Thành Tỷ Phú Nhờ Thua Lỗ Game
Chương 26: Quân tử chi giao nhạt như nước!
Dịch: Gia Cát Nô
Biên: Cá Mòi
“Khiêm à?”
“Khiêm à?”
Mã Dương gọi Bùi Khiêm dậy từ trong cơn mê man.
“Haiz, tao biết mày bỏ ra rất nhiều tâm huyết cho trò chơi này, giờ nó thành công như vậy thì mừng là đúng rồi, nhưng mày đừng nên kích động quá, không tốt cho thân thể đâu.”
“Tranh thủ lấy lại sự bình tĩnh đi nha, chúng ta thành công rồi.”
Trên mặt Mã Dương lộ rõ vẻ hưng phấn.
Bùi Khiêm bất lực, hai mắt trợn tròn vì tức giận.
Tao vui vẻ chỗ nào?
Nhìn tao giống kích động lắm sao?
Tao đang tuyệt vọng lắm đây này!!
Bùi Khiêm mặt xám như tro, hắn cố nặn ra nụ cười miễn cưỡng: ”Ừ, chúng ta thành công rồi…”
Hắn không thể hiểu nổi mình đã làm sai ở điểm nào?
Mặc dù rất đau khổ, rất tuyệt vọng, nhưng hắn không thể không thừa nhận sự thất bại của bản thân. Nhưng điều làm Bùi Khiêm khó chịu nhất là hắn không biết mình thất bại ở điểm nào?
Vì sao trò chơi này lại hot nhỉ?
Lần này chẳng lẽ lại do một blogger làm video nào đó chửi bới trò chơi này đấy chứ?
Ủa nhưng game này đâu có gì để bóc phốt đâu?
Tìm kiếm từ khóa (Quỷ Tướng) trên mạng thì không nhận được thông tin có ích nào.
Vào mục bình luận cũng không nhìn thấy bình luận nào kiểu “Tui tới đây vì XX”.
“Vấn đề nằm ở đâu nhỉ?” Bùi Khiêm nghĩ mãi mà không ra.
Mới đầu cũng chỉ có vài người biết đến trò chơi này thôi mà.
Bùi Khiêm lại không quảng cáo gì cả.
Mã Dương thì lại càng không có khả năng. Cho dù cậu ta muốn tuyên truyền cũng không có đủ quan hệ nhân mạch để làm thế.
Tất cả tài nguyên của trò chơi đều do một tay Bùi Khiêm làm, từ mua khuôn mẫu cho tới việc liên hệ với những người bán tài nguyên ở ESRO.
“Khoan đã, hình như phần lớn người chơi đến với game này là vì đồ họa.”
“Rõ ràng là bị đồ họa thu hút.”
“Nhưng mà, đồ họa nằm ở trong trò chơi, bọn họ làm sao thấy trước được chứ?”
Bùi Khiêm ôm tâm lý may mắn mở Weibo ra tìm, gõ từ khóa (Quỷ Tướng).
Lần này thì mục tìm kiếm đã cho ra kết quả.
Rất nhiều họa sĩ nổi tiếng đã chia sẻ bộ tranh của game (Quỷ Tướng), tình nguyện tuyên truyền.
Có rất nhiều tài khoản đã share lại, ví dụ như tài khoản về game, tài khoản về anime, thậm chí có mấy tài khoản lớn đã được xác nhận về khoa học kỹ thuật cũng chia sẻ!
Lượng chia sẻ lại của những tài khoản Weibo bình thường cũng rất cao!
Thậm chí (Quỷ Tướng) lọt vào top tìm kiếm ở Weibo, mặc dù mới xuất hiện không lâu và còn đang ở hạng chót của top tìm kiếm nhưng điều đó cũng làm cho (Quỷ Tướng) được rất nhiều người biết đến.
Bùi Khiêm cả người ngây ngẩn.
Ai đã làm cho nó nổi bồng bềnh như vậy?
Là ai đã bỏ ra nhiều công sức như vậy để tuyên truyền cho (Quỷ Tướng)?
Chỉ sợ là công ty quản lý và đám thủy quân cũng không làm được!
Quan trọng nhất là trong này có những họa sĩ rất có tên tuổi. Họ tự cao tự đại, dù là những công ty lớn mời bọn họ tuyền truyền chưa chắc họ đã đồng ý!
Qua một hồi tìm kiếm cuối cùng Bùi Khiêm cũng tìm được người đăng những bức hình đầu tiên: “Nguyễn Quang Kiến”!
Tài khoản của Bùi Quang Kiến cũng chỉ có hai ba trăm người theo dõi. Nhưng những bức hình mà cậu ta đăng lại có số lượt share lên đến hàng ngàn và số lượng người share không ngừng tăng lên, không có dấu hiệu giảm chút nào.
Tuy Bùi Khiêm không hiểu rõ vì sao một tài khoản Weibo chỉ có hai, ba trăm người theo dõi đăng một bài post có thể tạo thành ảnh hưởng lớn như vậy, nhưng hiển nhiên tất cả mọi việc đều là do Nguyễn Quang Kiến tự thân tuyên truyền!
Bùi Khiêm vỗ trán một cái: “ Xong, vấn đề lần này lại do người cùng một nhà!”
Nhưng hắn không hiểu được, tại sao Nguyễn Quang Kiến lại tốn công tốn sức như vậy để quảng bá trò chơi cho hắn?
Không một lý do nào có thể giải thích cho việc này à nha?
Hai người là quan hệ tiền bạc thuần túy. Tôi thuê anh, anh làm xong tôi trả tiền là chấm hết. Đằng này làm xong rồi anh còn phí sức tuyên truyền cho tôi, kêu gào cổ vũ. Đây không phải là ăn no rỗi việc sao?
Tôi cũng không trả tiền để anh quảng cáo mà!
Bùi Khiêm bó tay, không thể hiểu nổi.
Hắn quyết định vào ESRO hỏi chuyện này cho rõ ràng.
Xem chuyện này rốt cuộc là như thế nào?
“Cậu lên Weibo tuyên truyền cho (Quỷ Tướng) hả?”
Sau vài phút, Nguyễn Quang Kiến nhắn lại.
“Đúng thế, tôi có nhờ vài người bạn họa sĩ hỗ trợ nhưng tôi cũng không nghĩ rằng hiệu quả lại tốt như vậy.”
“Bùi tổng, ngài không cần cảm ơn tôi đâu. Tôi chỉ cảm thấy trò chơi của ngài rất lương tâm, để nó mai một thì quá đáng tiếc!”
“Ngài bỏ ra 300 ngàn tệ để phát triển và nghiên cứu trò chơi, thậm chí không dành đồng nào để tuyên truyền… Phải nói là người chế tác trò chơi tâm huyết như ngài quả thật quá hiếm có!”
“Những người bạn họa sĩ kia của tôi cũng bị nhiệt huyết của ngài lay động, cho nên họ mới đồng ý ra tay giúp đỡ.”
“Hơn nữa, trò chơi (Quỷ Tướng) này quá có tâm, chất lượng cũng tốt. Đương nhiên là do mấy bức tranh gốc do tôi vẽ cũng rất đẹp nên mới tạo thành kết quả tốt như vậy.”
“Chốt lại một điều, (Quỷ Tướng) là một trò chơi chất lượng tốt, tràn đầy thành ý, chắc chắn sẽ hot! Tôi chỉ góp một phần nhỏ xíu vào sự phát triển của nó mà thôi.”
Nhìn thấy những lời phát biểu của Nguyễn Quang Kiến, Bùi Khiêm cả người choáng váng.
Hắn thậm chí không biết phải trả lời thế nào.
Hắn? Một người chế tác trò chơi cực kỳ nhiệt tình? Sao cơ?
(Quỷ Tướng) quá lương tâm, nên chắc chắn sẽ hot?
Đây là cái quái gì vậy!
Tôi chả có một chút nhiệt tình nào. Tôi còn hi vọng trò chơi này chết yểu để lấy tiền cơ mà.
(Quỷ Tướng) liền bùng cháy?
Đừng à nha. Nếu trò chơi này nổi tiếng thì làm sao mà tiền về tay hắn được?
Bùi Khiêm rất muốn chửi bới Nguyễn Quang Kiến một trận.
Ông anh có phải là rảnh rỗi sinh nông nổi không, có phải hay không?
Ông quản nhiều như vậy làm khỉ gì? Người vẽ xong rồi thì cầm tiền mà đi ăn chơi nhảy múa. Quan tâm cái khỉ gì đến vấn đề tuyên truyền của trò chơi, tôi có mượn ông làm không?
Nhưng đương nhiên là Bùi Khiêm không thể nói những suy nghĩ ấy ra được. Bàn tay hắn đặt trên bàn phím nửa ngày, cuối cũng vẫn là nhấn xóa bỏ những dòng chữ đã viết.
Hắn không thể những điều đó được, bởi vì như thế sẽ ám chỉ đến sự tồn tại của hệ thống, không thể để người khác đem lòng sinh nghi được!
Dựa theo phản ứng của một người bình thường, bây giờ Bùi Khiêm phải tỏ ra mình đang rất cao hứng!
Nguyễn Quang Kiến bên kia đợi đã lâu, còn bên này Bùi Khiêm vẫn chưa bình tĩnh lại được.
Trong suy nghĩ của cậu ta thì Bùi Khiêm chắc đang cảm động về việc làm và lời nói của mình lắm đây nên nhất thời cũng không biết nói gì.
Dòng chat của Nguyễn Quang Kiến từ từ hiện ra: “Bùi tổng, ngài không cần nói thêm điều gì.”
“Là tôi tự nguyện giúp ngài tuyên truyền, nếu ngài không hỏi chắc tôi cũng không định nói cho ngài biết.”
“Ngài cũng đừng cảm thấy áy náy. Khi mà (Quỷ Tướng) tỏa sáng cũng là lúc nhiều người biết đến tôi là người vẽ hình ảnh cho trò chơi này. Chuyện này cũng sẽ giúp sự nghiệp của tôi khá hơn.”
“Bùi tổng cố lên. Tôi tin tưởng ngài sẽ cho ra nhiều sản phẩm chất lượng hơn nữa và hy vọng chúng ta còn có cơ hội tiếp tục hợp tác về sau!”
Nhìn những câu chữ tràn đầy nhiệt tình này của Nguyễn Quang Kiến, Bùi Khiêm rơi vào trạng thái chết lâm sàng.
Hi vọng chúng ta có nhiều cơ hội hợp tác?
Quên đi, làm gì có cửa, tuyệt đối không có lần sau.
Ông anh là một tên phá hoại, lần sau còn hợp tác với anh thì tôi phải làm sao mới lỗ tiền đây?
Trong lòng Bùi Khiêm tràn đầy bi phẫn, cuối cùng chỉ còn cách nén lại viết ra hai từ.
“Cảm ơn.”
Ngoài miệng thì nói cảm ơn nhưng trong lòng thì nghiến răng nghiến lợi.
Nhìn thấy hai chữ “cảm ơn” của Bùi Khiêm, trên mặt Nguyễn Quang Kiến hiện ra nụ cười vui mừng.
Quả nhiên đây chính là quân tử chi giao nhạt như nước.
Có thể hợp tác với một người ưu tú như Bùi tổng thật sự là rất tuyệt vời!
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!