Thánh Khư
Chương 4: Cây lạ và mãnh thú (1)
Bồi hồi một lát, hắn lại leo lên trên.
Trên núi có một khe nứt vừa rộng vừa sâu, phía dưới tối đen, nhìn thấy mà giật mình, cảnh tượng trông vô cùng đổ nát.
Đường đi cũng không còn bằng phẳng, thế núi hiểm trở, đá lớn đá nhỏ ngang dọc, càng lên trên thì lại càng không dễ đi.
Ngọn núi hùng vĩ, leo lên một mình như thế này mới cảm nhận được nó to lớn đến cỡ nào. Nghĩ về những truyền thuyết liên quan tới nó, đột nhiên Sở Phong cảm thấy hơi kỳ lạ. Hắn nhìn về phương xa, ngọn núi lớn nối liền với bầu trời, cảnh tượng vô cùng bao la và hùng vĩ.
Trèo lên hơn nghìn thước, sau khi trải qua địa chấn mà len lên núi lớn quả thực chẳng phải là đoạn đường dễ đi, nếu gặp phải lúc đá lớn lăn xuống thì quả thực là vô cùng nguy hiểm.
Phía trước, có một đống đất đá lớn, không lâu trước đây, vách núi bị sạt lỡ mất một đoạn nên rơi xuống đây.
Lúc còn cách khoảng một đoạn, Sở Phong đột nhiên cảm tháy kỳ lạ. Hắn hoảng hốt trèo lên, muốn xác định xem điều hắn thấy có phải là thực không.
“Hình như là đồng xanh!”
Từ rất xa, hắn đã thấy được một mảnh xanh lục, vết rỉ loang lổ ngay tại sườn núi bên kia. Đây không phải là khối nhỏ mà là một mảnh vô cùng lớn.
Cuối cùng cũng tới được phụ cận, hắn có thể nhìn thấy rõ hơn.
“Đúng là nó rồi!”
Cái này càng khiến người ta kinh hãi hơn cả khối bia đồng kia nữa.
Trên núi, có một vách đã lớn bị gãy, ngăn cách thành một vùng, thế núi dốc đứng, lộ ra chân tướng bị phủ bụi.
Nó dựa vào vách đá, loang lổ vết rỉ xanh, trong xưa cũ mang theo thần bí. Đây là một khối kiến trúc bằng đồng, sau khi một phần của ngọn núi trượt xuống, nó mới hiện ra.
Ba tòa nhà bằng đồng xanh, phong cách cổ xưa, lại pha chút yên tĩnh, lưng tựa vào vách đá, bên trong có một vài bộ phận bị đất đá chôn vùi, nhưng vẫn còn có thể nhìn rõ tổng thể.
Phòng ốc bằng đồng mang dáng vẻ cổ xưa, trong không gian rộng lớn mang theo cảm giác lịch sử nặng nề.
Bên trên những phòng ốc được làm bằng đồng là những mái ngói được chế tạo cùng chất liệu, từng phién từng phiến được xếp chỉnh tề theo quy luật. Liếc nhìn từ xa, giống như những chiếc vảy màu xanh lục che kín nơi đó.
Sở Phong giật mình, trong lòng không cách nào bình tĩnh lại được.
Đây quả thực là phát hiện vô cùng chấn động. Đồ vật bằng đồng xanh khổng lồ như thế này! Đây chính là những tòa nhà bằng đồng xanh đấy! Nó đã từng được xây dựng trên núi Côn Luân rồi bị chôn sâu trong lớp đất đá.
Chúng thuộc niên đại nào, do người nơi nào xây dựng?
Theo suy đoán của hắn, khu vực này từng xuất hiện một thời kì văn minh đồng xanh huy hoàng, đã từng tồn tại rất lâu rồi nhưng chưa từng được ghi chép trong sách sử.
Có điều, tuy trong lòng kinh hãi nhưng đồng thời hắn lại cảm thấy bất an và khó hiểu.
Tư Mẫu Mậu đỉnh được xưng là cổ khí lớn nhất bằng đồng xanh, nhưng bây giờ xem ra, nó còn nhẹ hơn tấm bia bằng đồng xanh kia thì sao có thể được gọi là cổ khí lớn khi so với đám phòng ốc trước mắt này được.
Chẳng có gì phải nghi ngờ nữa, muốn xây dựng dược phòng ốc như này còn khó khăn hơn đúc đỉnh nhiều.
Toàn bộ căn nhà đều được đúc thành từ đồng xanh. Cả một mảng lớn kim loại như thế khiến nó trông vừa trang nghiêm lại vừa thần bí.
Cái này nếu như bị ngoại giới phát hiện, nhất định sẽ được coi là báu vật đồng xanh cấp bảo. Những đồ vật khổng lồ trước kia chừng thấy như thế nhất định sẽ phá vỡ nhận thức của mọi người.
Sở Phong là người khá bình tĩnh khi đối mặt với những sự kiện. Nhưng hôm nay hắn lại chẳng thể nào ung dung được, trong một dãy núi ở phía tây đại địa lại phát hiện ra di tích bằng đồng xanh như thế này, quả thực là kinh người!
Hắn thử dùng sức đẩy một cái cửa đồng xanh ra. Tiếng kim loại ma sát chói tai truyền đến, cánh cửa đồng từ từ mở ra.
Sở Phong không vội bước vào mà đứng bên ngoài một lát. Sau khi hít thở sâu, hắn mới cẩn thận bước vào. Bên trong yên tĩnh, giống như ngăn cách với thế giới bên ngoài, đến tiếng kim rơi cũng có thể nghe rõ, nhưng lại trống không, chẳng có gì.
Dù là trên mặt đất, hay là trên tường, hay bất cứ chỗ nào khác, không có bất cứ một vật gì cả.
Hai căn nhà bằng đồng xanh khác cũng như thế, bên trong trống rỗng, không có gì cả.
Cẩn thận xem xét, không có đường ngầm, cả ba căn nhà bằng đồng đều trống không.
Sở Phong lui ra ngoài, nhìn ba căn nhà làm bằng đồng, trong lòng tràn ngập nhiều khó hiểu. Người xưa dùng nơi này để cư trú, hay là dùng để tế tự đây?
Thời cổ đại xa xôi ấy, thật sự quá xa xỉ!
Trong sử sách có ghi lại, ở thời đại Ân Thương, khi chế tạo Tư Mẫu Mậu đỉnh đã phải dùng đến hai, ba trăm công tượng, phối hợp chặt chẽ, khó khăn lắm mới hoàn thành được.
Vậy vào thời cổ, nếu như rèn đúc ba căn nhà bằng đồng kia thì phải khó đến mức nào?
Sở Phong dừng chân ở chỗ này một lúc lâu, cuối cùng mới lại lên núi. Sau mấy tiếng đồng hồ, rốt cục cũng sắp đến đỉnh núi. Khoảng cách còn chừng hai trăm thước, hắn cũng đã thấm mệt rồi.
Thể chất của hắn vô cùng tốt, dáng vẻ cao, thon trông rất mạnh mẽ. Có điều, trèo lên một tòa núi lớn như thế này trong một quảng thời gian dài cũng cảm thấy rất mệt mỏi.
Tới gần đỉnh núi, dõi mắt trông về phía xa, núi non chập chùng, mặt đất bao la hùng vĩ, còn người thì vô cùng nhỏ bé, giống như là hạt bụi.
Đứng trên núi, ngẩng đầu nhìn lên vòm trời xanh thẫm như gần trong gang tấc kia, cảm thấy trong lồng ngực khoan khoái dễ chịu, có thể quên hết mọi ưu phiền, vinh nhục cá nhân. Tất cả mọi thứ, dường như chẳng còn ý nghĩa gì khi ở đây.
Độ cao ở này khá lớn so với mặt nước biển, nhưng lại không thấy tuyết đọng, có một số cây cỏ vẫn mọc được, khiến Sở Phong cảm thấy hơi kỳ quái.
“Có dấu vết bị sét đánh!”
Sở Phong phát hiện trên núi có vết cháy, từng bị sấm sét đánh xuống, cỏ cây trong cả một khu vực rộng lớn hóa thành tro tàn, đen nhánh một vùng.
Ngoài cái đó ra, đến cả núi đá cũng bị đánh vỡ, cả một mảng núi lớn bị bong ra.
Điều này càng khiến hắn thêm tin rằng, mấy ngày trước, tại đây có sương mù dày đặc, ánh sáng màu lam lượn lờ kia thật ra chính là tia chớp, nơi này đã từng bị sét đánh.
Đường phía trước không dễ đi, đá lớn chồng chất. Sở Phong đi vòng qua, muốn leo lên trên từ một ngọn núi khác.
Nhưng mà, khi hắn đi vòng ra, lúc đến được một đỉnh núi khác, cơ thể đột nhiên cứng lại, hai con ngươi co rút, lần đầu tiên trong đời hắn cảm thấy khiếp sợ như vậy.
Ngay cả lúc nhìn thấy những căn nhà bằng đồng kia, hắn cũng không như thế.
Ngọn núi bên này đã từng phát sinh đất lỡ, đất đá đổ xuống phía dưới, để lộ ra một mảng kim loại lớn.
“Núi đồng!”
Sau khi phần lớn đất đá rơi xuống, để lộ ra cảnh tượng vô cùng kinh người.
Cả khu vực đỉnh núi này đều làm bằng đồng, từng bị đất đá vùi lấp.
Đây chẳng phải chỉ là một khu vực nhỏ, cách đỉnh núi gần 200m, cả một khoảng lớn hiển lộ ra cảm giác đồng xanh rõ rệt.
Điều này khiến cho người sinh ra ý nghĩ, cả ngọn núi này đều là đồng xanh. Bên ngoài bị đất đá che giấu di, phía dưới mới là cảnh thực.
Quả thực khó có thể tưởng tượng được.
Chân tướng như thế nào, không biết được, nhưng ít nhất ngọn núi bằng đồng cao hơn 200m này đủ khiến người ta giật mình.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!