Thanh mai Trúc mã - Chương 2: Hàng xóm mới
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
150


Thanh mai Trúc mã


Chương 2: Hàng xóm mới


Nhật Hạ có một tật xấu trong rất nhiều tật xấu khác đó là khi buồn chán cô bé thường lảm nhảm một mình:

-Lâu lâu mới có một ngày mẹ đi vắng ba lại muốn ở nhà một mình thế mà mọi chuyện không như ý chút nào cả. Kế hoạch hỏng hết luôn rồi nhưng mà gặp được một bạn mới cũng không tệ nha, có khi chả mấy chốc lại trở thành đàn em mình nâng tổng số bảy chú lùn lên tám…

-Ừm ha cậu bạn thật kỳ lạ biết leo lên mà không biết xuống chắc chắn là do bạn bè của cậu ta dạy cách leo lên cây nhưng lại quên dạy cách leo xuống đây mà đúng là khi học bất kỳ điều gì thì cũng nên học cho hết các bước không nên bỏ sót bước nào…

-Từ từ còn 1 chuyện nữa cơ bà Hai hôm nay đi đâu rồi ta sao mà có thể vắng nhà đúng lúc mình ghé thăm cơ chứ làm hỏng kế hoạch của mình…

Bàn chân nhỏ nhắn bước từng bước chậm chạp về nhà mỗi bước đi lại kèm theo một câu nói có thể nói cô bé chính là một con rùa nhỏ thích phá hoại lại còn nhiều chuyện.

Con rùa nhỏ này lại gặp thêm một chuyện xui xẻo: “Rùa mẹ đã bắt gặp được con mình đi lạc ngoài đường không chính xác hơn là bỏ nhà đi chơi để lại con rùa bố cô đơn ở nhà đúng chính xác là vậy!”

-Trời đất ơi con nhỏ này đi đâu chơi hả? Mẹ đã kêu ở nhà trông nhà mà giờ lại thấy con đi chơi đang trên đường về nhà lời mẹ nói con vứt đi đâu con nhỏ này!!!- Mẹ Nhật Hạ nói nhỏ sợ bị mọi người để ý nhưng lời nói lại thét ra lửa vâng đó là sức mạnh của những người mẹ.

-Ơ con vẫn nghe lời mẹ mà còn có bố trong nhà cơ mà? Tại bố kêu con đi ra ngoài chơi cơ mà mẹ phải trách bố cơ chứ, con muốn ở nhà mà bố cứ bắt con ra ngoài chơi…Hu hu…

-Thôi nín đi…con bé này nín khóc đi về mẹ sẽ xử bố con sau mà lên xe mẹ đưa về.- Đúng như Nhật Hạ nghĩ mẹ cô sẽ không muốn mọi người bàn tán bố à tại bố đó nha, con ba là con không có biết gì đâu…

Đội mũ bảo hiểm hình con thỏ lên con rùa nhỏ chậm chạp này đã gia tăng tốc độ về nhà.

Mẹ Nhật Hạ năm nay đã 38 tuổi là một giáo viên hiền lành ai cũng nghĩ vậy trừ cô và bố. Ai cũng nói Nhật Hạ giống mẹ bởi vì mẹ cô rất đẹp nét đẹp thanh thoát nhẹ nhàng.

Còn bố cô là đồng nghiệp mẹ cô dùng biết bao thủ đoạn mới lừa cưới được mỹ nhân về nhà sinh ra con rùa như cô năm nay ông cũng đã 38 tuổi.

-Ủa mẹ ơi ai trông giống bố con ở trong quán ông Tư uống rượu kìa!-Cô chỉ tay vào một quán rượu gần đó.

-Ông kia ông chết với bà đây rồi dám đi nhậu trốn tôi cơ đấy! Con yêu chúng ta ghé vào chào bố nhé.

-Ông không sợ vợ bắt được hay sao mà sang uống rượu thế này?

Đáp lại ông Tư là một tràng cười của bố và mẹ cô

-Đi về nhà ngay hôm qua sầu riêng còn vỏ cho ông quỳ, tôi cho ông 5 phút để có mặt ở nhà đi thôi con yêu.

Trời ơi tôi bất lực với gia đình này hết con trốn đi chơi tới ông chồng say xỉn hồng nhan bạc phận…

Về lại căn nhà nhỏ của gia đình thì cô bé thấy có một đám người đang dịch chuyển đồ đạc vào nhà mới bán.

-Mẹ nghe nói từ giờ có một hàng xóm mới gia đình họ có một người con trai bằng tuổi con, nhớ không được bắt nạt người ta giờ thì vô nhà xử bố yêu của con.

Bằng tuổi mình ư? Chẳng lẽ là cậu bạn hồi chiều có lẽ vậy…

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN