THÁNH VŨ XƯNG TÔN - Chương 15: Lịch luyện
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
152


THÁNH VŨ XƯNG TÔN


Chương 15: Lịch luyện


“Năm nay hơi sớm a?” Sở Thiên hơi kinh ngạc, những năm trước lịch luyện đều bắt đầu trước trận so tài bốn mươi ngày, năm nay lại trước vỏn vẹn hai tháng, lại bắt đầu?

Đối với cái này, Sở Sở giải thích: “Nhị trưởng lão lên tiếng, năm nay quán quân có thể tiến vào tầng cao nhất của Công Pháp Các chọn lựa một môn võ học, tám người mạnh nhất ban thưởng như thường lệ, vì kích phát sự nhiệt tình của nhóm người mới, Phi Dương đại ca không tham dự trận so tài lần này. Để lòng tin của những người mới tăng gấp bội, có người đề nghị sớm lịch luyện, Tam trưởng lão thuận thế đồng ý.”

Sở Phi Dương liên tục dành được quán quân, chỗ tốt vào hết trong túi, trận so tài chỉ như hình thức, người mới đoạt giải quán quân tỉ lệ cơ bản là không, gây nên sự bất mãn của đông đảo người mới.

Loại tình huống này hoàn toàn chính xác bất lợi cho việc khích lệ người mới, nên Tam Trường lão đã đưa ra quyết định này. Lại nói Sở Phi Dương đã được lên Công Pháp các tầng cao nhất chọn lựa võ học, còn không bằng đem cơ hội này nhường cho người trẻ tuổi.

Đến một bước như Sở Phi Dương, gia tộc nâng đỡ đã trở thành thứ yếu, mấu chốt vẫn là muốn tự lập tự cường, một mình đảm đương một phía, như thế mới làm nên nghiệp lớn.

Nghe vậy Sở Thiên lộ ra tiếu dung, chuyện tốt trời cho thế này, phải chăng hắn cũng có cơ hội?

“Tối hôm qua nhìn ngươi tu luyện, ta đã thay ngươi báo tên tham gia. Hiện mọi người đều ở quảng trường Khải Linh, thời gian có chút gấp, chúng ta liền đi.” Sở Sở thúc giục.

Hôm nay quảng trường Khải Linh náo nhiệt lần nữa, bên trong tụ tập đông đảo tiểu bối trong tộc, hoặc hoạt động tay chân, hoặc bắt chuyện lẫn nhau, hoặc ngồi xếp bằng tu hành, lịch luyện sắp bắt đầu, các thiếu niên thiếu nữ tinh thần tràn ngập phấn chấn, khộng khí vô cùng hăng hái.

Bên cạnh là tốp năm tốp ba những người trung niên, gia trưởng của những người trẻ tham gia lịch luyện, đến để tiễn đưa, nhìn qua tiểu bối nhà mình, càng xem càng hài lòng.

Hai người Sở Thiên theo dòng người tiến vào bên trong, lần đầu tham gia lịch luyện, Sở Thiên trên mặt cũng có chút hưng phấn.

Mới đi được một chút liền có ba tên thiếu niên hướng Sở Sở bắt chuyện, Sở Sở không thèm để ý, vẻn vẹn chỉ tiếp đãi bằng khuôn mặt khách sáo, lôi kéo Sở Thiên nghênh ngang rời đi, Tuy không có mắt sau gáy, Sở Thiên lại có thể phát giác ra ánh mắt ghen ghét của bọn chúng.

Vừa tới quảng trường, Sở Thiên liền cảm nhận được mấy đạo ánh mắt quét tới hướng hắn, mục tiêu đương nhiên không phải hắn. Trong lòng thầm nghĩ, tiểu tỷ tỷ mị lực thật đúng là đủ lớn, đi tới chỗ nào đều có thể dẫn tới ong bướm, thân là đệ đệ, hắn có nghĩa vụ làm bia đỡ đạn.

Vừa nghĩ đến đây, Sở Thiên liền đổi vị trí, tiêu sái cản phía trước Sở Sở, thân thể của hắn cũng không quá cao lớn, nhưng lại đủ để cản những ánh mắt thăm dò lại, những ánh mắt thèm nhỏ dãi chuyển thành phẫn nộ, một số người hướng Sở Thiên trợn mắt nhìn, Sở Thiên thản nhiên tiếp nhận những ánh mắt đó.

Sau một lúc lâu, chợt có hơn mười đạo thân ảnh từ trên trời giáng xuống, tư thế hạ xuống vô cùng hung mãnh, mang theo tiếng gió vun vút, không khỏi làm người ta lo lắng về nền đá dưới chân họ. Nhưng tới gần mặt đất khí thế hung mãnh đột nhiên biến thành nhu hòa, như chuồn chuồn lướt nước nhu hòa rơi xuống đất, không làm tung chút bụi nào.

Chiêu này rất đặc sắc đẹp mắt, các tiểu bối ít lịch luyện khi nào được thấy tràn cảnh thế này, không biết ai bắt đầu, mọi người đều vỗ tay, trong lúc nhất thời toàn bộ không gian đều quanh quẩn âm thanh “ba ba” đầy nhiệt tình.

Cầm đầu là một người già nua, khí thế mạnh mẽ, mấy ngày trước đã can thiệp vào cuộc chiến của Sở Thiên và Sở Ca – Tam trưởng lão. Nhận sự hoan nghênh chân thành của nhóm tiểu bối, cho dù hắn xưa nay trầm ổn, không khỏi lộ ra tiếu dung.

Mấy động tác đó cũng không thuần túy vì giả vờ giả vịt, hắn dành rất nhiều thời gian xử lí việc khích lệ tiểu bối, hắn khắc sâu lý giải tâm lý của thiếu niên, đối với bọn hắn, trừu tượng dạy bảo không đủ, kém xa việc chính mình làm mẫu trực tiếp. Tỷ như việc vừa nãy, chỉ cần nhìn qua là các thiếu niên đều muốn đạt được như vậy, như thế liền chăm chỉ tập luyện để đạt được.

Thân là người dẫn đường cho tương lai của gia tộc, vừa có cơ hội liền vô tri vô giác đưa ra các ám chỉ, dạy bảo người mới cần nỗ lực và tâm huyết, vì gia tộc, lão phu không thể thoái thác được.

Nghĩ tới chỗ đắc ý, Tam trưởng lão không khỏi dùng tay vuốt lên râu…

Đợi tiếng vỗ tay chậm rãi tán đi, nhìn qua trước mặt gần trăm gương mặt non nớt, Tam trưởng lão hắng giọng mở miệng nói: “Nhìn thấy nhiều người tham gia lịch luyện ta thấy rất vui mừng, bởi vì trải qua thực chiến tẩy lễ, các ngươi sẽ đều đạt được tôi luyện, cách trở thành tinh anh của gia tộc thêm gần một bước.”

Hắn tiếp tục tuyên bố nội dung cụ thể: “Lịch luyện vẫn như cũ tiến hành tại Tuyết Tùng lâm. Trong rừng rậm yêu thú vô số, chính là nơi tuyệt hảo để tăng thực lực. Năm người một tổ, đều có một vị huấn luyện viên dẫn đội.”

Chợt nhìn về phía hơn mười một vị huấn luyện viên, nghiêm túc dặn dò: “Lịch duyệt là để tăng thêm kinh nghiệm thực chiến, bồi dưỡng ý thức đồng đội, nhất định mỗi người đều phải hoàn thành lịch luyện của mình. Trừ tử vong, cục diện không thể thay đổi, huấn luyện viên không được xuất thủ tương trợ. Mọi thứ dựa vào chính mình, không thể nhờ vả người ngoài.”

“Rõ”

Các huấn luyện viên toàn thân huyết khí tràn đầy, nguyên lực sung mãn, hiển nhiên đều đạt tới tu vi uẩn khí cảnh, nghe người lãnh đạo trực tiếp phân phó, liền vội vàng gật đầu. Hơn mười tên uẩn khí cảnh đồng thời đáp ứng, thanh âm hùng hồn như chuông lớn kêu vang, tạo lên một xu thế bất phàm.

Tam trưởng lão nhìn về phía đám thiếu niên, lời nói đột nhiên tràn ngập dụ hoặc “Các ngươi tất cả mọi người, đều tương lai hi vọng của gia tộc, đều có hi vọng thành tựu cường giả cái thế. Ta cầu chúc mọi người đều thu hoạch phong phú trong lần lịch luyện này.”

Hắn mới vừa nói xong, tiếng vỗ tay liền vang lên lần nữa, các huấn luyện viên khuôn mặt cũng hiện lên tiếu dung gia nhập vào đám người đang vỗ tay kịch liệt, chỉ một thoáng tiếng “ba ba ba” đã tràn ngập quảng trường.

Lúc trước đã phân tổ, các huấn luyện viên từng người tách ra, cầm trong tay danh sách tổ viên mở miệng điểm danh.

“Sở Phi.” Một thiếu niên thon gầy rất là vui vẻ chạy đến điểm danh trước mặt huấn luyện viên, khuôn mặt đầy hưng phấn.

“Sở hổ”…

Huấn luyện viên lần lượt điểm danh, người được goi tên nhao nhao háo hức đến với tổ đội của mình.

“Xem ra an bài ngẫu nhiên, đoán chừng một chút nữa chúng ta phải tách ra rồi.” Sở Thiên có chút tiếc nuối nhìn Sở Sở.

Sở Sở nháy con mắt, trong vẻ cười tươi có một tia xảo trá “Vậy cũng không nhất định nha.”

Một vị mặt đầy ria, tướng mạo thô kệch hắng dọng điểm danh.

“Sở Ảnh ”

“Sở Sở.”

“Sở Thiên.”

“Trùng hợp đến vậy” Sở Thiên kinh ngạc, bên cạnh Sở Sở cười duyên đẩy hắn một cái, hai người một trận chạy đi đến trước mặt huấn luyện viên, huấn luyện viên kia trăm việc bận bịu nhưng đối với Sở Sở lộ ra mỉm cười thân thiện.

“La đại thúc là khách quen của Dược Đường, tính người quen. Ta xin nhờ hắn tuyển hai người chúng ta.” Sở Sở thừa dịp người không chú ý, lặng lẽ giải thích.

Trong nhóm huấn luyện viên có người nhà, cũng không thể trách được họ vốn là nhân sĩ có họ khác. Trải qua nhiều năm tích lũy, Sở gia thực lực hùng hậu, hấp dẫn không ít cường giả có họ khác đầu nhập vào. Sách lược của gia tộc rất rõ ràng, một khi gia nhập trong tộc, tức là được đối đãi không khác gì tộc nhân trong gia tộc. Trừ một chút hạn chế về chọn lựa võ học, phương diện khác cơ hồ hoàn toàn tương tự.

Chú trọng truyền thừa như Thánh Vũ đại lục, loại sách lược này có thể nói lớn mật, nhưng sự thật đã chứng minh sách lược rất chính xác, đông đảo cường giả có họ khác gia nhập, làm tăng mạnh sức mạnh của gia tộc, có thể nói, Sở gia có thể đứng trong tam đại gia tộc ở Liệt Nham thành, không thể thiếu thái độ thân mật với người khác họ được.

Đương nhiên, mỗi người gia nhập gia tộc, gia tộc sẽ nghiêm ngặt kiểm tra bối cảnh của người đó, đến nay vẫn chưa phát hiện gian tế nào.

Một trong những vị đó là La huấn luyện viên, hắn là một cường giả khác họ bị hấp dẫn, thực lực của hắn cũng không tầm thường, giao lưu rộng rãi, mấy năm qua cũng vì gia tộc làm ra không ít cống hiến, hiện được gia tộc uỷ thác trách nhiệm, được cao tầng tin cậy, nhưng đối với Dược Đường, hắn luôn luôn vui cười giao hảo.

Sở Thiên ở trong tổ La huấn luyện viên dẫn đội, đội viên cũng không thể làm được năm người. Trừ Sở Thiên cùng Sở Sở, trong đó có một nữ hài ngũ quan tinh xảo goi là Sở Quyên, thiếu niên thần thái kiêu ngạo gọi Sở Ảnh, còn có một thiếu niên mập mạp là Sở Bảo, thỉnh thoảng nhìn trộm Sở Ảnh.

“Xuất phát.” Mọi người đến đông đủ, La huấn luyện viên phất phất tay ra hiệu tổ viên xuất phát.

Năm tên tổ viên nhao nhao dùng nguyên lực bao lấy hai chân, thi triển thân pháp, lấp lóe nhảy vọt, theo sát sau lưng huấn luyện viên.

Tuyết Tùng lâm cách hơn mấy chục dặm, đối với người bình thường mà nói tự nhiên không gần, có thể thành viên đều là võ giả, chưa tới một canh giờ, mọi người đã đến nơi.

Dải đất bao la, bên trong đầy rẫy các loại yêu thú, trên bầu trời bay, trên mặt đất bò, trong nước bơi lội, không chỗ nào không có. Bởi vì ưu thế về chủng tộc, yêu thú sức chiến đấu hơn hẳn võ giả cùng cấp, da lông của bọn chúng là một lớp phòng ngự kiên cố, khiến vô số thợ săn đau đầu không thôi.

Nơi đây yếu nhất đó là nhất giai yêu thú cũng có thể so sánh với võ giả luyện thể tầng bốn, bởi vì yêu thú trời sinh nhục thể mạnh mẽ, võ giả luyện thể dưới tầng bốn căn bản không phá được phòng ngự của bọn chúng. Tục truyền rừng rậm chỗ sâu nhất có yêu thú cấp ba ở lại, yêu thú một khi tu luyện tới một đẳng cấp, lực phá hoại của bọn chúng khiến cho người người sợ hãi, bình thường Hóa Cương cảnh cũng không làm gì được, đừng thấy tam đại gia tộc mạnh, cũng không muốn tuỳ tiện trêu chọc quái vật.

Yêu thú cấp cao đều có phạm vi thế lực, dưới tình huống bình thường sẽ không tùy tiện ra ngoài. Tổ đội của Sở Thiên đương nhiên sẽ không xâm nhập rừng rậm, đi khiêu chiến quyền uy của tam giai yêu thú, vẻn vẹn chỉ tiếp cận ngoại vi của rừng rậm.

Nơi đây yêu thú lấy trung kỳ là nhiều nhất, hậu kỳ tu vi đều rất ít, yêu thú cấp hai càng gần như tuyệt tích. Coi như xảy ra bất trắc, có uẩn khí cảnh huấn luyện viên trấn thủ, cũng đủ để ứng phó. Bởi vậy, lịch luyện bình thường sẽ không xảy ra vấn đề gì.

Bọn người Sở Thiên hơn phân nửa là lần đầu tham gia lịch luyện, dần dần xâm nhập rừng rậm, trừ La huấn luyện viên bên ngoài, các thiếu niên kìm lòng không được khẩn trương lên.

Liếm liếm đôi môi khô khốc do đi đường dài, tâm Sở Thiên không khỏi nhảy lên, bốn phía rừng cây dày đặc, gió thổi hiu hiu, giống như khắp nơi đều có yêu thú ẩn núp, trong bóng tối tựa hồ có vô số con mắt màu đỏ tươi nhìn bọn hắn chằm chằm.

Chợt thấy trong lòng bàn tay phát lạnh, nguyên lai hắn nắm tay Sở Sở cùng hành tẩu, giờ phút này mồ hôi lạnh của Sở Sở đổ đầy trên tay.

Sở Thiên liền nhéo đối phương một cái. Sở Sở trong lòng chợt nhẹ nhõm hơn, nhoẻn miệng cười, còn nhiều người ở đây, càng có La thúc thúc dẫn đội, mình sợ cái gì?

Hai người hơi buông lỏng thì chợt có tiếng rống từ nơi nào đó trong bóng tối truyền đến, một trận khí tức cuồng bạo nhanh chóng khuếch tán, cũng không phải là tưởng tượng, mà là yêu thú thực sự.

Chỉ được đọc qua sách, nhưng lại chưa bao giờ gặp qua yêu thú, hiện giờ cuối cùng cũng được tận mắt nhìn thấy.

“Xoát, xoát, xoát!”

Đám người lập tức rút binh khí, thần sắc đề phòng, không khí trong nháy mắt khẩn trương lên.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN