Thằng nhóc nghèo và cô tiểu thư đanh đá
CHAP 3: BUỔI CHIỀU XUI XẺO
Đợi chú tôi vừa đi ra khỏi cổng thì ôg sếp lên tiếng
-Bác đã nge chú mày kể về mày rồi. Bác khâm phục mày lắm. Cố gắg làm cho tốt. Tính cgái bác thì cháu phải biết chịu đựng 1 chút. Cháu ko thiệt đâu
-Dạ. Cháu biết rồi bác. Cháu cảm ơn bác. Tôi nge ôg sếp nó thỳ cũg yên tâm phần nào
-Ừ. Vậy thì tốt. Thôi bác đi làm. Cháu ở đây cứ tự nhiên. Chiều nhớ chở con bé đi học
-Dạ
Thế rồi ôg sếp cũg đi làm. Mà lạ thật,thườg thỳ nhà giàu họ hay mướn ng giúp việc nhưng nhà này thỳ sao chẳng thấy. Nhìn con nhỏ tiểu thư này tôi biết nó ko làm đc gì ra hồn rồi.
Đang mãi mê suy nghĩ thỳ con nhỏ ở đâu lên tiếng
-Này sao còn chưa về,ở đây làm gì. Giọng nó chanh chua. Nếu ở trog hoàn cảnh của tôi chắc các bạn ko kiềm chế nổi rồi. Nhưg cũg vì đồng tiền,tôi phải nhẫn nhịn thôi. Nếu bây h ko làm ở đây thỳ tôi biết đi đâu đây,chưa kể tôi lại làm gđ chú tôi bùn nữa
-Dạ ba cô chủ thuê tôi chở cô đi học. Tôi bắt đầu làm từ ngày hôm nay
-Tôi mà phải đi với loại ng như cậu á. Nhìn lại mình thử đi. Haha. Con nhỏ nói câu nào tôi ứa máu câu đó. Nhưng trời ơi! Tôi phải làm sao đây,tiền đối với tôi bây giờ quá quan trọng. Nghĩ về gđ dì,về tươg lai của tôi. Nó xám xịt quá.
-Dạ nếu cô chủ ko thích thì tôi cũg chẳg biết làm gì cho cô vừa lòng hết. Tôi đến đây chở cô chủ đi học chứ có làm gì ảnh hưởg tới cô chủ đâu sao lại nói nặng lời vậy
-Loại như mày. Nó lại chanh chua. Thôi ngồi đó đúng 12h chở tao đi học
Tôi ko tl lại. Một đứa con gái nhà giàu,xinh đẹp mà miệng lại nói ra nhữg lời lẽ vô học đó thỳ ko đáng để tôi tôn trọng. Nếu ko vì chú tôi,vì tiền bạc,tôi đã nghỉ rồi. Một thằg ko trình độ như tôi kiếm đc côg việc như này là đã nằm ngoài ước mơ rồi. Tôi còn nhớ lời dì tôi dặn \”muốn người ta tin tưởng,trọng dụng thỳ mình phải biết thủ phận,biết nhẫn nhịn con à\”. Câu nói đó đã đi theo tôi đến suốt cuộc đời cuộc đời các bạn ạ
Đang suy nghĩ thỳ tôi thấy con nhỏ đã thay đồ xog từ lúc nào rồi.
-Này cậu chạy ra ngoài đườg xxx mua cho tôi phở. Nhanh ko tôi trễ học thỳ cậu sẽ bị đuổi
Tôi ko tl nhỏ. Quay lưng định dắt xe ra mua cho con thỳ nó lại nói với cái giọng đanh đá quen thuộc
-Tôi đã nge ba tôi nói cậu sẽ ở đây đúng ko. Muốn ở đây thỳ phải biết điều. Rõ chưa. Haha
Tôi vẫn ko tl. Ko biết mình sẽ chịu đựng đc bao lâu đây. Rồi những ngày tháng tiếp theo tôi sống thế nào đây
Tôi dắt xe đi mua phở cho nhỏ. Tìm đườg xxx mà mất tới 15p. Đem về đợi nhỏ ăn xog thỳ tôi chở nhỏ đi luôn. Bụng đag biểu tình rầm rộ nhưg tôi chẳng còn tâm trí đâu mà ăn nữa
Rồi tôi chở nhỏ tới trường. Trường cách nhà nhỏ cũng ko xa,tầm 10p đi xe máy. Đỗ nhỏ xuống tôi quay xe về,định bụg kiếm gì ăn cho đỡ đói. Ngày đầu đi làm thật tẻ nhạt,chán nản. Nhưng buổi chiều tan học hôm đó…
Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn
D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng
CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!