Thằng nhóc nghèo và cô tiểu thư đanh đá - CHAP 11: GẶP LẠI NẠN NHÂN
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
213


Thằng nhóc nghèo và cô tiểu thư đanh đá


CHAP 11: GẶP LẠI NẠN NHÂN


Tôi đang nằm gục đầu xún bàn thỳ có ai đó lay lay vai tôi. Vừa ngất mặt lên thỳ tôi đứng hình lun
-Ơ. E à ko
Trước mặt tôi là người cgái hôm đó. Cô gái đó thấy tôi như vậy thỳ
-hihi. Còn nhớ mình hả
Tôi lúc này vẫn còn đang hồn vía trên mây. Miệg lắp bắp
-E à ko(tôi định xưng e nhưg nghĩ học cùg lớp nên thôi) bạn là… là…tối hôm đó hả
-Hihi. Nhớ mình lun hả. Mình có bắt đền đâu mà nhìn bạn kìa.hihi
Chắc các bạn còn nhớ cái đêm tôi ngâm thơ ngoài đườg rồi tôi tôg vào 1 cô bé. Vâng. Cô bé đó đang đứng trước mặt tôi đây.
-tại mình bất ngờ quá. Bạn là Ngọc Lan đúng ko
-ủa sao bạn biết hay vậy
Tôi định kể lại chuyện thấy bảng tên trên áo của nhỏ nhưng dài dòng quá nên thôi. Sẵn nhỏ đag mặc áo dài có bảng tên,tôi vớ vào đó luôn
-bảng tên của bạn kìa. Mình là
-hihi. Mình biết rồi. Là S đúng ko
-ừ. Mà tối đó L về có bị gì ko
-L đi đc 1 đoạn thỳ tư dưng xe k chạy đc nữa nên đành dắt bộ về lun. May là cũng gần đến nhà rồi
-dù sao S cũng xl nge
-ko sao mà. Trùng hợp quá S nhỉ.hihi
Đang nc với nhỏ L thỳ nhỏ T đi vào. Thấy vậy nhỏ đi tới chỗ tôi
-Chà mới vô lớp mà đã tán gái rồi a S nhỉ
-đâu có đâu.a có tán ai đâu
Đang nói thỳ nhỏ L chen vào
-N này. Đừng chọc S nữa. Mà sao N gọi S bằng a
-A iu N mà. Giỡn đó ảnh lớn hơn mình 1t
-ủa vậy hả. Nhỏ L tròn mắt nhìn tôi
-Mà sao 2 ng biết nhau vậy. Nhỏ N vẫn ko chịu buông tha. Ko thể để nhỏ N hiểu lầm nữa tôi kể lại hết việc đêm hôm đó cho nhỏ N nge. Vừa nge x0ng thỳ nhỏ đã thốt lên
-à. Thỳ ra cô bé a nói tối đó là L đây hả. Vậy a có muốn biết điều này ko
-gì vậy e. Tôi thắc mắc ko biết lại gặp chuyện gì nữa đây
-L là e họ của e đó
-Hả?
Cả 2 cùng nhìn tôi cười. Ko ngờ lại trùng hợp đến vậy. Nhữg ngày thág tiếp theo của tôi chắc đau khổ lắm đây.
-coi chừng 2 chị e tui đó.hihi. Nhỏ N dọa tôi.
Cùng lúc đó thỳ tiếng trống vang lên,2 nhỏ cũg đi về chỗ lun. May quá,chớ đối diện với 2 bà la sát này chắc chết mất.
Lúc này con nhỏ ngồi cạnh tôi cũng đi vào,trên tay cầm bịch nước với cái bánh. Côg nhận con gái thỳ ăn hàng là số 1. Nhỏ này nhìn qua cách ăn mặc thỳ biết là con nhà giàu liền. Đã vậy đi học còn trang điểm nữa. Bản chất con nhà giàu chắc cũng đanh đá chảnh chọe thôi. Loại này ko nên dính dáng vô làm gì cho mệt.
5p sau thỳ cô giáo đi vào. Tiết tiếp theo của tôi là môn tiếng Anh. Môn này thỳ tôi cực kì gét. Ko phải tôi dốt môn này mà vì quan điểm của tôi là tiếng Việt học chưa xog mà đi lo tiếng Anh. Thời buổi này muốn làm gì cũng phải có bằng tiếng Anh. Thật là khổ. Và giống như những kẻ gét môn tiếng Anh khác,tôi dành phần lớn thời gian là nhìn ra cửa sổ ngắm cảnh,nghĩ ngợi. Cuộc sốg thật thú vị,cô bé bị mình đâm xe ai ngờ giờ lại học chung lớp,còn là e họ của nhỏ N nữa. Đúng là trái đất tròn. Đang mải mê snghĩ thỳ bỗng tiếng cô gọi tôi
-cậu ngồi bàn cuối tổ 1. Đag h học mà cậu nhìn ra cửa sổ là sao. Coi thườg môn tôi phải ko
-dạ ạ ạ e e e. Chết rồi. Ngày đầu mà đã gặp xui xẻo rồi
-cậu là học sinh mới đúng ko
