Thằng nhóc nghèo và cô tiểu thư đanh đá - CHAP 6: CÔ TIỂU THƯ HAI MẶT
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
261


Thằng nhóc nghèo và cô tiểu thư đanh đá


CHAP 6: CÔ TIỂU THƯ HAI MẶT


-A đi tìm e hả?
Con nhỏ này quá quắt lắm rồi. Tôi đã mệt bở hơi tai mà nó còn giở cái giọng bởn cợt đó ra để chọc tôi. Bực mình quá tôi quát nó,dù có bị đuổi việc tôi cũng chịu thôi. Ko thể nào mà nhịn đc nữa
-Cô đừg đùa giỡn tôi nữa đc ko. Tôi tìm cô nãy giờ rồi cô còn giở cái giọng đó ra nữa hả. Nếu ko vì ba cô thỳ tôi đã mặc kệ cô rồi.
Bao nhiêu bực tức bấy lâu nay của tôi cứ thế mà tuôn ra. Tôi cũng đã sẵn sàng tâm lí để nge những lời chanh chua của nó rồi. Nhưng ko,khuôn mặt đang tươi cười kia bỗng biến sắc,nhỏ lấy tay che mặt chạy vội xún cầu thang. Khóc ư? Thứ nước mắt cá sấu đó ko đáng đc trân trọng đâu cô tiểu thư. Nghĩ là vậy nhưg bây h mà tôi ko đuổi theo lỡ con nhỏ có chuyện gì thỳ tôi chết với ba nó. Đành phải hành hạ cái lưng đau một lần nữa thôi. Con nhỏ này chạy chậm như rùa,chẳng mấy chốc tôi đã đuổi kịp nó. Vừa nắm lấy tay nó giật lại thỳ \”bốp\”. Con nhỏ quay lại tát thẳng vào mặt tôi rồi đi ra ghế đá ban nãy ngồi khóc ngon lành. Tôi đứng hình vài giây ko phải vì đau mà vì tức. Biết vậy tôi đã ko đuổi theo rồi.
-Cô nín đi đc ko. Tát tôi rồi cô còn khóc nữa hả. Tôi làm cho cô nhưg ko có nghĩa cô mún làm gì tôi thỳ làm. Đừng bao h mang sự giàu có của mình ra mà coi thường người khác
Nếu như thường ngày,con nhỏ đã bật lại tôi rồi. Nhưng bây h nó lại khóc. Tôi cũng chẳng thèm nói nữa. Những gì cần nói tôi đã nói hết rồi. Biết là bây h con nhỏ chỉ cần nói lại với ba nó thôi thỳ tôi chắc chắn sẽ bị đuổi việc. Nhưng sức chịu đựng của con người cũng có giới hạn,tôi còn có lòng tự trọng của tôi chứ. Mặc kệ con nhỏ,tôi quay lưng định bước đi thì
-A đứng lại đó cho tôi. Là giọng con nhỏ. Tôi ko quay lại mà vẫn cứ đi tiếp
-Nếu a ko đứng lại thỳ tôi sẽ gọi cho chú T đó.
Con nhỏ đánh trúng tim đen tôi rồi. Nếu bây h chú mà biết tôi đối xử với con nhỏ như vậy thỳ chắc chú buồn và thất vọng về tôi lắm. Chưa kể nếu ôg sếp biết thỳ chú tôi e rằng cũg sẽ mất việc. Nghĩ vậy nên tôi đành đứng lại
-Có chuyện gì cô chủ nói đi. Tôi hạ giọng
-Cậu biết tôi hôm nay tôi mang cơm vào cho ai ko,
-Chuyện đó có qtrọng gì với tôi ko cô chủ
Tôi phát ớn với cô tiểu thư này rồi. Lúc này giọng nhỏ nói như mếu
-Tôi mang vào cho cậu đó cậu biết ko
(Truyện viết tại forum Thehe9x.mobi)
-Cảm ơn cô chủ. Nhờ cô mà tôi đc nằm ở đây. Cô vừa lòng chưa.
-Tại sao a lại đối xử với tôi như vậy hả
-Nếu muốn biết tại sao thỳ cô chủ nên suy ngẫm lại nhữg lời mà cô đã nói với tôi đi. Đặt mình vào đó rồi sẽ hiểu
-E…xin…lỗi. Nhưng sao chiều nay a lại cứu e
-Tại tôi sợ cô gặp chuyện gì thỳ tôi sẽ bị đuổi việc thôi. Tôi làm vì tiền nên chẳng tốt đẹp gì đâu. Cô về đi ko ba cô lại lo
-Vậy mai a có chở e đi học ko.
-Nếu tôi ko bị đuổi việc
Con nhỏ ko trả lời tôi mà chỉ cười. Ước gì nụ cười dthươg này là của 1 cô gái hiền lành nào đó . Tôi đợi nhỏ về rồi cũng lên phòng. Ngày mai mình sẽ đối diện với ôg sếp ntn đây. Rồi còn chú tôi dì tôi nữa. Nằm snghĩ buâng quơ,tôi chìm vào giấc ngủ lúc nào ko hay
Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN