Rõ ràng mới chính thức tuyên bố bước vào mùa hè nhưng nhiệt độ đã vọt lên tới mức như thể thời tiết tháng 8.
Ánh mặt trời bên ngoài chói chang.
Trong ký túc xá, máy điều hòa cũ kỹ treo trên tường vang lên tiếng cạch cạch, Dương Quyển cắn kem que, ngoan ngoãn ngồi trước bàn học chờ Trác Lan login.
Trên máy tính là hình ảnh trò chơi [Thịnh Thế Trường Ca Online], trong đó là hình ảnh nữ Vũ cơ tóc đen dài tới thắt lưng, mặc một thân quần áo thuần trắng tinh dành cho người mới, tay cầm một cây dù có hoa văn kim ngư vẫy đuôi, giữa trán khảm hình một đóa hoa mai, khóe mắt có một chấm lệ chí đen nhỏ.
Ngũ quan và hình dáng này đều do Trác Lan bỏ thời gian ra nặn.
Tài khoản cũng là của Trác Lan.
Trác Lan là bạn cùng phòng nghiên cứu sinh hiện tại của cậu.
Hai người hiện tại đều đã là nghiên cứu sinh năm hai, chỉ khác chuyên ngành.
Chuyên ngành đại học của cậu vốn nghe theo ý nguyện của người nhà, ngành khoa học kỹ thuật, một trong những ngành có cơ hội việc làm và triển vọng phát triển nhất của đại học A.
Lúc sắp tốt nghiệp năm cuối đại học, cậu vượt qua kỳ thi nghiên cứu sinh chuyên ngành có liên quan là thực vật học.
Sau khi tốt nghiệp, người trong phòng ký túc xá đại học chỉ còn mình cậu ở lại trường tiếp tục học hành.
Bạn cùng phòng năm đầu học nghiên cứu vẫn chung chuyên ngành với cậu.
Đến năm thứ 2 Trần Cảnh Chanh chuyển ra khỏi ký túc xá ở với bạn gái.
Giường trống chưa được bao lâu, giáo viên phụ trách phân chia ký túc xá đã nhét cho Dương Quyển một bạn cùng phòng mới.
Bạn cùng phòng mới tên Trác Lan, học ngành thiết kế thời trang, lý do phải đổi ký túc xá của cậu ta là bởi bất hòa với bạn cùng phòng cũ.
Trước đấy giáo viên đã tìm tìm Dương Quyển giải thích, hy vọng cậu có thể bao dung bạn cùng phòng mới một chút.
Ngày mà Trác Lan chuyển tới, cậu ta lẫm liệt xếp mỹ phẩm và đồ skincare đầy cả một tủ sách ngay trước mặt cậu, thậm chí không hề ngần ngại mở miệng bảo: “Tớ là gay.”
Dương Quyển đã có kinh nghiệm phong phú đối với chuyện này à một tiếng, “Bạn cùng phòng đại học của tôi cũng là gay.”
Trác Lan lại hiểu lầm, vô cùng vui vẻ nắm chặt hai tay cậu, hỏi: “Cậu định giới thiệu bạn trai cho tớ ư?”
Vành tai Dương Quyển có chút hồng, cậu rút tay ra nói: “Cậu ta thích người khác rồi.”
“Vậy thì quả là đáng tiếc..” Không chú ý đến việc màu sắc hai tai Dương Quyển đã thay đổi, Trác Lan không để ý đẩy đẩy mấy lọn tóc xoăn mình vừa mới uốn, “Bỏ lỡ tớ nhất định là chuyện khiến cậu ta hối hận nhất cuộc đời này.” Nói xong, nhịn không được sờ sờ mái tóc cong vểnh của bạn cùng phòng, sau đó cảm thán, “Tóc xoăn của cậu đẹp quá, uốn ở đâu đấy?”
Dương Quyển cẩn thận dịch đầu ra, nhìn cậu ta nói: “Trời sinh.”
Trác Lan trật một nhịp, cười híp mắt đưa tay niết niết mặt cậu, “Cậu đáng yêu thật đấy.”
Dương Quyển né không được, khuôn mặt nhỏ bừng một cái đỏ lên.
Trác Lan thấy thế, biểu cảm càng kinh ngạc, đầu ngón tay véo nhẹ gò má của cậu không chịu tha, “Mặt đỏ cũng là trời sinh sao?”
Dương Quyển đỏ mặt mím môi lại, cuối cùng nhỏ giọng nghẹn ra mấy chữ: “Cũng là trời sinh.”
Cậu và Trác Lan làm bạn cùng phòng đã một học kỳ, ở chung vô cùng hợp.
Trác Lan vẫn luôn chơi Thịnh ca, hơn nữa còn chơi nhân vật nữ.
Cậu ta gọi thẳng tài khoản chính của mình là Con gái lớn, tài khoản phụ là Con gái 2, Con gái 3.
Có lúc vào dịp lễ, nhà phát hành game đưa ra các tạo hình xinh đẹp phiên bản giới hạn, đối phương còn có thể hỏi cậu cái nào là đẹp nhất.
Mà Dương Quyển lại vừa khéo trái ngược với cậu ta, phạm vi hoạt động mỗi ngày chỉ có ba chỗ, phòng thí nghiệm, thư viện và ký túc xá.
Cậu không chơi game cũng không cày phim, cơm ăn cố định ngày ba bữa, thời gian làm việc và nghỉ ngơi cũng theo quy luật.
Hai ngày trước Trác Lan mượn điện thoại di động của cậu đăng ký tài khoản mới, Dương Quyển đồng ý.
Hôm qua lúc ăn cơm ở nhà ăn, Trác Lan lại nhờ cậu giúp cậu ta chơi tài khoản mới tạo một thời gian.
Lúc đó đối phương hùng hùng hổ hổ xông tới, sau khi ngồi xuống đối diện cậu lại hùng hùng hổ hổ vỗ bàn: “Tớ nghi ngờ ông xã đang tán tỉnh người khác sau lưng tớ.”
Chuyện Trác Lan dùng tài khoản nhân yêu* để yêu đương trong game, Dương Quyển cũng biết.
*Nhân yêu: người chơi có giới tính nam chơi nhân vật nữ trong game.
Tìm bạn trai ngoài hiện thực quá khó, người yêu đương qua game phân nửa là đùa giỡn hoặc giết thời gian, hiếm có ai sẽ chịu bỏ sự thật lòng cho một hình tượng giả lập, Trác Lan yên tâm thoải mái mà chơi nhân vật nữ.
“Tớ muốn lên diễn đàn vạch mặt hắn, nhưng mà không có chứng cứ.” Vẻ mặt Trác Lan khó nén phẫn nộ.
Tính cách Dương Quyển tuy hiền lành, thật thà nhưng cũng không ngốc, “Cậu muốn dùng tài khoản mới tạo tiếp cận hắn, tìm chứng cứ?”
Trác Lan gật đầu, tỏ vẻ đáng thương bày ra bộ mặt như đưa đám, “Bọn tớ nói chuyện với nhau cũng mấy tháng rồi.
Tớ nghĩ mãi vẫn cảm thấy, nếu tự mình làm thì dễ bị lộ lắm, cho nên…”
Cậu ta kéo dài giọng trong giây lát, ánh mắt chớp chớp nhìn Dương Quyển, tất cả đều không cần nói thành lời.
Dương Quyển cúi đầu, chọn miếng thịt bò trong quả ớt giữa bàn ăn, thẳng thắn nói: “Tớ không làm những chuyện lừa gạt người khác đâu.”
Người ngồi đối diện không nói hai lời, gắp hết thịt bò trong đ ĩa của mình qua cho cậu, ” Quyển Quyển à…”
Đầu Dương Quyển càng cúi thấp hơn, giọng nói nhỏ đến mức gần như chỉ đang lí nhí trong họng: “Đừng gọi tớ.”
m cuối của Trác Lan cao lên: “Cục cưng Quyển Quyển?”
Động tác Dương Quyên hơi ngừng lại, cậu nắm chặt đũa cố gắng trấn định, dùng giọng điệu lắp ba lắp bắp lên án: “Cậu, cậu nghe trộm tớ và anh tớ gọi điện.”
Người sau nửa điểm xấu hổ cũng không có, thậm chí còn chớp mắt với cậu, “Sao nào, anh trai gọi được, bạn cùng phòng thì không được gọi?”
Dương Quyển: “…”
Quen biết Dương Quyển đã lâu, cũng đã bắt được tính cách trước mặt người quen thì không thể nghe năn nỉ của cậu, Trác Lan nhanh chóng dùng việc chiếm chỗ ở thư viện một tháng làm điều kiện trao đổi, cuối cùng cũng thuyết phục được Dương Quyển đồng ý.
Buổi tối Dương Quyển trở về từ phòng thí nghiệm, Trác Lan nhanh chóng tổng hợp nhật ký nói chuyện của gay cho cậu.
Bên trong toàn là những lời sến súa của cậu ta và bạn trai qua mạng, Trác Lan để Dương Quyển xem 2 lần mỗi tối trước khi đi ngủ để bắt chước mà dùng.
Dương Quyển nghiêm túc xem, lúc gặp phải thuật ngữ game hoặc chữ viết tắt còn khiêm tốn nhờ Trác Lan giải thích.
Người sau rất vui mừng với việc này.
Hiện tại vật Vũ cơ đỉnh đầu có tên “Dương Mao Quyển đang đứng ở cửa Tân thủ thôn, cấp độ nhân vật vừa khéo đủ điều kiện để rời khỏi thôn.
Truyền tống trận để ra vào làng ở ngay cửa thôn, thỉnh thoảng có người phát sáng lên, đi ra từ Truyền tống trận chạy ngang qua người cậu.
Đã biết trước tên nhân vật và Bang phái của Trác Lan, Dương Quyển nghiêm túc nhìn chằm chằm tên người chơi trên đỉnh đầu nhân vật.
Ăn hết 2/3 que kem, có bốn, năm người đi ra từ Truyền tống trận.
Mấy người này từ từ đi lại gần chỗ cậu, tên trên đỉnh đầu chồng lên nhau.
Trong đó có một nữ Nhạc linh, mấy chữ đầu tên bị những người khác che đi, chỉ lộ ra chữ “Nhi” sau cùng.
Dương Quyển theo bản năng tiến hai bước về phía cô.
Nhìn thấy cậu tiến lên, những người kia không thèm nhiều lời đi về phía cậu.
Đến khi bọn họ tới gần, Dương Quyển mới nhìn rõ, tên trên đỉnh đầu Nhạc linh là “Đinh Đang Linh Nhi” chứ không phải là “Dương Liễu Ti Nhi” của Trác Lan.
Cậu dừng bước.
Những người kia đã đến trước mặt cậu, rất nhanh, kênh trò chuyện 【Gần】hiện lên vài chữ.
【Gần】Yêu qua mạng tìm anh, anh rất ngọt: Em gái Vũ cơ, em đang chờ người của Phong Hỏa Lang Yên sao?
Phong Hỏa Lang Yên?
Đúng là tên bang phái của Trác Lan.
Cậu gõ chữ “Cậu đang nói chuyện với tôi hả?”, trước khi gửi còn nhìn ngó xung quanh một lát, bây giờ quanh đây hình như không còn ai cả.
Cậu bèn xóa đi dòng này, để lại mỗi chữ “Đúng”, ấn phím Enter gửi đi.
Trên kênh cùng lúc nhảy ra hai hàng chữ, Dương Quyển trả lời chậm mấy giây, bị đẩy xuống phía sau.
【Gần】 Đinh Đang Linh Nhi: Chị dâu đây ư?
【Gần】 Dương Mao Quyển: Đúng
Dương Quyển bất ngờ.
Những người khác lên tiếng liên tục, nhanh chóng làm trôi dòng chữ của Dương Quyển.
【Gần】 Yêu qua mạng tìm anh, anh rất ngọt: Chào chị dâu ạ!
【Gần】 Đinh Đang Linh Nhi: Chào chị dâu ạ!
【Gần】 Thưởng Tường Vi: Chào chị dâu ạ!
【Gần】 Khứu Sắc Vi: Bọn em tới đón chị đây.
Dương Quyển hoàn hồn, vội cúi đầu gõ chữ giải thích, không ngờ lúc gửi đi vẫn chậm hơn người khác nửa nhịp.
【Gần】 Yêu qua mạng tìm anh, anh rất ngọt: Sao chị dâu lại tạo tài khoản phụ thế? Chị muốn chơi chức nghiệp khác hả?
【Gần】 Dương Mao Quyển: Không phải.
Yêu qua mạng tìm anh, anh rất ngọt không nói nữa, ngay lập tức gửi lời mời vào đội cho cậu.
Dương Quyển tiếp tục gõ chữ…!
Các cậu hiểu lầm rồi, tôi không phải chị dâu của các cậu đâu.
Đang định gửi, đột nhiên có bóng người hiện ra từ Truyền tống trận trước mặt.
Động tác của Dương Quyển dừng lại, ngước mắt nhìn người vừa tới.
Đao khách anh tuấn mặc một thân trang phục đen, ngồi trên lưng ngựa đi về phía mấy người trước mặt.
Trên cao nhìn xuống nhìn bọn họ.
Mấy người Phong Hỏa Lang Yên đều có chút ngây người.
【Gần】 Yêu qua mạng tìm anh, anh rất ngọt: Anh Lãng, mới đó mà đã đánh xong toàn bộ rồi?
【Gần】 Lang Hành: Tôi thoát ra ngoài.
Mấy người đang chắn trước mặt Dương Quyển đồng loạt tránh ra, lộ ra người chơi mới chức nghiệp Vũ cơ đứng sau cùng.
Đao khách ngồi trên lưng ngựa hạ mắt, nhìn quét về phía Vũ cơ.
【Gần】 Lang Hành: Bà xã [ hôn một cái ]????
Dương Quyên hơi mờ mịt mà rơi vào trầm tư.
Những người khác nhận nhầm chị dâu vẫn có thể thông cảm được, đương sự lại nhận nhầm vợ, hẳn là không có khả năng.
Đây là đối tượng yêu qua mạng bắt cá nhiều tay của Trác Lan sao?
Bất ngờ với tình huống tài khoản phụ của Trác Lan có phát triển nhanh chóng với đối phương, để an toàn, cậu lấy điện thoại gọi cho Trác Lan trước đã.
Đối phương không bắt máy, tín hiệu báo máy bận vẫn vang lên đến khi tự kết thúc.
Dương Quyển do dự đặt điện thoại xuống.
【Gần】Dương Mao Quyển: Ông xã.
Đao khách trên lưng ngựa duỗi ra một bàn tay với cậu.
Dương Quyển nhận được lời mời cùng cưỡi ngựa từ đối phương.
Cậu nhấn chấp nhận
Vũ cơ đặt tay vào bàn tay Đao khách, mượn lực nhảy một cái, thân thể nhẹ nhàng ngồi vào trong lòng Đao khách, bị đối phương ôm vào trước ngực thân mật.
Hai người kết bạn với nhau, đối phương trực tiếp gửi tin nhắn riêng cho cậu.
【Riêng tư】Lang Hành: Đi luyện cấp hay đi ngắm phong cảnh?
Dương Quyển nghe vậy, nhìn Đao khách trong game một chút.
Không rõ có phải do ảo giác hay không, cậu cảm thấy hình như đối phương lạnh nhạt hơn so với lúc ở trên kênh【Gần】rất nhiều.
Cậu khó hiểu nhíu mày, bắt đầu nghĩ đến liệu có phải vì mình không gửi icon [hôn nhẹ] nên đối phương mất hứng.
Cậu sốt sắng bù đắp lại.
【Riêng tư】Dương Mao Quyển: [hôn nhẹ] ????
【Riêng tư】Lang Hành?
【Riêng tư】Lang hành: Tôi hỏi cô đi đâu, cô gửi linh tinh cái quái gì vậy.
【Riêng tư】Dương Mao Quyển: Lúc nãy quên không gửi cho anh.
【Riêng tư】Lang Hành:…!
Anh ta và Hạnh Hoa Chi quen nhau lâu như vậy, sao lại không phát hiện hóa ra đối phương thành thật như thế.
【Riêng tư】Dương Mao Quyển:?
Khuôn mặt Dương Mao Quyển đầy vẻ không rõ ra làm sao.
Lang Hành nửa đùa giỡn, nửa chế giễu nói
【Riêng tư】Lang Hành: Hôm qua và hôm trước nữa cô cũng không gửi, mỗi ngày hai lần.
Có phải bây giờ cũng nên trả tôi đầy đủ bốn lần luôn.
【Riêng tư】Dương Mao Quyển: ???? ???? ???? ????
【Riêng tư】Lang Hành:…!
Bất thình lình bị sự đáng yêu đả động, anh ta bắt đầu nghiêm túc đánh giá Vũ cơ ngồi trong lòng mình, nghi ngờ liệu có phải mình nhận lầm người rồi không.
Hạnh Hoa Chi bình thường ỏn à ỏn ẻn vốn không phải loại yêu thích của anh ta.
Bỗng nhiên bên cạnh có một Vũ cơ khác nổi giận đùng đùng chạy đến.
【Gần】Dương Bảo: Ông xã! Tại sao anh lại trộm ôm ấp người khác sau lưng em [tức giận] ????
【Gần】Lang Hành:?
【Gần】Dương Bảo: Em là Chi Chi đây! ???????????? [oan ức]
【Gần】Yêu qua mạng tìm anh, anh rất ngọt:…!
【Gần】Đinh Đang Linh Nhi:…!
【Gần】Khứu Sắc Vi:…!
Dương Quyển…!Dương Quyển không lên tiếng.
Cậu ngồi trước máy vi tính, thoáng chốc xấu hổ đỏ bừng cả mặt.
Tira: Đây là lần đầu tiên mình edit truyện võng du, có những thuật ngữ mình không chắc lắm.
Nếu sai xót gì mọi người sửa giúp mình nha.
Còn nữa, truyện này mình vừa đọc vừa edit nên sẽ vừa làm vừa sửa những chương trước luôn..