-dạ. E thề với cô là h cô có hỏi gì e cũng dạ hết
-mới đi học mà đã vậy rồi hả. Cậu cho tôi biết áo mưa dịch ra tiếng Anh là gì
Bà cô hỏi vậy thỳ chẳng khác nào giết tôi. Nhỏ tới h có biết từ áo mưa trog tiếng Anh là gì đâu. Mà bà cô này cũng quái,đang ko lại nhắc đến áo mưa,mưu đồ gì đây. Tôi đang bí thì trog cái khó nó ló cái khôn. Áo là cloth,mưa là Rain. Vậy áo mưa là
-À dạ thưa cô là Cloth rain
Tôi vừa nói xog thỳ cả lớp cười nức nẻ. Nhỏ N quay xún nhìn tôi che miệng cười. Nhỏ L thỳ gục xún bàn,chắc là đang nín cười đây. Bà cô thỳ cũg ko nhịn đc cười
-cậu thôg minh đó. Tôi cho vô sổ đầu bài để cậu nhớ. Lần sau ngồi học nhớ chú ý
Cả lớp thỳ vẫn chưa hêt cười. Tôi ngớ người chẳng hiểu gì hết. Nhưng lạ thay nhỏ ngồi cạnh tôi thỳ lại ko cười. Đưa đôi mắt buồn hướg ra cửa sổ hay nhìn tôi thỳ tôi cũg ko rõ nữa. Chỉ biết rằng ng con gái này,những ngày tiếp theo ko giốg như những gì tôi nghĩ…
Tan học,nhỏ bên cạnh dọn dẹp sách vở đi ra thật nhanh. Trời,làm gì quíu quắn dữ vậy. Nhỏ T thỳ đi xún chỗ tôi ko quên đá đểu
-Về thôi S cloth rain. Haha
-mà sao e với đứa cười a
-tại a giỏi quá mà
Sau khi nge nhỏ T gthích thỳ tôi mới hiểu. Tôi khôn lỏi quá,lấy 2 từ ghép lại nên thành trò cười cho lớp lun.
-thôi ko giỡn nữa. Tí a về trước đi e đi với bé L mua ít đồ. Tí e về sau
-vậy đâu đc e. Ba e dặn a là phải đưa e về. Đó là côg việc của a mà. Lỡ e có chuyện gì thỳ sao-ko sao đâu.e đi tí là về. E ko có nói lại ba e đâu. A yên tâm đi
-nhưng…
-a cứ về trước đi
-ừ vậy e đi về sớm đó
Thế là tôi phải về 1 mình nhưg đỡ hơn là phải chở nhỏ T. Nặng như heo. Đang vi vu trên đoạn đườg THT thì phía trước tôi có 1 đứa con gái đi bộ nhìn dáng ng quen lắm. À hình như là nhỏ ngồi cạnh. Tôi phóng xe lên thỳ đúng rồi,chính là nhỏ. Bt nếu là ai thỳ tôi sẽ dừng lại cho quá giang rồi nhưg nhỏ này chưa tiếp xúc lại ko biết con ng ra sao nen thôi tôi định lơ lun. Đang định đi nhanh qua mặt nhỏ thỳ tôi thấy chân nhỏ hình như đi tập tễnh thỳ phải. Những bước đi trôg nặng nhọc lắm. Máu anh hùng lại nổi lên,tôi chạy xe tới cạnh nhỏ
-bạn lên mình chở về cho. Chân bạn bị đau hả
-ko sao đâu bạn về đi. Nhỏ nói mà giọng buồn buồn nge tội lắm
-ủa mà ko ai chở bạn về hết hả. Xe bạn đâu
-ba mình ko đến nên mình đi bộ về.
-thôi lên đây mình chở về.
Tưởng con nhỏ từ chối ai dè lên ngồi thật. Cứ nghĩ nhỏ chảnh chọe ai ngờ nc thỳ thấy cũg hiền lành. Nhưng cũg phải đề phòng mới đc
-bạn tên gì vậy? Tôi hỏi nhỏ vì từ đầu buổi học tôi cũg k chú ý đến tên nhỏ do có nc đc câu nào đâu
-mình tên Hương. Bạn là S hả
-ừ nhà H ở đâu chỉ S chở về nè
-bạn quẹo qua đây nè
Sau 1 hồi đi theo sự chỉ dẫn của nhỏ thỳ cũg đến đc nhà nhỏ. Ko nằm ngoài dự đoán,trc mắt tôi là 1 căn biệt thư ko thua kém gì nhà nhỏ T. Nhà cách trườg cũg khá xa mà lúc nãy nhỏ đòi đi bộ về
-dừg đây nè. Cảm ơn S nha
-ừ ko có gì đâu. S về đã
-ừ H cũg vô nhà đây.
Ko ngờ nhỏ cũg hoà đồng chớ ko đanh đá như tôi nghĩ. Mà nhìn kĩ trôg nhỏ cũng xinh thật. Tóc đuôi gà,da trắng mắt to. Nếu mà ko trag điểm thỳ chắc…Trên đườg về ko hiểu sao tôi lại thấy vui vui. Nhưng niềm vui ngắn chẳng tày gang…
Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN