Thanh mai Trúc mã
Chương 34: Trà
Huy khó chịu vì sao lại không để Huy trông coi giám sát mà lại cho Nhật Minh. Nhật Minh là ai? Tý Huy sẽ giao nhiệm vụ cho đàn em điều tra. Đầu tiên Huy cần phải không cho Nhật Hạ đạt được mục đích Huy sợ rằng giao cô cho người khác không an tâm dù sao cũng đã hứa với bố cô là phải bảo vệ cô tránh khỏi nguy hiểm mà.
Huy lại uống trà nhấp môi ngả người ra sau thở dài giọng trầm xuống đáng thương:
-Hóa ra cháu vô dụng đến thế bác ạ, cháu không làm được cái gì không có ích lợi gì nên Nhật Hạ mới không tin tưởng như vậy. Cháu xin lỗi, thôi thì cho Nhật Hạ đạt ý nguyện đi dù gì đến cháu cũng không thể tin mình.
-Không bác là bác chỉ tin mình cháu thôi, bác sẽ không giao nó cho Nhật Minh đâu. Ai dám nói cháu vô dụng hả? Cháu giỏi giang thế mà. Con bé kia không được nói thêm lời nào nữa bố nói là phải theo. Thôi được rồi hai đứa nói chuyện đi ông già này lên tầng có việc xíu. Nhật Hạ con không được bắt nạt thằng Huy nghe không?-Ông nhéo tai cô hung dữ nói.
Nhật Hạ uể oải xoa xoa cái tai tội nghiệp mình đáng thương dạ vâng. Đợi ông đi lên tầng mới oán trách: -Thấy chưa cậu hại tớ thật rồi. Aizz tội nghiệp tớ quá đi đã thế còn kêu là tớ bắt nạt cậu ai bắt nạt ai còn chưa biết. Cậu đúng là đồ nham hiểm Huy ạ chỉ tội mình con bé ngây thơ này thôi.
Huy vui vẻ uống thêm một ly trà mỉm cười không nham hiểm thì làm sao mữ cô lại.
-À mà Nhật Minh là ai vậy mà cậu muốn hơn tôi?
-Là một người bạn tốt từ bé tớ tất nhiên là đàn em hồi xưa rồi. Cậu không biết thôi chứ hồi xưa tôi hơi oách à nha. Mà cậu gặp cậu ấy rồi đấy là người chiều này mình gặp ý! Đẹp trai nhờ?
Bạn tốt từ bé à vẫn nên cảnh giác thôi lại còn dám khen đẹp trai nữa Huy thấy mình đẹp trai hơn Nhật Minh rất nhiều kể cả bề ngoài lẫn thần thái.
-Không đẹp lắm không đẹp bằng tôi chắc mắt cậu cận rồi nên đi khám mắt sớm không lại không thấy đường.
hật Hạ bóc bánh ăn vị ngọt thơm của bánh làm lòng cô nhẹ nhõm hơn chút mà nghe Huy nói vậy lại trỗi nỗi tức giận lên.
-Cái gì cơ cậu mà đẹp hơn thằng Minh trời ơi tớ muốn sặc bánh luôn rồi đây này về nhà soi gương lại đi. Khụ Khụ chết rồi cười tới mức đau bụng mất tự luyến vừa vừa thôi Huy ơi!
Mặt Huy đen lại sát khí bỗng ùn ùn kéo đến giống như một cơn bão lạnh lẽo như mùa đông làm Nhật Hạ sợ hãi nuốt nước bọt xong cô chọc nhầm hổ dữ…
-Ha ha từ từ đã tớ đùa ấy mà chứ ai mà chả biết cậu đẹp trai soái nhất nhì trường…-Nhắc tới chữ nhì Huy càng dữ hơn Nhật Hạ vội sửa lại: Không là nhất trường không đúng mà là đẹp nhất thế giới luôn.
-Tất nhiên tôi biết mà dù sao cũng phải cám ơn.-Huy tâm trạng tốt lại uống thêm một ly trà. Thấy Huy uống nhiều trà như vậy cô cũng tốt bụng cho anh ít bánh làm điểm tâm luôn. Hóa ra Huy là một người nghiện trà như vậy chả bù cho cô, cô cứ thấy trà nó đắng đắngg sao ý cô chỉ thích ngọt htooi ví dụ bánh kem, bánh quy, kẹo đường,…
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!