. Bữa nay nó bị đánh tập 2 nè… ở nhà trọ đâu ai dám can, thằng chủ nhà trọ đi không có nhà nên xui cho con Tiên, thằng chồng đâu giúp gì được bị đám người nhà của bà vợ khống chết. Kết quả là con Tiên bị đánh bầm dập tơi tả như con điên luôn lát sau đứa bạn nó tới chở đi bệnh viện. Cũng may là bà đó không xài acid với dao lam là tàn đời con nhỏ…

Thấy vậy tui kéo thằng Minh trở dzô phòng.

– Mai mốt mày có vợ rồi, mày ngoại tình với tao vợ mày bắt được đánh tao giống lúc nãy mày làm sao ? – Tui hỏi nó.

– Thì tao bỏ mày theo vợ tao về luôn chứ sao ?

– Hả… dã man vậy trời. Mấy người hay lắm nhớ nói vậy đi nha !

Tui nổi nóng lên mở cửa ra đi về, nó bay lại ôm tui từ phía sau cản lại. Tui đẩy nó ra.

– Tránh ra, để tui về. – Tui nói.

– Thôi mà, cho anh xin lỗi anh nói chơi mà !

– Ai biết được đồ xạo ke, buông tui ra !

Nó ôm chặt tui hơn rồi hôn sau gáy… rồi nó kéo tui quay lại hôn môi tui làm tui hết chống cự gì được nữa nè trời. Càng ngày nó hôn càng phê hơn… Được một chút tui đẩy nó ra không hôn nữa.

– Sao vậy ? – Nó hỏi.

– Tui mỏi cổ quá à !

– Anh cũng mỏi vậy ?

– Kệ mấy người ai kêu ham hố làm chi rồi than.

Tui với nó ít khi đứng hôn lắm vì nó phải cuối đầu xuống còn tui thì ngước lên lí do nó cao hơn tui nhiều quá. Có lần tui chọc nó, hai đứa đang hôn tui nói:

– Khoan, đợi tao chút !

– Làm gì vậy ? – Nó ngơ ngác hỏi.

– Đi lấy cái ghế !

– Đang hôn tự nhiên đi lấy ghế làm gì ?!

– Lấy ghế đứng lên hôn chứ gì ! Haha…ai kêu mày cao làm chi.

– Hứ…tại mấy người thấp rồi đổ thừa…

Sau này rút kinh nghiệm nằm hôn là khỏi than phiền nữa.,

Để tui kể lại cái bữa đón năm mới trên Phà Cao Lãnh cho nó mới.

Bữa đó buồn thê thảm ghê mợi… trời đêm, gió lạnh nên chịu không nổi khoảng 1h15 tui bước xuống Phà đi về nhà trọ của tui ngủ.

Về nhà nằm được một chút nhưng vẫn chưa ngủ được nữa, không biết dạo này sao tui khó ngủ quá, hay bị mất ngủ nếu ngủ một mình !

Gần 2h00 thì thằng Minh nó gọi điện thoại.

– Alo, nghe nè có gì không ? – Tui nói.

– Lát nữa ra mở cửa cho anh nha kưng, bữa nay anh qua ngủ chung với em !

– Hứ…ai thèm chứa mấy người, đi mà ngủ với con đó luôn đi ! (con Thúy bạn gái nó).

– Không cho anh cũng qua ngủ nữa !

– Ừ… ngủ ở ngoài cửa đó, tui đâu cấm !

Bực mình quá tui tắt điện thoại, khoảng 5 phút sau nó tới trước cổng. Mặc dù giận nó nhưng cũng đi ra mở cửa cho nó dzô. Nó dẫn xe vào phòng xong rồi, bay đi tắm… bữa đó lạnh vậy mà nó tắm không sợ bệnh gì hết, tui leo lên giường nằm im mặt quay dzô tường nó muốn làm gì làm tui không quan tâm. Lát sau nó thay đồ xong rồi chui vào mùng. Nó nằm kế bên nhưng không dám đụng tui, nó biết tui đang giận nó mà.

– Lạnh quá à. – Nó nói.

Tui nằm yên không trả lời nó. Nó nói tiếp:

– Trời lạnh quá lát có người chết vì lạnh !

Tui tức quá quăng cái mền cho nó. Nó không đắp nữa chứ. Nó nói:

– Tui muốn đắp cái khác à.

Không biết sao lúc đó tui lại rơi nước mắt… chắc vì thương nó quá nên giận nó dữ vậy. Nó biết tui đang khác nên im lặng một lúc rồi quay qua ôm tui, tui đẩy nó ra. Nó vẫn nhào dzô ôm nữa, tui đẩy ra nữa nhưng mệt quá làm không lại nó nên để cho nó ôm…

– Anh xin lỗi mà, đừng khóc nữa em… – Nó nói.

Tui vẫn im lặng, sau đó tui nghe nó thở dài… bàn tay nó đan chặt vào bàn tay tui. Nó năn nỉ tui tiếp… anh sẽ không như vậy nữa mà, anh thương em nhiều lắm em biết không…

– Vậy chắc tui không thương người ta quá… – Tui nói.

– Anh biết em thương anh nhiều mà…

– Thương mà người ta làm vậy đó…

….buồn quá không muốn viết khúc này xin lỗi mọi người nha….

Lát sau nó dụ dỗ tui bằng một cây kẹo mút mới ghê…pótay với nó luôn.

– Nín đi kưng, đừng khóc nữa anh cho kẹo ! – Nó nói.

– Xạo ke !

Vậy là nó bay ra khỏi mùng chạy lại chổ cái quần jean của nó mặc lúc nảy lấy ra một cây kẹo mút loại to 7 màu có hình xoáy ốc.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN